“Con nhất định sẽ làm được, nhất định sẽ làm được.”
Vương Trường Kiệt nghiêm túc nói, ánh mắt kiên định vô cùng.
Tây Môn Phượng vui mừng gật gật đầu, cùng Vương Trường Kiệt đi ra ngoài.
Lúc này, ba người bọn Vương Trường Sinh cũng đi tới nơi này.
“Tây Môn thẩm, nén bi thương, Minh Nhân thúc không còn nữa, ngài càng phải quý trọng thân thể, chúng ta sẽ thay Minh Nhân thúc chiếu cố tốt Trường Kiệt.”
Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, mở miệng an ủi.
“Đúng vậy! Minh Nhân thúc không còn nữa, còn có chúng ta, chúng ta sẽ chiếu cố tốt các ngươi thay Minh Nhân thúc.”
Uông Như Yên phụ họa nói, nàng vốn tưởng Vương Minh Nhân có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ, không ngờ hắn kết anh thất bại.
Đám người Vương Thanh Sơn lần lượt mở miệng an ủi Tây Môn Phượng cùng Vương Trường Kiệt, Vương Minh Nhân cho dù có muôn vàn điều không phải, người đã mất rồi, ai cũng sẽ không ở lúc này nói xấu về hắn.
Tây Môn Phượng thở dài một hơi, nói với Vương Trường Sinh: “Trường Sinh, Như Yên, Thanh Sơn, ta đại biểu phu quân, xin lỗi các ngươi, hắn trước kia quả thật có chỗ làm không đúng, là ta không đúng, ta không thể khuyên được hắn, hy vọng các ngươi tha thứ hắn, di ngôn phu quân lưu lại, ta sẽ hỗ trợ tìm kiếm hung thủ.”
Vương Minh Nhân vừa đi, Tây Môn Phượng ở Thái Nhất tiên môn mất đi chỗ dựa, mối quan hệ của nàng tương đối hẹp, đừng nói điều tra hung thủ, có thể chiếu cố tốt bản thân là được rồi. Nàng biết Trần Tương Nhi quyền cao chức trọng, khẩn cầu mãi, Trần Tương Nhi nguyện ý hỗ trợ điều tra hung thủ, nhưng chuyện này cách quá lâu rồi, trong thời gian ngắn cũng không có đầu mối.
“Tây Môn thẩm nói đùa rồi, chúng ta chưa từng trách Minh Nhân thúc, chuyện qua rồi thì để nó qua đi! Không có gì đáng để nhắc tới.”
Vương Trường Sinh nhẹ nhàng an ủi, Vương Minh Nhân cũng không còn nữa, hắn tự nhiên sẽ không so đo với Vương Minh Nhân.
“Đúng vậy! Chúng ta là người một nhà, ngài lời này là xa cách rồi.”
Vương Thanh Sơn an ủi nói theo, hắn vốn đang tìm hiểu 《 Thanh Liên Kiếm Kinh 》, nếu không phải Vương Minh Nhân qua đời, Vương Thanh Linh cũng sẽ không sốt ruột liên hệ hắn.
“Trường Sinh, Như Yên, các ngươi theo ta, phu quân trước khi mất để lại một vài thứ, ta muốn tự tay giao cho các ngươi.”
Đi vào một gian phòng bên, Tây Môn Phượng lấy ra một chuỗi trữ vật châu màu xanh, dưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Đây là di vật của phu quân, bao gồm ba phần linh vật kết anh. Hắn nói, mấy thứ này không tính thành điểm công đức, hắn là vô tư nộp lên gia tộc.”
Vương Trường Sinh trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ muốn đạt được một phần linh vật kết anh cũng cực kỳ không dễ dàng, Tây Môn Phượng thế mà mang về ba phần linh vật kết anh. Phần lễ vật này quá quý trọng rồi.
“Phần di vật này quá quý trọng rồi. Tây Môn thẩm, ngài lưu lại đi! Ngài nếu là kết anh, đối với chúng ta mà nói cũng là một chuyện tốt.”
Uông Như Yên đề nghị, ba phần linh vật kết anh này, rất có thể nuôi dưỡng ra một vị tu sĩ Nguyên Anh.
Tây Môn Phượng đã là Kết Đan tầng tám, có ba phần linh vật kết anh, tỷ lệ nàng tiến vào Nguyên Anh kỳ vẫn là tương đối cao.
Tây Môn Phượng trực tiếp lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng nói: “Đây là nguyện vọng của phu quân, nguyện vọng của hắn, ta sẽ giúp hắn hoàn thành toàn bộ. Ba phần linh vật kết anh này là phu quân nộp lên gia tộc, không cần đổi thành bất cứ điểm công đức gì.”
Kết anh không thành công là chết, nàng tạm thời không muốn trùng kích Nguyên Anh kỳ, nàng bây giờ chỉ muốn hoàn thành nguyện vọng của Vương Minh Nhân. Nàng không hy vọng Vương Minh Nhân ở dưới suối vàng cũng không ngậm cười, đây là trách nhiệm làm vợ của nàng.
Vương Trường Sinh thấy cảnh này, nói: “Được rồi! Đã là nguyện vọng của Minh Nhân thúc, vậy chúng ta liền nhận. Nhưng Tây Môn thẩm khi trùng kích Nguyên Anh kỳ, nhất định phải nói cho chúng ta biết, chúng ta là người một nhà, nên giúp đỡ nhau.”
Tây Môn Phượng gật gật đầu, xem như đáp ứng.
“Tây Môn thẩm, ngài nếu không có chuyện khác, tạm thời ở lại Thanh Liên đảo đi! Tham gia kết anh đại điển của Thanh Sơn xong lại rời khỏi cũng không muộn.”
Uông Như Yên vẻ mặt đầy nhiệt tình. Kết anh đại điển của Vương Thanh Sơn phải tổ chức rất long trọng, Vương gia bây giờ là phát thiệp mời rộng khắp, mời người thân bạn bè tới tham gia kết anh đại điển của Vương Thanh Sơn.
“Ta ở Bắc Cương tu tiên giới cũng có một chút quan hệ, phu quân ở Thái Nhất tiên môn quan hệ rất rộng, ta về Đông Hoang một chuyến, lại đi Bắc Cương tu tiên giới một chuyến đi! Giúp các ngươi tăng thêm uy thế.”
Tây Môn Phượng nghe nói chuyện Vương gia bị tập kích, Vương gia muốn tổ chức một hồi kết anh đại điển long trọng cho Vương Thanh Sơn, cái này cũng là hợp tình hợp lý.
Vương Minh Nhân mất còn chưa bao lâu, quan hệ nếu không dùng, thời gian dài, chỉ sợ cũng người đi trà lạnh.
“Bắc Cương tu tiên giới? Nếu ngài đi Bắc Cương tu tiên giới, mời ngài hỗ trợ đưa một tấm thiệp mời cho Kiền Dương tiên lữ, cứ nói là vợ chồng chúng ta tự mình mời bọn họ đến.”
Trong mắt Tây Môn Phượng lóe lên nét dữ dội, kinh ngạc nói: “Các ngươi quen biết Kiền Dương tiên lữ? Bọn họ là tu sĩ Nguyên Anh thành danh đã lâu của Bắc Cương tu tiên giới.”
“Lúc chúng ta đi Trung Nguyên tu tiên giới du lịch, dưới cơ duyên xảo hợp kết bạn Kiền Dương tiên lữ, chúng ta đến lúc đó tự mình viết một tấm thiệp mời đi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 445 |
Ngày cập nhật | 01/07/2025 03:22 (GMT+7) |