Sự gián đoạn từ cuộc gọi của Huy dường như đã trở thành một chất xúc tác. Không khí trong phòng giờ đây không chỉ đơn thuần là vui vẻ, nó trở nên cuồng nhiệt và trần trụi hơn. Lão Hoàng, một trong hai vị khán giả quyền lực, đã không còn giữ kẽ. Hắn ghì chặt lấy Mai, vùi mặt vào hõm cổ và bờ ngực của nàng. Mai khẽ ngả người ra sau, một sự chống cự nhẹ nhàng, mềm mại, trông giống một nghi thức mời gọi hơn là một lời từ chối.
Và rồi, như một vũ công chuyên nghiệp, nàng phối hợp một cách nhịp nhàng. Đôi tay lão Hoàng thoăn thoắt kéo khóa chiếc áo croptop, và Mai khẽ nhún vai, giơ tay lên, để hắn dễ dàng lột bỏ đi lớp vỏ bọc của mình. Chiếc áo màu vàng rực rỡ được quăng hờ hững sang một bên ghế trống.
Cả căn phòng dường như im lặng đi một nhịp. Ánh mắt của lão Nam, của Đức, và cả của Lâm, đều đổ dồn sự chú ý về phía này. Mai không mặc áo lót. Thân trên của nàng giờ đây hoàn toàn trần trụi dưới ánh đèn màu ma mị. Trong khoảnh khắc này, Mai không còn là một nữ nhân viên ngân hàng nữa. Nàng là một vật phẩm, một món quà được mang ra để Hoàng thẩm định. Bàn tay của Hoàng bắt đầu khám phá, không phải với sự đam mê của một kẻ si tình, mà với sự tò mò và quyền lực của một vị khách hàng thượng đế đang kiểm tra món đồ cống nạp.
Nhi ngồi đó, lặng lẽ quan sát. Nàng không hề ngạc nhiên. Trong đôi mắt của Mai, nàng nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình trong vô số những đêm khác. Nàng thấy được sự chuyên nghiệp trong từng cử chỉ của Mai, một sự chuyên nghiệp được tôi luyện bằng những nỗi đau và sự hy sinh không thể gọi tên. Trong thế giới này, không có chỗ cho sự yếu đuối hay do dự. Chỉ có những nữ diễn viên xuất sắc, và những vai diễn phải được hoàn thành một cách hoàn hảo.
Ở một góc xa của chiếc sofa khổng lồ, lão Nam và Lâm đã hoàn toàn thả mình vào sự hưởng thụ. Họ ngả đầu ra sau, gương mặt đầy sướng khoái. Hai cô gái tiếp viên xinh đẹp lúc này đã trần truồng tan chảy dưới háng của hai gã đàn ông. Không còn những lời mời mọc, không còn những câu chuyện, chỉ còn lại sự phục tùng nguyên thủy. Hai nàng mân mê cặc của hai gã bằng tay rồi chăm sóc chúng bằng đôi môi căng mọng của mình. Những ngón tay của Nam và Lâm lười biếng vùi vào mái tóc dài của hai cô gái, xoa nhẹ rồi lại vò, khiến mái tóc của hai cô gái bung xõa rối bời.
Còn về phần Nhi, nàng cũng không thoát được cơn bão sa đọa này. Nàng đang bị khóa trong một nụ hôn kéo dài không dứt với lão Đức. Đó không phải là một nụ hôn của tình yêu, mà là một cuộc xâm chiếm không lời, một sự khẳng định quyền lực tuyệt đối. Hắn ngậm đầy rượu trong miệng, thứ chất lỏng màu hổ phách đắt tiền, rồi chậm rãi truyền qua cho nàng. Những giọt rượu không được đón nhận trọn vẹn, chúng rơi vãi, chảy thành những vệt dài trên chiếc áo voan trắng mỏng manh của Nhi, để lại một vết ố loang lổ trên ngực áo, như một dấu ấn hữu hình của sự chiếm hữu.
Trong khi đó, một bàn tay của lão Đức đã không còn yên phận. Nó đặt hờ hững trên cặp đùi trắng nõn của nàng, ngay bên dưới tà váy mini juyp ngắn cũn. Bàn tay ấy như một con rắn độc, không vội vã, chỉ từ từ trườn đi tìm hơi ấm, di chuyển xâm lăng vào nơi nhạy cảm và riêng tư nhất của Nhi. Nhi không chống cự. Đôi mắt nàng khẽ nhắm hờ, gương mặt lộ vẻ chìm đắm.
Rượu đã làm mờ đi ranh giới giữa thực và ảo. Men say và những kích thích liên tục từ bàn tay của Đức đã tạo nên một phản ứng mà lý trí của Nhi không tài nào kiểm soát được. Cơ thể nàng, một cách đáng hổ thẹn, dường như đang phản bội lại chính nàng. Một cơn nứng rạo rực không mời mà đến, một sự chuếnh choáng vừa do rượu, vừa do sự hỗn loạn của cảm xúc, khiến thế giới xung quanh nàng bắt đầu chao đảo.
Đức cảm nhận được sự run rẩy của Nhi, hắn cũng nghe được tên rên rỉ khe khẽ của nàng. Bàn tay đang đặt sau lưng Nhi của hắn khéo léo di chuyển luồn dưới vạt áo và xoa nhẹ tấm lưng mịn màng của nàng. Một tiếng “bựt” rất khẽ, chỉ mình nàng và hắn nghe thấy, vang lên. Khóa áo ngực của nàng đã được mở. Thành trì cuối cùng bảo vệ sự riêng tư của nàng đã sụp đổ. Hắn nhẹ nhàng rút chiếc áo lót ra khỏi lớp áo mỏng, một chiến lợi phẩm nho nhỏ, rồi đưa lên mũi hít hà một cách đầy say mê.
Bầu vú của Nhi giờ đây chỉ còn được che đậy hờ hững bởi một lớp voan mỏng manh của áo ngoài. Bàn tay của Đức lại luồn vào từ phía trước, bắt đầu một cuộc khám phá, nhào nặn ngực nàng. Trong khi đó, bàn tay còn lại của hắn, đã đi đến tận cùng giữa hai chân Nhi, vừa xoa xoa vừa phải cố gắng banh hai chân của nàng rộng thêm ra.
Rồi hắn kéo vạt áo nàng lên. Bầu ngực của nàng được giải thoát, phơi bày trần trụi trong không khí ngột ngạt của căn phòng. Một ánh mắt khao khát từ phía xa bắn tới. Là Lâm. Chàng trai trẻ tuổi, người đồng nghiệp mà Nhi vẫn luôn giữ khoảng cách, giờ đây đang nhìn chằm chằm vào nàng với một vẻ thèm thuồng không hề che giấu. Lão Nam thì tỏ ra dửng dưng, nhưng ánh mắt của Lâm như hàng ngàn mũi kim đâm vào lòng tự trọng của Nhi.
Nàng có thể diễn vai người tình hoàn hảo trước mặt những đối tác xa lạ, nhưng việc phải lõa thể trước một người đồng nghiệp, trẻ tuổi hơn mình, là một sự sỉ nhục mà nàng không thể chịu đựng. Nàng cảm thấy xấu hổ bởi cặp vú nàng lúc này như một món hàng đang bị trưng bày trong một phiên chợ. Trong khoảnh khắc đó, lòng tự trọng trỗi dậy một chút, Nhi muốn lấy lại quyền kiểm soát. Nàng ngả đầu vào tai Đức, thì thầm bằng một giọng nói ngọt ngào, vừa mời gọi vừa khẩn khoản:
“Ở đây… đông người quá, em ngại. Mình… mình vào trong phòng vệ sinh trong kia đi anh.”
Nhi muốn chuyển sân khấu từ một nơi công cộng sang một không gian riêng tư hơn, nơi nàng có thể kiểm soát được tình hình và tránh được những ánh mắt soi mói. Đức mỉm cười, xem đó là một lời đồng thuận đầy hứng khởi. Hắn rút tay ra, nới lỏng vòng tay. Được giải thoát trong giây lát, Nhi vội vàng kéo áo xuống che đi cặp vú trần trụi của mình. Nàng đứng dậy, nở một nụ cười xã giao với mọi người. “Em xin phép đi vệ sinh một chút ạ.”
Nàng bước nhanh về phía cánh cửa ở cuối phòng. Cánh cửa mở ra một không gian khác hẳn. Nhà vệ sinh ở đây rộng rãi và sang trọng đến không ngờ, với đá cẩm thạch lấp lánh, có cả bồn tắm và vòi hoa sen hiện đại. Nhi vừa bước vào, Đức cũng đã theo sát gót. Cánh cửa phòng vệ sinh khép lại, hình thành một thế giới riêng cho hai người.
Đức không vồ vập, không thô bạo. Hắn chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay Nhi, dẫn dắt nàng đến trước bệ rửa mặt bằng đá cẩm thạch. Hắn đỡ nàng ngồi lên trên mặt đá lạnh buốt, một cử chỉ tưởng chừng như dịu dàng, nhưng lại là hành động của một kẻ sắp hưởng thụ thể xác tuyệt với của người phụ nữ trước mắt. Nhi không còn chống cự, nàng còn dạng chân rộng ra để lão Đức làm việc mà lão ta muốn từ nãy giờ.
Đức: Sao, vào trong đây, em thấy hết ngại chưa?
“Wow, để anh xem, quần lót ren của em dễ thương mà quyến rũ quá”
“Nó ướt hết rồi nè”
Đức dùng ngón tay lướt nhẹ trên đường ren của lớp nội y mỏng manh màu đen của Nhi. Lão Đức vạch mép quần lót sang 1 bên. Vùng tam giác tuyệt đẹp được Nhi cắt tỉa gọn gàng, mu lồn nhô cao vừa phải, 2 mép lồn hồng hào, múp máp.
“Ngay cả trong những chi tiết nhỏ nhất,” giọng hắn trầm xuống, khàn đi vì ham muốn, “em cũng thật hoàn hảo. Đúng là một tuyệt tác.”
Lời khen của hắn không phải là sự ngưỡng mộ, mà là một lời tuyên bố sở hữu. Và rồi, hắn từ từ quỳ xuống trước mặt nàng. Lão Đức úp mặt vào lồn Nhi mà bú, liếm lấy liếm để. Nhi ngồi đó, nhìn xuống đỉnh đầu của người đàn ông đang quỳ gối trước mặt mình. Trong tấm gương lớn đối diện, nàng thấy hình ảnh phản chiếu của cuộc chơi này rõ mồn một: Một phụ nữ xinh đẹp, lộng lẫy đang bị khuất phục hoàn toàn bởi tên sói dữ này.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yến Nhi - phận nàng Banker |
Tác giả | Cặc Lỏ |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Cho người khác đụ vợ mình, Truyện NTR, Truyện sex banker, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 17 |
Ngày cập nhật | 15/06/2025 18:01 (GMT+7) |