Tiếng sáo vui vẻ vang lên, một cơn sóng to màu lam cao hơn trăm trượng nhanh chóng bổ về phía thanh niên áo lam.
Thanh niên áo lam bắt pháp quyết, Càn Lam Châu nở rộ ra vạn tia sáng, toát ra vô số khí lạnh màu lam. Hắn lấy ra hai kiện pháp bảo phòng ngự, bảo vệ toàn thân, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Đúng lúc này, trên không cái bát khổng lồ màu lam nổi lên không gian dao động, chợt sáng lên một đạo hào quang màu trắng, một thanh niên áo đỏ mặt trắng như ngọc cùng một thiếu phụ váy vàng dáng người cao gầy hiện ra.
Trong tay thanh niên áo đỏ nắm một cây quạt lông hào quang màu đỏ lưu chuyển không ngừng, mặt ngoài quạt lông trải rộng phù văn, toát ra từng tia lửa, sóng nhiệt ngập trời, hiển nhiên là một món linh bảo.
Thiếu phụ váy vàng vẻ mặt lạnh như băng, tay phải mang theo một chuỗi hạt châu màu vàng, trên người tản mát ra sát khí nồng đậm.
Kim Diễm Song Tiên, bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, thanh niên áo đỏ tên Tần Thiên Diễm, thiếu phụ váy vàng tên Kim Vô Song.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Căn cứ tình báo Tư Đồ Mị nói ra, tu sĩ Nguyên Anh Thiên Lan giới đặc biệt coi trọng Thanh Liên tiên lữ, hai người bọn họ một mực theo ở phía sau, tính tìm cơ hội đánh lén Thanh Liên tiên lữ.
Nghe qua rất mất mặt, thân là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, còn phải đánh lén.
Tư Đồ Mị xưng Thanh Liên tiên lữ là Nhật Nguyệt Song Thánh thứ hai, lời đồn Nhật Nguyệt Song Thánh liên thủ có thể địch nổi Hóa Thần kỳ, cho dù Nhật Nguyệt Song Thánh chỉ là có thể qua mấy chiêu với tu sĩ Hóa Thần, cũng rất đáng sợ rồi. Bởi vậy, Thiên Lan giới đặc biệt coi trọng Thanh Liên tiên lữ.
Khai chiến tới nay, tình huống bốn vị tu sĩ Nguyên Anh vây công hai vị tu sĩ Nguyên Anh vẫn chưa từng xuất hiện, càng đừng nói sáu vị tu sĩ Nguyên Anh vây công hai vị tu sĩ Nguyên Anh.
Nếu là bọn họ quang minh chính đại theo ở sau người, Thanh Liên tiên lữ đã sớm chạy.
Người có tiếng cây có bóng, bọn họ đều muốn chém giết Thanh Liên tiên lữ, trải con đường tu đạo của mình.
Cây quạt lông màu đỏ trong tay Tần Thiên Diễm nở rộ hào quang màu đỏ, hướng cái bát khổng lồ màu lam phía dưới hung hăng quạt một cái, ngọn lửa hừng hực quét ra, hóa thành một đám mây lửa màu đỏ đánh ở trên cái bát khổng lồ màu lam.
Trên người Kim Vô Song bùng nổ ra một kiếm ý kinh người, mười tám đạo hào quang màu vàng kim từ trong cái hộp kiếm màu vàng sau lưng nàng bay ra, ở trong một chuỗi tiếng kiếm ngân vang trong vắt, hóa thành mười tám con mãng xà khổng lồ màu vàng dài hơn mười trượng, đánh về phía dưới.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mặt biển dâng lên hơn trăm cơn sóng to cao trăm trượng, cái bát khổng lồ màu lam nháy mắt tan vỡ, mười tám con mãng xà khổng lồ màu vàng kết hợp một thể, hóa thành một con giao long màu vàng dài hơn trăm trượng, giao long màu vàng lân giáp dày đặc, toàn thân hào quang màu vàng kim lấp lánh, giống như vàng tạo thành.
Giao long màu vàng lao thẳng đến Vương Trường Sinh, đám mây lửa màu đỏ kịch liệt quay cuồng, hóa thành một con khổng tước màu đỏ lớn hơn trăm trượng, mang theo sóng nhiệt kinh thiên, đánh về phía Uông Như Yên.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhíu mày. Bọn họ không ngờ, thế mà còn có hai tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trốn từ trong chỗ tối.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, ba con giao long nước màu lam đánh về phía khổng tước màu đỏ và giao long màu vàng.
Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, bùng nổ ra một làn sương mù màu trắng dày đặc, bao phủ phạm vi vài dặm.
Một đạo hào quang màu lam từ trong sương mù màu trắng bắn ra, nháy mắt nghìn trượng, độn tốc cực nhanh.
Lúc này, một cái bát khổng lồ màu lam khác cũng tan vỡ, giao long màu đỏ và băng phượng thoát vây, chúng nó hướng thẳng đến Thanh Liên tiên lữ.
Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, trên mặt biển dâng lên năm cơn sóng to cao hơn trăm trượng, sóng to nhanh chóng di động, hình thể không ngừng phóng to, bổ về phía đối diện.
“Muốn đi, muộn rồi.”
Sắc mặt Tần Thiên Diễm lạnh lùng, phất tay áo, một đạo hào quang màu đỏ bay ra, nháy mắt biến mất.
Ngay sau đó, trên không đỉnh đầu Thanh Liên tiên lữ sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, một hạt châu hào quang màu đỏ lấp lánh chợt hiện lên, hạt châu màu đỏ chỉ to bằng long nhãn, mặt ngoài sau khi sáng lên vô số phù văn màu đỏ, chợt nở rộ ra vạn tia sáng màu đỏ, hóa thành một màn hào quang màu đỏ thật lớn, bao phủ phạm vi hai mươi dặm.
Mặt biển dâng lên hiện ra một ngọn lửa màu đỏ, lượng lớn nước biển bốc hơi, sóng nhiệt cuồn cuộn.
Thanh Liên tiên lữ chợt biến thành nhiều điểm linh quang biến mất, hiển nhiên là ảo tượng.
“Không ổn, hắn còn ở phụ cận!”
Tần Thiên Diễm nghĩ tới cái gì, thất thanh nói.
Vừa dứt lời, một tiếng sáo vui vẻ vang lên, Tần Thiên Diễm cùng Kim Vô Song có chút thất thần.
Ánh mắt thanh niên áo lam dại ra, không gian trên đỉnh đầu nổi lên dao động, một bàn tay to màu lam lớn hơn mười trượng bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay to màu lam bị vô số hồ quang màu lam bao lấy.
Bàn tay to màu lam mang theo một luồng khí tức cuồng bạo bổ xuống, thanh niên áo lam phát ra một tiếng kêu thảm thiết, từ trên cao rơi xuống. Hắn còn chưa rơi xuống, nước biển chợt tách thành hai, một làn sóng âm màu xanh thẳm quét ra, nháy mắt xẹt qua thân thể hắn, đôi mắt thanh niên áo lam trợn thật to, vẻ mặt tràn đầy nét không thể tưởng tượng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 430 |
Ngày cập nhật | 15/08/2025 03:33 (GMT+7) |