Đến khi cô ấy tỉnh lại, đã thấy mình nằm trên một chiếc bàn lạnh băng, cũng thấy được ba tên yêu đạo kia chuẩn bị làm chuyện đồi bại với mình.
Nhưng cũng may, tất cả đều đã kết thúc, bản thân Ngô Huệ Huệ cũng không gặp phải tổn thương gì.
Đồng thời, từ miệng ba tên yêu đạo kia, chúng tôi cũng biết được, ngày mai, tà giáo Nhật Nguyệt sẽ tới giao dịch với bọn chúng.
Nhật Nguyệt Giáo đã hại sư phụ của tôi, hại Độc đạo trưởng.
Cho nên, thù này không thể không báo.
Hôm nay, tà giáo Nhật Nguyệt lại xuất hiện, tôi cho rằng nên nắm lấy cơ hội này, truy tìm ra càng nhiều manh mối về tà giáo này càng tốt.
Vì thế, tôi nói với tất cả mọi người:
“Tôi tính ở lại nơi này một ngày nữa, ngày mai sẽ tới Thạch Lĩnh để gặp tên cò mồi kia.”
Lão Phong nghe xong, cũng gật đầu, nói:
“Tôi cũng đi!”
Tôi gật đầu với lão Phong một cái.
Đối với hai người chúng tôi mà nói, việc tiêu diệt tà giáo Nhật Nguyệt và diệt trừ tà giáo Mắt Quỷ đều quan trọng như nhau.
Nhưng Tống Sơn Hà lại không cho lại vậy:
“Hai người các anh đừng có mà làm bậy, trên người chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng mà Đạo môn giao phó. Hiện giờ, chúng ta chỉ vừa thoát khỏi nguy hiểm mà thôi, các anh lại muốn chọc phải tà giáo Nhật Nguyệt, thế này không phải tự tìm đường chết sao?”
Tống Sơn Hà hiển nhiên không đồng ý với ý kiến của hai chúng tôi, rốt cuộc thì nhiệm vụ hàng đầu của mọi người cũng là đem tin tức về cho Đạo Minh.
Chứ không phải dây dứa với đám Mắt Quỷ.
Nhưng suy nghĩ của chúng tôi khác nhau, vì thế tôi lại nói:
“Ngày mai, chúng tôi sẽ giao lại ảnh chụp sa bàn và bản đồ bố phòng lại cho mọi người, chuyện này là chuyện riêng của tôi và lão Phong.”
Tống Sơn Hà bị tôi nói lại một câu, mặt không khỏi trầm xuống, không nói thêm câu nào nữa.
Dương Tuyết thấy thế, cũng mở miệng nói:
“Ngày mai tôi sẽ đi cùng hai anh!”
“Sư muội, em cũng muốn đi sao?”
Ngô Hưng Long hiển nhiên cũng không hề tán thành với ý tưởng này.
Nhưng Dương Tuyết lại gật đầu một cách rất kiên định:
“Đúng vậy, em cũng đi. Sư huynh, tin tức và Thiên Cơ Tử, đánh nhờ mọi người đưa trở về vậy!”
“Nhưng mà sư muội…”
“Không nhưng nhị gì cả, ý em đã quyết!”
Dương Tuyết kiên quyết nói.
Ngô Hưng Long hiểu tính tình của Dương Tuyết, nên lúc này cũng chỉ có thể thở dài, không nói gì nữa.
Còn về phần Từ Lâm Tĩnh, cô nàng cũng không tỏ thái độ gì, chỉ kéo Ngô Huệ Huệ đi về phía trước…
Không bao lâu sau, chúng tôi đã về tới khách sạn.
Mọi người chào hỏi nhau một tiếng, rồi lần lượt quay trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Tôi vẫn đứng chờ Hồ Mỹ ở cửa thêm một lát, muốn xem cô ấy có dọn dẹp mọi thứ thỏa đáng hay chưa.
Ước chừng hai mươi phút sau, Hồ Mỹ đã trở lại.
Hồ Mỹ nói với tôi, mọi chuyện sau đó cô ấy đều đã xử lý xong xuôi, hơn nữa giữa chừng cũng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.
Thi thể của ba tên yêu đạo kia, đã chịu ảnh hưởng từ thuật cản thi, trực tiếp đi ra sau núi.
Sau đó, Hồ Mỹ còn đào ra một cái hố to, chôn luôn ba thi thể đó…
Sau khi xác định mọi việc đã được giải quyết ổn thỏa, tôi và Hồ Mỹ mới trở về phòng mình.
Tôi nhìn đồng hồ, chỉ lát nữa thôi là trời sẽ sáng.
Tôi cũng dứt khoát không ngủ nữa, mà mở di động ra.
Rồi gửi hình ảnh chụp mô hình thung lũng Hắc Ám cho Ngô Hưng Long trước.
Sau đó, tôi ngồi khoanh chân lại, bắt đầu vận khí, hấp thụ linh lực.
Trong lúc tu hành, tôi không cảm nhận được dòng chảy của thời gian.
Chờ đến khi tôi mở mắt ra lần nữa, đã là 9 giờ sáng.
Tôi gọi một phần đồ ăn sáng, sau đó liền mở TV ra.
Đã rất lâu rồi tôi chưa được xem TV.
Nhưng nào ngờ, vừa mở TV ra, tôi đã bị chương trình trong đó thu hút.
“Bản tin thành phố, rạng sáng nay, cảnh sát trong thành phố chúng ta đã phá được một vụ trọng án. Theo thông tin từ phía cảnh sát, đã có nhiều công dân bị bắt và giam giữ bất hợp pháp trong một cửa hàng bán đồ ăn vặt tại thị trấn Cửu Khúc…”
Ngay sau đó, chính là hình ảnh ký lục lại của đội cảnh sát cung cấp.
Tôi có thể nhìn rõ ràng được cảnh tượng trong quán bán xiên cay kia.
Mười mấy người hôn mê bất tỉnh đều đang nằm la liệt trên mặt đất.
Trong đó, có một số người bị đánh thức đang vô cùng hoảng loạn.
Họ nói người giam giữ bọn họ không phải là người, mà là ác quỷ…
Gần như mỗi người đều có thể chỉ ra và xác nhận được hình dáng của hung thủ.
Sau đó, chính là lệnh truy nã.
Lệnh truy nã ba người, vừa đúng là ba tên yêu đạo kia…
Còn về phần mấy người chúng tôi, dường như chẳng có liên quan gì đến vụ này.
Khóe miệng tôi hơi cong lên tạo thành một nụ cười mỉm, sau đó liền chuyển kênh.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Là người phục vụ đưa đồ ăn sáng tới.
Tôi nhanh chóng ăn no bụng rồi đi xuống tầng.
Mấy người lão Phong đã ngồi chờ ở dưới tầng từ sớm.
Bởi vì Thạch Lĩnh không ở gần nơi này.
Mà nơi đó cách khách sạn chúng tôi đang thuê ước chừng 50 dặm.
Mấy người chúng tôi nếu muốn bắt được tên thu mua dầu xác kia, thì phải tới đó, lên kế hoạch mai phục từ trước.
Bởi vậy, sau khi thu dọn hành lý xong, tôi nhanh chóng xuống tầng.
Khi xuống đến tầng rồi, tôi mới biết mọi người đã ngồi chờ trong sảnh lớn từ sớm.
Mọi người nhìn thấy tôi xuống tầng, đều lần lượt chào hỏi.
Cùng lúc đó, Ngô Hưng Long đã nói với tôi:
“Anh Đinh, hoàn thành nhiệm vụ của Đạo Minh là chuyện quan trọng. Cho nên, chúng tôi xin phép đi trước.”
Thiên Cơ Tử đứng bên cạnh anh ấy cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ muốn rời đi.
Về chuyện này, tôi đã biết từ lâu, mà cũng chẳng để ý.
Suy cho cùng thì tình cảnh của mỗi người mỗi khác, nhiệm vụ cũng khác biệt.
