Nàng nhìn hắn, ánh mắt vừa sợ vừa lo lắng, sắc thái thể hiện cực đầy đủ.
Cố Thường ngồi dậy, cảm nhận cơ thể đau buốt khôn cùng, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác cổ thi thể này yếu đuối tới như vậy.
“Lão Mạc, nữ tử kia đâu?” – Cố Thường lạnh lùng nói, vẻ mặt yếu ớt nhưng vẫn bình thản.
“Đi… rồi” – Vạn Hoa Thắm lẩm bẩm…
Cố Thường gật đầu, sắc mặt không hề gợn sóng, hắn đã chứng kiến quá nhiều việc này rồi.
Bạn bè đâm sau lưng, nữ tử lừa gạt, ngay cả ở kiếp trước của hắn cũng như vậy, dần dần hình thành lên cảm xúc chai sạn và dửng dưng với thế sự trên đời, cũng là lý do đó, hắn luôn luôn khao khát đi tìm cảm giác mới lạ, để thỏa mãn cái tôi thấp hèn này, thế nên mới có cảnh ở kiếp trước hắn chia sẻ người yêu mình cho kẻ khác.
Cố Thường kéo Lạc Lạc vào lòng, hai tay siết chặt lấy tấm thân nàng, Lạc Lạc sợ hãi giãy giụa nói: “D – đừng… giết… đừng giết… không… muốn… chết!”
Cố Thường nhìn vào ánh mắt nàng, môi mấp máy mỉm: “Ta nằm ở đây bao lâu rồi?”
“Buông ra… Nghẹt thở, k – hờ… k – không nói được!”
Lạc Lạc bĩu môi, đẩy hắn ra xong hít sâu mấy cái mới nói: “Một tháng… thì phải!”
Cố Thường gật đầu, không thắc mắc, không dò hỏi, hắn đứng dậy, phủi đi hết cát bụi dơ bẩn và đi vào trong.
Lạc Lạc thấy hắn bỏ mặc mình cũng bối rối bước đi theo, bờ mông nàng đỏng đảnh lắc lư rất vô tư lự.
Hàn Đàm…
Nơi bí mật nhất, cũng là nơi hắn đã ngồi ở trong tu luyện, tấn thăng thành công giai đoạn một, Dung Huyết kỳ. Luyện hóa máu thịt hung thú.
Cảnh vật vẫn y như vậy, bảy lò luyện mà hắn dày công cực khổ đặt ở nơi đây đều còn nguyên vẹn, may mắn là không bị gì.
Cố Thường rà soát trong kho vật chứa, một cái phễu nhỏ hình dáng giống một chiếc quan tài màu xám tro.
“May mắn là vẫn còn!” – Cố Thường loạng choạng bước đi, ngắm nhìn hết thảy kho vật liệu lần cuối cảm khái nói.
Hắn quăng cho Lạc Lạc 3 sợi U Căng Đằng, thứ dược thảo quan trọng để duy trì khả năng tái tạo và liên kết sinh mệnh.
Công dụng của nó rất quan trọng, cần phải được phục dụng nhiều để nàng tiếp tục duy trì sinh mệnh, hiện tại cảnh giới của hắn quá thấp, không thể làm được gì.
Cố Thường ngồi xếp bằng bắt đầu chuỗi mưu tính cho riêng mình, ánh mắt hắn dần sắt lại.
“Tận diệt Ngụy Sơn Thế Tộc, để tên kia được an ủi một chút” – Cố Thường lẩm bẩm một mình rồi đưa mắt len lén nhìn Lạc Lạc, linh hồn Tư Mẫn Yên đang sống trong cổ thi thể này.
Vật chứa nếu không được che giấu kỹ, rất có thể sau này những vị tồn tại hàng vạn năm sẽ để mắt tới, vật chứa sinh ra là để tranh giành, không phải để giữ cho riêng mình.
Đó là quy luật sống còn, nếu ai có vật chứa, linh khí của thiên địa sẽ hoàn toàn thuộc về họ.
Có một cách duy nhất để vật chứa được che đậy, đó là để vật chứa thường xuyên hấp thụ dương khí nam nhân, lúc dương khí đưa vào trong âm cốc, quy tắc cảm ứng sẽ bị đình trệ.
Đó cũng là cách nhân cách hiền đã làm để giữ nàng còn sống, để Ngụy Tào cưỡng hiếp nàng.
Có một luật ngầm bất thành văn, ai sở hữu hoặc liên kết với vật chứa, khả năng hấp thụ của vật chứa sẽ bị giảm rất nhiều, ngược lại ai cướp giật đoạt từ tay người có khế ước với vật chứa, hiệu quả hấp thụ linh khí sẽ tăng gấp mười lần, thậm chí cả trăm lần.
“Nhưng hắn đau khổ, còn ta thì không! Ta thưởng thức điều đó! Chỉ cần nằm trong tầm kiểm soát của ta, nàng sẽ sánh vai cùng ta đến hết một kiếp này!” – Cố Thường nhắm nghiền mắt tự nói trong lòng.
Bỗng lúc này, hắn nghe một tiếng “bốp” rất khẽ.
Cố Thường sững người, mắt trợn lên, tay bất giác siết chặt.
Lạc Lạc trợn mắt ngược lại, môi chu ra, gắt gỏng như một đứa trẻ:
“Nhìn… nhìn… ngươi đáng ghét!”
Không ai lên tiếng.
Một lúc sau, hắn bỗng bật cười. Tiếng cười lạnh đầu tiên trong suốt một tháng qua ở cuối dư vị lại có chút ấm.
“Lần đầu tiên có kẻ vỗ má ta,” hắn thì thào, “… mà ta không giết”
“Giết? Giết đi… đây này!” – Lạc Lạc bĩu môi…
Không gian chợt lắng lại.
Cố Thường không đáp. Tay phải nhẹ nhàng lướt qua cổ nàng.
Loan Đao lóe lên, một vết cắt mảnh như cánh chuồn, máu phun ra thành tia.
Đầu Lạc Lạc rơi xuống, đôi mắt vẫn trợn trừng, đầy vẻ không tin nổi – không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Cố Thường đứng lặng, ánh mắt không chớp, ngón tay vẫn dính máu đỏ, nhỏ giọt lên nền đá lạnh ngắt.
Không một tiếng thét, không một lời giải thích.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Sương Lĩnh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Liếm tinh trùng, Truyện bú cặc, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 34 |
Ngày cập nhật | 23/07/2025 06:39 (GMT+7) |