Sơn hào hải vị được bày ra, nhưng chúng chỉ là những đạo cụ làm nền. Món chính của bữa tiệc là ba chai rượu ngoại đắt tiền, thứ chất lỏng màu hổ phách có khả năng xóa nhòa mọi ranh giới. Rượu vào, lời ra. Những câu chuyện công việc khô khan nhanh chóng được thay thế bằng những tiếng cười và những cái cụng ly đầy ẩn ý. Khi chai thứ ba được rót cạn, Hoàng và Đức, với đôi mắt đã ngà ngà say, đòi hỏi một màn trình diễn khác, ở một sân khấu khác. “Tăng hai thôi!”
Lão Nam, vị đạo diễn của đêm nay, dẫn đoàn người tới một quán karaoke quen thuộc.
Nhi biết nơi này, biết quá rõ. Nơi đây là một cung điện của sự riêng tư và những giao dịch thầm lặng. Những bức tường nhung cách âm, những chiếc ghế sofa rộng tựa như giường, và những cô đào tiếp viên luôn sẵn sàng phục vụ theo mọi yêu cầu của khách. Quan trọng hơn, đây là nơi mà sự riêng tư được đẩy đến mức tuyệt đối, nơi những bản hợp đồng được ký kết không phải bằng bút mực, mà bằng những lời thì thầm và sự hy sinh trong bóng tối. Trí nhớ của nàng vẫn còn lưu giữ những ký ức không mấy vui vẻ về những lần phải ngả lưng và banh chân trên chính những chiếc ghế này cho khách hàng đụ mình.
Giữa lúc đó, chiếc điện thoại trong ví nàng khẽ rung lên. Một tin nhắn từ một thế giới khác, thế giới của tình yêu và sự bình yên. Là Huy.
Huy: Sao rồi em?
Nhi nhìn dòng chữ, trái tim khẽ nhói lên một cái rồi nhanh chóng trở lại trạng thái chuyên nghiệp. Nàng gõ một câu trả lời ngắn gọn, lạnh lùng.
Nhi: Vẫn ổn. Vừa xong tăng 1, đang vào quán karaoke tăng 2. Thôi, anh đừng nhắn nữa. Để yên em làm việc.
Nàng đặt điện thoại úp xuống mặt bàn, như đóng sập một cánh cửa lại. Màn trình diễn chính thức bắt đầu.
Căn phòng karaoke chìm trong ánh đèn màu huyền ảo. Vì chỉ có hai nữ chính là Nhi và Mai cho bốn người đàn ông, lão Nam khéo léo gọi thêm hai cô tiếp viên trẻ đẹp vào để rót bia và ca hát khuấy động không khí. Tiếng nhạc xập xình, những vũ điệu khiêu gợi, và những tiếng hát lạc tông hòa vào nhau tạo nên một bản giao hưởng của sự sa đọa.
Hoàng và Đức, hai vị hoàng đế của đêm nay, tất nhiên được chăm sóc một cách kỹ càng nhất. Nhi và Mai, như đã hẹn trước, đêm nay cùng diện những bộ váy mini juyp ngắn cũn cỡn, khoe trọn cặp đùi trắng ngần, thon thả. Chiếc váy ngắn đến mức trong những vũ điệu quay cuồng, nó vô tình để lộ ra những thoáng lấp ló của quần lót bên trong như một lời mời gọi đầy hứa hẹn. Phía trên, Nhi khoác lên mình một chiếc áo voan trắng mỏng manh, trễ vai, khoe trọn bờ vai trần nhỏ nhắn. Lớp áo mỏng đến độ có thể nhìn xuyên thấu chiếc áo ngực màu đen tương phản nổi bật bên trong. Mai thì cởi áo vest ngoài ra là rực rỡ bên trong chiếc áo croptop màu vàng, phô bày vòng eo thon và tấm lưng trần quyến rũ. Họ là hai đóa hoa đẹp nhất, được mang ra để làm hài lòng những vị khách quyền lực.
Mọi thứ đang diễn ra đúng như kịch bản. Nhi và Mai, hai nữ diễn viên xuất sắc, đang hoàn thành vai diễn của mình một cách hoàn hảo. Những ly rượu liên tục được uống cạn. Khoảng cách dần bị xóa nhòa. Những cái ôm vai, những cái chạm tay vô tình rồi hữu ý. Những nụ hôn gió, rồi những nụ hôn phớt lên má, lên tóc. Không khí trong phòng đặc quánh lại bởi mùi rượu, mùi nước hoa đắt tiền và mùi của dục vọng đang được đun nóng.
Giữa lúc này một nốt nhạc lạc lõng bỗng vang lên, xé tan không khí. Điện thoại của Nhi lại rung. Lần này không phải là tin nhắn, mà là một cuộc gọi video. Và cái tên hiện lên trên màn hình, “Chồng Yêu”, như một lời chế nhạo cho tất cả những gì đang diễn ra trong căn phòng này. Nàng vội vàng từ chối cuộc gọi, nhưng chỉ vài giây sau, nó lại kiên trì reo lên một lần nữa.
Cuộc vui bị gián đoạn. Lão Nam cau mày, tỏ rõ sự không hài lòng. “Ai mà gọi em hoài vậy, Nhi?”
“Dạ… là anh Huy, chồng em.”
Lão Nam, trong vai một vị đạo diễn đang cố kiểm soát vở kịch của mình, vội vàng nói đỡ với hai vị khách quý: “Anh Hoàng, anh Đức thông cảm nhé. Em Nhi mới lấy chồng, vợ chồng son nên dính nhau như sam ấy mà. Thôi, Nhi, em tắt nguồn luôn đi cho anh.”
Nhưng Đức, vị hoàng đế thực sự của đêm nay, người đang ngồi ngay cạnh Nhi, lại khẽ mỉm cười. Một nụ cười của kẻ nắm quyền. Hắn nhẹ nhàng vòng tay bóp lấy bầu vú nàng. “Bắt máy đi em, để chồng em yên tâm.”
“Dạ thôi, không cần đâu ạ.” Nhi cố từ chối.
Nụ cười của Đức biến mất. Giọng hắn vẫn nhẹ, nhưng chứa đầy sức nặng của một mệnh lệnh. “Anh nói, bắt máy đi.”
Nhi biết mình không thể chối từ. Nàng hít một hơi, rồi nhấn nút chấp nhận, mở ra cánh cổng nối liền hai thế giới. Trên màn hình, hình ảnh của Huy hiện ra. Chàng đang ngồi lủi thủi một mình trên chiếc giường tân hôn của họ, nhỏ bé và cô độc. Phía sau lưng chàng là không gian quen thuộc của tổ ấm. Còn trên gương mặt Nhi, là ánh đèn màu ma mị của phòng karaoke.
“Có gì không anh?” Giọng Nhi có chút gắt gỏng. “Em đang bận, sao gọi em hoài vậy?”
“Không có gì,” Huy đáp, giọng nói có vẻ buồn bã. “Chỉ là anh nhớ em quá, muốn nhìn mặt em một chút.”
Nhi đứng dậy, lách mình ra một góc khuất của căn phòng, cố gắng nói nhỏ nhất có thể. “Nè anh Huy, đừng có giỡn nữa. Đừng có phá em, em nói rồi, đêm nay quan trọng lắm. Anh thực sự muốn gì vậy?”
Huy ở đầu dây bên kia khẽ cười, một nụ cười mà chỉ Nhi mới hiểu. “Anh chỉ muốn nhìn hoàn cảnh của em lúc này. Anh muốn thấy mặt những gã đàn ông kia. Những người mà vợ anh sắp phải dâng hiến.”
“Anh biến thái quá đi! Em cúp máy đây!”
Nhi chưa kịp nhấn nút tắt, một bàn tay đã vươn ra, giật lấy chiếc điện thoại của nàng. Là Đức. Hắn đã đứng sau lưng nàng từ lúc nào.
Hắn bình thản đưa chiếc điện thoại lên ngang mặt mình, mỉm cười với Huy qua màn hình. “Chào em trai” giọng Đức đầy vẻ thượng đẳng. “Anh là Đức, đối tác của vợ em. Anh nghe nói hai tụi em mới cưới. Chúc mừng hạnh phúc hai vợ chồng nhé. Vợ em giỏi lắm, tài năng, xinh đẹp. Ráng mà giữ lấy nhé.”
Rồi, trong sự sững sờ của Nhi, Đức thản nhiên lia camera một vòng khắp phòng. Màn hình điện thoại của Huy giờ đây là một bức tranh toàn cảnh của sự sa đọa. Chàng thấy rõ lão Nam, thấy Lâm, và thấy cả vị khách còn lại là Hoàng. Bên cạnh mỗi người đàn ông, đều có một người phụ nữ ăn mặc khêu gợi đang nép vào, Huy nhận ra đó là Mai – cô đồng nghiệp của vợ mình và hai cô gái trẻ lạ mặt khác. Chàng thấy được cả những chai rượu ngoại đắt tiền và không khí hoan lạc của bữa tiệc. Đức đang cho chàng thấy thế giới thực sự của vợ chàng, một thế giới mà chàng không bao giờ thuộc về.
Nhi vội vàng giành lại chiếc điện thoại. Nàng nhìn vào màn hình, thấy gương mặt tái đi của Huy. Nàng cố gắng trấn an chàng bằng một giọng nói chuyên nghiệp và bình tĩnh nhất có thể.
“Anh đừng lo lắng cho em, không sao đâu.”
Nói rồi, nàng dứt khoát tắt nguồn điện thoại. Cánh cổng nối hai thế giới đã được đóng lại. Nhưng dư chấn của nó thì vẫn còn đó khiến Huy vừa bàng hoàng, vừa kích thích vì nứng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yến Nhi - phận nàng Banker |
Tác giả | Cặc Lỏ |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Cho người khác đụ vợ mình, Truyện NTR, Truyện sex banker, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 17 |
Ngày cập nhật | 15/06/2025 18:01 (GMT+7) |