Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thuần nữ thần công » Phần 26

Thuần nữ thần công


Update Phần 29

Phần 26

Đêm tối… đây luôn là thời điểm những chuyện không muốn người biết xảy ra.

Ninh vương phủ cũng vậy.

Lúc này có một đạo bóng đen đang lướt qua những bức tường của Ninh vương phủ, chỉ trong chốc lát bóng đen đã vượt qua tường cao, đặt chân vào Ninh vương phủ.

Bóng đen quan sát xung quanh, nơi này cây cối rậm rạp có thể che cả nửa thân người, là một nơi rất thích hợp để ẩn nấp. Bất quá bóng đen cũng không phải tới đây để ẩn nấp, nó dẫm lên bước chân nhẹ nhàng từng bước rời khỏi vườn cây.

Chỉ mới rời khỏi vườn cây, bóng đen đã ngay lập tức phải nấp vào một bên.

Một đội tuần tra sau đó đi qua nơi bóng đen vừa đứng, cây đuốc trên tay họ phát ra ánh sáng chập chờn chiếu rọi một khu vực. Bất quá ánh sáng kia lại không thể vươn tới vị trí bóng đen ẩn nấp.

Chờ đội tuần tra qua đi bóng đen mới rời khỏi nơi ẩn nấp của mình.

“Không hổ là Ninh vương phủ, chỉ mới ở ngoại vi đã nghiêm cẩn như vậy.”

Bóng đen nhìn nơi đội tuần tra biến mất, lẩn vào bóng đêm.

“Này ta nghe nói gần viện của vương phi có tiếng chó.”

“Tiếng chó… ngươi lên cơn à? Vương phủ làm gì có chó.”

“Thật! Ta chính tai nghe thấy. Không chỉ có tiếng chó, còn có tiếng chuông đi cùng. Giống như tiếng chuông chính là dùng để người có thể tìm ra con chó ấy vậy.”

“Rồi sao? Các ngươi có tìm ra con chó đấy không”

“Đây chính là vấn đề ta muốn nói. Đã có cả một đội được cử đi tìm con chó này, nhưng đến giờ vẫn chưa tìm được. Cứ như đây là tiếng chuông ma vậy.”

“Ngươi đang lừa ta phải không, đã có tiếng chó, lại có tiếng chuông vậy mà lại không thể tìm được con chó đấy.”

“Ta lừa ngươi làm gì, đây chính là sự thật. Đã hơn một canh giờ rồi nhưng vẫn chưa tìm được con chó này. Đội trưởng đang rất lo lắng, không cẩn thận con chó này làm phiền các vị chủ nhân, hay khách nhân. Lúc đó đôi trưởng không thoát được trách phạt, đội trưởng bị phạt chúng ta cũng chịu khổ.”

“Mẹ nó, đám người kia là lũ vô dụng sao? Một con chó cũng không tìm ra được, nếu bọn chúng khiến chúng ta bị trừ bổng lộc lão tử không tha cho chúng.”

Hai binh sĩ tuần tra đang không ngừng trò chuyện, giọng của bọn họ cực kỳ bất mãn hiển nhiên biểu hiện của đồng đội khiến bọ họ bất mãn.

Ngay trên đầu bọn họ bóng đen, ẩn nấp nghe lén.

Bóng đen không khỏi nổi lên lòng nghi ngờ, vệ binh của Ninh vương phủ vậy mà không thể tìm ra một con chó. Con chó này rốt cuộc là cái gì?

Bóng đen xâm nhập Ninh vương phủ chính là muốn điều tra vấn đề của Ninh vương phủ.

Mười năm qua, quan hệ của Ninh vương phủ với giang hồ càng ngày càng tốt, đặc biệt là quan hệ với Ngọc Kiếm các. Ninh vương phi và Diễm Kiếm tiên tử biểu hiện bên ngoài tình như chị em vậy, mỗi lần Diễm Kiếm tiên tử tới kinh thành đều nghỉ ở Ninh vương phủ.

Chính là như vậy mới khiến các thế lực của Nguyên Long đế quốc càng ngày càng lo lắng.

Quan hệ với Ngọc Kiếm các càng ngày càng tăng, khiến cho quyền lực của phe phái thái hậu cũng càng ngày càng tăng, đã có xu thế đè ép các thế lực khác.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thế lực của thái hậu sẽ có ngày kiểm soát cả Nguyên Long đế quốc, còn bọ họ hoàn toàn sẽ bị thế lực của thái hậu bị thanh tẩy.

Tình hình hiện tại đã khiến các thế lực đứng ngồi không yên bắt đầu liên thủ lại với nhau đối kháng thế lực của thái hậu.

Nhưng bọn họ lại không dám làm động tác quá lớn, chính là vì mối quan hệ với Ngọc Kiếm các.

Hôm nay bóng đen này xuất hiện ở đây chính là muốn điều tra về chuyện này, nó muốn biết rốt cuộc thái hậu cùng Ngọc Kiếm các đang âm mưu điều gì. Nếu có thể tốt nhất tìm cách chia rẽ mối quan hệ giữa hai bên.

Bất quá đây cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, càng tiếng tới trung tâm Ninh vương phủ canh gác càng nghiêm ngặt, bóng đen phải rất nỗ lực mới có thể ẩn dấu tới tận đây.

Nhưng phía trước lại khiến bóng đen vô vọng, toàn bộ khu vực đêu có người canh gác không có chỗ nào có thể ẩn nấp.

Chỉ cần bước vào khu vực này bóng đen sẽ bị bại lộ cực kỳ triệt để. Đến lúc đó cho dù bóng đen rất tự tin vào năng lực của mình cũng không chắc có thể thoát được vây công.

“Đinh linh… ling”

Ân! Âm thanh này.

Một tiếng chuông nhanh chóng thu hút sự chú ý của bóng đen, không chỉ bóng đen, nó cũng thu hút sự chú ý của hai tên lính canh.

Sau đó âm thanh này vang lên liên tục như đang muốn gọi bọn hắn tiến tới.

Đáng tiếc tiếng chuông cũng không thể khiến hai người lính rời khỏi vị trí, ngược lại tay của hai người càng siết chặt lên thanh đao bên eo, sẵn sàng rút ra bất cứ lúc nào.

Nhưng điều đó cũng không có nghĩa tiếng chuông này không thành công, bởi vì nó đã thành công thu hút bóng đen.

Dù sao chuyện này xuất hiện ngay trong đêm Diễm Kiếm tiên tử tới, trùng hợp hay không trùng hợp cũng phải xem một chút.

Bóng đen lần theo tiếng chuông đi tới một bụi rậm, rất rõ ràng nó nghe được tiếng chuông xuất phát từ nơi này.

Bóng đen rất cẩn thận, không tiến tới quá gần, dù sao phía trước không biết chuyện gì, nhất thiết phải cẩn thận.

Bóng đen quan sát một thời gian tiếng chuông vẫn ở bên trong nhưng lại không dám tiến vào, tiếng chuông này rất quỷ dị bóng đen thật sự không dám tiếp cận.

Đúng lúc này một đội tuần tra vội vã tiến tới, hiển nhiên bọn họ nghe được tiếng chuông vội vã chạy tới đây.

Bọn họ cũng không giống như bóng đen không dám tiếp cận.

Bọn họ chia thanh hai đội, một đội vây quanh bụi cây, một đội tiến vào bên trong.

Đáng tiếc bọn họ lại thất bại, đội tiến vào bên trong lại đi ra rất nhanh không có bất kỳ thu hoạch nào. Tiếng chuông cũng đã biến mất.

Nhưng điều đó không có nghĩa bóng đen không có thu hoạch, trước khi đội tuần tra vây lại bụi cây nó thấy một bóng đen nhanh chóng thoát ra tiến lẩn vào bóng tối.

Bóng đen có thể nhìn thấy hình dáng của cái bóng kia, là người. Không sai chính là người, không phải là chó hay bất kỳ thứ gì khác.

Nhưng điều khiến bóng đen khó hiểu chính là người này lại không di chuyển mình thường mà là bằng tứ chi, không sai bò bằng tứ chi.

Bóng đen rất hiếu kỳ, chuyện này thực sự có vấn đề.

Nó tò mò ẩn trong bóng tối lần theo cái bóng kia.

Cái bóng kia di chuyển rất nhanh, cho dù bóng đen đã cố hết sức nhưng cũng bị cái bóng kéo dài khoảng cách.

Cứ tưởng không thể đuổi kịp, vậy mà cái bóng phía trước lại bắt đầu phát ra tiếng chuông “đinh linh” hơn nữa phía trước còn có tiếng chó sủa.

“Đây là cái gì thao tác, phát ra tiếng chuông thì thôi đi. Vậy mà còn giả tiếng chó sủa.”

Bóng đen càng lúc càng hiếu kỳ, rốt cuộc người phía trước là ai, lại có sở thích kỳ lạ như vậy, còn thích giả tiếng chó sủa.

Ân! Bóng người phía trước đã dừng lại.

Nơi này là… nếu bóng đen nhớ không nhầm nơi này chính à nơi ở của hạ nhân.

Tại sao người kia lại tới nơi này.

“Ah… ah… các chủ… tiểu dâm phụ… địt… địt… ta địt chết ngươi tiểu dâm phụ.”

Nghe thấy âm thanh bóng đen đột nhiên cứng đờ.

Đây là gì, một tên hạ nhân đang tự thụ dâm? Hơn nữa mục tiêu thụ dâm vậy mà lại là Diễm Kiếm tiên tử.

Bóng đen cũng không sợ mình đoán sai “các chủ” cái chữ này cũng không phải thân phận bình thường, đã thế hạ nhân nơi này có thể nhận ra được các chủ cũng chỉ có một người chính là Diễm Kiếm tiên tử.

Chậc chậc… Diễm Kiếm quả không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân giang hồ, không ai có thể thoát khỏi mị lực của nàng.

Ân! Bóng người kia vậy tiến vào căn phòng phát ra âm thanh thủ dâm.

Bóng đen tò mò tiến tới sát cửa vậy mà lại nghe được âm thanh khiến nó sợ hãi.

“Ngươi muốn ta như vậy sao?”

Nam nhân kia dường như sợ hãi trước âm thanh này, âm thanh của hắn trở nên im bặt.

Sau một lát âm thanh nam nhân kia lại vang lên, càng trở nên dồn dập.

“Muốn… muốn… tiên tử ta muốn.”

“Vậy há miệng ra đi.”

“Đúng đúng.”

Một tiếng nước “róc rách” vang lên trong phòng, sau đó là tiếng hạ nhân kia.

“Ah… ah… ngon tiên tử, nước tiểu của ngươi rất ngon.”

Bóng đen ở bên ngoài tâm thần cực kỳ sợ hãi, nó sợ hãi phán đoán của nó là đúng, nó sợ hãi cảnh tượng trong đầu là sự thật.

Ngón tay nó chọc rách giấy tuyên trên cửa, đôi mắt nhảy liên tục nhìn vào lỗ nhỏ.

Bên trong một cơ thể mỹ nhân trắng nõn mỹ miều xuất hiện trong tầm mắt bóng đen, mỹ nhân lúc này đang ngồi trên đầu một lão già đôi chân tách ra.

Tuy chỉ nhìn thấy bóng lưng của mỹ nhân nhưng bóng đen cũng phần nào đoán ra tượng tượng ra được hình ảnh nơi đó.

Diễm Kiếm tiên tử đệ nhất mỹ nhân giang hồ ngồi trên người một tên hạ nhân, hai chân tách ra khoe ra lỗ lồn của mình mình từ bên trong một dòng nước chảy ra tưới lên mặt tên hạ nhân.

Còn tên hạ nhân này lại đang không ngừng sảng khoái hưởng thụ dòng nước đó tẩy trừ.

Rất nhanh tiếng nước đã dừng lại, âm thanh của tên hạ nhân lại tiếp tục.

“Ah… ah tiên tử, ngươi thật dâm… tiên tử nước của ngươi thật thơm… ah.”

Bất quá sau đó là một tiếng rên rỉ vang lên, âm thanh hạ nhân hoàn toàn biến mất.

Sau đó thân ảnh kia quay người lại nhìn thẳng về phía bóng đen nở nụ cười dâm mỹ.

Bóng đen sợ hãi run lên, vội vàng lui lại chạy thoát đi nơi này.

Bất quá bóng đen này vẫn chưa kịp rời khỏi tiểu viện, hai chân đã chôn tại chỗ.

Bởi vì trước mặt bóng đen nhìn thấy hình ảnh khiến nó không thể không dừng lại, thậm chí hai chân đã có chút run rẩy lui lại.

“Trưởng công chúa điện hạ, sao lại đi sớm như vậy. Ở lại cùng chúng ta chơi, không phải đây là việc ngươi thích nhất sao?”

Hùng xuất hiện phía trước chắn ngay đường đi của bóng đen, nở nụ cười hiền hậu nói với nó.

Nhưng điều đáng nói ở đây chính là hắn không phải xuất hiện một cách bình thường, bởi vì dưới hông hắn đang cưỡi một thân ảnh trắng nõn, đường cong tuyệt mỹ.

Thân ảnh này không ai khác chính là Nhược Tuyết tiên tử, đây mới là điều khiến bóng đen sợ hãi.

“Đúng vậy, công chúa điện hạ không phải thích nhất chơi như thế này sao. Ở lại cùng chúng ta chơi là tốt nhất.”

Sau lưng bóng đen Diễm Kiếm tiên tử bò ra từ viện tử của hạ nhân, nở nụ cười dâm mỹ.

Bóng đen thấy cảnh này dường như đã hiểu được tình huống của mình cả người như thả lỏng ra vươn tay lấy xuống khăn che mặt của mình.

Bên dưới khăn che mặt chính là một dung nhan mỹ miều mang theo vẻ quyến rũ khiến người không thể chống lại.

Không sai nàng chính là trưởng công chúa của Nguyên Long đế quốc.

“Thật không ngờ ta có thể nhìn thấy cảnh tượng này, cho dù người đời có nghĩ như thế nào cũng không thể tượng tưởng được chuyện này.”

Trong âm thanh của nàng có chú run rẩy, hiển nhiên tinh thần của nàng đang chịu đả kích rất lớn.

“Nhược Tuyết tiên tử, cảm giác trở thành vật cưỡi cho con trai thế nào?”

Trưởng công chúa nhìn về phía Nhược Tuyết miệng nhỏ không khỏi nhếch lên.

Nhưng chờ một lúc Nhược Tuyết vẫn không trả lời, nàng chỉ yên lặng tứ chi quỳ bò dưới đất, ánh mắt tuy chăm chú quan sát trưởng công chúa nhưng lại không nói lời nào.

Thấy vậy đôi mắt trưởng công chúa trầm xuống, nàng gằn giọng nói.

“Nhược Tuyết, ngươi cho dù là tiên tử nhưng bây giờ chỉ là vật cưỡi, ngươi nghĩ ngươi có tư cách bỏ qua ta sao?”

Dù vậy Nhược Tuyết vẫn không trả lời, cuối cùng cho tới khi hai chân Hùng đè vào hông nàng.

“Này trưởng công chúa hỏi ngươi còn không mau trả lời.”

“Gâu. Rất tốt nha, được làm vật cưỡi của chủ nhân rất là vinh dự, lỗ nhỏ của ta đang không ngừng rỉ ra dâm thủy đây. Trưởng công chúa không bằng ngươi gia nhập chúng ta, đây là chuyện cực kỳ vinh dự.”

Nhược Tuyết được lệnh của Hùng sao đó mới trả lời, trước đó còn không quên sủa một tiếng như vẫn nhớ thân phận của mình.

“Ngươi… đường đường là tiên tử, vậy mà lại sa đọa tới mức này. Không thấy nhục nhã sao? Đã vậy còn muốn bổn công chúa gia nhập các ngươi! Nực cười.”

Trưởng công chúa đôi mắt giật giật, trong lời nói ẩn chứa phẫn nộ, hiển nhiên nàng đang rất tức giận.

“Không sao? Không cần phải vội, sớm hay muộn ngươi cũng trở thành đồng loại của chúng ta. Yên tâm ngươi sẽ nhớ ơn chúng ta.”

Diễm Kiếm tiên tử phía sau không nhanh không vội đáp lời Trưởng công chúa, hiển nhiên nàng đã ăn chắc Trưởng công chúa.

“Ha ha… Diễm Kiếm, ta biết ngươi là đệ nhất cao thủ, nhưng bổn công chúa cũng không phải người bình thường, muốn bắt bổn công chúa các ngươi còn không được.”

Âm thanh của trưởng công chúa run rẩy cắn răng, tay nàng vươn tới bên eo rút ra dao găm che trước ngực. Hiển nhiên đã chuẩn bị chiến đấu.

“Hì hì, Long Huyền Nhi không cần chống cự, sớm muộn chúng ta cũng là đồng loại ngươi thật sự không muốn ư. Chỉ cần quỳ dưới chân chủ nhân ngươi sẽ đạt được vô hạn khoái cảm vô hạn hạnh phúc.”

Diễm Kiếm vẫn không từ bỏ, âm thanh quyến rũ mê hoặc cố gắng thuyết phục Long Huyền Nhi, nàng còn dùng lưỡi nhỏ liếm một vòng quanh môi như đang nhớ lại tràng cảnh.

Long Huyền Nhi im lặng không nói, tay trắng nắm chặt dao găm hiển nhiên đã chuẩn bị chiến đấu.

Thấy vậy Hùng vỗ mông cong của Nhược Tuyết tiên tử vài cái vang lên tiếng “Bạch… bạch”.

“Được rồi, nếu Huyền Nhi trưởng công chúa đã không muốn vậy hai người các ngươi nên giúp công chúa một tay.”

Nói xong Hùng nhảy xuống khỏi lưng Nhược Tuyết, đi tới một bên đôi mắt sắc bén quang mang.

Long Huyền Nhi đôi mắt cảnh giác quan sát Nhược Tuyết cùng Diễm Kiếm tiên tử cả người cúi xuống đã vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Nhược Tuyết cùng Diễm Kiếm lại rất bình thản, các nàng thậm chí không đứng dầy mà vẫn giữ nguyên tư thế quỳ bò bốn chân chậm rãi du tẩu xung quanh Long Huyền Nhi.

Thấy vậy trong lòng Long Huyền Nhi lại nổi lên phẫn nộ, nàng cắn răng nói.

“Hai người các ngươi đây là khinh thường ta, ngay cả tư thế bình thường cũng lười sử dụng.”

“Hai người chúng ta cùng lúc ra tay không phải đã rất tôn trọng…”

Nhược Tuyết cười mỉm trả lời, nhưng nàng còn chưa kịp nói xong lưỡi dao sáng bóng kim loại đã bay tới trước mắt nàng.

Long Huyền nhi công chúa còn không để Nhược Tuyết trả lời xong đã dùng lưỡi dao đánh về phía nàng. Long Huyền Nhi biết thời điểm người trả lời chính là lúc bọn họ phân tâm nhất, chỉ cần nắm chắc cơ hội nàng có thể bị thương Nhược Tuyết từ đó có thể trốn thoát.

Sở dĩ nàng chọn Nhược Tuyết mà không phải Diễm Kiếm kỳ thật một phần lý do vì nàng ta là người trả lời, nhưng lý do lớn nhất chính là võ công của Nhược Tuyết không bằng Diễm Kiếm tiên tử.

Nàng cho dù tự tin cũng không ngu ngốc tới nỗi nhắm vào Diễm Kiếm tiên tử, đây không khác nào tự sát.

Vì thế nào quyết định bóp cái quả hồng mềm này, mặc dù nàng cũng không tự tin quả hồng mềm này có thể mềm bao nhiêu nhưng ít ra có thể mềm hơn Diễm Kiếm tiên tử.

Nhưng mà nàng nghĩ nhiều, Nhược Tuyết thậm chí không cần động đậy, đầu chỉ nghiêng nhẹ sang một bên liền có thể né đi mũi dao, chờ tới khi mũi dao sượt qua mặt nàng, một tay mới động nắm thành nắm đấu một hướng về phía Long Huyền Nhi đấm tới.

Long Huyền Nhi tuy không ôm nhiều hy vọng nhưng khi thấy động tác của Nhược Tuyết tâm thái của nàng đã lạnh xuống, tay còn lại của nàng vươn ra đỡ lầy cú đấm của Nhược Tuyết thuận thế lui về sau.

Long Huyền Nhi quả thật không ngờ được Nhược Tuyết có thể nhẹ nhàng như vậy đón đỡ đòn tấn công của mình.

“Công chúa điện hạ không để người ta nói hết đã tấn công. Hành động không nói võ đức như vậy ngươi không nên làm. Tiếp theo tới lượt ta.”

Nhược Tuyết vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng nhắc nhở Long Huyền Nhị.

Nghe vậy Long Huyền Nhi liền dơ thanh đao lên cản trước người sẵn sàng đón đỡ.

Nhược Tuyết cũng không đứng dậy nàng vẫn quỳ bò bốn chân, cả người cong xuống tích lực như sư tử vồ mồi. Sau đó tứ chi dùng lực nhắm thẳng về hướng Long Huyền Nhi, tay phải vươn ra tạo thành trảo từ một bên vồ tới.

Long Huyền Nhi cả kinh, tốc độ này cũng quá nhanh, nàng vội vàng chuyển hướng dao găm đón đỡ trảo kia, một chân dơ lên hướng về phía Nhược Tuyết từ phía dưới đá tới.

Nhược Tuyết đang trong tư thế tứ chi vì thế cơ thể của nàng lộ ra bên dưới rất nhiều, nếu bị đá trúng chắc chắn sẽ bị thương.

Nhược Tuyết hiển nhiên biết rõ việc này, tay còn lại vội vàng vươn ra đỡ lấy chân của Long Huyền Nhi lợi dụng nó làm điểm tựa cả người thay đổi tư thế xoay một vòng dùng hai chân đạp về phía mặt Long Huyền Nhi.

“Không kịp”

Đây là suy nghĩ hiện ra trong đầu Long Huyền Nhi, nàng biết mình không kịp đón đỡ đòn này, vì thế cả người ngửa ra phía sau cố gắng né đi.

Long Huyền Nhi có thể cảm nhận được hai chân của Nhược Tuyết sượt qua mặt mình, thậm chí trên da đã truyền tới cảm giác đau rát, hiển nhiên nếu dính phải đòn này nàng chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Ở tư thế này, Long Huyền Nhi thậm chí có thể thấy được lỗ lồn không một cọng lông của Nhược Tuyết, bên trong còn có dâm dịch rỉ ra, một giọt trong đó còn rơi xuống trên mặt nàng.

