Mà trong lòng chúng tôi lại càng thêm cảnh giác.
Lúc này đám yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt đã đóng giả thành những tán tu để trà trộn vào Đại hội Đạo Minh.
Cho nên, lần này tham gia Đại hội Đạo Minh, có khả năng chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm.
Tuy nhiên, Đại hội Đạo Minh là nơi hội tụ anh hào trong thiên hạ, người tài từ các môn phái tụ hội rất nhiều.
Cho dù chúng thực sự có tới, tôi nghĩ chúng cũng không dám công khai ra tay với chúng tôi đâu, đúng không?
Do đó, tôi buộc phải đến đại hội này.
Rốt cuộc thì lão Phong còn phải tìm kiếm người nhà họ Lương ở nơi này, và chúng tôi còn một nhiệm vụ là giúp cậu ấy tìm ra thân thế thực sự.
Sau đó, chúng tôi tiếp tục nói chuyện phiếm với người lái xe ba bánh nọ.
Mà người tài xế này cũng giới thiệu cho chúng tôi về rất nhiều địa điểm du lịch đẹp ở nơi đây, cùng với văn hóa Đạo giáo tại địa phương.
Ông ấy còn nói, tất cả các đạo sĩ tại các đạo quan xung quanh núi Hành Sơn đều tề tựu về Cửu Tiêu Quan.
Ông ấy cũng kể, người bà con xa của ông ấy có một người con trai.
Năm ngoái cậu ấy đã tới Cửu Tiêu Quan đăng ký làm làm đệ tử ký danh, tìm hiểu về đạo lý được mấy tháng…
Cứ trò chuyện như thế, chúng tôi đã đi tới chân núi Cửu Tiêu.
Nơi này là một huyện nhỏ.
Không giống như khu vực mở du lịch mà trước đó tôi đã thấy, nơi đây không ồn ào mà rất yên tĩnh.
Sau khi xuống xe, chúng tôi đều ngẩng đầu lên nhìn.
Trước mắt chúng tôi là một đỉnh núi mây mù che phủ, mây lành làm bạn.
Đây chính là đỉnh Tử Tiêu.
Nhìn từ xa, vẫn có thể nhìn thấy một góc của đạo quan tọa lạc trên đỉnh núi.
“Cuối cùng cũng tới rồi!”
Từ Lâm Tĩnh vui vẻ nói.
Dương Tuyết cũng khẽ gật đầu:
“Đúng vậy, chúng ta tới nơi rồi. Nhưng bây giờ cũng chẳng còn sớm nữa, chúng ta tìm một quán ăn ở dưới chân núi dùng bữa, sau đó khởi hành lên núi thôi!”
“Ừ, Dương Tuyết nói đúng đấy!”
Tôi cũng gật đầu đồng ý, rốt cuộc thì sau cả một chặng đường dài, bụng ai cũng đói rồi.
Còn lão Phong và Hồ Mỹ thì giữ im lặng từ đầu đến cuối, thế nào cũng đồng ý.
Bởi vì nơi này là nơi những người trừ tà hội tụ, cho nên bọn họ không muốn gây thêm rắc rối không cần thiết cho tôi.
Tôi bảo Tiểu Mỹ biến về nguyên hình, chui vào trong túi xách của tôi.
Đồng thời, tôi còn dán cho cô ấy một “bùa bế khí” để giúp che giấu yêu khí…
Sau đó, chúng tôi đi dạo trên trên đường phố của thị trấn nhỏ.
Chúng tôi phát hiện ra bên trong huyện nhỏ này thi thoảng lại có những người mặc đạo bào, đi theo từng tốt năm tốp ba.
Những người này hiển nhiên đều là đạo sĩ tới tham dự Đại hội Đạo Minh.
Rồi chúng tôi cũng tìm được một tiệm cơm tương đối lớn trong thị trấn nhỏ này.
Bên trong tiệm cơm đã có bốn bàn đầy khách.
Trong đó, có một bàn đều là những người mặc cùng một kiểu đạo bào, bên cạnh ai cũng có một thanh kiếm gỗ đào.
Lúc này, họ đang ăn uống thỏa thích, tôi nhìn kỹ lại vài lần, cũng không thể nhận ra kia là đạo bào của môn phái nào.
Cuối cùng, Dương Tuyết phải lên tiếng tôi mới biết được:
“Đó là Diệt Yêu Tông ở núi Phục Ngưu, thế hệ này của núi Phục Ngưu quả thật rất nổi tiếng!”
Nghe được lời này, tôi chỉ gật đầu, cũng không hỏi nhiều.
Trên thế gian này có biết bao nhiêu là môn phái chứ, có môn phái mà tôi chưa từng biết tới cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Sau khi ngồi vào bàn, gọi vài món ăn, chúng tôi bắt đầu chờ đợi.
Trong lúc chờ thức ăn lên, lại có một nhóm người khác tới quán nhỏ.
Nhóm người này cũng mặc một kiểu đạo bào màu xám đen giống hệt nhau, hiển nhiên họ cũng tới để tham gia Đại hội Đạo Minh.
Ngay khi nhóm người này bước vào tiệm cơm, nhìn về phía mấy đệ tử Diệt Yêu Tông ngồi cách đó không xa, sắc mặt của ai nấy cũng đều trở nên khó coi hơn.
Nhưng không ai lên tiếng, mấy người mới tới này cũng chỉ chọn một bàn khác mà ngồi xuống thôi.
Mà ở bên kia, mấy đệ tử của Diệt Yêu Tông vốn dĩ đang ăn uống vui vẻ, lúc này đều đã dừng lại.
Họ lần lượt quay đầu lại nhìn về phía nhóm người mới tới kia, sắc mặt cũng dần dần trầm xuống.
Chúng tôi ngồi giữa hai bàn này, có thể thấy rõ được sự thay đổi của bầu không khí tại quán ăn.
Mà cùng lúc ấy, Từ Lâm Tĩnh ngồi bên cạnh tôi lại nhỏ giọng nói:
“Có trò hay để xem rồi, oan gia gặp mặt!”
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thi-quyen-4/
Từ Lâm Tĩnh vừa nói nhỏ, vừa ngó trái ngó phải để quan sát tình hình.
Tôi lại có chút hoang mang, liền hỏi lại một câu:
“Tình huống thế nào? Hai nhà này là đối thủ của nhau sao?”
Từ Lâm Tĩnh liên tục gật đầu:
“Đâu chỉ là đối thủ, mà phải gọi là kẻ thù không đội trời chung ấy!”
Tôi hơi ngạc nhiên, trong Đạo Minh còn có kiểu “kẻ thù không đội trời chung” như vậy sao?
Dương Tuyết thấy trên mặt tôi lộ rõ vẻ kinh ngạc, bèn ngồi bên giải thích:
“Ừm, những người này là đệ tử của Hàng Ma Tông. Hai tông môn này đều tọa lạc trên núi Phục Ngưu, tổ tiên hai nhà cũng từng là sư huynh đệ. Vốn là người một nhà, thế mà đến lượt chưởng môn của Diệt Yêu Tông và Hàng Ma Tông đời này lại bất hòa. Trong lúc hai tông môn hợp tác tiêu diệt một con cương thi ngàn năm, chưởng môn của Hàng Ma Tông bị ngộ sát. Từ đó hai nhà kết thù oán, phía Hàng Ma Tông nói tông chủ của Diệt Yêu Tông tham sống sợ chết, vì vậy mới hại chưởng môn của bọn họ phải bỏ mạng. Mà bên phía Diệt Yêu Tông lại nói đám đồ đệ Hàng Ma Tông cố tình bôi nhọ danh tiếng của tông chủ bọn họ, cứ ầm ĩ như vậy, đến cuối cùng còn vung tay đánh nhau. Sau một thời gian, họ bắt đầu trở thành kẻ thù không đội trời chung. Nếu không phải Đạo Minh ra mặt hòa giải, chỉ sợ hai tông môn này chỉ cần gặp nhau là sẽ lao vào chém giết…”
Dương Tuyết thấp giọng giải thích, đem hết những ân oán của hai tông môn nọ ra kể một lượt.
Trong lòng tôi không khỏi hoảng sợ, không ngờ được rằng trong Đạo Minh kỳ thật lại chẳng khác gì trên giang hồ, cũng có tranh đấu và thù oán cá nhân.
Nhưng loại sự tình thế này chẳng có liên quan gì đến chúng tôi, vì thế chúng tôi cũng không bàn luận quá nhiều, chỉ định ăn xong thì lên núi luôn.
Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, chúng tôi cũng bắt đầu ăn uống.
Tuy rằng hai tông môn này đều là kẻ thù truyền kiếp, chỉ cần nhìn thấy đối phương là sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Nhưng họ vẫn phải kiềm chế, cũng chẳng xảy ra trò gì hay như Từ Lâm Tĩnh vẫn hằng mong.
Cả hai bên đều im lặng mà ăn uống.
Tôi vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ yên bình trôi qua như thế.
Nhưng nào ngờ, chúng tôi mới chỉ ăn được nửa bữa, một đệ tử bên Hàng Ma Tông bởi vì uống rượu mà không cẩn thận đã đập vỡ một chiếc bình.
Trong lúc nhất thời, một tiếng “phanh” giòn tan vang lên, thủy tinh văng khắp nơi.
Đây vốn dĩ chỉ là một chuyện nhỏ nhặt mà thôi, ra ngoài uống rượu, ai mà không từng làm vỡ mấy cái chai?
Hơn nữa, chẳng có mấy ai lại để ý đến loại chuyện bình thường như thế này cả.
Nhưng ai biết được, mấy đệ tử của Diệt Yêu Tông ngồi cách đó không xa lại đột nhiên thốt ra một câu:
“Không có ý tứ gì cả!”
Âm thanh này rõ ràng rất lớn, hơn nữa còn kéo dài, có vẻ đặc biệt chói tai.
Đây rõ ràng là một lời trào phúng với phía Hàng Ma Tông.
