Tuy nhiên, với Cường thì không hoàn toàn hẳn là như thế, vì nguyện vọng cháy bỏng của Cường là sẽ được vào học ngành điều khiển tự động của Bách Khoa tp. HCM, nhưng năm đó điểm đậu vào ĐHBK tp quá cao, Cường thi đại học điểm cũng thuộc loại cao, nhưng vẫn thiếu 1 điểm, nên Cường đành phải nhập học tại ĐH Đà Lạt, khoa Công nghệ Kỹ thuật Điều khiển và Tự động hóa. Như các bạn đã biết, ĐL là một một nơi mà biết bao người mong muốn được sống ở đó. Nhưng mục tiêu ban đầu của Cường đã không như ý, cũng có một chút xíu buồn… (nhưng dù sao kết quả này cũng không đến nỗi tiêu cực, hay quá buồn… các bạn nhỉ!).
Thế là Cường tạm biệt gia đình, tạm biệt bạn gái tên Hương (bạn gái cũ tên Thủy đã đi định cư theo gia đình ở Mỹ) và bạn bè tại tp. HCM, bắt xe Phương Trang lên ĐL để bắt đầu cho những ngày sống xa tp khoảng 320 km… Lên ĐL, nó làm Cường nhớ lại bao kỷ niệm khi mình trong vai du khách đến chơi ở ĐL, trong đó ấn tượng sâu sắc nhất là các với bao kỷ niệm, bao actions thú vị… trong các chuyến đi cùng với Dương, Thủy, Trang mà Cường đã kể với các bạn trong các phần trước…
… Cường tìm chỗ ở để trọ, khá mất công… Chỗ thì quá đắt, chỗ thì quá xa trường ĐH, chỗ thì không thuận lợi cho sinh hoạt và học tập… Cuối cùng, nhờ một người quen của Dương ở ĐL (mà Dương đã giới thiệu cho Cường), Cường đã tìm được một chỗ trọ khá ưng ý, cả về giá cả lẫn các điều kiện sống… Từ nơi ở đến trường ĐH thì khoảng 6km, không quá xa… mà Cường đã mang theo honda từ tp lên ĐL rồi.
… Đó là căn nhà trệt của một cô giáo dạy văn đã về hưu, căn nhà chỉ chừng 50m2 trong khu đất chừng hơn 150 m2, rất xinh xắn, phần đất còn lại trồng rất nhiều rau và hoa. Căn nhà hầu như bằng gỗ, vách bằng gỗ, lợp ngói kiểu cũ, nhưng cảm thấy rất ấm cúng… Cô dành cho Cường 1 buồng ở có WC bên trong. Nhìn thấy cô, hầu như mọi người đều đoán đúng cô là cô giáo. Cô tên Xuân, chừng 62 tuổi, dong dỏng cao, tóc uốn cắt ngắn, chưa thấy bạc… So với tuổi thì cô trẻ hơn tuổi, lúc nào cũng ăn mặc rất lịch sự và nghiêm túc, có trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, nên cũng thuộc loại đẹp ở lứa tuổi cô. Cô có đôi mắt sáng, tinh nhanh, giọng nói hơi trầm, ấm. Cô ở độc thân, vì ông xã (tên Tuấn, cô giới thiệu vậy) đã ra đi hơn 5 năm rồi do bệnh ung thư, còn con cái thì chỉ có 1 đứa con gái đang sống với chồng tại nhà chồng ở tp. Huế. Cô bảo mới gần đây cô ở với đứa cháu gái, nhưng nó cũng mới đi lấy chồng, theo chồng về tp. HCM, nên cô ở một mình, khá buồn, nhưng chưa cho ai ở trọ cả vì cảm thấy không hợp hoặc sợ phức tạp… Cho đến khi bạn của Dương giới thiệu về Cường, không biết ảnh “hót” thế nào mà cô đồng ý ngay… Cho đến khi gặp mặt, cô nhìn thấy Cường (cô giật mình…) và Cường mới chỉ chào hỏi và hỏi thăm xã giao cô thôi mà cô đã chịu liền (thế mới biết anh chàng này đúng là có duyên… đi đến đâu cũng có cảm tình với mọi người…)
Cô nói cô rất rảnh, ngoài công việc làm huấn luyện viên thể dục nhịp điệu cho người lớn tuổi mỗi tuần 3 buổi tối, công tác không thường xuyên tại hội từ thiện, thỉnh thoảng cô theo đoàn đi thiện nguyện… còn thì phần lớn thời gian cô chỉ ở nhà chăm rau và hoa thôi, nên cô sẽ lãnh nấu ăn cho Cường những bữa Cường ăn ở nhà… Chúa ơi, thì hóa ra số Cường vẫn cứ rất may, đi đến đâu cũng có người thương mến, chăm sóc…
Thế là những ngày đầu tiên của 4 năm học ĐH. ĐL của Cường đã rất thuận lợi, êm ả… Hầu hết trong các ngày làm việc trong tuần thì Cường 2 buổi ở trường, ăn cơm trưa ở trường… Tối về ăn cơm cùng cô… Mỗi tuần 3 buổi tối, Cường nhận làm HLV Taekwondo cho 1 trung tâm võ thuật thanh thiếu niên ĐL.
Cô Xuân có má người Huế nên đã dậy cô rất nhiều món ăn Huế, mà các bạn biết đấy, món ăn Huế không giống bất cứ vùng miền nào, rất đặc trưng, không quá tốn kém cao sang nhưng rất tinh tế… Cường rất thích các món ăn cô nấu, ăn rất nhiệt tình… nên chỉ ở nhà cô có 3 tháng mà Cường đã tăng 4kg… làm Cường phải tăng thời gian chạy mỗi buổi sáng… Cường thành thật hỏi cô, mức tiền Cường đóng góp chỉ chừng ấy mà cô nấu ăn ngon quá, cháu thì ăn nhiều quá… vậy cô có “lỗ” không… Cô cười chân tình “cô coi con như con như cháu… con chịu ăn và thích ăn là cô vui rồi, chứ quan tâm đến lỗ lã gì…”. Cô còn nói cô và người chồng cũ của cô cứ ước ao có 1 đứa con trai… vậy mà cô chỉ sinh ra đứa con gái… rồi không sinh được nữa… Nay có Cường đến ở cùng cô thì giống như trong nhà có thêm đứa cháu trai, cô rất vui (mà nói thêm để các bạn biết nhé, Cường là một chàng trai rất khéo miệng, tế nhị nhưng rất chân tình, không giả dối… nên đi đến đâu, sống ở đâu cũng thuận lợi…).
Cường cứ mỗi 2 tháng lại về tp 3 ngày (sức trẻ hừng hực thế này làm sao mà nhịn xxx lâu được! Nhưng là sinh viên thì phải tiết kiệm, trong đó tiết kiệm chi phí đi lại, tàu xe), những ngày Cường về tp là cô Xuân hơi buồn, chỉ ngong ngóng Cường lên sớm… Thời gian sau, cứ mỗi khi Cường về tp rồi thì 1 hoặc 2 tháng kế tiếp Hương lên ĐL với Cường… Thật hợp lý cho cả 2 người, nhất là khi Hương lên ĐL thì Hương ở lại với Cường lâu hơn…
Cô Xuân cũng có vẻ mến Hương, một cô gái mau miệng, cũng khéo việc nhà và bếp núc. Mỗi khi có Hương lên căn nhà gỗ càng thêm vui…(Anh chàng Cường này khá khôn, anh ta đã “gia cố” chiếc giường cho thêm phần vững chắc… mà chắc ăn hơn, Cường còn mua thêm cái nệm để mỗi khi cần thiết, để “chiến đấu” cuồng nhiệt thì 2 đứa quần nhau trên nệm trải dưới nền nhà… Trong buồng thì đã có sẵn WC rồi… thật là vô cùng tiện cho cặp đôi này).
Cứ thế, thời gian 1 năm đầu tiên của chàng sinh viên ĐHĐL đã trôi qua êm ả… Cường đã trở thành 1 người thân thiết không thể thiếu của cô Xuân. Cô còn lãnh luôn cả việc giặt giũ ủi quần áo cho Cường… Khi cô thấy bất cứ điều bất cứ điều gì hư, hỏng trên quần áo Cường, cô liền cặm cụi lấy kim khâu, mạng, đơm nút… gia cố quần áo cho Cường. Cường đều biết hết sự chăm sóc đầy tình cảm của cô, nên chàng tự tấm lòng mình hứa rằng mình sẽ sẵn sàng làm bất cứ điều gì cô muốn, miễn là đem lại niềm vui cho cô…
Trong thời gian 1 năm ở với cô, không ít những diễn biến đầy ấn tượng đã xảy ra.
Một lần Cường bị sốt cao, đau váng đầu, đau họng, ho rát cổ, mệt mỏi, và đau cơ… những triệu chứng điển hình của bệnh sốt siêu vi. Khi người ta bị loại sốt này, thường sẽ tự khỏi trong vòng 4 đến 5 ngày, nhưng khả năng lây nhiễm cho người chăm sóc rất cao. Vậy mà cô Xuân không e ngại, chăm sóc Cường rất tận tình như cậu con trai bé nhỏ của cô. Cường ở nhà cô suốt cả 5 ngày sốt. Bệnh nhân sốt siêu vi rất khó ăn vì đau họng, nhưng cô đã nấu cháo sườn băm nhuyễn, nấu cháo cá đã rút hết xương… cho Cường ăn. Những lúc Cường lên cơn sốt cao, cô thay khăn mặt đắp trán cho Cường liên tục… Theo lời khuyên của bác sĩ, cô còn tự tay cởi áo và quần dài cho Cường, dùng khăn lau nước ấm cho khắp người Cường, rồi lại lau khô… Vì được chăm sóc chu đáo vậy nên tới ngày thứ 4 Cường đã cảm thấy khỏe khỏe… ăn được, tới ngày thứ 5 thì Cường qua hẳn cơn sốt.
Một lần khác, Cường tham gia đá banh giải các trường ĐH, THCN trên tp. ĐL… Vì quá ham cứu bàn thua trông thấy, Cường bị 1 đối thủ mang giày đá banh đạp vào bàn chân, bị té ngã rất nặng, vết thương khá sâu, chảy máu rất nhiều. Cường được đưa vào BV. ĐL cấp cứu, bàn chân, cổ chân bị băng 1 đống to đùng… Khi được bạn đưa về nhà cô Xuân, cô hốt hoảng và lo sợ như con mình bị tai nạn… Sau đó, trong cả 2 tuần, cô trực tiếp chăm sóc Cường, chạy honda chở Cường đến BV mỗi khi thay băng, nhận thuốc… Cường áy náy định gọi Hương lên ĐL thì cô không cho, nói rằng Hương còn việc của cơ quan… mà cô thì rất rảnh. “Để cô chở cháu đi BV hoặc đi đâu khi cần thiết, bởi cô chạy xe cẩn thận, cô an tâm hơn…”. Khi đưa Cường ra xe hoặc quay về nhà, Cường nhảy lò cò rất mệt, cô nói Cường quàng vào vai cô nè, nhìn 2 người quàng vai nhau… tình cảm thân thiết lắm lắm luôn… Ngay cả khi Cường vào buồng tắm, cô cũng không an tâm, vào trong buồng tắm phụ Cường kỳ cọ, vệ sinh, thay quần áo, rất tự nhiên như người mẹ, cô không mắc cỡ chi hết…
Sau lần tai nạn đó… tình cảm cô cháu càng thân thiết hơn, tin cậy hơn… Một lần Cường ngỏ ý “Cô nhận con làm con nuôi cô nhe…”. Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời “Thôi con ạ, cô cháu mình cứ đối xử với nhau hết sức chân thành là được, cô thì đã coi cháu như cháu ruột rồi… Còn nhận làm con thì cô e rằng cô chưa xứng đáng…”.
… Thế là cuộc sống êm đềm của 2 cô cháu trong căn nhà gỗ xinh xắn đó lại tiếp diễn thêm 1 năm nữa, Cường đã kết thúc năm học thứ 2 ĐH. ĐL…
Vậy, có gì đã thay đổi trong 2 cô cháu đó không? Với Cường thì không đáng kể lắm, nhưng với cô Xuân thì trong cô đã bắt đầu có cơn bão lòng, mặc dù cô không thể hiện bất cứ điều gì khác ra nét mặt, lời nói… Vì sao vậy???
Sự thực, điều đầu tiên, hết sức ngẫu nhiên và trớ trêu là Cường rất giống người yêu, cũng luôn là người đàn ông, người chồng đầu tiên và duy nhất (đã mất) của cô… Cô đã từng là một cô gái khỏe, đẹp… đã yêu ảnh say đắm và mãnh liệt… Sau khi ảnh mất, cô không dám để hình ảnh trong nhà vì dường như đôi mắt ảnh (trên các tấm ảnh) chăm chú ngắm cô… làm cô không thể làm được việc gì. Khi lần đầu gặp Cường, cô giật mình và nghĩ dường như ảnh quay lại với cô… Lẽ ra với tâm lý của cô cả 5 năm qua, cô phải từ chối nếu Cường đem lại cho cô kỷ niệm buồn về người chồng đã mất… Nhưng với óc tưởng tượng của 1 cô giáo dạy văn rất lãng mạn, trí tưởng tượng phong phú và có khả năng sáng tác như cô, cô ra lệnh cho chính cô, cũng như tự an ủi cô “Nhận cháu này ở với mình đi… biết đâu đó, lần lần đầu dây mối nhợ, thằng bé này lại chính là giọt máu của người chồng đã dấu mình thì sao…”. Cứ nhìn thấy Cường trong căn nhà tổ ấm nhiều năm nhiều kỷ niệm của cô và chồng cũ… cô lại nhớ đến hình ảnh 2 người đắm đuối bên nhau ở từng nơi, từng nơi… trong căn nhà… Này nhé, chỗ này 2 người ôm hôn nhau đến ngạt thở… chỗ này, anh ấy đứng sau cô vòng tay nhào nặn cặp đào tiên, rồi mân mê chăm sóc “em bé” của cô cho đến khi cô mê mẩn và… chỗ này anh ấy đè cô ra rồi nhét thằng nhỏ vào dập… Ngay cả ở bếp, khi cô canh nấu ăn món gì hơi lâu, anh ấy thường tụt quần cô ra rồi đút vào nhấp từ phía sau… Rồi cả khi cô đang tắm trong buồng tắm nữa… thì rất nhiều “kiểu” mới lạ… Anh ấy (và cả cô nữa) rất thích làm các kiểu “bất ngờ” như vậy…
Nhưng chỉ sau khoảng 1 tháng sau khi Cường đến ở, Cường đã cho cô nhìn các tấm hình cha mình, Cường giống cha Cường đến 95%… thì không còn bất cứ nghi ngờ gì về xuất thân của Cường nữa… Nhưng, những cái “mới” lại đến với cô thay thế cho cảm giác phòng đoán sai về cô với Cường.
Rõ ràng, mắt cô nhìn thấy, hàng ngày, một cậu thanh niên đẹp trai, chưa đến 20, sáng ra thường chỉ mặc 1 cái quần thun ngắn bó sát, áo 3 lỗ khoét rộng… chạy chừng 5 km mỗi sáng… Cậu khỏe mạnh và đẹp, kiểu đẹp như những chàng trai người Ý, Hy Lạp… thân hình không quá đồ sộ, nhưng chắc lẳn, cũng tóc đen mắt đen, cặp giò đẹp và săn như giò ếch, nhưng trắng trẻo… Mỗi khi chạy về nhà, người cậu đẫm mồ hôi, áo và quần dán chặt vào body, gồ lên một đùm chỗ “thằng nhỏ”, nhìn càng hấp dẫn… Mùi mô hôi thanh niên thoảng ra nồng nồng gây gây, nhưng dễ làm người khác giới có cảm giác ngây ngất…
Trong cô Xuân đã lóe lên những tia lửa mà cô tưởng chừng nó đã tắt lụi vài năm nay… Nó không thiêu đốt cô, mà làm cô thấy ấm áp, đáng sống, mà cố gắng làm cho những công việc hàng ngày tốt hơn nữa. Ví như, cô quan tâm, lục lại ký ức với má cô để nấu những món ăn giản dị nhưng mùi vị hấp dẫn hơn cho cô cháu cùng ăn. Có ra vườn hái nhiều hoa tươi, thay hoa nhiều lần hơn. Cô thường xuyên lau rửa sạch sẽ nhà cửa, bếp, vườn cây hoa, chỉ trừ việc vào buồng Cường, mặc dù cô cũng có chìa khóa buồng, để tạo niềm tin “sự kín đáo riêng tư của Cường được cô tôn trọng”… Rồi, cô chú ý đến ăn mặc, vẫn kín đáo nhưng trang nhã và có màu sắc tươi hơn… cô thường xuyên hơn việc chăm sóc da, trang điểm (rất khéo và kín đáo…). Cứ càng về sau, cô càng cảm thấy mình có nhiều cái gì đó “mơ hồ” nhưng chắc chắn đã thay đổi… Cô tắm rửa lâu hơn (vì 2 cô cháu có 2 buồng tắm riêng, nên rất tiện), bắt đầu đứng trước tấm kính soi trong buồng tắm tự soi mình, tự nâng cặp đào tiên lên xem. Thực ra mà nói, nó vẫn còn có thể được gọi là cặp đào tiên vì đó là kết quả nhiều năm cô thường xuyên tập thể dục nhịp điệu, chứ chưa đến nỗi là cặp mướp, mặc dù đầu ti của nó đã bị hạ thấp chút ít… Vào một ngày khi Cường đi học, cô đã kêu thợ kính đến cắt và treo tấm kính soi sáng loáng, soi rõ toàn thân cô, thay cho tấm kính soi cũ trong buồng tắm của cô… Và rồi, đã đến lúc sau vài năm tưởng như đã quên rồi… cô đã lần bàn tay đến “hang thần” của cô. Nó từ hồi trẻ đến nay không phải là nhiều lông, mà lông thường rất mịn, bám sát vùng mu ngay phía trên cửa hang thần, còn ở phía dưới thì hoàn toàn không có lông…(Có lời đồn rằng con gái gốc Huế thường ít lông). Cô sờ và xoa xoa vào môi lớn xem nó có bị teo không, may quá, không đến nỗi nào… Khi cô mân mê, cảm giác sướng sướng nó quay trở lại với cô. Cô mạnh dạn hơn nữa, lòn ngón tay trỏ vào sâu trong ĂĐ… Rõ ràng, vẫn có dịch nhớt ẩm ẩm dịn ra trơn trơn, làm cô tê tái đến rùng mình. Cô táo bạo thọc ngón tay nhịp nhịp vào ÂĐ… trời đất, cảm giác xxx của 5, 6 năm trở về trước đã trở lại trong cô. Cô mường tượng như anh ấy (chồng cô) đã nhìn thấy cô, mỉm cười khuyến khích cô…
Cô bắt đầu quan tâm ngắm nghía đến cơ thể của Cường nhiều hơn nữa, nhưng rất khéo và kín đáo, Cường không thể nhận ra bất cứ cái gì thay đổi của cô. Cô càng ngày càng nhận thấy cơ thể Cường thật đẹp… ở mức độ nào đó, nó còn hơn anh Tuấn của cô, làm cho cô đỏ mặt lên với ý nghĩ “phải chi mình được ngắm “thằng bé” của Cường để xem so với anh Tuấn thế nào…”.
Vì sự mong muốn như vậy mà cô bắt đầu làm một việc. Các buồng trong nhà cô là vách gỗ ván, trên đó có một số lỗ khoan cũ để treo đồ vật. Cô đã tìm ra 1 lỗ khoan cũng ở vị trí rất thuận tiện kín đáo mà Cường cũng như người khác không thể phát hiện ra có người đang ngắm nhìn mình… Từ khi cô tìm được lỗ nhìn thuận tiện đó, nhìn thẳng vào giường ngủ của Cường, thỉnh thoảng cô mới sử dụng, vì sự náo nức mới có trong lòng cô thôi, chứ cô cũng biết đó là việc xấu. Tuy nhiên, chàng trai Cường sung mãn ở lâu dài trong nhà cô, ngày ngày tháng tháng… không hiếm gì những lúc chàng nude 100%, xem phim đen, và sục…(ở lứa tuổi ấy, và với sức khỏe như con bò tót đực, trẻ của chàng thì 1 tuần sục 5 lần là đã có kiềm chế lắm rồi đó…). Ham mê sex của chàng trai còn mãnh liệt đến mức chàng mua cả sextoy chần rần về “thưởng thức”… Cô Xuân đã có cơ hội ngắm chăm chú chàng trai khỏe đẹp như thiên thần, nude toàn bộ, lúc thì tay cầm smartphone, lúc thì xem phim xxx trên laptop để ngay đầu giường, cặp tai nghe chụp vào tai, tay sục cực nhanh cái thằng nhỏ gân guốc, hùng dũng, đầu khấc to, thân dài ước chừng 1 gang tay phụ nữ (chừng 16cm)… rồi mặt mày đờ đẫn ra, miệng há to rên oh, oh, oh… khi phóng đạn… Từ lỗ nhìn đến giường của Cường chỉ chừng 2 m, nên cô ngắm rất rõ toàn bộ thân thể của Cường, đặc biệt là cái đó của Cường… Nó hơn hẳn chồng cũ của cô rồi, chúa ôi, tuổi trẻ chừ mọi thứ đều hơn hẳn lớp cha chú nó… Nhìn cảnh quá hấp dẫn đó, cô cũng không kềm được lòng, vô thức luồn tay vào quần mình, thọc vào cô bé… Nỗi khao khát ngày ngày nó cứ lớn dần trong cô… Cô đã tự lên án mình biết bao nhiêu lần: “Hãy dừng lại đi, một cô giáo đạo mạo được nhiều phụ huynh mến phục… tại sao đến chừng này tuổi rồi, đã nhịn được (đã quên đi) cả 5, 6 năm rồi… mà lại để con quỷ nhục dục đó nó thức dạy trong mình…”, nhưng rồi cô vẫn phải đầu hàng con quỷ đó, vì nó quá mạnh… Cô như người khát nước đi trên xa mạc, càng uống càng thấy khát… Cô tự biện minh cho mình là mỗi khi ngắm Cường xxx là cô cảm thấy chàng trai đó như là chồng cũ của mình quay về, chứ đâu phải là 1 cậu boy mà mình coi như con cháu…
… Sáng 1 ngày, cô nghe tiếng chuông báo thức trong buồng Cường vang lên… mà tới 30 phút sau vẫn chưa thấy Cường ra khỏi buồng (mà lẽ ra, Cường thường dậy sớm để chạy…). Cô gõ cửa và gọi “Cường ơi, sao chuông báo thức đã báo lâu rồi mà con chưa dậy vậy?”. Nghe tiếng của Cường trả lời, cô bớt lo… nhưng tiếng nói của Cường không rành mạch lắm… có vẻ như hơi hổn hển…
Chừng 15 phút sau thì Cường mới mở cửa, vội vàng bước ra lấy xe phóng đi, tóc còn chưa kịp trải… Cô thấy lạ, chừng lúc lâu sau, cô mở khóa cửa bước vào buồng Cường. Cô chợt nghe thấy mùi lạ lạ… mùi đặc trưng của trai trẻ mà cô đã từng biết… Cô thấy ngăn kéo bàn đầu giường còn hé mở. Cô cẩn thận bấm khóa cửa buồng Cường lại (mặc dù cô đã biết chắc chắn không còn ai khác ở trong nhà cô nữa). Cô mở ngăn kéo ra và nhìn thấy 1 vật làm cô giật mình: Sextoy cho các chàng đực rựa, có cái miệng màu hồng… y như cái ấy… của một cô gái còn trinh… Cô mở nắp thùng rác để ngay kế đó, thấy 1 bọc có cuốn bằng giấy vệ sinh có cột dây thun bên ngoài. Cô tò mò và bạo dạn mở ra… trời ơi, 1 bao cao su trong nó chứa gần một nửa bao tinh dịch trắng đục của chàng trai trẻ… Cô đưa lên mũi ngửi… ôi cái mùi nồng nồng… nhưng đầy hấp dẫn, mê hoặc… làm cô xốn xang, nôn nao (khó tả!)… làm cô bé của cô cũng có phản ứng mạnh, dường như có gì đó nó rịn ra ướt ướt…
… Cô cảm thấy hốt hoảng, lo lắng… Cô tìm 1 số điện thoại mạng của 1 bác sĩ tư vấn tình dục có uy tín. Vị bác sĩ đó cười to và nói “Tình trạng của chị là đáng mừng chứ không có gì đáng lo cả, vì nó sẽ làm chị mạnh khỏe và trẻ lâu…”. BS còn nói: “Ở các nước phát triển thì có tới trên 70% phụ nữ trên 60 tuổi vẫn duy trì đời sống tình dục bình thường, thậm chí còn sung mãn hơn, kể cả khi họ đã tắt kinh, nếu không có bạn tình thì họ thủ dâm hoặc dùng sexdoll… Còn ở VN do tình trạng dinh dưỡng kém hơn, và do văn hóa… nhưng vẫn có đến trên 30% phụ nữ trên 60 tuổi còn sinh hoạt tình dục… hoặc dung sextoy…”, làm cô cảm thấy an tâm hơn…
… Chừng 2 tuần sau, hôm đó chủ nhật, là ngày Cường nghỉ buổi tối, không phải đến trung tâm võ thuật… Cô Xuân dặn Cường trước là tối nay đừng có đi đâu mà ở nhà, cô sẽ nấu món Huế ngon đó nhe…
Tối đã đến… Cường nghe một mùi thơm lừng cả nhà mà Cường rất mê: Bún bò Huế… Bữa ăn đã dọn ra. Cô để nồi nước lèo lên bếp điện từ ngay góc bàn và nhiều thứ cho món chính đó. Ngoài ra còn 1 đĩa vun đầy chả ram.
Cô lấy ra vài lon bia đã ướp lạnh. Chính tay cô vui vẻ chuẩn bị tô to cho Cường, đủ thứ ngon hấp dẫn mà Cường thích: Thịt bò gân, móng giò heo, chả cua, đuôi bò… mùi mắm ruốc Huế bốc lên thơm lừng làm Cường ứa nước miếng… Cường vô cùng hào hứng, làm liền 2 tô, nó ngon hơn cả BBH tại quán nổi tiếng nhất ĐL mà 4 người thân nhau (Cường, Dương, Thủy, Trang) thường ăn mỗi khi lên ĐL. Cường còn nói “nửa tiếng nữa sẽ làm tiếp tô thứ 3”.
Cô Xuân rất vui, mắt cười lóng lánh, như trẻ lại. Cô mời Cường cụng bia cùng cô… Cô làm hết 2 lon, Cường cũng làm 2 lon (mức maximum của Cường), 2 người cùng chếnh choáng, nhưng rất vui…
Xong bữa ăn, 2 người coi VCD chương trình nhạc Trịnh, du dương thánh thót… Cô Xuân còn mang ra món chè sen Huế…
Chừng 1 giờ sau, tự nhiên cô Xuân cảm thấy chóng mặt, cô nói Cường cứ ngồi xem ca nhạc và ăn hết chè đi, còn cô vào buồng cô nghỉ 1 lát, rồi sẽ quay ra… Một lúc lâu sau không thấy cô trở ra, Cường thấy lo lo cho cô, nên vào buồng cô hỏi thăm đã đỡ chưa.
Cường nhìn thấy mặt cô đỏ rần rần… Cường đặt tay trên trán cô, cảm thấy cũng không nóng lắm… Chợt cô Xuân nắm chặt tay Cường và nói “Cường ơi, cô van xin cháu 1 điều nhe…”. “Oh, cô có gì mà sao lại nói vậy? Điều gì cháu làm được thì cháu sẽ làm, cô cứ nói đi!”. “Điều này chắc chắn cháu làm được!”. Cường chột dạ. Cô dụt dè, lúng búng 1 lúc thật lâu (chắc cô băn khoăn có nên nói hay không, và nghĩ cách diễn đạt)… Rồi cô nói nhỏ nhưng Cường nghe rất rõ “Cường ơi, xin hãy thương cô, yêu cô 1 lần đi”. “Ủa, là thế nào ạ…”. “Trước mắt cô, chừ… cháu không còn là cháu nữa… mà cháu như đang là chú Tuấn chồng cô…”. Cường rất thông minh, hiểu ngay, nhưng quá bất ngờ vì chưa bao giờ Cường lại nghĩ cô Xuân sẽ nói như thế với Cường. “Cô ơi, cô nói vậy cháu khó trả lời quá vì cháu chưa bao giờ lại nghĩ cô muốn vậy cả, nên cháu chưa sẵn sàng…”.
Cường trở về buồng mình, đoán chắc cô Xuân buồn lắm… Cường trằn trọc cả tiếng đồng hồ… Cường cứ đặt mình vào vị thế của cô để thông cảm cho cô. Cường thấy thương cô vô cùng… Sự thiếu vắng đàn ông yêu thương suốt 6, 7 năm trời qua, chắn chắn sau nó là sự thèm khát… Hai năm trời sống bên cô, bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu ấn tượng, bao nhiêu kỷ niệm sâu sắc… Những lần… những ấn tượng rất sâu về việc cô đã quan tâm, chăm sóc Cường…
Cường nghĩ đã chin, quyết định trở lại với cô. Cường mở cửa, bước vào buồng cô, thấy cô đang nằm ôm gối, mặt quay vào vách… Cường đến, quỳ gối bên cô, sờ tay lên má cô. Cô đang khóc…”Cháu nghĩ kỹ rồi cô ạ… Cháu sẽ nhập vai chú Tuấn với cô 1 lần thôi…”. “Cháu nghĩ kỹ chưa?”. “Kỹ rồi cô à…”…
…”Thế thì, cháu tắt đèn đi!”. “Cứ để đèn ngủ cô ơi… cô và chú Tuấn chắc vẫn dùng đèn ngủ khi xxx mà. Chừ thì cô quên tên Cường đi, cứ nghĩ đây là chú Tuấn nhe!”. Cô đồng ý…
Cường và cô giúp nhau cởi bỏ hết quần áo. Body cô, nói thật nhe, vẫn còn hấp dẫn (đương nhiên với chàng trai trẻ, nó không thể ngang bằng với Thủy và Hương của Cường, nhưng nó có sự hấp dẫn riêng biệt…). Và kinh nghiệm sex của cô thì cũng tuyệt vời chẳng kém em nào, nếu không muốn nói là hơn… Cô ra hiệu Cường nằm ngửa và bắt đầu đè toàn bộ lên người Cường để thưởng thức sự dán toàn bộ body mình lên da thịt trai trẻ… Rồi cô bú, mút 2 ti của Cường…(mà Cường thì rất thích điều này). Một lúc lâu sau… cô chuyển xuống nhiệt tình chăm sóc thằng nhỏ của Cường…
… Cường nói cô chuyển qua nằm nghiêng, rồi thực hiện kiểu 69… Cô thốt lên như mê sảng “súng của anh dài ra hơn rất nhiều rồi nè, 2 bàn tay em nắm mà đầu nó vẫn còn ló ra…”. Cô điêu luyện dùng môi và lưỡi chăm sóc súng của Cường làm anh chàng đê mê, đê mê… Cường cố gắng bằng mọi skill mà Cường biết để làm cô trở lại thưởng thức cảm giác thời chú Tuấn… Sau chừng ½ giờ “chăm sóc” nhau như vậy, Cường bắt đầu rà rà, nhấp nhấp DV vào hang thần của cô một lúc thật lâu tới khi chất bôi trơn rịn ra ướt đầu súng, rồi đưa DV vào ÂĐ cô… nó thực sự “chật chội” và sướng tê tái… chứ không rộng như dự đoán… ÂĐ cô bám chặt đầu khấc và toàn bộ DV của Cường làm Cường nứng không thể tả xiết… Sự sung sướng mà Cường cảm nhận với cô thì khó mà so sánh khi sex với ai đó, nhưng Cường vẫn cảm giác sự đê mê tê tái có phần mới lạ. Còn cô thì… khỏi phải nói… Cô hổn hển “anh Tuấn ơi, 7 năm không có anh rồi đó… chừ em cảm thấy anh đã quay trở lại với em… em sướng quá, sướng quá, sướng chết mất thôi… lúc này có chết em vẫn thấy mãn nguyện”. Cường vôi bịt miệng cô “Sướng, thì phải sống tiếp để mà hưởng chứ…”.