Không biết có phải bản năng hay không lưỡi nhỏ của Long Huyền Nhi vậy mà lại vươn ra liếm lấy dâm dịch kia. Mùi khai gay mũi khiến cơ thể nàng nóng lên, lỗ lồn vậy mà bắt đầu rỉ nước.

Thấy đòn tấn công của mình trượt mục tiêu Nhược Tuyết biết tư thế của mình hiện tại đã không phù hợp tiến công, hai tay nàng chống xuống đất nhảy vòng ra phía sau, tư thế quỳ tứ chi cũng không đổi.

Long Huyền Nhi cũng thuận thế nhảy lộn ngược về phía sau, trong tâm trí đã lạnh xuống. Mới giao thủ một vòng nàng đã cảm thấy Nhược Tuyết khó đối phó, bây giờ phía sau nàng còn có Diễm Kiếm, hôm nay nàng thực sự không thoát được sao?

Diễm Kiếm ở bên cạnh thấy vậy mới lên tiếng.

“Được rồi, không nên để chủ nhân đợi lâu ta cũng tới đi.”

Sáng sớm! Lại một ngày mới xuất hiện.

Hùng ngáp dài một cái đi ra từ tiểu viện của mình ánh mắt hắn liếc vào trong tiểu viện nở nụ cười quái dị rời đi tiểu viện.

Hắn đi tới đại điện nơi này mọi người đều đã có mặt đầy đủ, bốn người nhà Ninh vương cùng hai vị tiên tử Ngọc Kiếm các đều đã có mặt.

“Thiên Hùng tham kiến vương gia, vương phi, thế tử, thế tử phi. Tham kiến nãi nãi, mẫu thân.”

Hùng hành lễ cúi đầu với mọi người.

“Ha ha… đúng là thiếu niên xuất anh hùng. Nào! Ngồi đi, chúng ta cùng dùng bữa.”

Ninh vương ha ha cười mời Hùng ngồi xuống.

Hùng thuận thế ngồi xuống bên cạnh Nhược Tuyết, hắn còn không quên cảm tạ Ninh vương.

Bữa sáng của mọi người diễn ra rất bình thường, chỉ có điều Nhược Tuyết cùng Hoa thị trong bữa ăn khuôn mặt đỏ lên khiến mọi người đều lo lắng không thôi. Ninh Kính thậm chí còn lo lắng không thôi còn muốn tìm ngự y thay khám cho các nàng.

Đương nhiên hai nàng sẽ từ chối, lý do cũng là cảm thấy hơi nóng, nhưng hai chân lại đang liên tục chà xát lấy nhau hiển nhiên vấn đề của hai nàng đều đang nằm trong háng.

Ninh Kính tuy lo lắng nhưng thấy nương tử của mình từ chối cũng đành thôi, chỉ có thể tiếp tục vùi đầu tiếp tục hoàn thành bữa sáng.

Sáng nay cũng không rảnh rỗi, mọi người dự định chờ đợi thiết triều kết thúc sẽ tới tham kiến thái hậu.

Nhắc tới gặp thái hậu Ninh vương khuôn mặt lại có chút xơ cứng, lão lại viện lý do né đi việc tham kiến thái hậu, dường như Ninh vương rất ngại gặp thái hậu.

Ninh Kinh cũng vậy hắn viện lý do công việc không thể đi tham kiến thái hậu, Hoa thị hôm nay cũng không đi cuối cùng chỉ còn bốn người Ninh vương phi, Diễm Kiếm tiền tử, Nhược Tuyết cùng Hùng cùng lên xe ngựa tiến tới hoàng cung.

Tới cổng hoàng cung xe ngựa không thể đi tiếp mọi người chỉ có thể xuống xe đi bộ, bất quá khi xuống xe ba mỹ nữ khuôn mặt đều đỏ ửng, dáng đi của các nàng rất chậm, mỗi bước đi cũng rất ngắn dường như các nàng đang cố giữ lấy thứ gì đó.

Cuối cùng phải mất một thời gian bốn người mới tới trước Phượng Ninh cung.

Tòa cung điện này vẫn như xưa, luôn là nơi tôn quý nhất hậu cung, cửa cung vẫn luôn đóng lại, bên ngoài binh sĩ đều đang cảnh giác canh gác.

Thấy bốn người tới Hồng cô đã đợi sẵn bên ngoài liền tiến tới hành lễ với bọn họ sau đó mở cửa đi vào.

Cửa cung chỉ mở ra một khe chỉ đủ cho hai người cùng lúc tiến vào, ba nữ nhân tiến vào trước sau đó Hùng mới tiến vào, ngay khi Hùng tiến vào cửa Phượng Ninh cung ngay lập tức đóng lại hai tên binh sĩ thậm chí còn không kịp quan sát hình ảnh bên trong.

“Gâu gâu, uông uông.”

Ân! Tại sao lại có tiếng chó sủa.

Ngay sau khi Hùng tiến vào lại vang lên hai tiếng chó sủa khiến binh sĩ canh gác bên ngoài trong đầu khó hiểu không thôi.

Bên trong ngay khi Hùng tiến vào hắn liền nhìn thấy hai đại mỹ nhân cơ thể trần truồng trên người đeo lên đầy tình thú đồ chơi tứ chi bò sát dưới đất hướng về phía hắn sủa lên như chó mẹ mừng chủ nhân trở lại.

Hai mỹ nhân này còn ai khác ngoài thái hậu Tần Thị cùng hoàng hậu Ninh Ngọc Lan.

Tần thị năm nay đã gần năm mươi nhưng dung nhan vẫn như hơn ba mươi, trên người nàng mang theo vẻ đẹp quyến rũ đầy trưởng thành. Ninh Ngọc Lan sau mười năm cũng rút đi nét thanh xuân vốn có dụng mạo đã trở nên trưởng thành hơn, dáng người cũng đầy đà hơn hoàn toàn xứng đáng có thể gọi là mỹ phụ nhân.

Bên cạnh đó ba nàng kia mới tới vào cũng nhanh chóng cởi hết quần áo trên người mình xuống để lộ ra cơ thể thả rông không được che chắn bên dưới, đáng nói là sau đít các nàng đuôi chó lại lộ ra, hiển nhiên đuôi chó này đã bị các nàng nhét vào từ trước thậm chí ở trước mặt bàn dân thiên hạ đeo lên. Chỉ có điều chúng nó bị những bộ y phục đã rơi trên đất kia che đi.

Năm đại mỹ phụ nhân, năm đại mỹ nhân thân phận cao cao tại thượng, nhiều năm nắm giữ quyền lực tối cao khiến càng nàng trong bất tri bất giác toát ra cỗ một cỗ khí tức cao quý thánh khiết khiến người muốn quỳ bái.

Nhưng khi kết hợp với hình ảnh hạ tiện dâm nhục của các nàng trước mắt lại khiến người có một cảm giác hưng phấn kỳ lạ. Cao quý thánh khiến cùng hạ tiện dơ bẩn, hai cỗ khí lúc đối lập vốn dĩ không thể tồn tại cùng một chỗ lại cùng lúc xuất hiện trên người của năm nữ nhân này.

Nếu có bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ không nhịn được mà nhào tới chà đạp các nàng, khiến các nàng trở nên càng thêm dơ bẩn.

Nhưng Hùng lại không làm như vậy, nhiều năm qua hắn đã rèn luyện được khả năng kiểm soát hành động của mình, cho dù lúc này hắn thật sự rất muốn tao đạp các nàng nhưng hắn vẫn không làm vậy.

Hùng ngồi xổm xuống trước mặt Tần thị cùng hoàng hậu Ninh Ngọc Lan, hai tay sờ lên má các nàng trong giọng nói non nớt còn mang theo một uy nghiêm.

“Trưa nay các ngươi ăn gì?”

Tần thị cùng Ninh Ngọc Lan dường hiểu được ý của Hùng, hai nàng nhìn về phía Hồng cô ra hiệu.

Hồng cô đứng hầu một bên thấy vậy liền mang theo hai cái chậu chó bên cạnh đặt xuống dưới mông hai nàng.

Hai nàng thấy vậy liền bày ra tư thế đi ỉa hướng lỗ đít của mình về phía hai cái chậu chó.

Khuôn mặt của hai nàng bắt đầu nhăn lạ, bụng nhỏ cũng thắt lại như đang cố rặn ra cái gì đó.

Quả nhiên sau đó trong lỗ đít hai nàng bắt đầu rặn ra đồ vật.

Đầu tiên là một hình trụ bị bọc lại vải, hình trụ rơi xuống chậu chó bên trong bởi vì nhắm không chuẩn khiếm hình trụ không thể hoàn toàn rơi vào trong chậu, một phần vẫn bị vướng bên ngoài.

Sau đó là một quả trứng gà vẫn chưa bóc, trứng gà rất hoàn hảo thậm chí không có chút nứt nẻ không có chút dấu hiệu nào bị ép vỡ, xem ra khả năng điều khiển cơ vòng của các nàng rất tốt.

Sau đó là từng miếng, từng miếng thịt cắt lát bị rặn đi ra, rồi thêm một chút rau xào, dường như lỗ đít của các nàng đều do thức ăn tạo thành.

“Gâu… gâu.”

Hai nàng sau đó sủa một tiếng né sang một bên để lộ ra chậu chó cho Hùng xem như đang khoe khoang cho hắn đồ ăn hôm nay.

Hùng thậm chí còn nhìn thấy trên lỗ đít Ninh Ngọc Lan còn vương vài cọng cọ lúc la lúc lắc.

“Ân! Không sai. Các ngươi cần cẩn thận giữ ấm cho đồ ăn.”

Hùng đánh giá một chút không sai.

“Gâu gâu… cầu… cầu chủ nhân giúp chó mẹ giữ ấm đồ ăn.”

Hài nàng nghe vậy hứng phấn giơ mông đít lên miệng nhỏ cầu xin.

Nhìn thấy cọng rau đang lắc lư qua lại trong lỗ đít Ninh Ngọc Lan, Hùng cũng nổi hứng cầm đũa lên chọc thẳng vào lỗ đít nàng đẩy cọng rau vào sâu trong trực tràng.

“Ahhhh!”

Ninh Ngọc Lan bị đột nhiên tập kích rên lên một tiếng, nàng có thể cảm nhận được độ xước của đôi đũa đa ma sát vào thành lỗ đít của nàng truyền tới cảm giác đau đớn, nhưng không hiểu sao cơ vòng của các nàng lại co rút lại như đang muốn giữ lại cặp đũa kia.

Bất quá cơ vòng vẫn không kịp bắt lấy đôi đũa này để nó kịp thời thoát đi, sau đó là gắp lấy một nhúm rau đưa tới trước lỗ đít của nàng, lên tiếng ra lệnh.

“Thả lỏng.”

Ninh Ngọc Lan nghe lệnh của Hùng điều khiển cơ vòng từ từ thả lỏng ra, cảm nhận được cơ vòng thả lỏng Hùng lại nhanh chóng dùng lực đẩy nhúm rau vào bên trong.

“Uhhh!”

Dù đã có chuẩn bị trước nhưng Ninh Ngọc Lan vẫn không nhịn được rên lên, bất quá lần này nàng vẫn kiểm soát được không cho cơ vòng bóp lại như lúc trước, hiển nhiên nàng đã hoàn toàn sẵn sàng.

Sau đó Hùng lần lượt đưa vào từng miếng thức ăn, trong đó trứng chính là khó bỏ vào nhất bởi vì nó lớn nhất vì thế muốn bỏ vào mà không khiến trứng gà rạn nứt không dễ chút nào.

Phải mất một lúc lâu hắn mới hoàn thành việc đẩy đống đồ ăn kia vào lỗ đít các nàng.

Hoàn thành mọi việc xong hắn mới tiến vào đại điện, phía sau năm đại mỹ nhân tứ chi bò trên đất đi theo hắn.

Vào đại điện Hùng không ngồi lên Phượng ỷ mà lựa chọn cặp mông của Tần thị làm ghế ngồi của mình.

Tần thị cả người cúi sâu xuống để cặp mông tròn trịa vểnh lên, khi Hùng ngồi xuống mông đít của nàng bị ép sang hai bên giống như quả bóng bay bị đè ép, trông cực kỳ dâm mỹ.

Ninh Ngọc Lan bò ra phía sau, dùng bộ ngực của mình đè ép lên lưng của Hùng trở thành điểm tựa cho hắn.

Ba nàng kia mỗi người phân chia vị trí tay chân của hắn tiếp tục phục vụ, bởi vì Hùng chưa cho phép các nàng cũng không dám cởi quần hắn xuống.

“Ân! Hoàng Nguyệt Ánh đâu? Tại sao nàng không xuất hiện?”

Sau khi ổn định Hùng hỏi vấn đề mình quan tâm nhất, rõ ràng trước khi tới kinh thành hắn đã thông báo yêu cầu nàng phải có mặt, nhưng tới bây giờ đến cái bóng của nàng hắn còn không nhìn thấy khiến Hùng có chút bất mãn.

“Bẩm chủ nhân! Nguyệt Ánh từ biên giới phải ngày mai mới có thể trở về, nàng nhắn lại cho chó mẹ. Xin chủ nhân lượng thứ, nàng xin chịu phạt sau khi tham kiến chủ nhân.”

Tần thị lên tiếng trả lời vấn đề của Hùng, không biết có phải bị đè ép hay không giọng nói của nàng có chút nặng nề.

“Ừm! Nếu vậy ta cũng nên giao nhiệm vụ cho ngươi trước.”

Hùng lên tiếng. Trừ việc tới kinh thành để xác định lại vị trí chủ nhân của mình đây chính là mục đích thứ hai hắn tới kinh thành.

Từ khi tỉnh dậy hắn luôn suy nghĩ làm sao để thoát khỏi tình trạng nguy hiểm hiện tại.

Diêu Hy thánh chủ hiện tại đang canh gác gần thi thể của hắn, nàng chắc chắn sẽ không từ bỏ việc giết hắn cho dù phải chờ 2 vạn năm. Nhưng Hùng không tự tin hắn sẽ có 2 vạn năm bố cục, tuy hắn để lại một phần linh hồn trong cơ thể đó nguy trang, nhưng một chút linh hồn này cũng không có bao nhiêu.

Nhiều nhất một trăm năm linh hồn trong thi thể đó sẽ tan biến, dự đoán lâu nhất ba mươi năm Diêu Hy sẽ phát hiện vấn đề.

Cơ thể đó cũng không phải phân thân của hắn, lúc đó tình trạng của hắn đã rất nguy hiểm không có thời gian khả năng xây dựng phân thân, số linh hồn được để lại đó chỉ như một dạng mơ hồ không có neo điểm vì thế chúng sẽ sớm tiêu tán.

Tính ra Hùng sẽ có ba mươi năm để thoát khỏi thế giới này, Hùng không mong muốn cái gì cao sang bắt giữ Diêu Hy sau đó điều giáo nàng, Hùng không điên như vậy hắn từng là tiên đế, hắn biết tiên đế đáng sợ như thể nào.