Tôi và lão Phong còn gánh trên vai mối thù của hai vị sư phụ.
Hiện tại có được tin tức về tà giáo Nhật Nguyệt, đương nhiên chúng tôi muốn điều tra tới cùng.
Ngô Hưng Long lại khác, trên vai anh ấy không có mối thù nào, chỉ có nhiệm vụ của Đạo Minh mà thôi.
Cho nên, anh ấy không có lý do gì để ở lại.
Chỉ là tôi hơi bất ngờ, Tống Sơn Hà thế mà cũng không định rời đi.
Tôi nở nụ cười:
“Được rồi, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió.”
“Anh Đinh, bảo trọng!”
Ngô Hưng Long chắp tay chào tôi, thật ra dáng đệ tử chính phái của Võ Đang.
Tôi cũng chắp tay chào lại:
“Bảo trọng!”
Nói xong, Ngô Hưng Long liền xoay người, chắp tay chào những người còn lại.
Sau khi nhắc mọi người phải cẩn thận, anh ấy liền rời đi.
Mà Thiên Cơ Tử lại đi tới bên cạnh tôi, sau đó nói:
“Đinh Phàm, tối hôm qua tôi có bói cho anh một quẻ. Anh có biết đó là quẻ gì không?”
Tôi nghe Thiên Cơ Tử nói anh ta đã bói cho tôi một quẻ, thì ngẩn người ra.
Nhưng cũng có chút tò mò, nên đã hỏi dò:
“Anh tính cho tôi về cái gì?”
Thiên Cơ Tử lại rất bình tĩnh, chỉ nói đúng một chữ:
“Mệnh!”
“Mệnh?”
Tôi rất nghi hoặc.
Thiên Cơ Tử lại gật đầu:
“Đúng vậy, mệnh của anh!”
Tôi khẽ nhíu mày, muốn mở miệng hỏi tốt hay xấu.
Nhưng Thiên Cơ Tử lại giơ tay lên, ngăn lời tôi lại.
Anh ta nói trước:
‘Quẻ thứ ba: Thuỷ – Lôi truân.
Tượng rằng: Gió thổi sợi tơ rối, lộn xộn gây ưu sầu.
Từ từ mọi chuyện sẽ suôn sẻ, dồn dập lại càng sầu thêm.’
Quẻ Thủy – Lôi truân (水 – 雷屯), đôi khi còn gọi là quẻ Truân (屯 chún) là quẻ số 03 trong Kinh Dịch. Theo Tự quái truyện thì sở dĩ sau hai quẻ Càn, Khôn tới quẻ Truân là vì có trời đất rồi vạn vật tất sinh sôi nảy nở đầy khắp, mà lúc sinh sôi đó là lúc khó khăn.
Chữ Truân [屯] có cả hai nghĩa đó: Đầy và khó khăn.
Tạm lý giải là: Gặp lúc gian truân có thể sẽ xuất hiện nhiều bất lợi, nếu giữ vững được lòng tin (lòng chính nghĩa), đừng hành động vội vàng mà phải suy nghĩ cẩn trọng, thì ắt sẽ vượt qua.
Tuy rằng tôi không biết gì về thuật bói toán, nhưng khi nghe thấy ba chữ “Thuỷ – Lôi truân”, lòng tôi lại vang lên một tiếng “lộp bộp”.
Bởi vì tôi có biết đến quẻ Tương Lý, tất thảy có hai quẻ.
Quẻ đầu tiên là quẻ “Càn vì thiên”, đây chính là quẻ tốt.
Sau đó chính là quẻ “Thủy – Lôi truân”, đây là quẻ thứ ba trong Kinh Dịch, cũng là quẻ xấu.
Hôm nay Thiên Cơ Tử xem “mệnh” cho tôi, chẳng lẽ mệnh của Đinh Phàm tôi lại chính là quẻ hạ hạ (quẻ bói xấu, thường mang điều xui rủi) sao?
Chẳng lẽ mệnh của tôi đã được định sẵn là lận đận cả đời?
Tôi quýnh lên, liền định mở miệng xin giúp đỡ.
Rốt cuộc thì trong chuyện bói toán này, Thiên Cơ Tử mới là người trong nghề.
Có ai ngờ Thiên Cơ Tử lại lắc đầu từ chối thẳng, sau đó kéo lấy tay tôi, rồi nhét một mẩu giấy trắng vào lòng bàn tay.
Thấy vậy, tôi có chút khó hiểu.
Nhưng Thiên Cơ Tử lại bình tĩnh cười:
“Mệnh không thể nói, mệnh không thể nói.”
Sau đó, anh ta xoay người, chắp tay vái chào những người còn lại.
Ngay sau đó, anh ta nói gót Ngô Hưng Long lập tức rời khách sạn, rời khỏi nơi này.
Nhìn bóng dáng hai người rời đi, lòng tôi lại cứ thấy là là.
Nhưng tôi vẫn mở mảnh giấy kia ra xem, lại nhìn thấy trên mảnh giấy ấy có viết một câu thơ bằng mực đỏ:
Phá đắc tam thế cửu lãm nguyệt, dạ u phương đắc tự tại tâm.
(Tạm dịch: Phá vỡ tam thế ôm trọn chín vầng trăng/ Khi đêm tối tâm vẫn tự do.
“Tam thế” có nghĩa là ba đời, từ này cũng thường được chỉ mối quan hệ giữa quá khứ – hiện tại – tương lai.
“Cửu lãm nguyệt” tạm dịch là “ôm trọn chín vầng trăng”, trong Phật giáo, con số 9 có ý nghĩa vô cùng cao siêu của kiếp luân hồi nhân quả.
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thi-quyen-4/
Nhìn mấy chữ màu đỏ được ghi trên mảnh giấy, tôi vô thức ngây người ra mất một lúc.
Phá đắc tam thế cửu lãm nguyệt, dạ u phương đắc tự tại tâm.
Mấy chữ này có nghĩa là gì? Tên kia lại không nói hẳn ra, cứ thế dúi cho tôi một mảnh giấy này thôi sao?
Hơn nữa, anh ta còn cố tình dùng bút mực đỏ viết để cường điệu lên, hiển nhiên, câu thơ cuối cùng mới là trọng điểm.
Chắc là tôi sẽ phải hỏi lại thôi, bởi vì tôi hoàn toàn không thể hiểu được câu thơ viết trên mảnh giấy này.
Cho nên, cả người tôi đều rơi vào trạng thái mông lung, trong lòng lại càng thấy khó hiểu hơn.
Chẳng mấy chốc, Thiên Cơ Tử cùng Ngô Hưng Long đã rời khỏi khách sạn, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mà Đạo Minh giao phó.
Mà lúc này, Từ Lâm Tĩnh lại đột nhiên ngó sang.
Cô nàng cố gắng duỗi dài cổ, thì thầm đọc tờ giấy trên tay tôi:
“Phá đắc tam thế cửu lãm nguyệt, dạ u phương đắc tự tại tâm. Chú Đinh, Thiên Cơ Tử cho chú cái gì thế này? Tôi đọc thế nào cũng không hiểu được?”
Nghe Từ Lâm Tĩnh lên tiếng, tôi mới hoàn hồn lại.
Nhanh chóng cất tờ giấy đi, tôi quay đầu lại nhìn cô nàng kia một cái.
Từ Lâm Tĩnh cười hì hì, rất đáng yêu.
Tôi đành bất lực lắc đầu, quẻ bói này chính là thần thần bí bí như vậy đấy.
Liệu có ai hiểu được không?
“Tôi cũng không biết! Nhưng nhìn thì có vẻ, đây là mấy từ chỉ điểm mà Thiên Cơ Tử viết cho tôi.”
Vừa nghe tôi nói như vậy, mọi người đều bắt đầu tò mò.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 375 |
Ngày cập nhật | 23/06/2025 02:22 (GMT+7) |