“Chết tiệt!”
Linh cảm nguy hiểm đến cực điểm khiến Cố Thường gầm lên một tiếng trong đầu. Hắn không dám chần chừ dù chỉ một khắc, dồn hết sức mạnh vào hai chân, thân hình vọt sang bên cạnh như một mũi tên.
ẦM! ẦM! ẦM!
Hắn vừa rời đi, những mũi băng trùy đã cắm sâu vào tảng đá. Tảng đá cứng rắn nứt toác rồi vỡ vụn thành trăm mảnh, băng tuyết bắn tung tóe. Uy lực kinh người khiến Cố Thường toát mồ hôi lạnh. Nếu hắn chậm một giây, cơ thể hắn chắc chắn đã bị xuyên thành một cái sàng.
Cùng lúc đó, nữ tử kia cũng từ trong hồ nước bay vọt lên. Một luồng sáng trắng mờ ảo bao bọc lấy thân thể ngọc ngà của nàng, và trong chớp mắt, một bộ váy dài màu trắng tuyết đã hiện ra, khiến nàng trông tựa một vị tuyết tiên giáng trần, nhưng lại mang theo sát khí của một ác ma.
“Đứng lại, tên dâm tặc!” Nàng hét lên, giọng căm phẫn. “Hôm nay ta không lột da ngươi, thề không làm người!”
Nàng đạp lên không khí, thân pháp nhanh như một bóng ma, đuổi sát theo Cố Thường. Tay nàng liên tục kết ấn, những đòn tấn công bằng băng tuyết còn hiểm hóc hơn trước được tung ra tới tấp, truy đuổi hắn không ngừng.
Cố Thường chỉ biết cắm đầu chạy thục mạng. Hắn chưa bao giờ cảm thấy mình xui xẻo đến thế. Chỉ vì một phút tò mò mà chọc phải một tổ ong bắp cày đáng sợ, một nữ ma đầu thực thụ giữa chốn băng thiên tuyết địa này.
Hắn dốc toàn lực, thân hình như một bóng đen lướt qua những thân cây cổ thụ, để lại sau lưng những vệt tuyết tung bay. Phía sau, nữ tử kia như một bóng ma trắng toát, lướt đi trên tuyết mà không để lại dấu chân. Nàng không gào thét nữa, sự im lặng của nàng giờ đây còn đáng sợ hơn cả lời nguyền rủa.
“Chết đi!” Nàng hét lên một tiếng lanh lảnh, hai tay chập lại.
Ngay lập tức, mặt đất dưới chân Cố Thường đột ngột bị một lớp băng mỏng bao phủ, trơn tuột cực độ. Suýt chút nữa hắn đã trượt ngã. Cùng lúc đó, một bức tường băng khổng lồ dày cả mét, cao chót vót, mọc lên từ mặt đất, chặn đứng đường đi của hắn.
Không có đường lui!
Sát khí lạnh lẽo từ phía sau đã ập tới. Cố Thường nghiến răng, khí huyết trong cơ thể bùng nổ. Hắn không nhảy qua, mà vận sức mạnh vào nắm đấm, nện thẳng một quyền vào bức tường băng.
RẮC… ẦM!
Một tiếng động kinh thiên vang lên. Bức tường băng cứng hơn cả thép nguội lại bị một quyền của hắn đánh cho nứt toác, tạo ra một lỗ hổng vừa đủ cho một người chui qua.
Chính khoảnh khắc đó, nữ tử đã đuổi kịp. Gương mặt nàng thoáng một tia kinh ngạc khi thấy bức tường băng của mình bị phá dễ dàng, nhưng sự phẫn nộ nhanh chóng lấn át tất cả. Nàng không dùng băng trùy nữa, mà vươn bàn tay ngọc ngà ra, một luồng hàn khí tinh khiết đến đáng sợ ngưng tụ thành một cơn lốc xoáy nhỏ.
“Hàn Băng Phong Bạo!”
Cơn lốc xoáy gào thét, cuốn theo vô số mảnh băng sắc như dao lam, càn quét mọi thứ trên đường đi của nó. Phạm vi công kích quá rộng, Cố Thường không tài nào né hết được.
Hắn chỉ kịp nghiêng người bảo vệ yếu huyệt, một cơn đau buốt lạnh đến tận xương tủy lập tức truyền đến từ bả vai. Cơn lốc băng sượt qua, xé toạc một mảng áo của hắn, để lại một vết cắt sâu hoắm, máu tươi lập tức tuôn ra, đỏ thẫm trên nền tuyết trắng.
Cố Thường lảo đảo về phía trước vài bước, cảm giác bả vai như bị đông cứng lại.
Nữ tử kia đáp xuống đất, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu. Nàng tin chắc rằng kẻ trúng phải Hàn Băng Khí của mình, dù không chết ngay cũng sẽ bị hàn độc xâm nhập, toàn thân cứng đờ như một pho tượng băng.
Thế nhưng, cảnh tượng trước mắt khiến đôi mắt phượng xinh đẹp của nàng co rụt lại, lộ rõ vẻ kinh ngạc không thể che giấu.
Tên “dâm tặc” kia chỉ lảo đảo một chút, rồi lại cắn răng, tiếp tục lao về phía trước. Vết thương trên vai hắn tuy sâu và chảy máu không ngừng, nhưng cơ bắp xung quanh lại không hề có dấu hiệu bị đóng băng, thậm chí còn bốc lên một làn hơi nóng nhàn nhạt.
“Không thể nào!” Nàng vô thức thốt lên. “Kẻ trúng phải Hàn Băng Khí của ta, làm sao có thể chỉ bị một vết thương ngoài da? Khí huyết của hắn… tại sao lại dồi dào đến mức có thể kháng lại hàn độc?”
Sự việc này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng. Hàn Băng Chân Khí của nàng là công pháp chí âm chí hàn, một khi xâm nhập vào cơ thể kẻ địch sẽ lập tức đông cứng kinh mạch, phá hủy sinh cơ. Cho dù là cao thủ cùng cảnh giới cũng phải chật vật chống đỡ, huống hồ là một kẻ nhìn có vẻ tu vi không quá cao thâm. Thế nhưng tên dâm tặc này, khí huyết trong cơ thể hắn lại dương cương và dồi dào đến mức dị thường, tựa như một lò lửa hừng hực, trực tiếp đối kháng và trung hòa hàn độc của nàng, chỉ để lại một vết thương thuần túy do băng nhận cắt phải.
Loại thể chất này, nàng chưa từng nghe thấy, cũng chưa từng nhìn thấy.
Chính sự sững sờ trong một khoảnh khắc này của nàng đã cho Cố Thường cơ hội quý giá. Hắn không dám ngoảnh đầu lại, dùng hết sức bình sinh, thân hình hóa thành một tàn ảnh, biến mất vào trong khu rừng tuyết rậm rạp phía trước.
Khi nữ tử hoàn hồn, bóng dáng của Cố Thường đã không còn thấy đâu, chỉ còn lại vệt máu đỏ tươi trên nền tuyết trắng, như một sự chế giễu đối với nàng.
Nàng đứng tại chỗ, gương mặt xinh đẹp biến ảo không ngừng, từ phẫn nộ, kinh ngạc, đến cuối cùng là một tia hứng thú không thể giải thích. Nàng khẽ vươn tay, một bông tuyết rơi xuống lòng bàn tay nàng rồi tan ra.
Thân hình nàng khẽ động, cũng hóa thành một dải lụa trắng rồi biến mất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Sương Lĩnh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Liếm tinh trùng, Truyện bú cặc, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 21 |
Ngày cập nhật | 21/07/2025 06:39 (GMT+7) |