Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Vết cắt 2 » Phần 6

Vết cắt 2 - Tác giả Hiroshi D


Update Phần 6

Phần 6: “Xa cách”

Sau bữa cơm tối, không ai nói chuyện nhiều. Cả căn nhà như trĩu nặng. Nỗi nhục nhã mà ông Minh mang tới, dù đã đi rồi, vẫn để lại cái dư chấn rợn người. Trên bàn, tấm ảnh mà hắn ném xuống vẫn nằm im lìm như một vết thương hở, không ai đủ can đảm nhặt lên lần nữa.

Hoàng ngồi trong phòng khách, tay gác lên trán, mắt mơ hồ nhìn về khoảng tối trước sân. Duy và Trí ngồi cạnh, cả ba đều im lặng. Một lúc lâu sau, Hoàng mới lên tiếng, giọng trầm đục:

– Tháng sau là đợt du đấu… không có ai ở nhà với My và Bình thì làm sao? Mình đi hết, để lại hai người con gái như vậy, với tình hình này thì…

Duy gật đầu, đưa mắt lo lắng nhìn ra cửa:

– Đúng đó. Với ông Minh thì em thấy không đơn giản đâu, chưa kể còn Hùng. Em cũng đâu có lạ gì nó thời còn đi học. Bọn nó mà biết tụi mình không có ở đây…

Hoàng thở ra, mặt lộ rõ sự bất lực. Anh là tay đánh chủ lực của đội tuyển, không thể vắng mặt. Duy là đội trưởng, Trí là quân bài chiến thuật. Cả ba thiếu ai cũng ảnh hưởng đến giải. Nhưng trái tim Hoàng như bị kéo căng ra giữa nghĩa vụ và bảo vệ người mình yêu.

Bỗng My và Bình bước vào, hai cô gái im lặng đứng nghe từ nãy. My nhìn thẳng vào mắt Hoàng, nhẹ nhàng:

– Em không sao đâu… Anh đừng lo. Ở nhà em sẽ khóa cửa cẩn thận. Sang tháng sau em bắt đầu đi làm, Bình cũng xin vào làm cùng công ty của em, chắc cũng ổn thôi.

Hoàng quay lại nhìn My. Cô đang cố gượng cười, ánh mắt kiên cường nhưng vẫn có chút hoang mang. Bình bên cạnh không nói gì, chỉ siết nhẹ tay My, như một cách ngầm đồng thuận.

Bất ngờ Trí giơ tay lên, như học sinh xin phát biểu:

– Em có ý kiến…

Mọi ánh mắt dồn về phía Trí. Anh chàng với băng gạc chằng chịt trên đầu, một bên mắt vẫn còn bầm tím, mấp máy môi:

– Em… có thể ở lại với chị My và Bình. Dù sao cũng đang như vầy, về đội lúc này cũng chẳng giúp được gì. Ở lại cũng coi như… chuộc lỗi. Ít nhất cũng có người đàn ông trong nhà.

Duy liếc sang Hoàng. Hoàng im lặng, nheo mắt nhìn Trí từ đầu đến chân, giọng vẫn đanh:

– Tao chưa tin mày đâu. Nhưng giờ chưa có phương án nào tốt hơn. Nếu mày phản bội tụi tao thêm một lần nữa… tao không tha.

Trí cúi đầu, giọng nhỏ lại:

– Em biết rồi… Em không ngu đâu.

Bình nhìn Hoàng rồi quay sang Trí, ánh mắt vẫn đầy cảnh giác, nhưng lần này có chút gì đó dịu hơn. My vẫn đứng đó, bàn tay khẽ nắm lấy vạt áo, như níu giữ một chút an yên trong lòng. Cô liếc sang Hoàng, mắt ngấn nước nhưng kiên quyết.

– Mọi người cứ yên tâm đi… Ở nhà, có em, có Bình, có cả Trí… Em không sao đâu, thật đấy, anh.

Ánh mắt Hoàng dừng lại trên gương mặt My vài giây, như muốn nói điều gì đó, rồi thôi. Anh chỉ gật nhẹ đầu, như một lời hứa trong im lặng.

Vài tuần sau, cũng đến ngày Hoàng và Duy chính thức chia tay mọi người để lên đường tập trung cùng đội tuyển quốc gia. Sáng sớm, cả nhà lục tục tiễn hai người ra xe. My và Bình đứng cạnh nhau, ánh mắt không giấu được nỗi bịn rịn. My khoanh tay trước ngực, cố gắng giữ vẻ lạnh lùng quen thuộc, nhưng ai nhìn cũng biết trái tim cô đang nặng trĩu. Bình thì khỏi nói, mắt hoe đỏ, tay cứ nắm chặt lấy tay Hoàng.

Đúng lúc Hoàng xách ba lô lên vai, chuẩn bị bước ra cổng, Bình bất ngờ kéo tay anh lại rồi kiễng chân đặt một nụ hôn nhanh lên môi Hoàng. Mọi người đều bất ngờ, đặc biệt là Trí. Dù không nói gì, ánh mắt của Trí không giấu được tia ghen tuông thoáng qua. Nhưng rồi cậu chỉ khẽ cúi đầu, quay đi chỗ khác.

My tiến lại gần Duy, định nói gì đó nhưng lại im lặng. Duy lên tiếng trước, giọng vẫn nhẹ như thường ngày:

– Em đi nhé, chị ở lại giữ gìn sức khỏe. Nhớ ăn uống đàng hoàng.

My bật cười nhẹ:

– Biết rồi… Em cũng vậy, nhớ giữ sức, đừng để bị thương, đừng ngủ muộn.

Hai người đứng đó, nhìn nhau thêm một lúc. Duy như muốn nói điều gì nữa, nhưng rồi lại mím môi. Chỉ có ánh mắt là khác lạ, có một điều gì đó rất sâu bên trong – nhẹ nhàng, nhưng đầy rung động. My cũng không trốn tránh ánh mắt ấy.

Trí bước lại gần Duy, giơ tay ra:

– Cảm ơn… cảm ơn anh đã tha thứ. Em biết, giữa mình chắc không còn gì, nhưng… nếu còn giữ được tình bạn, với em như vậy là quá đủ rồi.

Duy nắm lấy tay Trí, siết nhẹ:

– Ừ, giữ gìn. Ở lại chăm sóc họ giùm anh với.

Rồi xe lăn bánh. Bình vẫy tay mãi không dừng, còn My thì quay mặt đi, nuốt cảm xúc vào lòng. Một chuyến đi mới bắt đầu, nhưng ở nhà, cảm xúc, mối quan hệ và cả những mầm mống mới – đang lớn dần lên, từng ngày…

Hai ngày sau, đoàn thi đấu của Hoàng và Duy đã đặt chân đến Mỹ – đất nước cờ hoa. Họ được sắp xếp ở một khách sạn trong khu liên hợp thể thao của bang Cali. Không khí lúc nhận phòng hơi hỗn loạn, vì lần này có cả nam lẫn nữ trong đoàn, khác hẳn mấy lần trước chỉ toàn “đực rựa” với nhau, nhìn đâu cũng thấy mùi tất và dầu nóng.

Hoàng ngồi ở sảnh, trông chừng đống vali chồng chất như một gã bảo vệ không lương. Duy thì hớn hở chạy từ quầy lễ tân lại, tay vung vẩy chìa khóa phòng, mặt cười toe.

– Đợt này không có thằng Trí, anh em mình được ngủ chung với nhau rồi đó nha, anh! – Duy đá nhẹ vào chân Hoàng, cười nhăn nhở như thằng nhóc.

Hoàng lườm:

– Mày mà đụng đến anh là hôm sau khỏi ra sân luôn đấy.

Duy vẫn không ngừng cười.

– Hehe, anh em mình còn lạ gì nhau nữa đâu…

Nhưng rồi Duy sững lại. Ánh mắt cậu hướng ra cửa khách sạn. Ngoài kia, vài người đứng giơ cao lá cờ vàng ba sọc, vẫy vẫy với vẻ phấn khích. Duy chậm rãi nói, giọng trầm xuống:

– Em không quen được với cái hình ảnh đó… Cùng là người Việt mà…

Hoàng nhìn theo, rồi khẽ gật.

– Ở đây vậy đó. Có đoàn nào của Việt Nam qua là y như rằng tụi nó xuất hiện. Như cơm bữa.

Anh đặt tay lên ngực, chỗ lá cờ đỏ sao vàng thêu ngay áo:

– Tự hào của mình nằm ở đây, không phải để đem đi tranh cãi với người khác.

Duy gật đầu, im lặng trong chốc lát.

– Em không hiểu sao họ cứ cố bám lấy quá khứ. Có thể đau thật, nhưng… cái gì đã qua thì nên để yên, phải không anh?

Hoàng mỉm cười, cái cười rất nhẹ, pha lẫn buồn.

– Ừ, nói thì dễ. Nhưng có những nỗi đau, dù qua lâu rồi, vẫn cứ âm ỉ như gai trong thịt… Không phải ai cũng đủ can đảm để gỡ ra.

Cả hai lặng đi. Rồi Duy chuyển chủ đề:

– Không biết giờ này chị My với Bình sao rồi anh ha…

Hoàng ngước lên, mắt lấp lánh:

– Mày quan tâm chị My rồi đúng không?
– Đâu có… – Duy cười khẽ – nhưng ở chung một thời gian, em thấy chị ấy… không giống với vẻ ngoài của mình.
– Ừ. My là người như vậy đó – Hoàng thở ra, giọng nhẹ tênh – Bề ngoài thì lạnh lùng, mạnh mẽ, đôi khi còn thô nữa… nhưng bên trong thì yếu lắm. Còn yếu hơn cả Bình.

Anh ngừng một nhịp.

– Mà cũng dễ hiểu. My gồng mình quá lâu rồi.

Duy im lặng, rồi bất ngờ lên tiếng:

– Em thật sự không hiểu nổi anh, Hoàng à. Anh thương cả hai người con gái đó… Mà hai người đó cũng chấp nhận ở bên anh, cùng nhau. Thậm chí còn dâng hiến hết cho anh.

Duy quay sang, nhìn thẳng vào mắt Hoàng:

– Anh… không thấy day dứt gì à?

Hoàng cười, một nụ cười không rõ buồn hay tự giễu:

– Có chứ. Nhưng đôi khi, em không chọn được ai là người mình thương. Và nếu họ không buông, anh lại càng không đủ nhẫn tâm để bỏ.
– Vậy còn anh? – Duy hỏi – Có ai để anh tựa vào chưa?

Hoàng im lặng, rất lâu.

– Chưa. Anh vẫn đang học cách tựa vào chính mình trước.

Cả hai im lặng một hồi lâu. Duy bỗng bật cười, khẽ khàng:

– Anh còn sướng chán, ở nhà có hai người con gái chăm sóc. Chứ tụi em ở đây, chỉ toàn mấy thằng đàn ông xung quanh. Giải quyết nhu cầu thì… thôi khỏi nói. Tụi con trai với nhau, chuyện gì mà chưa từng.

Hoàng vỗ vai Duy:

– Rồi mày với Trí thì sao?
– Em cũng không biết nữa… Mơ hồ lắm. Em không rõ đó là yêu, hay chỉ là nỗi cô đơn dắt nhau đi nhầm đường.

Hoàng khẽ cười.

– Ừ. Cô đơn mà đi lạc… là dễ sa ngã lắm đó.

Họ vừa dắt vali vào phòng vừa tiếp tục câu chuyện.

Hoàng đặt hành lý xuống, rồi bất ngờ nói:

– À, hôm trước anh chở Bình ra trung tâm Đà Lạt, mua cái camera an ninh về lắp ở nhà.
– Ủa, sao em không thấy? Anh đặt ở đâu?
– Trên tivi phòng khách. Nhỏ xíu, khó thấy lắm. Để anh mở cho xem.

Hoàng mở app trên điện thoại, kết nối vào camera. Màn hình bật sáng.

Chỉ trong một tích tắc, cả hai đứng khựng lại. Tròng mắt mở to.

Cảnh tượng hiện ra trên màn hình khiến họ không thốt nên lời.


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensextv2.cc, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Vết cắt 1
Vết cắt 2 (Update Phần 6)
Thông tin truyện
Tên truyện Vết cắt 2
Tác giả Hiroshi D
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sex đồng tính luyến ái, Truyện sex gay
Tình trạng Update Phần 6
Ngày cập nhật 16/06/2025 05:55 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Hiroshi D

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba