Hắn đứng dậy, cơ thể trần trụi không một mảnh vải che thân. Quần áo là một khái niệm xa xỉ và vô nghĩa trong bốn bức tường bê tông này. Hắn là Adam trong một khu vườn địa đàng đã chết, và quan trọng hơn, hắn đã miễn nhiễm hoàn toàn với virus zombie. Nhiều năm trước, trong cơn tuyệt vọng, hắn đã tự tiêm vào người một biến thể virus đã được làm yếu đi, một canh bạc mà xác suất thành công gần như bằng không. Nhưng hắn đã thắng. Cơ thể hắn đã chiến đấu và tạo ra một loại kháng thể độc nhất, biến hắn thành một vật chủ mang mầm bệnh nhưng không hề có triệu chứng. Hắn là một kẻ sống sót hiếm hoi đến mức gần như là duy nhất. Hắn không còn sợ bị lây nhiễm qua một vết cào hay một giọt máu. Thứ duy nhất hắn phải lo sợ là bị xé xác bởi một đám đông ngu muội. Sự miễn nhiễm này ban cho hắn một sự tự do và một cảm giác thượng đẳng bệnh hoạn. Hắn không cần đồ bảo hộ. Da thịt của hắn có thể trực tiếp cảm nhận thế giới mục rữa này.
Ta cần một thứ gì đó tốt hơn. Không phải là một bộ xương khô khốc như con nhãi hôm qua, hắn nghĩ, cảm giác ghê tởm thoáng qua khi nhớ lại cơ thể gầy gò của A23D10. Ta cần những đường cong, cần sự mềm mại, cần một thứ gì đó có thể khơi dậy cảm hứng.
Hắn không vội vàng. Hắn đi đến góc phòng thí nghiệm, nơi có một vòi nước và bắt đầu rửa mặt. Hắn nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trên một tấm thép không gỉ. Gầy, nhưng rắn chắc. Mái tóc đã dài quá vai, rối bù. Và đôi mắt, chúng sáng lên một cách khác thường, một ngọn lửa của sự điên loạn và nỗi ám ảnh không bao giờ tắt. Hắn chỉ xỏ một chiếc quần dài rộng rãi, đi một đôi ủng quân đội nặng trịch, và cầm lấy thanh xà beng bằng thép. Phần thân trên của hắn để trần, những cơ bắp ẩn hiện dưới làn da nhợt nhạt vì thiếu ánh mặt trời. Hắn đã sẵn sàng cho cuộc đi săn.
Thành phố chào đón hắn bằng sự im lặng chết chóc. Hắn lướt đi qua những con phố hoang tàn như một kẻ săn mồi trong lãnh địa của mình. Ánh mắt hắn quét qua từng bóng đen lờ đờ, đánh giá chúng với sự khinh miệt. Một xác sống nữ với phần bụng bị xé toạc, ruột gan lòi cả ra ngoài. Hỏng. Một xác sống khác, từng có lẽ rất xinh đẹp, nhưng giờ mặt đã bị cào nát. Phế phẩm. Hắn đang tìm kiếm sự hoàn hảo trong một thế giới không hoàn hảo, một viên ngọc giữa đống đổ nát.
Hắn tiến vào một khu trung tâm thương mại cao cấp, nơi từng là thiên đường của giới thượng lưu. Giờ đây, nó là một cái lồng khổng lồ giam giữ những xác sống mặc trên người những bộ quần áo hàng hiệu đã rách nát và vấy bẩn. Và ở đó, trong một cửa hàng thời trang đã vỡ nát, hắn đã tìm thấy nó. Nàng thơ của hắn.
Nó đứng quay lưng về phía hắn, mặt úp vào một tấm kính trưng bày đã rạn nứt. Nó mặc một chiếc váy đỏ bó sát, màu đỏ rực rỡ như một đóa hoa máu giữa khung cảnh xám xịt. Ngay cả từ phía sau, Hạo Thiên cũng có thể nhận ra những đường cong chết người của nó. Một vòng eo thon gọn và cặp hông nở nang, tạo thành một thân hình đồng hồ cát hoàn hảo. Khi nó từ từ quay lại, sự phấn khích trong hắn dâng lên. Khuôn mặt nó, dù tái nhợt và vô hồn, vẫn giữ được những đường nét gợi cảm. Đôi môi đầy đặn hé mở, đôi mắt xanh trống rỗng. Chiếc váy đã bị xé rách ở nhiều chỗ, để lộ ra làn da trắng xanh và một phần của bộ ngực căng tròn. Hắn sẽ gọi nó là G33H44.
Khi nó lảo đảo tiến về phía hắn, gầm gừ một tiếng bản năng, hắn không lùi bước. Đừng làm hỏng khuôn mặt, đừng làm xước làn da. Hắn chờ đợi thời cơ, nhanh như chớp lách người sang một bên và vung thanh xà beng đập mạnh vào sau gáy nó. Một cú đập được tính toán hoàn hảo. Nó đổ sụp xuống sàn nhà.
Không một chút do dự, hắn lập tức quỳ xuống bên cạnh nó, và bắt đầu lột đồ nó ngay tại chỗ. Bàn tay hắn run lên vì phấn khích khi xé toạc chiếc váy đỏ mỏng manh. Vải vóc rách ra, để lộ ra cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của nó. Hắn hít một hơi thật sâu. Làn da của nó, dù lạnh lẽo, nhưng vẫn mịn màng một cách đáng kinh ngạc. Hắn đặt tay lên bụng nó, cảm nhận sự mềm mại. Hắn lần lên trên, hai bàn tay bao lấy bộ ngực căng tròn, đầy đặn. Chúng lạnh, nhưng săn chắc và nặng trĩu trong lòng bàn tay hắn. Hai núm vú sẫm màu, cứng lại vì lạnh, như hai nụ hoa thách thức. Hắn cúi xuống, dùng lưỡi nếm thử một bên. Vị của da thịt lạnh, không có vị mồ hôi hay hơi ấm, một vị tinh khiết của cái chết.
Bàn tay hắn tiếp tục khám phá xuống dưới, lướt qua vòng eo thon, qua cặp hông nở nang. Hắn tách hai chân nó ra. Âm hộ của nó hiện ra, gọn gàng, với lớp lông mu màu vàng tro được cắt tỉa cẩn thận. Mọi thứ đều hoàn hảo, như một bức tượng được tạc ra để thờ phụng. Hắn đưa một ngón tay vào bên trong. Lạnh lẽo, không có chút hơi ấm hay dịch nhờn nào, nhưng lại khít khao một cách ghê rợn, những vách thịt co rút ôm lấy ngón tay hắn. Hắn đứng dậy, sự ham muốn đã lên đến đỉnh điểm, nhưng hắn biết phải kìm lại. Những trò vui chính phải được dành cho phòng thí nghiệm, nơi hắn có đủ dụng cụ và ánh sáng.
Hắn vác cái cơ thể trần truồng, mềm oặt lên vai. Hắn không mặc áo, và da thịt của nó áp thẳng vào lưng và vai hắn, một sự tiếp xúc trần trụi và trực tiếp. Ngay lập tức, một loạt cảm giác mãnh liệt ập đến. Bộ ngực căng tròn của nó ép vào bả vai hắn, mềm mại nhưng săn chắc. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng sức nặng và hình dáng của chúng, hai núm vú cứng lại cọ vào da thịt hắn theo từng bước đi, tạo ra một sự ma sát đau đớn nhưng đầy kích thích.
Hành trình trở về căn hầm trở thành một cuộc tra tấn ngọt ngào. Mỗi bước đi, cơ thể nó lại chuyển động, cọ xát vào hắn. Khi hắn di chuyển, phần mu và cặp mông của nó cọ xát vào bên hông và lưng dưới của hắn. Cặp mông tròn trịa, săn chắc nảy lên theo từng nhịp bước, sự tiếp xúc da thịt vừa lạnh lẽo vừa khêu gợi. Hắn có thể cảm nhận được khe mông của nó ép vào lưng mình, cảm nhận được sự mềm mại của bờ môi âm hộ thỉnh thoảng lướt qua da. Hắn ngửi thấy mùi của nó, một hỗn hợp kỳ lạ của mùi nước hoa đắt tiền đã phai nhạt, mùi bụi bặm của đống đổ nát, và mùi tử khí đặc trưng, một mùi hương khiến hắn say mê.
Hắn cố tình đi chậm lại, kéo dài cuộc hành trình. Hắn dừng lại vài lần, giả vờ như để điều chỉnh lại tư thế vác, nhưng thực chất là để bàn tay hắn có cớ lướt dọc cơ thể nó. Hắn bóp nhẹ cặp mông lạnh lẽo, luồn tay vào giữa hai đùi, cảm nhận sự mịn màng của làn da bên trong. Hắn hoàn toàn chìm đắm trong những cảm giác này, tâm trí hắn tràn ngập những hình ảnh về những gì hắn sẽ làm với nó. Cuộc đi săn đã kết thúc, nhưng bữa tiệc thì chỉ vừa mới bắt đầu. Hắn đang mang con mồi của mình về hang, và đêm nay, hắn sẽ từ từ thưởng thức nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kẻ nặn tượng trong tận thế |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 5 |
Ngày cập nhật | 27/07/2025 06:38 (GMT+7) |