Cuộc tình cô cháu như thế… rất tự nhiên, rất con người, nhưng rất đáng quý, đáng tôn trọng. Thôi, có lẽ không nên tiếp tục mô tả thật nữa, e rằng nó làm giảm sự kính yêu, tôn trọng giữa 2 cô cháu…
… Bạn đang đọc truyện Một truyện tình kỳ lạ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-truyen-tinh-ky-la-bi-sex/
Sau ngày sung sướng cực kỳ đó, Cường tìm và chuyển qua chỗ trọ mới, dù chỗ ở mới không thể sánh bằng khi ở với cô Xuân. Suy nghĩ của Cường hoàn toàn đúng: Tình yêu với cô Xuân của Cường là có, nhưng đó là sự kính yêu, có cả tình thương, tình cảm, tôn trọng và sự thông cảm cao hơn nhục dục. Cường nghĩ, mình không là 1 “phi công trẻ”, vì đã là phi công thì phải luôn lái dưới sự yêu cầu của người chủ máy bay… mà cô thì từ sau lần đầu tiên đó trở đi, cô không bao giờ gợi ý hay đòi hỏi gì trước với Cường cả… Cường tự hỏi mình xxx với cô có cảm thấy sướng không? Đương nhiên là sướng nhiều chứ, Cường có sướng mới làm cô sướng được…
… Nhưng Cường tự thấy: Phải xa cô thôi! Nếu không sớm xa cô ra… thì e rằng tình dục mãnh liệt quá, nó sẽ làm tầm thường hóa quan hệ cô cháu. Dường như cô Xuân cũng nghĩ như thế, nên khi Cường ra đi, cô chỉ khóc chứ không hề ngăn cản…
Thỉnh thoảng Cường lại về thăm cô… vẫn cảm thấy kính yêu và tôn trọng cô. Nếu thuận lợi, tự nhiên và hứng khởi cho cả 2 cô cháu thì Cường vẫn sẵn sàng làm cho cô sung sướng… nhưng không hề có điều gì ràng buộc hoặc một điều kiện nào cả. Cường (cũng như cô) giữ kín bí mật này chỉ cho 2 người, không thể chia sẻ với bất kỳ ai (khác hẳn với nhiều chàng trai khác là hay khoe “chiến tích”!)
Có thêm 1 sự đổi mới nữa trong lòng cô Xuân là sau cái đêm đầu tiên cô được sung sướng tột độ với Cường… là: Cô nhận ra Cường “chính là Cường”, chứ không phải là anh Tuấn của cô cách đây 6, 7 năm… vì bản lĩnh và năng lực đàn ông, và kể cả kích thước… nữa… của Cường thực sự vượt quá nhiều so với anh Tuấn của cô trong dĩ vãng. Điều đó cũng thực sự làm cô cảm thấy cái mới… sung sướng, hạnh phúc, may mắn hơn… và sẵn sàng hưởng thụ nó một cách tế nhị, kín đáo, cho dù cô vẫn yêu a Tuấn của cô như năm nào…
Vậy, các bạn có cảm thấy câu chuyện TÌNH NÀY đúng là KỲ LẠ không các bạn!?
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Một truyện tình kỳ lạ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bisexual, Truyện sex gay |
Tình trạng | Update Phần 9 |
Ngày cập nhật | 19/06/2025 11:45 (GMT+7) |