Nàng chọn một bình rồi ném nhẹ lên cao. Miệng bình nghiêng xuống đổ ra từng luồng chất lỏng đặc sệt nhớp nháp, bốc lên mùi tanh hôi nồng nặc khiến ai ngửi cũng cau mày, vài nàng còn suýt nôn.
Đã kinh qua mấy vòng chơi thác loạn nên mấy vạn người có mặt đều không lạ với thứ đang đổ xuống kia không gì khác chính là tinh dịch. Những dòng trắng đục nhầy nhụa rơi xuống, được pháp thuật phân phối đều vào các tô thủy tinh lớn trước mặt hơn trăm nữ tử, không ai thiếu phần.
Các nàng nhìn vào tô, tinh dịch nóng hổi bốc khói nghi ngút, mùi hôi thúi đặc trưng xộc vào mũi, bên trong còn trôi nổi vài sợi lông xoăn đen sì, rõ ràng là từ đám đàn ông bẩn thỉu nào đó trộn lẫn khi xuất khí.
Từng nàng khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, mặt tái mét nhưng ánh mắt thoáng hiểu ra. Yến tiệc này, lại là một trò dâm dục do Lạc Thủy đạo diễn, và thứ đặc sệt tanh tưởi trong tô kia chính là phần ăn của họ.
Lạc Thủy đứng giữa bàn cười đầy ý vị, giọng ngọt ngào thuyết giảng.
“Hôm nay các tỷ muội có lộc ăn rồi. Món đầu tiên gọi là “cháo tinh dịch”, thiếp thân đã dày công tuyển lựa từ hàng vạn giống đực khác nhau. Hương vị đậm đà thập phần bổ dưỡng, quý lắm mới đem ra đãi mọi người đó nha!”
Đám khán giả ồ lên kinh ngạc, tiếng xì xào rộ lên.
“Cháo tinh dịch? Trời ạ! Cái này… là thứ con người có thể ăn sao?”
“Khoan đã… hàng vạn giống đực? Không lẽ…” một nữ tu sĩ trẻ tái mặt, che miệng. Nhiều người tinh ý cũng lần lượt nhận ra ý nghĩa sâu xa, tinh dịch giống đực không chỉ lấy từ nhân loại, mà có thể còn trộn lẫn của cả súc vật như chó, lừa, heo, ngựa.
Quần chúng ăn dưa ai nấy cảm giác nhợn nhợn nơi cổ họng, nhất là các nữ tử, cái thứ tởm lợm đó có thể đem ra làm mỹ vị đãi tiệc được sao?
Hơn trăm nữ tử trong sảnh nhìn tô “cháo” trước mặt, mặt mày biến sắc. Tinh dịch đặc quánh, những sợi lông xoăn nổi lềnh bềnh, mùi tanh hôi gay mũi. Các nàng đã trải qua đủ loại trò dâm dục, nhảy cừu, leo tháp cặc, bò xuyên đường hầm dương vật.
Ai nấy đều đã bơi qua bể tinh, để thứ đậm vị cương dương đó bao thủ thân mình thậm chí nhiều nàng còn từng ăn thứ này không ít. Nhưng dù gì thì cái mà họ ăn cũng là phún xuất từ đám nam tử đạo hữu cùng tham gia trò chơi, cơ bản vẫn có thể chấp nhận được.
Còn tô “cháo” này không những chứa tinh dịch nhân loại mà còn trộn lẫn cả thứ xú uế của lũ gia súc động vật. Hèn gì mùi lại kinh khủng buồn nôn như thế.
Tuyệt đại đa số các nàng đều là tu sĩ thường ngày mắt cao hơn đầu, uống tinh của phàm nhân họ còn cảm thấy mất mặt huống gì giờ bị ép ăn thứ hỗn tạp lấy từ súc sinh, lòng ai cũng đầy kháng cự.
Nhưng nhìn vào nụ cười hòa ái nhưng tràn đầy nguy hiểm kia của Lạc Thủy thì họ có thể từ chối được sao?
Lạc Thủy đứng đó, ánh mắt mị hoặc quét qua, nụ cười như có như không, áp lực vô hình đè xuống. Lọ đựng tinh dịch này là nàng lấy từ chỗ phu quân Chu Cương Liệt do hắn tích cóp sau những lần dạo chơi ân ái dùng để tưới cho cây Dương Căn và ấp trứng Chân Hoàng.
Bảo bình không gian kia là hàng mua từ hệ thống, những thứ thu nạp bên trong khi lấy ra đều được giữ nguyên vẹn nên số tinh trùng hắn gom góp mới luôn ở tình trạng nóng hổi đậm vị giống như vừa được sản xuất không lâu, bảo đảm không mốc meo hay ôi thiu.
Nàng tất nhiên biết suy nghĩ của đám nữ tử ngồi ở đây, bọn họ hiện tại tuy chấp nhận bung xõa vì dâm dục nhưng ai cũng đều sẽ có một điểm mấu chốt khúc mắc của bản thân.
Đối với họ chính là phân biệt giai tầng, các nàng có thể thoải mái cùng các tu sĩ đồng hữu chìm đắm trong nhục dục ái ân nhưng nếu bạn tình là kẻ thấp kém hèn yếu thì ai cũng sẽ nảy sinh tâm lý xa lánh chán ghét.
Đối với người còn như thế thì đừng nói gì tới bắt các nàng phải uống tinh dịch của loài súc vật thấp kém như lừa heo chó ngựa.
Để các nàng chấp nhận buông bỏ định kiến cố hữu thì chắc chắn phải cần có người khai phá dẫn dắt, và người lãnh nhận nhiệm vụ đó không ai khác chính là Lạc Thủy, nàng như vô ý hơi ngước mặt lên không trung nơi phu quân đang ngồi quan sát.
Mọi động tĩnh bên dưới đều thu hết vào tầm mắt của Chu Cương Liệt, hắn biết nương tử nhà mình muốn làm gì, chuyện thay đổi nhận thức dẫn dắt suy nghĩ của một đám tu sĩ phàm giai nhỏ yếu đối với một cường giả Thái Ất Ngọc Tiên viên mãn như hắn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hắn ôm Đãng Hồng Trần trong lòng nhe răng cười ra dấu chấp thuận về phía Lạc Thủy, nàng cũng cười tươi khẽ gật đầu, hai người không cần phải trao đổi câu nào cũng tự hiểu được ý nhau.
Lạc Thủy mặc kệ tiếng xì xầm bàn tán của đám đông bên ngoài, nàng bước tới gần bàn nữ nhân, trên tay ngưng tụ một chiếc ly thủy tinh óng ánh long lanh như pha lê.
Dưới hàng vạn ánh mắt tò mò chăm chú, nàng trở tay từ bình ngọc lơ lửng giữa không trung lại đổ ra một dòng tinh dịch đặc quánh rót đầy tràn ly, còn rơi dính vài giọt lên bàn tay thon thả trắng ngọc của nàng.
Lạc Thủy chớp đôi mắt hạnh mang theo mị ý rõ rệt không chút ngần ngại đưa mu bàn tay lên, đầu lưỡi thè ra quét một đường dài cuốn sạch tinh dịch rơi vãi vào miệng. Nàng nhấm nháp chậm rãi, đầu lưỡi liếm môi, ánh mắt lim dim khép hờ như đang thưởng thức món mỹ vị thượng hạng.
Ly thủy tinh trong tay sóng sánh chất lỏng trắng đục bốc lên mùi tanh hôi nồng nặc xen lẫn vài sợi lông xoăn đen sì giống hệt thứ “cháo” trong tô trước mặt trăm nữ tử. Dưới ánh nhìn bàng hoàng, trợn tròn của cả đám quần chúng, Lạc Thủy cười nhạt bưng ly kề sát đôi môi dày đỏ mọng.
Môi nàng hé mở ngậm lấy vành ly rồi từ từ nghiêng đổ đống tinh dịch đặc sệt vào miệng. Yết hầu nàng khẽ động nuốt xuống từng ngụm lớn, chất lỏng trắng đục tràn qua khóe môi, chảy thành dòng nhỏ xuống cằm, lấp lánh trên làn da trắng ngọc.
Mắt nàng lật ngược ánh lên dục niệm điên cuồng, đầu lưỡi quét qua vành ly cuốn lấy từng giọt còn sót, thưởng thức như kẻ đói khát lâu ngày gặp sơn hào hải vị.
Chỉ mấy mươi giây, ly tinh dịch đã trống trơn. Lạc Thủy cẩn thận liếm láp vành ly, lưỡi cuốn quanh không chừa sót giọt nào, biểu cảm hạnh phúc thỏa mãn hiện rõ.
