Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Kẻ nặn tượng trong tận thế

Kẻ nặn tượng trong tận thế

Phần 1: Căn Hầm Tuyệt Vọng

Sự im lặng trong căn hầm là một thực thể sống. Nó có trọng lượng, có kết cấu, quấn lấy Vũ Hạo Thiên như một tấm vải liệm ẩm ướt. Đã từ rất lâu rồi, hắn không còn phân biệt được ngày và đêm. Thời gian ở đây được đo bằng tiếng vo ve trầm đục của hệ thống lọc không khí và tiếng lách tách ngẫu nhiên của những thiết bị điện tử đang ngủ đông. Ánh sáng duy nhất đến từ những dãy đèn LED trên trần nhà, phát ra một thứ ánh sáng trắng xanh, vô cảm, khiến mọi vật trong phòng thí nghiệm đều mang một sắc thái chết chóc. Hơn năm năm đã trôi qua kể từ ngày thế giới bên ngoài tắt lịm, và trong suốt quãng thời gian đó, hắn chưa từng gặp một sinh vật nào biết nói. Sự cô độc đã ngấm vào tận xương tủy, trở thành một phần không thể tách rời trong con người hắn, giống như bộ gen hay nhóm máu vậy.

Hắn là một bóng ma lướt đi trong vương quốc của chính mình, một lăng mộ hiện đại mà hắn tự tay xây dựng và giờ đây cũng là nhà tù của hắn. Hắn đã từng tin rằng căn hầm này là cái nôi của sự hồi sinh, là nơi hắn sẽ tìm ra liều thuốc giải cứu nhân loại. Thật nực cười. Cái tham vọng cao cả đó giờ đây chỉ còn là một tiếng vọng xa xôi, một trò đùa tàn nhẫn mà quá khứ dành cho hắn. Nhân loại đã không còn để được cứu rỗi. Chỉ còn lại hắn và chúng – những cái xác biết đi lững thững trên một hành tinh đã chết.

Hắn đứng trước chiếc bàn phẫu thuật bằng thép không gỉ, tâm điểm của căn hầm, cũng là bệ thờ cho những nghi lễ bệnh hoạn của hắn. Trên đó, dưới ánh đèn mổ gay gắt, là vật thí nghiệm của đêm nay. A23D10. Hắn đã ngừng đặt tên cho chúng từ lâu. Những cái tên gợi lên ký ức, gợi lên nhân tính, và đó là những thứ hắn không muốn đối mặt. Nó chỉ là một mã số, một tập hợp dữ liệu. Dựa trên cấu trúc xương và sự phát triển của cơ thể, hắn đoán nó từng là một thiếu nữ khoảng đôi mươi. Thân hình gầy gò đến mức hắn có thể đếm được từng chiếc xương sườn ẩn hiện dưới làn da tái xanh, căng bóng một cách kỳ lạ như tượng sáp. Mái tóc đen, từng có lẽ rất mềm mại, giờ đây bết dính lại thành từng lọn, vương vãi trên mặt bàn kim loại lạnh lẽo. Và đôi mắt, chúng mở to, nhưng hoàn toàn trống rỗng, vô hồn, hai cửa sổ nhìn vào một căn phòng không có gì.

Một cái vỏ rỗng nữa, Hạo Thiên thầm nghĩ, đôi mắt hắn ráo hoảnh, không một gợn sóng cảm xúc khi nhìn vào khuôn mặt vô tri. Hắn đã cố gắng nhớ lại cảm giác khi nhìn vào mắt của một người còn sống, cố gắng tìm kiếm sự ấm áp, sự thấu hiểu, hay bất cứ cảm xúc nào. Nhưng tất cả những gì hắn có thể gợi lên chỉ là một khoảng trống. Ký ức của hắn về sự tương tác giữa người với người đã bị bào mòn theo năm tháng, chỉ còn lại những kiến thức sách vở về sinh học và hóa học.

Hắn đeo đôi găng tay cao su vào, tiếng “tách” khe khẽ của chúng vang lên như một sự khởi đầu quen thuộc cho một nghi thức thất bại. Hắn bắt đầu công việc của mình với một sự tỉ mỉ đến máy móc, một sự chính xác được mài giũa qua hàng ngàn lần lặp lại. Hắn không còn coi đây là một con người, hay thậm chí là tàn dư của một con người. Đối với hắn, A23D10 chỉ là một mẫu vật, một tổ hợp hữu cơ phức tạp cần được phân tích, mổ xẻ và thấu hiểu trước khi bị phá hủy.

Bàn tay đeo găng của hắn lướt dọc cơ thể A23D10, kiểm tra nhiệt độ, độ đàn hồi của da, tình trạng của các khớp. Lạnh. Lạnh như một tảng đá được vớt lên từ đáy biển sâu. Hắn dùng một chiếc cặp nhiệt độ điện tử, chọc vào tai nó. – 3. 7 Độ C. Thấp hơn nhiệt độ môi trường trong hầm. Dường như cơ thể chúng tỏa ra một luồng khí lạnh. Các khớp cứng nhưng vẫn có thể di chuyển được nếu dùng đủ lực. Hắn nâng một chân của nó lên rồi thả ra, nó rơi xuống mặt bàn với một tiếng “cộp” khô khốc, vô hồn.

Hắn lật nhẹ cánh tay trái của nó lên. Một vết cào xé sâu hoắm, kéo dài từ cổ tay đến gần khuỷu tay, đã khô cứng lại. Không có mủ, không có dấu hiệu nhiễm trùng hay hoại tử. Virus đã biến cơ thể thành một môi trường khắc nghiệt, ngăn chặn mọi quá trình phân rã của vi khuẩn, biến nó thành một trạng thái bảo quản kỳ dị. Hắn dùng một chiếc nhíp gắp ra một mảnh da khô từ mép vết thương, đặt nó vào đĩa petri. Phân tích cấu trúc tế bào sau này.

Sau đó, hắn với lấy một chiếc máy nội soi cầm tay từ khay dụng cụ bên cạnh. Đây là phần không thể thiếu trong quy trình kiểm tra của hắn. Hắn cần phải hiểu rõ cấu trúc bên trong, để chắc chắn rằng không có sự hư hại nào có thể ảnh hưởng đến kết quả thí nghiệm. Hắn nhẹ nhàng tách hai chân của xác sống ra. Âm hộ của nó tái nhợt, khô khốc, nhưng hoàn toàn nguyên vẹn. Hắn cẩn thận đưa đầu dò nhỏ của máy nội soi, được bôi một lớp gel bôi trơn y tế, vào bên trong.

Màn hình bên cạnh hiển thị hình ảnh từ camera với độ phân giải cao. Âm đạo và tử cung hiện lên rõ nét. Các thành âm đạo có màu hồng nhạt, các nếp gấp vẫn còn đó nhưng không có chút dịch nhầy nào. Hắn điều khiển đầu dò đi sâu hơn, quan sát cổ tử cung, một cánh cổng đóng chặt, im lìm. Mọi thứ vẫn ở đó, như một bức ảnh chụp nhanh khoảnh khắc trước khi cái chết ập đến, chỉ là mất đi sự sống và hơi ấm. Nó giống như một ngôi nhà được bài trí đầy đủ nhưng không có người ở. Cấu trúc nội tạng được bảo tồn gần như hoàn hảo. Tiềm năng cho việc tái kích hoạt vẫn còn, ít nhất là về mặt lý thuyết. Sự thật này vừa gieo cho hắn một tia hy vọng, vừa khiến hắn thêm phần tuyệt vọng. Mọi thứ đều ở đó, nhưng chìa khóa để khởi động lại cỗ máy thì vẫn nằm ngoài tầm với.

Sau khi hoàn tất việc kiểm tra và ghi chép lại hàng chục thông số vào một chiếc máy tính bảng cũ kỹ, Hạo Thiên quay sang một chiếc tủ lạnh y tế đang kêu rè rè. Hắn mở cửa, một làn khói trắng lạnh lẽo tỏa ra. Bên trong là hàng trăm lọ thủy tinh nhỏ, mỗi lọ chứa một loại hợp chất mà hắn đã dày công nghiên cứu trong nhiều năm trời. Hy vọng của hắn, sự điên rồ của hắn, tất cả đều nằm trong những lọ dung dịch đủ màu sắc này.

Hắn lấy ra một lọ được dán nhãn D – 13. Đây là thành quả mới nhất của hắn, một loại cocktail hóa học cực kỳ phức tạp được thiết kế để vượt qua hàng rào máu não bị virus biến đổi và kích thích những vùng não bộ chịu trách nhiệm về ý thức và ký ức – vùng đồi thị và vỏ não trước trán. Hắn đã thử các phiên bản trước đó, từ D – 1 đến D – 12, và tất cả đều thất bại thảm hại, hoặc không có tác dụng, hoặc gây ra những phản ứng phụ kinh hoàng.

Lần này sẽ khác, hắn tự trấn an, dù trong lòng chẳng có mấy niềm tin. Sự lặp lại máy móc này giống một nghi thức hơn là một thí nghiệm khoa học có cơ sở. Hắn giống một tín đồ cuồng tín đang cầu nguyện một vị thần đã chết.

Hắn rút 10cc dung dịch màu xanh nhạt, trong suốt như nước cất, vào một ống tiêm. Hắn quay lại bàn mổ, tìm đến động mạch cổ của A23D10. Hắn muốn hợp chất này được đưa thẳng đến não một cách nhanh nhất có thể. Mũi kim sắc nhọn dễ dàng xuyên qua làn da dai như cao su, cắm sâu vào mạch máu đã không còn nhịp đập. Hắn từ từ, cẩn thận đẩy pít – tông. Dung dịch D – 13 biến mất vào cơ thể xác sống.

Hạo Thiên lùi lại một bước, đôi mắt dán chặt vào đối tượng. Một giây. Hai giây. Hắn nín thở, lắng nghe từng thay đổi nhỏ nhất. Mười giây trôi qua. Không có gì.

Lại thất bại rồi sao? Chết tiệt. Sự thất vọng bắt đầu len lỏi trong tâm trí hắn, giống như một con rắn độc quen thuộc.

Nhưng rồi, nó bắt đầu.

Đầu ngón tay của A23D10 giật nhẹ. Rồi đến cả bàn tay. Cơ thể nó bắt đầu rung lên bần bật trên mặt bàn kim loại, tạo ra những tiếng lạch cạch ghê rợn. Hai mắt nó, vốn trống rỗng, đột nhiên trợn ngược lên, chỉ còn lại lòng trắng. Miệng nó há ra trong một tiếng rít không thành lời, và rồi bọt trắng bắt đầu sùi ra từ khóe mép, chảy thành dòng xuống cổ.

Cơ thể A23D10 co giật dữ dội, hai chân đạp loạn xạ, lưng cong lên như một cây cung bị kéo căng đến cực hạn. Tiếng xương khớp va vào nhau ken két. Đó không phải là dấu hiệu của sự sống được phục hồi, mà là một phản ứng từ chối kinh hoàng của hệ thần kinh trước một chất lạ. Nó giống như một cơn động kinh ở mức độ tàn bạo nhất, một cơn bão điện trong một bộ não đã chết.

Hạo Thiên chỉ đứng nhìn. Không có sự hoảng sợ, không có sự thương cảm. Chỉ có sự phân tích lạnh lùng của một nhà khoa học quan sát thí nghiệm của mình đi chệch hướng. Hắn đã thấy cảnh này quá nhiều lần rồi.

Cơn co giật kéo dài gần một phút, một phút dài đằng đẵng và bạo lực. Và rồi, đột ngột như lúc nó bắt đầu, mọi thứ dừng lại. Cơ thể A23D10 mềm nhũn ra, nằm bất động hoàn toàn trên bàn. Làn da tái xanh của nó dường như còn xám xịt hơn trước. Lồng ngực không phập phồng. Đôi mắt vẫn trợn ngược. Mọi dấu hiệu hoạt động dù là nhỏ nhất của một xác sống – sự co giật vô thức, phản xạ với âm thanh – đều đã biến mất. Nó đã chết hẳn. Một cái chết thứ hai, một sự ngưng trệ tuyệt đối.

Sự tĩnh lặng quay trở lại, còn nặng nề hơn trước. Vũ Hạo Thiên đứng bất động, nhìn chằm chằm vào kết quả của sự thất bại. Hắn siết chặt nắm tay đến mức các khớp ngón tay trắng bệch. Cơn giận dữ và sự bất lực bị dồn nén bấy lâu nay cuối cùng cũng bùng nổ trong không gian trống rỗng.

“Địt mẹ! Lại thất bại! Một lũ súc vật vô dụng! Một đống thịt thối vô tri!”

Tiếng chửi của hắn vang dội vào những bức tường bê tông rồi tắt lịm, không một lời đáp lại. Chỉ có sự im lặng trả lời hắn, chế giễu hắn. Cơn giận qua đi nhanh như lúc nó đến, để lại chỉ sự mệt mỏi và chán chường đến cùng cực. Hắn lặng lẽ tháo các điện cực và dây dợ gắn trên người A23D10. Hắn không lãng phí thời gian để dọn dẹp bọt mép hay những vết bẩn khác. Mẫu vật đã hỏng. Giờ là lúc phi tang nó.

Hắn túm lấy hai cổ chân của cái xác, giờ chỉ là một khối thịt vô tri nặng trịch, và kéo nó ra khỏi bàn mổ. Tiếng cơ thể trần truồng trượt trên mặt kim loại nghe “soạt” một cách khó chịu. Hắn kéo lê nó qua sàn nhà bê tông lạnh lẽo, ra khỏi phòng thí nghiệm chính, đi dọc theo một hành lang tối tăm và ẩm ướt, hướng về phía lối ra duy nhất của căn hầm, một cánh cửa thép nặng trịch. Hắn phải vứt nó đi để tránh mùi hôi phân hủy. Một khi đã chết hẳn, cơ thể sẽ bắt đầu thối rữa như bình thường, và mùi đó sẽ thu hút những vị khách không mời mà hắn không muốn đối phó.

Hắn mở hé cửa, đủ để quan sát bên ngoài. Màn đêm bao trùm thành phố đổ nát. Vài bóng đen lững thững di chuyển trên đường phố. Hắn không cảm thấy sợ hãi. Hắn đã quá quen với chúng. Chúng là một phần của thế giới này, cũng như hắn. Chắc chắn rằng không có nguy hiểm trực tiếp, hắn đẩy mạnh cái xác ra ngoài, lăn nó xuống con dốc ngắn dẫn từ cửa hầm ra mặt đất. Cái xác lăn vài vòng rồi nằm lại trên vỉa hè bẩn thỉu. Hắn không nhìn lại.

Ngay lập tức, hắn đóng sập cánh cửa thép lại, tiếng “rầm” vang vọng khắp căn hầm, và cài chốt khóa. Nhiệm vụ đã xong. Hắn quay trở lại phòng thí nghiệm, bỏ đôi găng tay dính bẩn vào thùng rác y tế, và ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng. Hắn nhìn vào mớ hỗn độn xung quanh mình, vào những công thức hóa học nguệch ngoạc trên tấm bảng trắng, vào những giọt máu đã khô trên sàn nhà. Sự thất bại này là giọt nước tràn ly.

Hy vọng cứu rỗi nhân loại, cái ý định cao cả từng thôi thúc hắn, giờ đây giống như một trò đùa xa xôi. Nó đã chết cùng với mẫu vật cuối cùng. Nhưng từ trong đống tro tàn của sự tuyệt vọng đó, một ý nghĩ mới, một hướng đi mới, bắt đầu bén rễ trong tâm trí mục ruỗng của hắn. Sự ám ảnh với việc kiểm soát, biến đổi, và thống trị. Đó là con đường duy nhất còn lại. Nếu hắn không thể cứu chữa chúng, có lẽ hắn có thể điều khiển chúng. Nếu hắn không thể khôi phục tâm trí chúng, có lẽ hắn có thể biến chúng thành những con rối phục tùng ý muốn của mình, những công cụ, những món đồ chơi. Một tia sáng bệnh hoạn lóe lên trong mắt hắn. Hắn, Vũ Hạo Thiên, sẽ bước đi trên con đường đó, cho dù nó có dẫn tới đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Kẻ nặn tượng trong tận thế
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/07/2025 06:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Người mẹ xinh đẹp
Trong 1 gia đình 3 người, tôi là thành viên nhỏ nhất, 16 tuổi, tôi cao 1m60, cũng không có gì nổi bật so với những đứa cùng tuổi khác. Nhắc luôn về bố, bố năm nay 45 tuổi, là 1 người đàn ông cao to, mạnh khỏe, sau này từ lời mẹ tôi biết bố có sinh lý mạnh, 1 tuần chiều mẹ 3 lần, có khi còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bác sĩ - Y tá Đụ dì Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ nát lồn Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Liếm tinh trùng Phá trinh lỗ đít Thọc tay vô đít Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex cô giáo Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Tự truyện của tôi
Em tên Q, sinh năm 96, sinh ra ở 1 vùng quê miền bắc. Cuộc đời của em cũng bình thường như bao người khác thôi. Hiện tại đã lập gia đình rồi. Em là 1 thằng trầm tính ít nói, từ hồi đi học cũng có 1 vài mối tình. Học c3 cũng thuộc loại giỏi, vào khối chọn của trường. Ngoại hình thì hơi nhỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex học sinh
Mẹ kế
Tuổi thơ của tôi trải qua một cách hết sức nhàm chán, mẹ mất sớm, tôi là đứa con trai khá là trầm tính nên chỉ thường ở nhà mà lủi thủi một mình. Hàng xóm thì cũng chỉ có mỗi mấy đứa con trai chơi với nhau mà thôi. Nhưng tôi thân nhất là thằng Tùng. Buổi tối thì tôi cùng Tùng thường hay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ tập thể Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba