Càn Thiên Minh lớn tiếng nhắc nhở. Huyết Ma Nhận lợi hại là ở đó, chỉ cần đâm rách da, sẽ hút khô tinh huyết người tu tiên.
Nếu không phải như thế, Chu Tư Hồng cũng không có khả năng nhiều lần xông ra khỏi vòng vây.
Một tiếng rống phẫn nộ vang lên, một làn sóng âm trắng xoá thổi quét ra, đánh về phía Chu Tư Hồng.
Sóng âm là vật vô hình, không chịu từ lực ảnh hưởng.
Ba người bọn Hắc Dương chân nhân nghe được tiếng này, đầu váng mắt hoa, Chu Tư Hồng có chút cảm giác mê muội, Vương Trường Sinh vẻ mặt như thường, thần thức hắn khá mạnh mẽ, công kích sóng âm của Thạch Hống không thể ảnh hưởng hắn.
Thạch Hống vung trường côn màu vàng trên tay, mang theo một tiếng xé gió chói tai, đánh về phía Chu Tư Hồng.
Trường côn màu vàng chưa tới gần người, một cơn cuồng phong đã ập tới trước mặt, quần áo Chu Tư Hồng bị cuồng phong thổi vang lên vù vù, mái tóc đón gió bay múa.
Cùng lúc đó, đoạn đao trong tay Ngao Thanh chém về phía Chu Tư Hồng.
Chu Tư Hồng không dám đón đỡ, muốn tránh đi, một tiếng chuông dồn dập vang lên, đầu choáng váng nặng nề.
Thừa dịp cơ hội này, Càn Thiên Minh đánh một pháp quyết lên trên Nguyên Từ Châu, Nguyên Từ Châu xoay tít, chợt bay đến bầu trời, nở rộ ra một mảng lớn quầng sáng màu vàng, bao phủ khu vực phạm vi mấy trăm trượng.
Hắc Dương chân nhân và Hỏa Dương chân nhân cảm giác áp lực trên người hơi buông lỏng, từ lực chợt biến mất.
Càn Thiên Minh phất tay áo, năm cái vòng màu đen to bằng ngón cái bay ra, thoáng mơ hồ, chợt biến mất không thấy nữa.
Ngay sau đó, năm cái vòng màu đen chợt xuất hiện ở đỉnh đầu Chu Tư Hồng, linh quang lấp lánh.
“Cấm.”
Càn Thiên Minh quát khẽ một tiếng, biến đổi pháp quyết, năm cái vòng màu đen sáng lên vô số phù văn màu đen, hình thể tăng vọt, lập tức đeo ở tứ chi cùng cổ Chu Tư Hồng.
Cấm Ma Hoàn, một trong năm đại trấn tông chi bảo của Thần Binh cung, chuyên môn khắc chế ma nhân.
Tiếng xé gió rít vang, một lưỡi đao ánh sáng màu vàng dài hơn trăm trượng bay vút đến, chém lên trên đầu Chu Tư Hồng.
Keng!
Một tiếng kim loại va chạm vang lên trầm đục, trên đầu Chu Tư Hồng có thêm một vết chém mờ nhạt.
Một cây côn sắt màu vàng từ trên trời giáng xuống, nện ở trên đầu Chu Tư Hồng.
Đầu Chu Tư Hồng giống như dưa hấu, nhất thời nổ tung ra, óc trắng máu đỏ chảy đầy đất.
Vương Trường Sinh nhíu mày. Càn Thiên Minh mang theo hai kiện trấn tông chi bảo, dễ dàng như vậy diệt được Chu Tư Hồng? Chu Tư Hồng nếu dễ dàng tiêu diệt như vậy, sớm đã chết rồi.
Thi thể chợt sáng lên một luồng ánh sáng màu vàng, hóa thành một lá bùa màu vàng nhạt, mặt ngoài lá bùa trải rộng phù văn to bằng hạt gạo, những phù văn này vặn vẹo không ngừng giống như con giun.
“Không ổn, đây là bí phù Cửu Cung Hóa Linh Phù của Thánh Phù cung đại phái Bắc Cương.”
Tửu Trung Tiên biến sắc, thất thanh nói.
Cửu Cung Hóa Linh Phù có thể huyễn hóa ra thần thông và tu vi giống bản thể như đúc, nhưng độ khó luyện chế rất cao, là đồ dùng một lần.
Sắc mặt Vương Trường Sinh trở nên ngưng trọng, nhìn về phía Càn Thiên Minh.
Bọn họ có thể ở nơi này như giẫm trên đất bằng, là dựa hết vào Nguyên Từ Châu, Vương Trường Sinh nếu là Chu Tư Hồng, khẳng định sẽ tập kích Càn Thiên Minh.
Uy hiếp của Càn Thiên Minh quá lớn, nếu không phải Cửu Cung Hóa Linh Phù giấu được bọn họ, Chu Tư Hồng đã chết.
Phụ cận Càn Thiên Minh chợt toát ra một đám khí đen, hiện ra bóng người Chu Tư Hồng.
Chu Tư Hồng khí tức uể oải, mắt lộ ra hào quang hung dữ.
Hắn vừa hiện thân, quanh thân chợt toát ra một mảng lớn ma khí màu đen, hình thể tăng vọt không chỉ gấp đôi, trong cơ thể truyền đến tiếng xương khớp vang bôm bốp.
Càn Thiên Minh há mồm, ba cây phi đao lấp lánh ánh vàng bắn ra, bổ vào trên người Chu Tư Hồng, truyền ra tiếng “keng keng” trầm đục.
Ánh vàng chợt lóe, phi đao màu vàng toát ra vô số hồ quang màu vàng, Chu Tư Hồng nhất thời phát ra một tiếng kêu thê thảm.
“Kim Lôi Trúc, ngươi thế mà có bộ pháp bảo Kim Lôi Trúc luyện chế.”
Càn Thiên Minh bắt pháp quyết, Cấm Ma Hoàn mơ hồ, bay thẳng về phía Chu Tư Hồng.
Một bàn tay đen sì từ trong lôi quang màu vàng bay ra, hào quang màu vàng Nguyên Từ Châu phát ra nháy mắt tan vỡ, bàn tay màu đen vỗ lên trên người Càn Thiên Minh, Càn Thiên Minh nhất thời bay ngược đi, hộc máu không ngừng.
Ngao Thanh và Thạch Hống không để ý tới Chu Tư Hồng, Ngao Thanh cầm chặt Huyết Ma Nhận, ánh mắt trở nên nóng rực.
Có bảo vật này trong tay, cho dù đối mặt tu sĩ Hóa Thần, Ngao Thanh cũng có sức chiến một trận.
Đúng lúc này, dị biến đột nhiên nổi lên, Huyết Ma Nhận chợt bộc phát ra hào quang màu máu chói mắt, vô số sợi tơ máu bay ra, nháy mắt cuốn lấy tay phải Ngao Thanh.
Mặt hắn lộ vẻ khổ sở, cánh tay phải nhanh chóng trở nên khô quắt xuống, tinh huyết toàn thân không chịu khống chế tràn về phía Huyết Ma Nhận.
Một tiếng rồng gầm phẫn nộ vang lên, Ngao Thanh chợt hóa thành một con giao long màu xanh dài hơn trăm trượng, xoay quanh không ngừng ở bầu trời, sợi tơ màu máu dày đặc cuốn lấy thân thể giao long màu xanh, giao long màu xanh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành một thây khô, rơi thật mạnh trên mặt đất, đập ra một cái hố to.
Một gã Yêu tộc Nguyên Anh hậu kỳ, cứ như vậy chết ở dưới thông thiên linh bảo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 90 |
Ngày cập nhật | 14/07/2025 03:33 (GMT+7) |