Nàng hướng về đám đông há miệng thật lớn, lưỡi đưa ra khoe khoang miệng trống rỗng chỉ còn sót chút tơ trắng nhớp nháp chứng tỏ đã nuốt hết đống dâm dịch hỗn tạp từ người và súc vật kia vào bụng.
Đám đông chứng kiến rõ ràng thấy trên khóe mép và kẽ răng của nàng vẫn còn vướng lại vài sợi lông đen xoăn tít trông vô cùng kích thích thị giác.
Đôi môi ướt át lấp lánh, vài giọt tinh còn đọng trên cằm, nàng quệt tay lau đi rồi lại liếm ngón tay thêm lần nữa cười dâm đãng.
“Ưm, mùi vị rất không tệ, còn ngon hơn cao lương mỹ thực chốn thiên giới nữa đó, các tỷ muội chưa ăn thì chưa cảm nhận được đâu.”
Toàn trường tĩnh lặng, không ai dám tin vào mắt mình. Thần nữ cao quý như Lạc Thủy, dâm tao phóng đãng đã đành, vậy mà nàng còn vứt bỏ thân phận uống thứ ô uế từ phàm nhân thấp kém và cả súc sinh, hành động vượt ngoài sức tưởng tượng của bất kỳ ai.
Hơn trăm nữ tử trước bàn tiệc ngỡ ngàng miệng há hốc, mắt tròn xoe. Lạc Thủy là thần tượng mà họ tôn kính, là mục tiêu phấn đấu noi theo, vậy mà nàng lại không màng tôn nghiêm, thoải mái thưởng thức thứ kinh tởm ấy không chút nhăn mày, biểu cảm còn rất hạnh phúc nữa.
“Thứ đó thực ngon như vậy sao?”
Đây là câu hỏi chung của hơn trăm nữ tử trong đại sảnh và cả mấy vạn quần chúng bên ngoài kia. Sự kháng cự trong lòng các nàng dần lung lay. Lạc Thủy thần nữ đây là đang cảnh tỉnh họ, ở cuộc chơi này chỉ có dục niệm nguyên thủy, không phân biệt giai tầng, không vướng bận rào cản tâm lý.
Càng ngẫm nghĩ thì lại thấy hành động của nàng vô cùng ý nghĩa. Trước khi tiến vào tiên lộ, ai ở đây cũng từng là phàm nhân, đám súc sinh cũng tính là yêu tộc cấp thấp, vậy vì sao phải phân biệt kỳ thị? Tinh dịch từ đồng hữu họ từng nuốt ngon lành, từng để phủ kín cơ thể, vậy khác gì tinh của phàm nhân hay súc vật?
Tâm trí các nàng tự nhiên thông suốt như mây mù tan biến. Tô “cháo tinh dịch” trước mặt bỗng không còn thấy kinh tởm buồn nôn nữa mà trở thành mỹ vị khiến ai nấy thèm thuồng.
Và rồi không ai bảo ai từng nàng bắt đầu cầm muỗng lên run run đưa tới định múc lấy “cháo” để ăn. Nhưng thanh âm Lạc Thủy lại vang lên cắt ngang hành động.
“Các tỷ muội từ từ nào, chớ có nôn nóng! Món ăn còn chưa dọn lên hết, chịu khó chờ chút nhé!”
Nàng cười nhạt, như đã đoán trước diễn biến tâm lý của đám người này.
Trên tầng mây, Chu Cương Liệt thảnh thơi thu tay, bộ dáng phởn chí, khóe môi nhếch lên đắc ý. Đúng vậy, vừa rồi chính hắn đã dùng bí pháp bên trong Sắc Dục Bổn Nguyên để thao túng tâm lý đám nữ tử, dẫn dắt thay đổi nhận thức sâu xa của họ.
Thứ vốn khó chấp nhận như tinh dịch súc vật giờ đã trở thành điều hiển nhiên thông suốt. Hiện tại, dù Lạc Thủy bày trò gì họ cũng sẽ một mực chấp thuận không chút kháng cự.
Đối với một cường giả tiên giai như hắn thì chuyện tác động chi phối nhân sinh quan của đám tu sĩ phàm giai chỉ là việc đơn giản như ăn bánh uống nước, huống gì hắn còn đang nắm giữ mảnh vỡ của bổn nguyên thiên đạo trong tay. E là dù có tu sĩ đồng cấp tới cũng bị hắn thao túng cho tam quan lệch lạc thôi.
Lạc Thủy không để đám đông chờ lâu, nàng vung tay, từ nhẫn trữ vật lại lấy ra hàng loạt đĩa thức ăn, bày biện đầy trên mặt bàn tròn. Thịt nướng vàng óng, cá hấp bốc khói nghi ngút, màn thầu trắng mịn, cơm trắng dẻo thơm, rau xanh mướt, trái cây mọng nước.
Tất cả đều như vừa rời bếp, hương thơm ngào ngạt lan tỏa. Đây là công dụng của nhẫn trữ vật mua từ cửa hàng hệ thống của Chu Cương Liệt, không gian tĩnh bảo quản vật phẩm nguyên vẹn, không bao giờ ôi thiu.
Dù tiên nhân có thể ích cốc không cần dung nạp đồ ăn nhưng hắn lại là một người đàn ông thư giãn thích tận hưởng thú vui mỹ vị phàm tục. Bởi vậy Lạc Thủy luôn trữ sẵn các loại món ngon trong nhẫn sẵn sàng phục vụ phu quân bất cứ lúc nào. Hôm nay, vì yến hội nàng mới hào phóng đem ra thiết đãi.
Đám khán giả bên ngoài và hơn trăm nữ tử đang ngồi đều chăm chăm nhìn bàn tiệc thịnh soạn, ánh mắt sáng rực lộ rõ hào hứng. Giờ mới tạm ra dáng một bữa yến tiệc thật thụ đây, họ cứ tưởng Lạc Thủy sẽ chỉ cho mình ăn mấy thứ loạn thất bát tao dâm uế kia không chứ.
Người tinh mắt hiểu biết liền dễ dàng nhận ra nguyên liệu để nấu các món đều không tầm thường, thịt cá đều từ các loại yêu thú quý hiếm, rau quả là linh dược tỏa tiên khí nồng đậm. Toàn là tài nguyên quý giá bổ trợ tốt cho quá trình tu luyện của tu sĩ.
Trong khi gần năm trăm người trong sảnh tâm tình hết sức kích động vui vẻ thì đám đông bên ngoài ai nấy đều xụ mặt thèm thuồng kèm tiếc nuối vì chỉ có thể đứng nhìn.
Lạc Thủy quét mắt qua bàn tiệc, khẽ nhăn mày, giọng ngọt ngào.
“Ôi, vẫn chưa đủ! Món ăn có vẻ hơi tẻ nhạt, để thiếp thân giúp chúng thêm phần bắt mắt kích thích vị giác hơn nhé.” Không chờ ai đáp, nàng búng tay.
Ba mươi hán tử da đen trên bàn xoay lập tức ngồi dậy, bàn tay to lớn nắm lấy dương vật đen thui mà tuốt mạnh. Sau vài lần sục kịch liệt, họ ưỡn hạ thân chìa đầu khấc đỏ au về phía những món ăn.
Bàn xoay tự động chuyển động, ba mươi con cặc đồng loạt phun tinh, từng tràng trắng đục bắn ra theo quán tính rải đều lên các món. Tinh dịch đặc sệt bốc mùi hôi tanh xen lẫn vị đậu đen phủ lên khắp thịt, cá, cơm, màn thầu, rau như đầu bếp đang vẩy một lớp sốt óng ánh nhầy nhụa, bắt mắt lạ thường.
Khi bàn ngừng xoay, thức ăn đã hoàn toàn ngập trong tinh dịch, vương vãi khắp chén đĩa, vài giọt còn bắn lên mặt, ngực, đùi các nữ tử. Họ ngơ ngác nhìn các món ăn thơm ngon giờ đã nhớp nháp dâm dịch, nhưng không hề có ai biểu hiện chê bai ghê tởm. Ánh mắt các nàng chỉ có thèm khát háo hức như hổ đói chờ lệnh lúc nào cũng sẵn sàng nhào tới ngấu nghiến.
Lạc Thủy mỉm cười, chiêu thao túng tâm lý của Chu Cương Liệt đã phát huy tác dụng, các nữ nhân này từ giờ sẽ bước vào cuộc chơi với tâm thái cởi mở hết mình nhất, tuyệt nhiên không có bất kỳ do dự hay né tránh nào nữa.
Nàng lại lấy ra thêm một bình nhỏ nhìn như lọ gia vị ném lên không trung. Chiếc lọ bay một vòng, rắc xuống từng món ăn trên bàn một thứ bột trắng ngả vàng, trông giống phô mai vụn nhưng lại bốc lên một thứ mùi hôi tanh gay mũi nặng nề khiến ai ngửi cũng nhăn mặt vài phần.
Nhìn vào biểu hiện hoang mang không dám hỏi của đám nữ tử Lạc Thủy chỉ cười nhạt cầm lọ gia vị kia lắc lắc rồi giảng giải bằng giọng đầy ẩn ý.
“Đây là gia vị bí truyền mà thiếp thân vất vả lâu năm tích góp mới có, hôm nay quý lắm mới đem ra đãi các tỷ muội đó nha, mùi hơi nặng, nhưng bảo đảm sẽ khiến món ăn bùng nổ vị giác chắc chắn mọi người sẽ thích.”
Đám nữ tử ánh mắt sáng lên, cũng không còn thắc mắc nó là gì, chỉ cần biết thần nữ đãi thì họ nhất định sẽ ăn.
Nhưng mấy gã nam nhân xấu xí già cỗi bên bàn kia thì lại đang len lén nheo mắt nhìn xuống dương vật của mình rồi cười đểu. Bọn họ vừa ngó qua đã nhận ra ngay thứ gọi là gia vị bí truyền đó thực chất chính là bợn trắng bẩn bựa dính quanh đầu khấc.
Hợp chất xú uế từ tinh dịch, da chết và nước tiểu cô đọng lâu ngày do những gã đàn ông lười vệ sinh, hôi thối tanh tưởi đến mức đâm thủng mũi, nhưng đúng là sẽ vô cùng kích thích vị giác.
Bọn họ liếc qua nhau, ai cũng âm thầm hiểu ý không nói ra, cứ để đám nữ nhân lẳng lơ dâm tao đó ăn những thứ gia vị bẩn bựa từ đám đàn ông thấp hèn cũng rất đáng a.
Lạc Thủy không giải thích thêm, nàng lại ra lệnh lần nữa, ba mươi hán tử da đen ngồi giữa bàn đồng loạt chĩa cặc về trước, lỗ tiểu mở rộng rồi phun ra từng dòng nước đái vàng khè nóng hổi đầy tràn vào ly thủy tinh trước mặt đám nữ nhân.
Mùi khai tanh kèm theo chút hương như đậu đen xộc lên nhưng không có ai nhăn mặt. Chẳng cần thần nữ nói thì các nàng đều đã thấu đáo, ly nước tiểu này chính là “rượu” dành cho họ trong yến tiệc hôm nay.
Bàn tiệc phía nữ tới giờ cũng xem như đầy đủ, cháo tinh dịch, cơm trộn tinh, thịt cá rau màn thầu rải sốt tinh, nước đái làm rượu, bợn bẩn làm gia vị, một mâm dâm thực hoàn hảo, nhầy nhụa, thơm ngon theo cách quái đản.
Lạc Thủy ra hiệu cho các nàng ngồi yên chờ đợi còn mình thì quay lại tiến về phía bàn của đám nam nhân, hơn ba trăm gã ai nấy biểu tình vừa háo hức nhưng cũng kèm theo lo ngại rõ rệt.
Bọn họ cũng muốn một bữa dâm yến thật đẹp mắt, nhưng nếu Lạc Thủy cũng bắt họ ăn mấy thứ như cháo tinh dịch, rượu nước tiểu hay cơm trộn tinh cùng bợn bẩn thì chắc ai nấy sẽ đều bỏ của chạy lấy người mất.
Bảo họ uống dâm thủy hay ăn lồn của nữ nhân thì ai cũng rất vui lòng, nhưng nghĩ tới việc mình phải ăn cái thứ xả ra từ cái đám đực rựa to lớn đen thui kia thì tâm lý đám nam nhân đều sẽ một mực kháng cự. Bọn họ mới không có cái sở thích biến thái đam mê long dương đâu nha.
Lạc Thủy tất nhiên cũng biết những gã đàn ông này đang lo sợ điều gì, nàng cười tủm tỉm phắc một cái nhảy lên đứng giữa bàn tròn, vô tư tiếp nhận hàng vạn người chú mục.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 230 |
Ngày cập nhật | 16/07/2025 05:55 (GMT+7) |