Nhưng vấn đề lớn lại tới để có thể rời khỏi thế giới này hắn ít nhất phải đạt tới hóa thần. Nhưng mà một khi hắn đột phá hóa thần Diêu Hy nhất định sẽ phát hiện lúc đó chỉ cần một ngón tay nàng cũng có thể đè chết hắn.

Suy nghĩ rất lâu hắn nghĩ ra một phương pháp có thể thoát khỏi thế gian này, thậm chí có thể cắt đứt toàn bộ nhân quả. Cho dù Cơ Ngọc Linh dùng thiên cơ bàn cũng không thể tìm được dấu tích của hắn, huống chi Cơ Ngọc Linh bây giờ có dám dùng thiên cơ bàn hay không còn không biết.

Nếu nàng dám dùng Hùng sẽ cho nàng một ngón tay cái khích lệ “Can đảm lắm.”

Đến bây giờ Hùng cuối cùng cũng hiểu những bố trí lúc còn là tiên đế của mình có tác dụng gì, quả nhiên hắn đã lựa chọn đúng.

Là một bậc thầy về nhân quả và thiên cơ Hùng trước kia từng tính toán cho chính mình. Phải biết tính thiên cơ và nhân quả đều là nghịch lân của thiên đạo, một khi tiến hành đều phải bỏ ra cái giá tương ứng, huống chi tính cho chính mình điều này lại càng không thể chấp nhận.

Vì thế lúc đó Hùng đã bị thương không nhẹ vì bị thiên phạt, phải biết ở cảnh giới tiên đế việc bị thương rất tối kỵ, bởi vì lúc đó các tiên đế khác sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi sẵn sàng cho ngươi một kích chí mạng.

Nhưng vào lúc đó Hùng vẫn lựa chọn làm như vậy bởi vì hắn cảm nhận được mình cần phải làm điều đó, đúng vậy hắn cảm nhận được mình phải tính cho chính mình.

Là một bậc thầy thiên cơ nhân quả trực giác của hắn có thể nói cực kỳ chính xác.

Cuối cùng Hùng quyết định liều một phen, quả nhiên Hùng đã liều đúng.

Mặc dù hắn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết được mình cần phải làm điều gì cho dù hắn không biết lý do chuyện mình làm, có lẽ để giảm bớt sức mạnh của thiên phạt hắn đã xóa đi những ký ức đó chỉ để lại những hành động mình cần phải làm.

Việc hắn cất dấu đại đạo ở Vũ đế thành chính là lý do đó, kế hoạch thoát khỏi đây của hắn thực chất cũng chính là dựa trên bố trí tiếp theo của hắn lúc còn là tiên đế.

Đơn giản mà nói hắn sẽ vào luân hồi, nói cách khác là chết. Không sai, đây là cách duy nhất có thể thoát khỏi đám tiên đế đạo tổ này. Hắn sẽ tái sinh một lần nữa, nhưng vẫn giữ lại ký ức.

Thông thường một khi linh hồn tiến vào luân hồi toàn bộ ký ức và neo ký ức đều bị xóa đi, trở thành một linh hồn hoàn toàn mới trở lại thế gian, lúc đó ngươi đã hoàn toàn là một con người mới không còn bất kỳ liên hệ nào với kiếp trước cho dù là tiên đế cũng như vậy.

Sở dĩ Hùng có thể tồn tại tới bây giờ về bản chất đều là cùng một kiếp bởi vì linh hồn của hắn không vào luân hồi mà tiếp tục cố chấp tồn tại.

Vì thế lựa chọn lần này hắn quyết định vào luân hồi, hoàn toàn chuyển thay đổi một kiếp sô mới. Sở dĩ Hùng có thể chắc chắn mình có thể vượt qua luân hồi mà không mất đi ký ức chính là nhờ một vật, vật này đã được hắn đưa vào luân hồi chỉ còn chờ đợi hắn tới sự dụng.

Bất quá muốn sử dụng vật phẩm này cũng không phải đơn giản, vì thế trong thời gian ba mươi năm sắp tới hắn cần chuẩn bị cho việc sử dụng này.

Mục tiêu của hắn là các nữ nhân cao quý còn lại trong thiên hạ này, từ đó hắn có thể thu thập càng nhiều tín ngưỡng lực, lượng tín ngưỡng lực hắn cần thu thập rất lớn chỉ riêng những nữ nhân hiện tại hoàn toàn không thể đáp ứng được nhu cầu của hắn, vì thế hắn mới cần thêm nữ nhân càng cao quý càng tốt như vậy sẽ giúp hắn có thể thu thập được càng nhiều tín ngưỡng lực chuẩn bị vào luân hồi.

Kỳ thực nếu muốn tín ngưỡng lực nhiều nhất hiện nay không ai khác chính là Diêu Hy thánh chủ, chỉ cần thu thập được tín ngưỡng lực trên người nàng cũng đủ để Hùng luân hồi vài chục lần, dù sao những người hâm mộ, những người kính sợ nàng đều là tu tiên giả, đều là cường giả. Những người này cung cấp tín ngưỡng lực chất lượng rất cao, hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu của Hùng.

Nhưng mà ai cũng biết rồi đấy, Hùng hoàn toàn không có gan đi động tới Diêu Hy thánh chủ, hắn cũng không có cái năng lực đó.

Vì việc này hắn cần thu thập thêm toàn bộ tín ngưỡng của phàm giới này.

“Chó mẹ hiểu rõ! Chó mẹ sẽ làm theo phân phó của chủ nhân.”

Tần thị nghe phân phó của Hùng, nàng khẳng định chắc nịch mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

“Rất tốt! Chỉ cần ngươi làm đúng những gì ta phân phó là được, không cần làm những việc vượt ra ngoài mục đích của chúng ta.”

Tuy vậy Hùng vẫn tiếp tục căn dặn, dù sao việc này quan hệ trong đại, trong những mục tiêu của hắn có cả người dính dáng nhân quả với Diêu Hy thánh chủ hắn không muốn xảy ra vấn đề khiến Diêu Hy chú ý.

“Hì hì chủ nhân yên tâm, chó mẹ dù sao cũng là đương kim nhiếp chính thái hậu năng lực người không cần quá lo lắng.”

Rầm!

“Khốn kiếp! Hiếp người quá đáng, hiếp người quá đáng.”

Âm thanh giận giữ vang vọng khắp đại điện.

Nơi này chính là hoàng cung của Già Gia đế quốc, âm thanh vừa rồi chính là từ hoàng đế của Già Gia phát ra hiển nhiên vị hoàng đế này đang vô cùng giận giữ.

Đại điện hiện tại đang hứng chịu cơn phẫn nộ của vị hoàng đế này, phía trước ghế rồng đang rơi rớt một đống tấu chương, bên dưới các vị đại thần đều cúi thấp đầu, không dám ho he một câu, hiển nhiên bọn họ không muốn trở thành mục tiêu cho cơn phẫn nộ của hoàng đế.

Không tốn quá nhiều thời gian Già Gia hoàng đế sau khi phát tiết cảm xúc của mình đã nhanh chóng ổn định trở lại, ông ta nhìn đám đại thần bên dưới một vòng âm thanh từ tốn lên tiếng.

“Nguyên Long càng ngày càng không coi ai ra gì, các khanh có cách nào đối phó.”

Không sai lý do khiến vị hoàng đế này nổi giận là vì Nguyên Long đế quốc.

Hơn một tháng trước biên giới hai nước phát sinh xung đột, một đội binh lính của Già Gia thâm nhập qua biên giới cướp bóc một ngôi làng gần đó.

Vốn dĩ việc này cũng không có vấn đề gì đặc biệt chuyện này ở biên giới hai nước xảy ra là chuyện rất bình thường, hai bên xảy ra chuyện như vậy cũng không phải ngày một ngày hai hiển nhiên cũng không có vấn đề gì lớn.

Nhưng điều đáng nói ở đây chính là Nguyên Long lại dùng cớ này muốn lấy máu của Già Gia.

Bọn chúng vậy mà lại muốn bồi thường năm ngàn lạng vàng, ba ngàn con ngựa, đã vậy còn phải dao ra tướng quân chỉ huy để bọn hắn xử lý nếu không sẽ phát quân thảo phạt.

Đương nhiên Già Gia sẽ không đồng ý chuyện này, bồi thường thì thôi đi vậy mà còn dám đòi hỏi giao nộp tướng quân để đối phương xử lý.

Hừ! Sợ rằng khi ông ta còn chưa kịp giao ra vị tướng quân kia hắn đã bị mời xuống ghế rồng đi.

Nhưng điều ông ta không nghĩ tới là Nguyên Long vậy mà thật sự tập kết quân đội. Ông ta nổi giận như vậy chính là vì tin cấp báo vừa rồi từ biên giới đã cho thấy Nguyên Long đã tập hợp quân đội gần biên giới, rất có ý định phát động chiến tranh.

“Bẩm bệ hạ! Thần cho rằng chúng ta cần phải sẵn sàng cho chiến tranh. Chỉ cần người thông minh một chút đều có thể nhìn ra Nguyên Long có ý đồ không tốt, lý do này bất quá chỉ là một cái cớ việc đàm phán hiển nhiên là không khả thi.”

Một vị đại thần nghe vậy vội vàng đứng ra, hiển nhiên ông ta nhìn ra được mục đích của Nguyên Long.

“Không sai! Nguyên Long rõ ràng là muốn chiến tranh việc này bất quá là một cái cớ chúng ta không cần thiết phải cố gắng đàm phán với bọn chúng. Dạy cho bọn chúng một bài học là được.”

“Đúng vậy bệ hạ, thần đồng ý chiến tranh, rõ ràng Nguyên Long không có ý tốt.”

Đám đại thần ở dưới rõ ràng đều ủng hộ chiến tranh, đám lão già này đều là một lũ cáo già hiển nhiên nhìn ra được mục đích ẩn sau cái cớ sứt sẹo của Nguyên Long.

Dù cho mục đích nào đi nữa, hiện tại bọn hắn chỉ có thể lựa chọn chiến tranh, ngay cả đối thủ chính trị của vị tướng quân được Nguyên Long nêu tên cũng chỉ có thể cắn răng ủng hộ, bởi vì ông ta biết nếu ông ta dám nói giao vị tướng quân kia cho Nguyên Long có lẽ ngày mai ông ta sẽ lên đoạn đầu đài.

“Vậy tốt các khanh bắt đầu công tác chuẩn bị chiến tranh đi, chiều nay đưa tấu chương tới. Tan triều!”

Hoàng đế Già Gia phân phó vài câu liền tan triều, ông ta cũng không cần phân phó chi tiết công việc của mỗi người quyền lực của đám quan chức đại thần này đã được phân phó rõ ràng nếu phải để ông ta đích thân phân phó đám đại thần kia nên về vườn được rồi.

Trở về hậu cung nơi này thê tử của ông ta hoàng hậu Già Gia Phương Liễu Nguyệt đã chờ sẵn, nàng ngồi trên Long ỷ trên tay cầm lấy tấu chương đọc thi thoảng còn phê lên tấu chương.

Thông thường đây là điều kiêng kỵ của, hậu cung không được tham chính là quy tắc của các hoàng gia. Nhưng ở Già Gia chuyện này đã biến thành ngoại lệ bởi vì ông ta biết Già Gia có được như ngày hôm nay có công rất lớn của nàng.

“Thế nào sao hôm nay nàng lại tới đây. Không phải thời điểm này nàng nên tiếp đám người quý phi sao?”

Hoàng đế Già Gia cười đùa, ông ta quả thật không hề tức giận, ngược lại càng thấy vui vẻ hơn.

Hoàng hậu của ông ta vì không muốn để đám nho sĩ cổ hủ kia suốt ngày than trời trách đất hậu cung tham chính họa loạn thiên hạ nên nhiều năm qua đã không tới nơi này, hằng ngày đều làm một hoàng hậu tốt quản lý hậu cung giúp hắn.

Nhưng hoàng đế Già Gia đâu muốn vậy, ông ta vốn dĩ đang hưởng thụ sự hỗ trợ của vợ công việc cũng nhẹ đi rất nhiều nhưng từ khi hoàng hậu lui về hậu cung ông ta phải làm thêm công việc của nàng là ai cũng không thích rồi.

Ông ta cũng không sợ cái gì gọi là quyền lực của hoàng hậu quá lớn, đe dọa tới hoàng vị của mình. Đơn giản bởi vì quyền lực của nàng vốn đã rất lớn rồi, thật sự nếu nàng muốn phản loạn chỉ cần nói một câu hơn nửa cái đế quốc này có lẽ thật sự sẽ đi theo nàng phản loạn.

Cũng chính vì điều đó mà hậu cung của ông ta rất yên bình, đám phi tần kia không ai dám thách thức uy quyền của hoàng hậu cả, những phi tần dám làm điều đó bây giờ có lẽ cũng đã xanh cỏ cùng người nhà bọn họ.

Nhưng hoàng đế Già Gia cũng không lo lắng, hôn nhân của hai người tuy là hôn nhân chính trị nhưng tình cảm của hai người rất thân thiết nàng cũng không có lý do gì phải phản loạn dù sao con gái nàng hiện tại đi tu tiên, con trai chính là đương kim thái tử, nàng có lý do gì để phản loạn cơ chứ.

“Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”

Phương Liễu Nguyệt thấy phu quân của mình liền đứng dậy cúi đầu hành lễ, nếu chỉ có hai vợ chồng đương nhiên không cần phải làm mấy cái quy tắc rắc rối này nhưng dù sao nơi này cũng có nhiều người ngoài vẫn phải làm cho người ta xem.

Hoàng đế Già Gia nâng Phương Liễu Nguyệt dậy cùng nàng đi tới Long ỷ.

“Nàng mà không tới ta chính là sẽ tới tìm nàng. Nàng thấy tình hình hiện tại thế nào.”

Hoàng đế Già Gia không chờ được hỏi ý kiến của hoàng hậu.

“Thần thiếp nghĩ chuyện này có vấn đề!”

“Vấn đề?”

Hoàng đế Già Gia trong lòng vui vẻ, ông ta biết sẽ có thu hoạch nếu hỏi vợ mình, quả nhiên hoàng hậu của ông ta không để ông ta thất vọng.

“Nếu nhìn vào thế cục thiên hạ hiện này rõ ràng việc Nguyên Long phát động chiến tranh là không khôn ngoan.”

Phương Liễu Nguyệt dừng một lát, thấy trượng phu của mình vẫn đang chăm chú quan sát mới tiếp tục nói.

“Nguyên Long đế quốc đã qua thời không quan tâm tới các quốc gia khác thích làm gì thì làm, bọn họ bây giờ không có năng lực đó. Hiện tại thiên hạ đều đang ổn định, các quốc gia kìm hãm lẫn nhau không ai nhường ai, cũng không ai nguyện ý tổn thất. Vậy mà bây giờ Nguyện Long lại muốn xuất binh đánh chúng ta, rất có thể đã bí mật đàm phán với hai nước kia.”

Đôi mắt hoàng đế Già Gia nhíu chặt lại, ông ta tuy biết chuyện này có vấn đề nhưng không ngờ mọi chuyện lại rắc rối như vậy.

“Xem ra chúng ta phải chuẩn bị đối phó với một vài kẻ không nổi lên mặt nước.”

“Chàng định làm thế nào?”

Phương Liễu Nguyệt tò mò hỏi.

“Nhân thời điểm này ta sẽ bí mật điều thêm quân tới biên giới Thiên Lam, nếu bọ họ dám nhân lúc chúng ta chiến tranh với Già Gia bỏ đá xuống giếng ta sẽ cho bọn họ một kinh hỷ.”

“Bệ hạ! Nếu làm như vậy có phải hay không khiến lực lượng ở biên giới Nguyên Long suy yếu.”

Phương Liễu Nguyệt nghe phu quân mình nói vậy có chút lo lắng hỏi.

“Không sao. Nếu không được có thể rút về Gia Lăng quan, nàng cũng không phải không biết hơn một trăm năm qua Gia Lăng quan chưa từng thất thủ. Ngược lại nếu chúng ta câu được một con các lớn một chút tổn thất đó cũng không phải chuyện gì khó tiếp nhận.”

Hoàng đế tự tin trả lời, lão quả thật rất tin tưởng vào Gia Lăng quan, dù sao hơn một trăm năm qua Nguyên Long chưa bao giờ qua được nơi này, lần này cũng sẽ như vậy.

Hoàng cung Thiên Lam.

Chủ đề của buổi thiết triều hôm nay của hoàng đế và các đại thần Thiên Lam cũng liên quan đến những hành động quân sự gần đây của Nguyên Long.

“Rõ ràng Nguyên Long đang có những hành động rất khó hiểu, những hành động này không mang lại cho Nguyên Long lợi ích nào cả.”

Một vị đại thần đưa ra ý kiến của mình, hiển nhiên ông ta cũng không hiểu được hành động của Nguyên Long.

Những vị đại thần khác nghe vậy thần sắc cũng rơi vào mê man, bọn họ đều giống vị đại thần kia, đều không hiểu được lý do cho các hành động kỳ lạ của Nguyên Long gần đây.

Ấn đường của hoàng đế Thiên Lam cũng nhíu chặt, vị hoàng đế đã bước qua tuổi ngũ tuần này có lẽ cũng đang rất khó hiểu với hành động này của Nguyên Long.

“Bệ hạ việc này ắt có trá, thái hậu Nguyên Long không phải người ngu ngốc như vậy.”

Cuối cùng một vị quan chức khá trẻ tuổi đứng ra kết luận.

Nhưng điều này cũng không khiến không khí trong đại điện thay đổi, rất rõ ràng các vị đại thần ở đây cũng không bất ngờ gì với kết luận này.

“Có tin tức gì không?”

Hoàng đế Thiên Lam không đáp lời vị quan chức trẻ tuổi kia mà nhìn về phía một vị đại thần khác hỏi.

Vị đại thần kia thấy hoàng đế hỏi tới mình liền vội vã đứng ra.

“Bẩm bệ hạ, việc điều quân là thật. Người của chúng ta báo tin phát hiện Nguyên Long điều thêm hai vạn quân từ biên giới phía nam gần biên giới Già Già, lương thực cũng đang được tích trữ gần các thành biên giới. Ước tính hiện tại lương thực tích trữ đã đủ cho hai mươi vạn quân dùng trong ba tháng, và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Rõ ràng lần này Nguyên Long muốn làm thật.”

Vị đại thần này rất tự tin đưa ra kết luận của mình, tình báo của ông ta báo về cho thấy các hành động gần đây của Nguyên Long rõ ràng đang chuẩn bị cho một cuộc chiến lớn, nếu không Nguyên Long cũng không nhất thiết phải điều động nhiều lương thực tới vậy.

Nghe được báo cáo của đại thần lông mày hoàng đế Thiên Lam càng nhíu chặt lại, ông ta quả thật không thể nhìn ra được ý đồ nào cho cuộc chiến này. Với thế cục thiên hạ hiện tại bắt đầu một cuộc chiến lớn là điều không khôn ngoan, chỉ cần sợ suất một chút thôi có thể lâm vào vạn kiếp bất phục.

“Các ngươi có ý kiến gì không?”

Hoàng đế không còn cách nào khác chỉ đành tìm kiếm ý kiến của các đại thần.

“Bệ hạ, thần cho rằng lúc này phán đoán hành động của Nguyên Long cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, chúng ta cũng nên làm chuẩn bị đề phòng có trá, dù sao biến giới của chúng ta cũng chỉ cách nơi đóng quân của hai nước hơn trăm dặm.”

Một vị đại thần khác cuối cùng cũng chỉ có thể đưa ra kết luận như vậy, dù sao đây là hành động duy nhất lúc này Thiên Lam bọn họ có thể làm. Ít nhất phải đảm bảo Nguyên Long lúc đánh Già Gia không quay ngoắt một cái tấn công họ.

“Thôi được! Cứ làm như vậy đi.”

Hoàng đế Thiên Lam cũng không còn cách nào khác chỉ đành đồng ý với phương pháp này.

“Còn nữa! Các ngươi chuẩn bị một chút, nếu chiến cục xảy ra vấn đề chúng ta cũng có thể giúp một tay.”

Bất quá ông ta cũng nghĩ tới một vài thứ nở nụ cười bí hiểm ra lệnh cho đại thần của mình.

Đám đại thần đều là một lũ cáo già, làm sao không hiểu ông ta đang ám chỉ điều gì.

Xem ra Phương Liễu Nguyệt đá đoán sai, Thiên Lam không hề thông đồng với Nguyên Long. Biết sao được ở vị trí khác nhau, góc nhìn cũng khác nhau Phương Liễu Nguyệt chỉ cho ra phương án khả thi nhất Nguyên Long có thể làm, hoặc có lẽ ánh mắt của nàng không thể nhận ra được mục đích thật sự của Nguyên Long.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Thuần nữ thần công
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Liếm tinh trùng, Người và thú (Sex thú), Truyện bú cặc, Truyện liếm chân
Tình trạng Update Phần 29
Ngày cập nhật 19/08/2025 05:55 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện gái ngoại tình
Nếu đi đường tắt về nhà em thì chỉ tầm khoảng 3 tiếng là về tới nhưng đường vắng với đêm khuya nên cả 2 quyết định sẽ đi đường vòng QL cho an toàn. Nhiều lúc nó không hiểu em suy nghĩ gì trong đầu. Đôi khi nó cảm nhận được em có tình cảm với nó, nhưng đôi lúc thì không? Đi được...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Con đường bá chủ – Quyển 5 - Tác giả Akay Hau
“Thiên Địa Hội?” Lạc Nam lần đầu nghe qua cái tên này. “Công tử không biết?” Sắc mặt Địa Ngọc Huyền càng thêm cổ quái, ở Tiên giới này chỉ sợ con nít ba tuổi cũng biết đến sự tồn tại của Thiên Địa Hội, Lạc Cầu Bại thực lực siêu quần, tài trí bất phàm lại không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Hoan lạc thánh giáo
Năm loạn luân thứ nhất, buổi sinh hoạt tất niên... Tại khu vực VIP của phòng sinh hoạt chung : Bà Hân hạnh phúc nựng cậu con trai sơ sinh vừa đầy tháng được vài bữa “cha bố anh, cưng quá đi thôi, con ngoan nào bà cho con mum mum ti tin ha, mà sao nó giống y chang thằng cha nó chứ... ui nào, ngoan nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex Full Truyện sex mạnh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba