Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Một Con Người Hai Thế Giới

Một Con Người Hai Thế Giới - Tác giả Võ Dạ Phong

– HỒ SƠ NHÂN VẬT…

Nhân vật chính:

Họ tên: Võ Tuấn Khanh…

Biệt danh: S. Flash (Silver Flash)

Tuổi: 18…

Chiều cao: 160cm…

Tính tình: Đa nhân cách thay đổi linh hoạt, đa tình, ngôn tình, tốt bụng, trượng nghĩa.

Nghề nghiệp: Sáng làm học sinh, đêm làm sát thủ.

Thân phận: Cô nhi viện được nhận nuôi bởi tổ chức Dark Destiny và được huấn luyện trở thành một sát thủ siêu cấp.

Sở trường: Tấn công tốc độ ám sát, ẩn thân, đột nhập.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Nhân vật phụ và mối quan hệ với nhân vật chính:

Họ tên: Tô Dương Lan Ngọc…

Biệt danh: Eyes Hawk…

Tuổi: 28 tuổi…

Chiều cao: 175cm…

Tính cách: Quyết đoán, quyết liệt, nhưng ôn nhu, tình cảm.

Nghề nghiệp: Nữ tay súng bắn tỉa thiện xạ.

Quan hệ với main: Đàn chị trong tổ chức có tình cảm sâu sắc.

Đặc điểm: Áo thun đen body – quần jeans body – áo khoác jeans – nón đen với mái tóc buộc đuôi ngựa.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Họ tên: Trần Ngọc Uyển Linh.

Biệt danh: Blackqueen…

Tuổi: 28…

Chiều cao: 160cm…

Tích cách: Hoạt bát, tinh nghịch, táo bạo, thông minh.

Nghề nghiệp: Nữ siêu cấp hacker.

Quan hệ với main: Đàn chị trong tổ chức, cũng có tình cảm sâu sắc với main.

Đặc điểm: Mái tóc buộc cao hai bên, một bên xanh lá một bên hồng, trang phục và nón phong cách Hiphop, luôn đeo tai nghe.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Họ tên: Phạm Mai Vy.

Biệt danh: Hoa hậu giảng đường…

Tuổi: 30…

Chiều cao: 172cm…

Tính cách: Trưởng thành, mặn mà, giàu trách nhiệm, ôn nhu.

Nghề nghiệp: Giáo viên…

Quan hệ với main: Giáo viên chủ nhiệm và luôn quan tâm sâu sắc với main.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Họ tên: Ngô Thanh Nguyệt…

Biệt hiệu: Hoa khôi học đường.

Tuổi: 18…

Chiều cao: 170cm…

Tính cách: Tốt bụng, dịu dàng, thanh khiết, đài các, ngọc nữ.

Nghề nghiệp: Học sinh trung học.

Quan hệ với main: Bạn cùng lớp, cũng là người quan tâm với main.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

– CỐT TRUYỆN CHÍNH…

Sống trong một thế giới thối nát, tham nhũng, tổ chức băng đảng tội phạm. Thì chỉ có hai nơi vẫn còn tình người là tổ chức và trường trung học Gia Liêm.

Ban ngày trong danh phận là Võ Tuấn Khanh một học sinh thân thiện, dễ mến nhưng ẩn sâu bên trong luôn có gì đó khó hiểu luôn gây tò mò cho người khác, nhất là những bóng hồng vây xung quanh, luôn tỏ ra tốt bụng, rất giàu tình cảm và hay giúp đỡ qua những hành động cụ thể. Là một sát thủ tình trường và là sát thủ Toán – Lý – Hóa – Anh Văn.

Còn ban đêm là một Tia Chớp Bạc là sát thủ trên những tính mạng của những kẻ cầm thú, với những nhiệm vụ nguy hiểm không biết lúc nào sẽ kết thúc tính mạng. Và nguồn động lực của cậu để cố gắng sống tiếp là hoàn thành sứ mệnh bảo vệ những người thân yêu còn lại của mình.

Bên cạnh đó, có những mối tình không có hồi kết cùng với những bóng hồng luôn vây quanh.


Chương 1: Mặt Nạ Hai Thế Giới


– “Có những người đeo mặt nạ để che giấu tội lỗi. Còn tôi – đeo nó để giữ lại phần người còn sót lại.”

Phần 1: Ánh Sáng và Bóng Đêm

Thành phố này thối nát từ gốc rễ.