Mà mấy đệ tử Hàng Ma Tông nghe được lời này, sắc mặt đều đen lại, sau đó phát hiện ra câu nói kia vang lên từ phía bàn mấy đệ tử Diệt Yêu Tông đang ngồi.
Đệ tử bên Hàng Ma Tông lập tức không vui, rốt cuộc thì cả hai nhà cũng là kẻ thù truyền kiếp.
Hiện giờ nhìn thấy nhau thì đều cố gắng kiềm chế.
Kết quả, bên phía Diệt Yêu Tông lại thốt ra một câu như vậy, chẳng khác nào một chiếc bật lửa làm bùng lên ngọn lửa giận trong lòng mấy đệ tử Hàng Ma Tông.
Trong đó, có một người đệ tử da đen cao to của Hàng Ma Tông, bỗng nhiên đừng vùng dậy.
Vẻ mặt người nọ vô cùng tức giận, chỉ thẳng vào chiếc bàn mà đệ tử Diệt Yêu Tông mà nói:
“Con mẹ nhà mày nói ai đấy?”
Kết quả, giọng nói này vừa vang lên, tên đệ tử của Diệt Yêu Tông vừa nói ra lời kia cũng vùng đứng lên.
“Mẹ nó, đứa nào đáp lại thì chính là đứa đó!”
Lời vừa nói ra, sáu tên đệ tử của Diệt Yêu Tông ngồi cùng bàn với người kia cũng lần lượt đứng lên.
Họ bày ra dáng vẻ: Tao nói mày đấy, mày làm gì được nào?
Mà bàn của mấy đệ tử Hàng Ma Tông thấy thế, đương nhiên cũng không chịu yếu thế.
Đằng sau người đệ tử cao to nọ cũng có sáu đệ tử khác, lúc này họ cũng vùng đứng dậy.
Người đệ tử cao to da ngăm nọ tiếp tục nói:
“Đám Diệt Yêu Tông chúng mày muốn tìm chết đúng không?”
“Ha hả, đám người của Hàng Ma Tông chúng mày tốt nhất cứ câm đi! Đã không có năng lực, mà còn mạnh miệng. Nếu không phải lúc trước Đạo Minh ra mặt giảng hòa, thì Diệt Yêu Tông chúng tao đã sớm tiêu diệt cả Hàng Ma Tông chúng mày rồi.”
Đúng là lúc trước Hàng Ma Tông đã rơi vào thế hạ phong, bị Diệt Yêu Tông đàn áp suốt một thời gian.
Nhưng khi nghe đối phương nói ra chuyện này, lại làm cho mấy đệ tử phía Hàng Ma Tông giận sôi máu.
Sắc mặt của họ trầm xuống, một hai phải xông lên đánh đối phương.
“Mẹ nó, mày nói hươu nói vượn. Hôm nay, mấy ông đây phải đập chết mày, để mày biết được Hàng Ma Tông bọn tao lợi hại thế nào.”
Nói xong, người đàn ông cầm đầu mở ra mạch môn, chuẩn bị động thủ.
Ông chủ quán ăn thấy thế, vội vàng đi lên giảng hòa:
“Các vị bớt giận, các vị bớt giận. Cái quán bé tẹo này của tôi chỉ làm ăn buôn bán nho nhỏ mà thôi, xin các vị đừng tức giận, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý!”
(Dĩ hòa vi quý 以和为贵: Là cách sống hòa thuận, cân bằng các mối quan hệ xung quanh.)
Người của Hàng Ma Tông thấy ông chủ nói như thế, thì chỉ nhíu mày.
Sau đó, họ nói với đám người của Diệt Yêu Tông:
“Có giỏi chúng ta ra ngoài đánh nhau, xem chúng tao có thể đập chết lũ chúng mày hay không!”
“Ha hả, chúng tao còn sợ không thắng nổi chúng mày sao?”
Nói xong, hai bên đột nhiên đá băng ghế dài ra, chuẩn bị đi ra ngoài để đánh nhau.
Nhìn tình thế này, tối nay họ chắc chắn phải đánh một trận rồi.
Nhưng nào ngờ, vào đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một nhóm người đi vào.
Đó là ba người đàn ông trung niên.
Ba người đàn ông trung niên này chỉ vừa mới bước vào trong tiệm ăn, sắc mặt của mấy gã đệ tử của hai tông môn đang muốn lôi nhau ra ngoài quần ẩu đều lập tức thay đổi, họ lập tức dừng lại.
Ngay sau đó, họ lần lượt chắp tay, cung kính vái chào với từng người đàn ông trung niên này:
“Sư phụ! Chưởng môn sư bá.”
“…”
Vừa nghe được lời này, lòng tôi lại chấn động.
Sư phụ?
Chưởng môn của cả hai tông môn này đều đã tới rồi ư?
Tôi nhìn về phía ba người kia, cẩn thận quan sát.
Đây chính là những ông lớn trong tông môn, khó gặp lắm đấy.
Nhìn xong thì tôi mới phát hiện ra, ba người này đều là những người đàn ông trung niên, ăn mặc bình thường, trông không có gì đặc biệt cả.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 375 |
Ngày cập nhật | 23/06/2025 02:22 (GMT+7) |