“Ha ha ha! Nghe thấy chưa, con chó cái? Tên bạch kiểm của ngươi còn phải cầu xin ta thương hoa tiếc ngọc cho ngươi kìa!”
Hắn càng thêm đắc ý, bàn tay trong áo nàng càng thêm hung bạo.
Vạn Hoa Thắm cắn chặt môi, như để ngăn một tiếng rên rỉ, rồi nàng làm một hành động đẩy màn kịch lên đến cao trào.
Nàng ngẩng đầu, đôi môi run rẩy tìm đến cổ Lâm Lang, vươn lưỡi, liếm nhẹ lên yết hầu của gã.
Một cái liếm đầy phục tùng, nhưng trong mắt Cố Thường, đó là một tín hiệu, một sự hy sinh đau đớn để ru ngủ con thú trước mặt.
“Tốt lắm, con chó cái ngoan ngoãn.” Lâm Lang thì thầm, dục vọng trong mắt hắn đã hoàn toàn lấn át đi sự đề phòng.
“Giờ thì, để cho tên tiểu tử kia thấy, ngươi thuộc về ai.”
Gã buông nàng ra. Vạn Hoa Thắm lảo đảo, đôi mắt vô hồn nhìn về phía trước.
Rồi, Lâm Lang đưa tay, thô bạo xé toạc phần y phục rách nát còn lại trên người nàng.
Xoẹt!
Lớp áo ngoài bị xé rách, để lộ nội y màu trắng bên trong.
Xoẹt!
Lớp nội y cũng không thoát khỏi số phận.
Từng mảnh vải rơi lả tả xuống nền tuyết.
Chẳng mấy chốc, một thân thể ngọc ngà, không một mảnh vải che thân, hoàn toàn phơi bày trong không khí lạnh lẽo.
Cố Thường siết chặt nắm tay dưới đất, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay đến bật máu, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bất lực đến chết lặng. Hắn biết, thời cơ sắp đến.
Lâm Lang bước tới trước mặt Vạn Hoa Thắm đang run rẩy, ánh mắt gã quét từ trên xuống dưới như một con sói đói đang ngắm nghía con mồi của mình.
Bàn tay của gã lướt trên eo thon, rồi trượt xuống bờ mông tròn trịa, bóp mạnh một cái khiến Vạn Hoa Thắm khẽ giật nảy mình. Gã cười thỏa mãn, rồi di chuyển bàn tay ra phía trước.
Ngón tay thô ráp của gã lướt qua nơi âm cốc ẩm ướt, khẽ khàng trêu chọc, kích thích điểm mẫn cảm nhất của nàng.
Thân thể Vạn Hoa Thắm run lên dữ dội, một tiếng rên kìm nén bật ra khỏi cổ họng.
Lâm Lang hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm của kẻ chinh phục, hoàn toàn không nhận ra, trong đôi mắt tưởng như đã chết lặng của Vạn Hoa Thắm, một ngọn lửa Thải Dương chân hỏa cực nhỏ, cô đọng đến cực hạn, đang lặng lẽ hình thành.
Lâm Lang hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm của kẻ chinh phục, hoàn toàn không nhận ra, trong đôi mắt tưởng như đã chết lặng của Vạn Hoa Thắm, một ngọn lửa Thải Dương chân hỏa cực nhỏ, cô đọng đến cực hạn, đang lặng lẽ hình thành.
Cũng chính lúc này, khi sự chú ý của gã hoàn toàn đặt trên thân thể trần trụi của Vạn Hoa Thắm, một dòng ý niệm mỏng như sợi tơ, lạnh lẽo và sắc bén, lặng lẽ truyền vào trong tâm trí Cố Thường.
“Thiếu chủ, Thải Dương Thần Công… chỉ thực sự đạt đến uy lực tối thượng khi hấp thu dương khí thuần túy từ tinh dịch của nam nhân. Đây là đạo lý mà ngày đó chính ngài đã giảng giải cho ta, ngài không nhớ sao?”
Dòng truyền âm của Vạn Hoa Thắm vang lên trong đầu Cố Thường như một tiếng sét.
Hắn sững người. Thải Dương Thần Công? Tinh dịch? Giảng giải?
Ký ức của hắn như một cuộn tranh rách nát. Hắn nhớ mang máng về bộ tâm pháp này, nhưng cái chi tiết ma quỷ này… tại sao hắn không hề có chút ấn tượng? Lẽ nào hắn thật sự đã truyền dạy cho nàng rồi quên mất?
Câu hỏi của Vạn Hoa Thắm là một lời nhắc nhở, một sự khẳng định. Nó dập tắt hoàn toàn ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Cố Thường, thay vào đó là một sự chờ mong lạnh lẽo. Hắn hiểu rồi.
Đây là kế hoạch của nàng. Một kế hoạch điên rồ và nhục nhã, nhưng lại là con đường sống duy nhất.
Cơn giận dữ biến mất. Giờ đây, hắn cũng là một khán giả, đang chờ đợi uy lực thực sự của thần công bộc phát.
Bên kia, Lâm Lang nhìn Vạn Hoa Thắm đang quỳ dưới chân mình, sự phục tùng của nàng khiến dục vọng bệnh hoạn của gã dâng lên một tầm cao mới. Gã muốn nhiều hơn là xâm chiếm thể xác. Gã muốn nghiền nát nhân phẩm của nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Sương Lĩnh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Liếm tinh trùng, Truyện bú cặc, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 34 |
Ngày cập nhật | 23/07/2025 06:39 (GMT+7) |