Tầng trên của xã hội là những kẻ khoác áo chính quyền – tham nhũng, giả dối, đạp lên nỗi đau của người khác để sống. Bên dưới là những tổ chức tội phạm ngầm, buôn người, giết thuê, cướp nội tạng – tàn nhẫn, lạnh lùng như máy móc.

Một thế giới đắm chìm trong bóng đêm, nơi pháp luật chỉ là một trò đùa và sinh mạng là thứ có thể định giá bằng tiền.

Nhưng giữa màn đêm ấy, vẫn còn hai nơi lưu giữ được chút ánh sáng:

– Một là Trường Trung học Gia Liêm – nơi những học sinh vẫn còn tin vào tri thức, vào ước mơ.

Hai là tổ chức Dark Destiny – nơi những đứa trẻ mồ côi được nuôi lớn để thành sát thủ, nhưng không giết vì tiền, mà vì công lý… theo cách riêng của họ.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Và tôi – Võ Tuấn Khanh, là chiếc cầu nối giữa hai thế giới đó.

Ban ngày, tôi là một học sinh lớp 12 – thân thiện, hòa đồng, có hơi bí ẩn, nhưng luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.

Ban đêm, tôi là S. Flash (Silver Flash = Tia Chớp Bạc) – sát thủ mang mặt nạ ninja, kẻ gieo cái chết xuống đầu những tên cầm thú đội lốt người.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Đêm hôm qua. 23: 47 PM. Kyiv – căn biệt thự ngoại ô phía Bắc, biệt danh Pháo Đài Trắng.

Ánh trăng xiên qua lớp kính chống đạn của tầng ba. Một chiếc đồng hồ mỏng đeo trên cổ tay trái khẽ rung, tín hiệu từ Blackqueen.

– “Hệ thống bảo mật vô hiệu. Còn ba phút để đến điểm kết thúc. Go.”

S. Flash không trả lời. Cậu trượt người ra khỏi lỗ thông hơi, tiếp đất không một tiếng động. Đôi mắt ánh bạc trong bóng tối lóe lên như của một con sói hoang săn mồi.

Từ phía xa, một tia sáng đỏ lướt qua tâm mắt kính, Eyes Hawk đã chiếm lĩnh vị trí. Dưới tán cây sồi cách biệt thự 500m, Lan Ngọc chỉnh lại ống ngắm, khẩu M200 Intervention đã nạp đạn, sẵn sàng “thanh tẩy” bất kỳ mục tiêu nào thoát khỏi tay S. Flash.

– “Cửa đông, hai bảo tiêu. Vô hiệu hóa.” – Giọng Lan Ngọc lạnh và sắc như lưỡi dao.

Không cần nhắc lại lần hai. S. Flash lướt tới như một bóng ma, lưỡi dao gấp Karambit trong tay phải lật mở. Cậu lao vào khoảng tối sau lưng hai tên lính gác, động tác chính xác đến mức ngay cả tiếng ngã gục cũng không vang lên. Một nhát cắt nơi động mạch cổ dứt khoát, nhanh gọn.

– “Target: Gennady Ivanov. Phòng tầng 3, hành lang bên trái. Có một cô gái 12 tuổi bị bắt làm con tin.” – Blackqueen cập nhật trực tiếp qua tai nghe.

23: 51 PM.

Võ Tuấn Khanh áp sát phòng mục tiêu. Cửa khóa điện tử, nhưng cậu không cần phá… đã có Blackqueen.

Click.

Cửa bật mở nhẹ nhàng, như thể đang chào đón Thần Chết.

Bên trong, Gennady – tên chính trị gia máu mặt liên quan đến chuỗi buôn người xuyên quốc gia – đang dí súng vào đầu bé gái. Hắn cười khẩy khi thấy cậu thiếu niên Á Đông bước vào.

– “Mày là cái quái gì? Một đứa học sinh chơi cosplay sao?”

Tuấn Khanh không đáp. Ánh nhìn cậu trống rỗng, vô cảm.

– “Thời gian.” – Eyes Hawk nhắc.

23: 52 PM.

Trong một khoảnh khắc ngắn đến mức không kịp nháy mắt, Khanh ném lưỡi dao theo quỹ đạo vòng cung. Cán dao xoáy vào mu bàn tay của Gennady, khiến khẩu súng văng đi. Cậu lướt tới, tung cú đá vào ngực đối phương, rồi khóa cổ hắn xuống đất.

Chỉ ba giây.

Gennady không còn cơ hội hét lên. Dao cắm sâu vào khí quản.

Cô bé khóc nấc lên, hoảng loạn. Cậu quay lưng lại, mở bộ đàm:

– “Xác nhận mục tiêu bị loại. Gọi cứu trợ y tế đến điểm tọa độ 53°N. Bé gái an toàn.”

Blackqueen đã thao tác sẵn lệnh xóa toàn bộ dữ liệu về vụ đột nhập khỏi hệ thống an ninh quốc tế.

23: 59PM.

Chiếc xe SUV màu đen đợi sẵn ngoài rìa thành phố. Võ Tuấn Khanh leo lên ghế sau, vẫn lặng lẽ như một cái bóng. Eyes Hawk liếc nhìn cậu từ gương chiếu hậu, nở nụ cười nhạt:

– “Vẫn đúng giờ như mọi khi, S. Flash. Em không phải con người nữa rồi.”
– “Em chưa từng là người kể từ khoảnh khắc đầu tiên cầm dao.” – S. Flash đáp, mắt khép hờ.

Blackqueen ném cho cậu một chai nước:

– “Tốt. Về Việt Nam trong vòng 8 tiếng. Nhớ… sáng mai còn đi học.”

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Buổi sáng, 6: 00.

Âm thanh báo thức vang lên, không ồn ào, không dai dẳng, chỉ là một đoạn âm trầm kéo dài đúng ba giây rồi im bặt, như chính con người của cậu: Ngắn gọn, hiệu quả, không thừa một nhịp.

Võ Tuấn Khanh bật dậy. Động tác nhanh gọn, dứt khoát như một chiếc lưỡi dao rời khỏi bao. Căn phòng trọ đơn sơ rộng không đến mười mét vuông, nằm sâu trong con hẻm tối khuất giữa khu dân cư cũ, nhưng với Tuấn Khanh, nó đủ. Một chiếc giường gỗ cũ kỹ, một bàn học nhỏ kê sát cửa sổ, một kệ đựng vài quyển sách ngôn ngữ học, giải mã, cùng những vật dụng sát thủ chuyên dụng giấu kĩ trong hộc bí mật dưới sàn.

Cậu bước đến gương, soi mình dưới ánh sáng mờ nhạt lọt qua khung cửa sổ hẹp.

Mái tóc đen rối nhẹ, chẳng cần vuốt lại. Gương mặt cậu bình thường đến mức dễ lẫn vào đám đông, nhưng đôi mắt thì không. Đôi mắt trong veo như gió sớm, nhưng sâu hun hút, chất chứa những cơn bão không tên, như thể nếu nhìn lâu vào, người đối diện sẽ thấy cả những lần cận kề sinh tử, những quyết định giết hay tha, những linh hồn không bao giờ trở lại.

Trên cổ cậu là một vết sẹo mảnh, hình lưỡi dao, chạy chéo từ xương quai xanh đến gần yết hầu. Vết tích từ một nhiệm vụ thất bại hai năm trước, cũng là lần đầu tiên cậu bị phản bội, và cũng là lần cuối cùng cậu để ai đâm sau lưng mình.

Tuấn Khanh chớp mắt. Một nụ cười thoáng hiện, không lạnh, cũng không ấm, chỉ đơn thuần là sự chấp nhận.

– “Haiz… Lại bắt đầu một ngày… với hai cuộc đời.”

Một Võ Tuấn Khanh học sinh lớp 12 ngoan hiền, sống khép kín, điểm số ổn định, không nổi bật.

Và một biệt danh “S. Flash” có ý nghĩa nhanh như một Tia Chớp Bạc. Một sát thủ chưa từng thất thủ suốt bốn năm qua, mã hiệu 09, thuộc tổ chức Dark Destiny, chuyên xử lý các hợp đồng ám sát hạng A trở lên.

Hai cuộc đời, một cơ thể. Một chiếc mặt nạ, một lưỡi dao.

Sáng đi học, đêm đi giết.

Cậu lặng lẽ mặc đồng phục trường: Áo sơ mi trắng đã được ủi phẳng, cà vạt đen cột gọn gàng, áo khoác ngoài che lấp dáng người nhỏ gọn nhưng rắn chắc. Không một ai ở ngôi trường đó biết rằng chỉ đêm qua thôi, đôi tay cậu còn dính máu của một mục tiêu chính trị cấp quốc tế.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Tuấn Khanh đến trường sớm hơn thường lệ.

Chuyến xe buýt số 11 vừa dừng trạm đối diện cổng trường.

Chiếc cặp vải bạc màu đeo chéo qua vai, tay trái cầm ổ bánh mì nhỏ mua vội ở góc hẻm đầu phố, tay phải đang kéo bao rác nặng giúp bà lao công già xuống khu sân sau. Dáng cậu lặng lẽ, nhưng đôi mắt lại sáng, tỉnh táo, như thắp lên chút ấm áp trong buổi sớm còn vương hơi sương.

– “Cảm ơn con nha, Khanh.”

Giọng bà lao công khàn nhưng đầy trìu mến.

– “Dạ không có gì, con tiện đường thôi cô.”

Tuấn Khanh mỉm cười, gật đầu nhẹ, rồi tiếp tục bước về phía dãy lớp học khu 12.

Trường vẫn còn im lìm trong ánh sáng bạc đầu ngày, chỉ có tiếng chim lẻ loi gọi nhau qua vòm lá.

Cậu đi ngang qua lớp 12A1 – căn phòng thân thuộc đã gắn bó suốt một năm qua. Bên trong, cô chủ nhiệm Phạm Mai Vy đang đứng nơi bục giảng, chăm chú sắp xếp giáo án cho buổi học đầu tuần. Người phụ nữ ở ngưỡng ba mươi ấy mang dáng vẻ thanh thoát, cao ráo, mái tóc dài buộc thấp gọn gàng sau gáy. Cô trông như một nét vẽ mảnh mai phác lên giữa làn sương mai, vừa dịu dàng, vừa có chút gì đó xa vời.

Khoảnh khắc Tuấn Khanh bước vào, ánh mắt hai người chạm nhau. Chỉ là một cái nhìn rất khẽ, nhưng đủ khiến cả không gian như dịu lại. Một tia chớp mềm mại lóe qua giữa nhịp thở, để rồi trái tim cậu bỗng khựng lại. Dù đã quen biết cô hơn một năm, Tuấn Khanh vẫn không khỏi choáng ngợp trước nhan sắc ấy. Ba mươi tuổi, nhưng Mai Vy vẫn đẹp một cách ngỡ ngàng. Ở ngôi trường này, cô được mệnh danh là Hoa hậu giảng đường – không chỉ bởi chiều cao 172cm mà còn bởi vẻ ngoài trẻ trung mà còn bởi chất giọng trong veo, dịu dàng như sương sớm đầu ngày. Một giọng nói khiến người ta lầm tưởng cô chỉ mới đôi mươi chứ chẳng phải người phụ nữ đã bước qua tuổi ba mươi.

Cô nở ra một nụ cười tinh nghịch rồi trêu chọc:

– “Ơ kìa, thiếu gia họ Võ hôm nay lại đến sớm hơn cả gà gáy nữa rồi.”

Cô Vy cười khẽ, mắt cong cong.

– “Tại em nhớ cô chứ bộ, chịu không nổi…”

Tuấn Khanh trêu lại, giọng nhỏ đủ cho hai người nghe.

Cô giả vờ nghiêm nghị, khoanh tay:

– “Ui là trời! Sáng nay ăn cái gì mà lại giở thói ngọt như mía lùi vậy sao. Sáng ra mà dính đường thế này, ai chịu nổi hả em… hihihi…”
– “Còn hơn sáng ra không có cô, buồn muốn chết luôn.”
– “Ừm, vậy chắc cô phải xin nghỉ vài hôm xem có ai chết thật không…”
– “Cô mà nghỉ một ngày, em qua nhà bế cô ra trường luôn.”

Họ bật cười. Tiếng cười nhẹ, không ồn ào, nhưng lan khắp căn phòng vắng. Không còn là cô – trò, mà là hai người tình nhân đã quen với thứ hạnh phúc lặng lẽ, giấu kín sau từng ánh nhìn, lời nói.

Cô Vy đến gần, đưa tay chỉnh lại cổ áo cho cậu học trò chỉ đứng ngang vai mình, một thói quen như thể đã làm hàng trăm lần.

– “Ổ bánh mì đó chắc cũng nguội rồi.”
– “Không sao, cô hâm lại bằng nụ cười là đủ rồi.”
– “Lẻo mép.”

Cô đánh nhẹ vào vai cậu, ánh mắt long lanh, giọng khẽ đi:

“Khanh này…”

– “Dạ?”

Cô Mai Vy nhìn cậu học trò, ánh mắt không còn trêu chọc, mà trầm xuống, dịu dàng.

– “Cô… vẫn chưa tin là chúng ta đi được xa như vậy. Được một năm rồi nhỉ?”
– “Em thì tin, từ ngày đầu tiên em nhìn thấy cô cười.”

Cô im lặng, mỉm cười – nụ cười rất thật. Không còn là cô giáo nghiêm nghị trước lớp, mà là một người phụ nữ đang yêu, và được yêu. Sâu sắc. Bền bỉ.

Rồi cô Mai Vy khẽ nâng cầm Tuấn Khanh lên, nhẹ nhàng đặt lên môi cậu học trò một nụ hôn. Một nụ hôn ướt át như kéo dài bất tận, một nụ hôn cấm kỵ nhưng chứa chan của cô giáo trao cho cậu học trò, mà lại như một người tình trao cho người yêu.

Ngoài cửa sổ, nắng bắt đầu len qua tán lá. Màu vàng nhạt rơi trên vai áo cô Vy, chạm lên tóc Khanh như một dấu ấn ngọt ngào của thời khắc bình yên.

Căn lớp vẫn trống. Nhưng không gian đã đầy.

Đầy những lời chưa nói. Đầy những lần chạm mắt không cần tiếng.

Và đầy một tình yêu – vốn đã nở hoa từ rất lâu, chỉ là đến bây giờ… mới có thể gọi tên.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Bất chợt, tiếng bước chân vang lên từ hành lang vắng, vang vọng rõ ràng giữa không gian tĩnh lặng buổi sớm. Phạm Mai Vy giật mình như vừa tỉnh khỏi một giấc mơ dài. Cô vội vã đẩy nhẹ Tuấn Khanh ra, ánh mắt thoáng hiện vẻ bối rối pha lẫn lo lắng – như thể sợ rằng mối quan hệ mong manh và mập mờ giữa cô giáo và học trò sẽ bị ai đó nhìn thấu.

Hiểu ý ngay tức khắc, Tuấn Khanh khẽ gật đầu rồi nhanh chóng quay người bước về phía cuối lớp. Cậu vừa ngồi xuống thì…

– “Ê, Tuấn Khanh! Nay ông siêng dữ ta, đi học sớm ghê ha!” – Một giọng nữ trong trẻo cất lên sau lưng, không cao nhưng đầy cuốn hút và rất quen thuộc.

Tuấn Khanh hơi khựng lại, rồi quay đầu nhìn. Là Ngô Thanh Nguyệt – hoa khôi học đường, người con gái có nét đẹp vừa thuần khiết, vừa rạng rỡ như nắng mai đầu hạ. Mỗi lần cậu nhìn cô, dù đã quen nhau suốt ba năm, ánh mắt ấy vẫn khiến trái tim Tuấn Khanh đập lạc một nhịp. Cô đẹp đến mức, dù chỉ là một cái nghiêng đầu, một nụ cười mỉm cũng có thể khiến cậu ngẩn ngơ như lần đầu gặp gỡ.

Trong lớp, hay thậm chí trong cả ngôi trường này, có không ít nam sinh nổi bật hơn cậu – đẹp trai hơn, học giỏi hơn, giàu có hơn – thế nhưng Thanh Nguyệt chưa từng chọn bất kỳ ai trong số họ. Suốt ba năm qua, cô vẫn luôn ở cạnh Tuấn Khanh, quan tâm cậu, và xem cậu như người bạn thân duy nhất. Sự gắn bó ấy, với Tuấn Khanh, vừa là hạnh phúc… vừa là điều khiến cậu không dám bước thêm một bước.

Ngô Thanh Nguyệt khẽ mỉm cười, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ tinh nghịch. Dáng đi uyển chuyển, có chút e ấp, cô gái với đôi chân thon dài bước chậm rãi lại gần Tuấn Khanh. Hai tay giấu ra sau lưng như đang che giấu một điều bí mật.

– “Tuấn Khanh nè! Tui có cái này cho ông đó… tự tay tui làm đó!” – Vừa dứt lời, cô nhanh tay đưa ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là vài chiếc bánh được gói ghém cẩn thận.

Nhưng rồi, nụ cười tắt dần trên môi cô gái. Gương mặt thoáng chút hờn dỗi, cô nhẹ giọng trách móc, đôi mắt nhìn cậu đầy lo lắng:

– “Mấy bữa nay tui thấy ông xanh xao lắm á… Tui biết ông cứ lo đi giúp người này người kia mà chẳng chịu để ý gì tới bản thân hết! Ông mà cứ như vậy hoài là tui xót lắm đó… Bánh này là tui làm để bồi bổ cho ông… Nhớ ăn hết nha! Đừng có phụ lòng tui nghe chưa!”

Nói dứt lời, vì cao hơn Tuấn Khanh gần một cái đầu, Thanh Nguyệt bất ngờ cúi xuống, đặt nhẹ một nụ hôn lên má cậu. Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức chính cô cũng bất ngờ với bản thân. Vừa trở về chỗ ngồi, nàng liền ôm mặt, hai má đỏ bừng như trái cà chua chín, miệng không ngừng bật ra những tiếng cười khúc khích.

Còn Tuấn Khanh thì đứng như trời trồng, hoàn toàn sững sờ vì nụ hôn bất ngờ ấy.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Tiếng chuông báo hiệu giờ học bắt đầu vang lên trong không gian yên tĩnh, từng âm thanh ngân dài như mở ra một buổi sáng mới đầy hứa hẹn. Tuấn Khanh cũng đã ngồi vào cùng bàn với Ngô Thanh Nguyệt, trong khi nàng vẫn còn che mặt vì ngại ngùng nhìn lén Tuấn Khanh.

Lớp 12A1 đã đông đủ. Ánh sáng nhẹ hắt qua cửa sổ, tạo thành vệt sáng dài vắt ngang những chiếc bàn học đều tăm tắp.

Trên bục giảng, Phạm Mai Vy bước ra từ bàn giáo viên với dáng vẻ tự tin, tay cầm giáo án, giọng nói dịu dàng nhưng rõ ràng vang lên:

– “Hôm nay chúng ta sẽ ôn lại hai dạng bài quan trọng trong chương Sóng Cơ và Điện Từ.”

Cả lớp lật vở, chuẩn bị ghi chép. Ở bàn thứ ba dãy giữa, Võ Tuấn Khanh ngồi cạnh Ngô Thanh Nguyệt, cô bạn nữ nổi bật với mái tóc dài uốn nhẹ và ánh mắt lúc nào cũng lấp lánh khi nhìn Khanh.

Tiết học bắt đầu. Câu hỏi đầu tiên, cô Vy nêu ra một bài toán nâng cao về dao động điều hòa phối hợp – cả lớp im lặng.

Chỉ có một cánh tay giơ lên – là Tuấn Khanh.

Cậu đứng dậy, nét mặt điềm tĩnh, giọng rõ ràng từng chữ, lý giải các bước biến đổi phương trình, cách phân tích pha lệch và cuối cùng là đáp án hoàn chỉnh.

– “Quá xuất sắc!”

Cô Vy không giấu nổi niềm vui, gật đầu lia lịa.

– “Khanh làm đúng từ bước đầu đến bước cuối, không sai một nhịp. Mọi người nên học cách trình bày như bạn Khanh.”

Cả lớp vỗ tay. Một vài ánh mắt nam sinh có phần ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị. Riêng Ngô Thanh Nguyệt thì hoàn toàn bị hút hồn. Cô khẽ nghiêng người, thì thầm khe khẽ:

– “Trời ơi, ông mà không làm thiên tài thì phí của đời, giỏi như vậy mới xứng đáng tui yêu chứ…”

Tuấn Khanh quay sang nhìn cô, cười nhẹ một cái – đủ khiến tim Thanh Nguyệt nhảy một nhịp bất thường.

Tiết hai tiếp tục với chuyên đề Điện từ trường – cũng là dạng bài khó nhằn với phần lớn học sinh. Vậy mà Tuấn Khanh không những giải được, mà còn đứng lên phân tích một cách sinh động đến mức cả lớp phải… gật gù như đang xem TED Talk.

Cô Vy đứng cạnh bảng, ánh mắt không rời khỏi cậu học trò của mình. Trong lòng cô dâng lên một niềm tự hào khó nói thành lời. Nhưng hơn cả sự hài lòng của một người cô, đó là ánh nhìn của một người phụ nữ đang yêu – chứng kiến người mình yêu ngày càng trưởng thành, tỏa sáng như ánh mặt trời.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Tiếng chuông cuối cùng vang lên, báo hiệu kết thúc buổi học.

Các học sinh lục tục thu dọn sách vở, túm tụm rời khỏi lớp. Một vài ánh mắt nữ sinh còn ngoái nhìn về phía Tuấn Khanh, vài nụ cười thẹn thùng thoáng qua.

Phạm Mai Vy, khi bước ra gần cửa, bỗng quay lại, nói nhẹ nhàng nhưng dứt khoát:

– “Khanh, em ở lại một chút nhé. Cô có chuyện muốn nhờ.”
– “Dạ.”

Cậu trả lời không chần chừ.

Như thể… đã quen với điều đó từ lâu.

Cả lớp dần vắng. Chỉ còn hai người.

Cô Vy bước chậm ra khỏi lớp, Tuấn Khanh theo sau. Cả hai không nói gì, nhưng những bước chân lặng lẽ ấy đã mang theo bao nhiêu cảm xúc lặng thầm. Họ không đi về hướng văn phòng giáo viên chính, mà rẽ vào một phòng họp nhỏ ít dùng đến – nơi cả hai từng chọn làm điểm hẹn mỗi khi muốn được yên tĩnh bên nhau.

Cửa phòng khép lại. Không gian trầm lắng, chỉ còn tiếng quạt trần quay chậm trên trần gỗ cũ.

Tuấn Khanh đặt cặp xuống bàn, rồi quay lại.

Cô Vy đã đứng ngay trước mặt cậu, ánh mắt mơ hồ như sóng nước.

– “Hôm nay em giỏi thật đấy.”
– “Tại có cô ngồi ngắm em suốt, nên em phải cố thể hiện.”
– “Vẫn mồm mép như ngày nào…”

Cô bật cười, rồi bước tới gần.

Khoảng cách chỉ còn nửa bước chân.

Tuân Khanh nâng nhẹ đầu, khẽ thì thầm:

– “Cô nhớ em không?”
– “Em nghĩ sao?”

Giọng cô như tan ra trong không khí, đôi mắt ươn ướt nhìn thẳng vào mắt cậu.

Và rồi… không ai nói gì nữa.

Tuấn Khanh ôm lấy cô. Nhẹ nhàng. Dịu dàng. Như ôm một điều quý giá nhất trần gian.

– “Cô yêu em, Tuấn Khanh à!” – Mai Vy chợt bật lên tiếng nói trong thổn thức.
– “Em cũng vậy, em yêu cô… cô Mai Vy.”

Đôi môi họ tìm đến nhau – chạm khẽ, rồi sâu dần.

Một nụ hôn dài và nồng cháy. Không có lời giải thích, không cần lý do. Chỉ là cảm xúc bùng lên như lửa gặp gió.

Cô vòng tay ôm lấy cổ cậu. Còn cậu thì siết chặt eo cô như sợ thời gian sẽ lấy mất cô đi.

Giữa căn phòng nhỏ ấy – không còn cô và trò.

Chỉ còn Mai Vy và Tuấn Khanh.

Chỉ còn hai kẻ yêu nhau, trọn vẹn, tha thiết, và bất chấp.

Hai cô trò lặng lẽ di chuyển về phía chiếc giường đơn nằm khuất sau bàn làm việc, sau tấm bình phong mỏng manh như một bức màn che nửa ánh sáng. Trong không gian chỉ còn tiếng thở hòa quyện, họ trao nhau những nụ hôn nồng nàn – vừa dịu dàng, vừa mãnh liệt. Những lớp vải dần rơi xuống, từng mảnh một, như những đóa hoa rụng dưới cơn gió mùa hạ.

Đến khi chẳng còn mảnh vải nào che người và giữa họ ngoài ánh mắt ngập ngừng, Tuấn Khanh không khỏi ngây người trước vẻ đẹp trần trụi đang hiện hữu trước mặt – làn da trắng ngần như sương mai, thân hình mềm mại và thanh thoát, cặp vú 88cm to tròn – săn chắc ẩn chứa nét quyến rũ đầy tinh tế của người phụ nữ đã bước qua tuổi đôi mươi nhưng vẫn rực rỡ như đóa hồng đầu mùa. Thung lũng tình yêu nơi có chiếc âm hộ rậm rạp lông nước nhờn đã nhỏ xuống từng giọt ở đùi trong.

Người phụ nữ ấy – người được cả trường gọi bằng biệt danh “Hoa hậu giảng đường” – giờ đây đang ở ngay trước mặt cậu, vừa gần, vừa xa như một giấc mộng khó tin.

– “Cô… cô đẹp quá…” – Giọng Tuấn Khanh khẽ run lên, lời khen bật ra từ tận đáy lòng, thành thật đến mức khiến cả không gian như lặng lại trong một nhịp tim.

Hai cô trò lên giường rồi nhẹ nhàng ấn cậu học trò của mình xuống, nàng lên trên người Tuấn Khanh và cúi xuống tiếp tục nụ hôn còn dang dở. Mái tóc dài buông xõa xuống quét lên từng làn da rắn chắc và cứng cỏi đã từng rướm máu không biết bao nhiêu lần trên đường làm nhiệm vụ.

Tuấn Khanh cảm nhận đôi vú to tròn của cô Mai Vy qua bàn tay, tay còn lại luồng xuống phía nam khu sơn mạch rậm rạp, từng ngón tay trêu đùa khe mạch nước ngầm ẩm ướt của cô Mai Vy.

Phạm Mai Vy vẫn ôm chặt Tuấn Khanh trong khi cảm nhận từng nụ hôn, từng đợt kích thích do chính học trò của cô mang lại. Tiếng thở của cô Mai Vy càng trở nên dồn dập kèm đứt quãng.

Cô Mai Vy cũng không chịu yếu thế khi thấy cậu học trò cưng của nàng đã dám đụng chạm vào những nơi quý giá nhất của nàng. Thì nàng cũng đụng chạm lại vào một nơi quý gia duy nhất trên cơ thể nam nhân.

Được một lúc, nàng đã lên đến đỉnh cao của sự thăng hoa, nàng hơi nhổm người dậy – đôi mắt nhìn chầm chầm âu yếm cậu học trò trước mặt.

– “Tuấn Khanh! H… hai tụi mình cùng đụ luôn nhé… cô muốn lắm rồi…”

Không chờ sự đồng ý của Tuấn Khanh, cô Mai Vy cầm lấy con cu đã trở nên cứng cáp của cậu học trò, hai đầu gối và một tay chống xuống giường – tay kia cho con cu đưa vào miệng lồn thần tiên nằm dưới khu rừng rậm của nàng – rồi từ từ ấn xuống.

Tuấn Khanh đã cảm nhận được ngay từ khi vào được một chút, vì khe tình yêu ướt át của cô Mai Vy, dù cô đã ba mươi rồi nhưng vẫn khít lắm, nên từng ly tiến vào Tuấn Khanh có thể cảm nhận được.

– “Cô Mai Vy… lồn cô khít quá… em sướng…”

Mai Vy với tư thế đầu gối và hai bàn tay chống xuống giường, nàng bắt đầu nhấp nhổm cho dương vật ra vào nhịp nhàng trong âm hộ của nàng.

– “Tuấn Khanh! Hức… cô yêu em… lồn của cô sướng quá em ơi… aaaa…”

Hai cô trò bắt đầu nhị nhàng cho đến khi cùng nhau đi đến cao trào, lúc này không còn nhẹ nhàng nữa mà đã bắt đầu mạnh bạo hơn.

Bạn đang đọc truyện Một Con Người Hai Thế Giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mot-con-nguoi-hai-the-gioi/

Sân trường lúc này đã trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng gió lao xao len qua tán lá, hòa quyện cùng nhịp thở dồn dập giữa hai cô trò sau tấm bình phong trong căn phòng giáo viên. Họ không hề hay biết, khoảnh khắc tưởng chừng riêng tư ấy… lại đang bị chứng kiến bởi một đôi mắt khác – đầy tổn thương.

Ngô Thanh Nguyệt – hoa khôi học đường, người con gái luôn giữ vẻ dịu dàng và rạng rỡ trong ánh mắt mọi người – giờ đây chỉ còn lại cơn ghen đang rực cháy trong lồng ngực. Nàng vẫn nán lại trường, vì đã hẹn lòng sẽ chờ Tuấn Khanh. Khi nghe thấy cô Mai Vy gọi cậu ở lại “nhờ chút việc”, Nguyệt chỉ mỉm cười – một nụ cười đơn thuần, chẳng chút ngờ vực.

Nhưng rồi thời gian cứ trôi, từng phút chờ đợi kéo dài như hàng giờ. Lo lắng xen lẫn bồn chồn, nàng bước đến phòng giáo viên – chỉ để rồi sững sờ. Cảnh tượng đập vào mắt khiến đôi chân nàng như muốn khuỵu xuống. Trái tim non trẻ của nàng – mong manh như thủy tinh – vỡ vụn từng mảnh khi chứng kiến người con trai mình thầm thương đang trong vòng tay một người phụ nữ khác.

Nước mắt lặng lẽ rơi, chẳng ai hay. Ngô Thanh Nguyệt lúc ấy mới nhận ra: Hóa ra mình đã yêu – một tình yêu âm thầm, dịu nhẹ như gió thoảng nhưng lại sâu đậm đến nhói lòng.

Thế nhưng nàng vẫn tự dối lòng, vẫn cố nhủ rằng: “Đó chỉ là tình bạn thôi mà.” Vì nàng sợ… sợ rằng nếu thừa nhận tình yêu ấy, thì thứ quý giá giữa họ sẽ chẳng thể nào trở lại như xưa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Một Con Người Hai Thế Giới
Tác giả Võ Dạ Phong
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện 18+, Truyện xã hội
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/07/2025 01:12 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Võ Dạ Phong

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba