“Nguyên khí thật cường đại”. Lý Uyển Như thầm thốt sau khi tử cung nhấm nháp tinh dịch của A Quang.
“So với tất cả những gã ta từng quan hệ thì cả chất lượng lẫn số lượng đều nhiều hơn gấp vài lần. Một phàm nhân sẽ không thể có chất lượng nguyên khí tốt như thế này được.”
Lý Uyển Như không ngừng suy đoán, cuối cùng cô cũng đi tới một kết luận khiến bản thân cũng có chút không dám tin.
“Chủ nhân là tu luyện giả, hơn nữa cảnh giới cũng không hề thấp, tối thiểu phải ở cảnh giới Luyện Tạng thì tinh hoàn mới có thể sản xuất được tinh dịch chất lượng cao như vậy được.”
Nhân cảnh có tám tầng, bao gồm: Luyện Bì, Luyện Nhục, Luyện Cân, Luyện Cốt, Luyện Huyết Khí, Luyện Tạng, Luyện Kinh Mạch và Luyện Đan Điền.
Không như phương pháp tu luyện được truyền đời chính quy của ba sáu thế lực lớn, cách tu luyện trong dân gian lại đơn giản hơn nhiều. Thứ nhất là không phải ai cũng có trời sinh đan điền, nếu không thể ngưng tụ nguyên khí tại đan điền thì chẳng thể sử dụng chúng để ma luyện cơ thể cả.
Bởi lẽ đó mới tồn tại cách thức tu luyện dựa vào dạng võ kỹ luyện thể. Người tu luyện sẽ không ngừng tập các động tác của võ kỹ này, trui rèn các bộ phận của cơ thể, bị động hấp thu nguyên khí thiên địa thông qua các tư thế kỳ quái mà cực kỳ khó khăn khi tập luyện.
Hiển nhiên so với nguyên khí tôi luyện, phương pháp này cực kỳ tốn thời gian của người luyện. Những người có khả năng chịu đựng đau đớn tốt, không ngừng tập trong suốt khoản thời gian dài mới có thể có bước đột phá. Tốc độ tu luyện của những cá nhân này có thể chậm hơn tới mười đến hai mươi lần phương pháp sử dụng nguyên khí tôi luyện.
Nhưng bù lại tính thực chiến của phương pháp này lại cao hơn hẳn so với những người thuộc ba sáu thế lực lớn kia. Nhân cảnh chỉ là nền tảng, các thiên kiêu sẽ không bỏ lỡ thời gian tu hành của mình mà luyện tập các võ kỹ cấp thấp.
Nhìn chủ nhân chỉ mới hơn ba mươi tuổi nhưng lại có thể đạt tới Nhân cảnh tầng 6, Lý Uyển Như thầm bội phục sự kiên trì của đối phương, hắn hẳn có thiên phú võ đạo cao, cộng kèm với khả năng chịu đựng xuất sắc.
Mặc dù hôm qua đã tiếp nhận tinh dịch của A Quang, nhưng lúc đó trong tử cung và lỗ hậu của Lý Uyển Như chứa đầy tinh dịch của đám khất cái nên cô không thể cảm nhận được sự khác lạ trong tinh dịch của gã xa phu. Đến hôm nay tử cung khô cằn được tưới đầy bởi tinh dịch chủ nhân, Lý Uyển Như mới thực sự cảm nhận được chất lượng nguyên khí của chất lỏng trắng này.
“Với lượng tinh dịch tốt đến như vậy, có lẽ chỉ cần một tuần là đủ để ta đột phá đến Nhân cảnh tầng hai rồi. Lúc đó mới có thể chân chính sử dụng Hoan Du Thánh Điển, bước qua giai đoạn nhập môn, tiến tới tầng một của công pháp, ta có thể chủ động hấp thu nguyên khí mà chẳng cần chờ đợi tinh dịch phải rót vào tử cung như này”.
Lý Uyển Như có chút chờ mong, càng nghĩ cô càng thấy yêu chủ nhân A Quang của mình nhiều hơn. Chí ít là yêu dương vật của hắn.
“Nàng nghỉ ngơi đi, ta ra ngoài một lát, nhớ vệ sinh một chút. Hôm nay còn rất dài, haha.”
A Quang mặc lại quần, để mình trân với cơ bắp cứng cáp bước ra khỏi cửa. Hắn thấy năm gã tiểu để rình mò bên ngoài, ánh mắt nhìn bản thân có chút hâm mộ và lộ rõ vẻ ghen tị.
“Đại ca, nay huynh kiếm đâu được con điếm đẹp quá vậy lại còn cực kỳ phóng đãng nữa. Bọn tiểu đệ đứng bên ngoài mà không thể kìm lòng được.”
“Hay là huynh địt ả xong rồi nhường cho bọn ta thưởng thức một chút được không. Hắc hắc.”
Gã đàn em bày ra dáng vẻ lấy lòng, không che giấu tâm tư của hắn. Bình thường hắn cũng chẳng phải là kẻ ham muốn tình dục nhưng hôm nay thì khác, ả điếm đại ca dẫn về quả là cực phẩm. Từ khuôn mặt yêu kiều đến thân hình quyến rũ, giọng nói ngọt ngào kết hợp với đôi mắt mê người làm phía dưới tên tiểu đệ căng phồng lên tự bao giờ.
A Quang liếc mấy gã tiểu đệ, lạnh lùng phun ra một chữ “Cút!” Rồi xoay người rời đi, tiện tay đóng cảnh cửa lại.
Hắn là kẻ trọng tình nghĩa, đám huynh đệ theo sau được hắn mời rượu thịt, chơi gái cũng rất nhiều lần. Nhưng lần này thì khác, Lý Uyển Như là nô lệ của hắn, là con đàn bà của hắn, chỉ có hắn mới có thể chạm vào nàng mà thôi.
Mấy tên kia không cam lòng nhưng cũng tức tốc dời đi, bọn chúng vẫn rất tôn trọng đại ca của mình. Chỉ là có chút tiếc nuối liếc nhìn thân hình nóng bỏng đang thở dốc trên đường, nuối tiếc mép âm hộ không ngừng co bóp đang rỉ ra dòng tinh dịch trắng đục kia.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoan-du-thanh-nu/
Lý Uyển Như sau khi thấy A Quang rời đi, cố nghỉ ngơi thêm một chút rồi vội vàng vệ sinh cơ thể theo yêu cầu của chủ nhân. Dùng tay ấn bụng dưới, kết hợp với nguyên khí nơi tử cung, Lý Uyển Như ép phân nửa tinh dịch ra ngoài thông qua âm đạo. Không có vật dụng thu thập, Lý Uyển Như xoay người, đưa lưỡi mềm liếm bằng hết tinh dịch vương vãi ra.
“Sử dụng cả hệ tiêu hóa và tử cung để hấp thụ nguyên khí cùng lúc. May là Hoan Du Thánh Điển có thể hấp thụ nguyên khí khi chỉ cần ta chạm vào, nhưng việc nuốt xuống sẽ mang hiệu quả tốt hơn nhiều. Cố gắng hấp thụ nhanh một chút, chút nưa chủ nhân cũng sẽ ban tiếp cho ta tinh dịch thôi.”
Lý Uyển Như không ngừng suy nghĩ nhưng vẫn không hề đình trệ quá trình chiết xuất nguyên lực.
Cô tiếp tục quá trình tu luyện bằng cách dùng nguyên khí trui rèn da của mình, một quá trình thực sự nhàm chán nhưng Lý Uyển Như cần phải vô cùng tập trung. Cô muốn tận dụng mọi thời gian của mình để tiến hành tu luyện.
“Trước hết là vùng hạ thân đã, dương vật chủ nhân tuyệt quá, đến giờ mà ta vẫn còn cảm giác nhức mỏi.”
Lý Uyển Như mải mê tu hành mà quên đi thời gian, cô chẳng biết đã qua bao lâu nhưng bản thân cũng đã đạt được một nửa tiến độ tôi luyện lần ba, nguyên khí thu được cũng sắp cạn kiệt rồi.
Lúc này, A Quang bước vào phòng, mang theo một khay nhỏ đồ ăn thức uống. Đặt trên chiếc bàn cạnh giường, hắn tiến tới đỡ Lý Uyển Như đang nghỉ ngơi dậy, giúp cô ăn no một chút để tiếp tục hầu hạ hắn.
Thế nhưng, Lý Uyển Như lại nũng nịu nói với giọng ngọt ngào:
“Chủ nhân đút cho em ăn đi”. Chẳng phải cô trẻ con hay gì, trạng thái tu luyện không thể đột ngột dừng lại, nếu không thì thành quả nãy giờ của cô sẽ tiêu tán hết.
A Quang cười ha hả, không muốn phật lòng mỹ nhân, ngồi cạnh Lý Uyển Như nhẹ nhàng phụng bồi yêu cầu của cô.
Lý Uyển Như cuối cùng cũng ngắt trạng thái tu luyện, chỉ cần một đơn tinh dịch nữa của A Quang thôi là cô có thể hoàn thành lần tôi da thứ ba của mình rồi. Còn nếu nhiều hơn nữa thì càng tốt chứ sao…
Ăn uống xong, không chờ A Quang chủ động, Lý Uyển Như đã như con rắn nhỏ bò lên người hắn, hai tay ôm cô của gã xa phu đặt lên môi hắn nụ hôn nồng cháy vẫn mang theo tàn dư của vụn bánh mì. Lý Uyển Như dùng sức toàn thân đẩy ngã A Quang xuống giường, kéo tay hắn đặt lên bờ mông căng tròn của cô. Hạ thân cảm nhận được dương vật nóng bừng của chủ nhân bắt đầu cương lên.
Lần chủ động hoan ái đầu tiên mà Lý Uyển Như làm từ sau khi trùng sinh, trước đó đều là cô bị động nằm dưới, mặc cho đối phương thỏa sức tàn phá. Còn với gã tiểu nhị kia, đó là do ấn ký kiểm soát tâm trí nên không thể tính vào được.
Nhấc âm hộ đã ướt nhẹp tự bao giờ, Lý Uyển Như cầm dương căn nóng hổi, đặt đúng vị trí rồi từ từ hạ mông ngồi xuống, một tay vẫn vạch ra hai mép âm hộ để có thể dễ dàng tiếp nhận dương vật to lớn kia hơn.
“… Ah… ah… nóng quá, dương vật… Ah… ah… chủ nhân lớn… Ah… ah… quá”. Lý Uyển Như không ngừng rên rỉ nhưng mông vẫn hạ xuống đều, thi thoảng sẽ nghỉ một chút để làm quen với âm đạo bị kéo giãn.
Mặc dù đã kết thúc một lần quan hệ nhưng dương vật to lớn của A Quang vẫn làm cho Lý Uyển Như cảm thấy khó khăn khi cố gắng dùng âm hộ nuốt trọn.
“… Ah… ah… vào… Ah… ah… vào rồi… Ah… ah…”. Mất vài phút, Lý Uyển Như cuối cùng cũng đưa được dương vật của A Quang nằm trọn trong âm hộ mình, cảm giác dương vật trong tử cung làm Lý Uyển Như không nhịn được xuất khí một lượt.
Nằm đè lên người A Quang, hai tay chống lên phần ngực vạm vỡ của hắn, Lý Uyển Như lắc mông, nhướn lên rồi hạ xuống, bắt đầu quá trình phục vụ chủ nhân của mình.
Kỹ thuật giao hoan trong thánh điển: Tư thế cưỡi ngựa.
Âm hộ quen với dương vật thô to, Lý Uyển Như không ngừng nhún nhảy trên hạ thân của gã phu xe. Miệng cô mở to nhưng chẳng thể thốt ra tiếng, chỉ có tiếng rên rỉ “… Ah… ah…” kết hợp với âm thanh nhóp nhép dâm dục.
A Quang nằm yên hưởng thụ ả nô lệ hầu hạ, mắt dõi theo bầu vú trắng muốt đang đung đưa trước mặt sau mỗi lần lên xuống của Lý Uyển Như, tay vẫn không ngừng xoa nắn cặp mông tròn của cô, tai nghe rõ tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra từ bờ môi nhỏ quyến rũ.
“… Ah… ah… dương vật… Ah… ah… của chủ… Ah… ah… nhân… Ah… ah… tuyệt quá… Ah… ah… Uyển… Ah… ah… nô… Ah… ah… yêu ngài… Ah… ah… Uyển nô… Ah… ah… chết… Ah… ah… mất thôi”.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoan-du-thanh-nu/
Tiếng xe ngựa lọc cọc vang lên, A Quang đánh xe không ngừng huýt sáo, hưởng thụ dư âm của cuộc giao hoan kéo dài từ mấy tiếng. Gã xuất tinh mấy lần vào trong cái âm hộ nhỏ xinh của ả nô lệ. Đối với người thường thì đó là điều không thể, nhưng đối với kẻ tu luyện tới Nhân cảnh tầng 6 như hắn thì đó là chuyện nhỏ. Vượt qua tầng 5 Luyện Khí Huyết, hắn có thể phục hồi thể lực vô cùng nhanh chóng, khí huyết cơ thể lúc nào cũng tràn đầy. Chỉ cần bổ sung đủ thực phẩm hồi phục thể lực, A Quang tự tin mình có thể hoạt động tình dục này 24 tiếng một ngày, đầy đủ bảy ngày trong tuần.
Trong thùng xe là thân ảnh mệt lả của Lý Uyển Như, mới bước vào con đường tu luyện, cô không thể chịu đựng được sức tàn phá của một kẻ hơn cô tới mấy cảnh giới được. Thân hình nóng bỏng được phủ lên trang phục vải thô của nam giới, chiếc váy mỏng manh đã bị xé rách khiến cô có chút tiếc. Mặc dù là loại rẻ tiền nhưng cũng tốn của cô hơn một lượng bạc đấy, với một con đĩ nghèo khổ như cô thì thực sự là một vấn đề lớn.
Dẫu vậy khuôn mặt thanh tú vẫn không che giấu được nét cười xen lẫn cơn mệt mỏi. Nằm nghỉ trong xe ngựa, cô cũng đủ thời gian để hoàn thành lần tôi da thứ ba, tiến gần hơn tới cảnh giới Nhân cảnh tầng hai thêm một bước.
Lấy tay sờ lên bụng dưới, nơi hình xăm trái tim bên ngoài và tử cung bên trong, Lý Uyển Như nở nụ cười rạng rỡ, bên trong chứa đầy tinh dịch của chủ nhân, sẽ bổ sung cực nhiều nguyên khí cho việc tu hành của Lý Uyển Như. Cô tin chắc rằng chuyển hóa toàn bộ tinh dịch trong tử cung thành nguyên khí là đủ để cô hoàn thành tôi luyện da lần thứ tư.
Bên ngoài âm hộ của Lý Uyển Như có một sợi dây kéo, chủ nhân đã cho cô một vật phẩm để ngăn chặn tinh dịch tràn ra ngoài thay thế cho cái chén sứ mà cô hay sử dụng. Khi rút ra chỉ cần kéo đầu dây là có thể lôi hẳn ra ngoài.
Lý Uyển Như nhớ đến thời khắc mà cô ngỏ yêu cầu kỳ quái với A Quang mà không để lộ vấn đề tu hành của mình:
“Uyển nô muốn lưu giữ tinh dịch của chủ nhân, ngài có thể ban cho em thứ gì để giữ tinh dịch của ngài trong tử cung được không? Em sẽ cố mang thai con của ngài, hai mẹ con em sẽ phục vụ ngài mãi mãi”.
“Một kỹ nữ khi mang thai sẽ bị kỹ viện ruồng bỏ, lúc đó em sẽ càng có thời gian ở cạnh ngài. Uyển Nhi sẽ mãi ở cạnh ngài, là con điếm nô lệ của riêng chủ nhân thôi”
Ngoài miệng nói vậy nhưng Lý Uyển Như biết giờ khả năng mang thai của cô là con số không tròn trĩnh.
Đan điền tử cung đã tự phân cách với buồng trứng trong cơ thể, đến bây giờ việc kinh nguyệt hàng tháng của cô cũng chưa chắc xuất hiện nữa chứ đừng nói chi đến khả năng thụ thai.
“Tạm thời mất đi thiên chức làm mẹ, nhưng ít nhất thì có thể thoải mái quan hệ, hấp thụ tinh dịch bơm đầy tử cung mà không phải lo lắng rồi”.
Lý Uyển Như nghĩ thầm, khuôn miệng nhỏ xinh không tự chủ nhếch lên, đôi mắt to tròn cũng nheo lại hình hai vầng trăng khuyết, tràn đầy ý cười.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/05/2025 13:51 (GMT+7) |