Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thuần nữ thần công » Phần 29

Thuần nữ thần công


Update Phần 29

Phần 29

Hoàng cung Nguyên Long.

Hoàng hôn đã xuống núi nhưng trong nghị chính điện vẫn còn sáng đèn, âm thanh tranh luận không ngừng từ bên trong văng ra.

“Khốn kiếp ngươi đây là ý gì, nếu không xuất binh toàn bộ phương nam sẽ thất thủ.”

Âm thanh giận giữ của tể tướng Ngô Lăng từ trong điện văng ra, trong giọng nói không hề che dấu sự giận giữ.

“Ta không có ý đó. Thành Hàm Đan thất thủ rõ ràng cho thấy phản tặc đang ẩn mình trong nước ta. Nếu bây giờ điều quân rời khỏi kinh thành rất có thể khiến đám phản tặc kia chớp cơ hội tấn công kinh thành.”

Một bên Lý Tư lại rất bình tĩnh trả lời, dường như chuyện thành Hàm Đan không ảnh hưởng tới ông ta.

“Hừ! Không lẽ vì chuyện đó mà để mặc kẻ địch làm loạn ở phương nam. Hình bộ các ngươi đúng là một lũ vô dụng, một lũ phản tặc ẩn mình như vậy cũng không tìm ra.”

Ngô Lăng đương nhiên không để yên tiếp tục công kích thế lực của Tần thị.

“Tể tướng! Bây giờ không phải lúc đổ lỗi, việc quan trọng hiện nay là tìm ra phản tặc cùng đánh lui Già Gia.”

“Đây không phải việc của các ngươi sao! Bây giờ lại muốn chối bỏ nhiệm vụ của mình sao.”

“Tể tướng không thể nói như vậy. Hình bộ thượng thư cũng không có ý định chối bỏ trách nhiệm của mình, nhưng bây giờ không phải lúc nói chuyện đó. Nhiệm vụ quan trọng hiện tại là tìm ra phản tặc, cùng với việc chiếm lại thành Hàm Đan.”

Lý Tư đương nhiên không để Ngô Lăng chụp một cái mũ lớn như vậy lên đầu hình bộ thượng thư, đương nhiên những người ở phe thái hậu cũng không ngồi yên.

“Được rồi, đừng cãi nhau nữa. Các khanh có đề nghị gì thì nói đi.”

Long Ngọc Thiên ngồi ở trên nhìn thấy ánh mắt của mẫu hậu liền lên tiếng điều đình. Tần thị tuy mới là người đưa ra quyết định cuối cùng nhưng trước mặt mọi người nàng vẫn phải giữ thể hiện cho Long Ngọc Thiên.

Nghị chính điện im bặt hẳn đi, phải một lúc lâu sau binh bộ thượng thư đột nhiên đứng ra.

“Bẩm bệ hạ, bẩm thái hậu. Tuy chúng ta lo lắng lũ phản tặc lợi dụng thời điểm này tấn công kinh thành nhưng chúng ta cũng không thể ngồi chờ quân Già Gia phá nát phương nam, phải biết phương nam là vựa lúa lớn nhất nước ta nếu để quá lâu sợ rằng năm sau sẽ xảy ra nạn đói.”

Lý Tư đột nhiên quay người lại, có vẻ ông ta cũng bất ngờ khi binh bộ thượng thư đứng ra nói như vậy.

“Binh bộ thượng thư, khanh có kế gì?”

Tần thị nghe vậy tiếp tục hỏi.

“Bẩm bệ hạ, thái hậu. Thần cho rằng chúng ta cần cử một nửa cấm vệ quân chi viện cho phương nam, kết hợp cùng lực lượng quân phòng thủ ở phương nam cùng quân của Hoàng nguyên soái chúng ta có thể tập hợp hai lăm vạn đại quân. Lúc đó chúng ta có thể tập hợp hai lăm vạn đại quân giành lại thành Hàm Đan.”

“Nói như vậy, dù muốn hay không chúng ta cũng phải điều quân.”

“Đúng vậy thưa thái hậu, dù muốn hay không chúng ta đều phải chiếm lại thành Hàm Đan càng nhanh càng tốt, nếu không cho dù chúng ta có chiến thắng tổn thất cũng là không thể tiếp nhận.”

Lời của Binh bộ thượng thư rất thuyết phục, ngoại trừ thân phận ông ta là Binh bộ thượng thư ông ta còn là phe của thái hậu.

“Vậy ngươi nói xem ai nên là người dẫn quân.”

“Thần cho rằng nên phái Trần Dung tướng quân dẫn quân. Trần tướng quân trước khi trở thành thống lĩnh cũng từng chiến đấu với Già Gia, kinh nghiệm của Trần tướng quân có thể giúp ích cho trận chiến này.”

“Các khánh có ý kiến gì không?”

“Bẩm thái hậu, đề nghị của binh bộ thượng thư rất tốt. Thần không có ý kiến.”

Tần thị hỏi những người còn lại, hiếm thấy ngay cả thừa tướng Ngô Lăng cũng không làm khó, còn về phe thái hậu đương nhiên không có phản đối, dù sao cũng là người mình.

“Vậy thì được, Binh bộ thượng thư ai gia cho phép người toàn quyền điều động cấm quân. Trong vòng hai ngày phải xuất phát xuôi nam chi viện.”

“Thần lĩnh chỉ. Bệ hạ anh minh, thái hậu anh minh.”

Binh bộ thượng thư quỳ hai chân xuống lính chỉ, không ai để ý trong ánh mắt ông ta ánh lên sự khác thường.

Không chỉ Tần thị một mình trở về Phượng Ninh cung, theo sau nàng còn là Long Ngọc Thiên cùng đám đại thần trung thành với nàng cùng với đó là Trần Dung người sẽ xuất chinh trong những ngày tới.

Tần thị lúc này ngả người trên phượng ỷ, cho dù khoác lên bộ phượng bào rộng thùng thình nhưng vẫn không che dấu được đường cong mỹ lệ như ẩn như hiện.

Đám đại thần đứng dưới nhìn thấy cảnh đó không nhịn được nuốt nước miếng cúi đầu xuống không dám nhìn.

Long Ngọc Thiên ngồi bên cạnh thấy vậy khóe miệng nhấc lên một nụ cười, đây là một chút lợi tức mẫu hậu phát cho đám người này, xem như là cách giữ bọn chúng trung tâm.

Đáng tiếc a, đáng tiếc thần nữ các ngươi luôn tôn thật sâu bên trong lại là một con chó mẹ thèm địt, mỗi ngày đều muốn quỳ gối trước mặt nam nhân cầu xin ban ân.

Nghĩ tới những cảnh tượng đó chú chim nhỏ bé giữa quần Long Ngọc Thiên không nhịn được bắt đầu biểu tình, hắn vội vàng loại bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Dù sao nơi này vẫn còn một đám đại thần đây.

“Lâm ái khanh. Kế hoạch của ngươi như thế nào?”

Tần thị nhìn về phía Bình bộ thượng thư hỏi, dù sao kế hoạch này cũng là do hắn đề xuất.

Vị thượng thự họ Lâm thấy vậy vội vàng nói.

“Bẩm thái hậu, thần cho rằng cấm vệ quân có thể phối hợp với quân đoàn phía nam đẩy lui quân Già Gia về phía thành Hàm Đan, sau đó chúng ta sẽ phối hợp với Hoàng đại nguyên soái bao vây thành Hàm Đan cô lập tòa thành này.”

“Lâm thượng thư, ngươi nói cái gì vậy chỉ bao vậy cô lập mà không chiếm lại sao, ngươi định chờ thành Hàm Đan hết thực cạn lương tự đầu hàng sao?”

Lý Tư nghe vậy giận giữ trách mắng.

“Thái úy ngươi không phải không biết đánh thành sẽ tổn thất lớn như thế nào. Đặc biệt là thành biên giới như Hàm Đan càng khó đánh, bao vậy cô lập là lựa chọn tốt nhất.”

Lâm thượng thư phản bác, quay sang Tần thị nói.

“Bẩm thái hậu, đánh thành Hàm Đan là lựa chọn không sáng suốt. Theo thần biết lương thực của thành Hàm Đan chỉ còn gần hai tháng, cho dù Già Gia có vội vàng chi viện lương thực cũng không được bao nhiêu. Nếu chúng ta để Hoàng Nguyên soái điều quân cắt đường tiếp tế của địch, dự kiến không tới bốn tháng quân Già Gia sẽ phải bỏ thành.”

“Lương thực thì sao? Hậu cần thì sao? Ngươi không nghĩ tới để duy trì cho hơn hai mươi lăm vạn quân sẽ phải trong vòng năm tháng sẽ khủng khiếp như thế nào.”

“Việc này chúng ta nên hỏi Hoa thượng thư, ngài hẳn sẽ có câu trả lời thỏa đáng.”

Lâm thượng thư nở nụ cười nhìn sang lão giả bên cạnh ngồi từ lúc nãy không hề lên tiếng.

Vị lão giả này chính là Hoa thượng thư chính là Hộ bộ thượng thư. Hộ bộ là bên quản lý lương thực toàn quốc việc duy trì lương thực cho quân đội đương nhiên là nhiệm vụ của hắn.

Nghe Lâm thượng thư nói vậy, Hoa thượng thư vội vàng đứng dậy.

“Bẩm thái hậu, hiện tại chỉ còn hai tháng nữa là tới mùa thu hoạch, thời điểm này các kho dự trữ lương thực của chúng ta đều không còn nhiều. May mắn những năm gần đây đều được mùa, lương thực cũng dự dả, những kho lúa ở phía nam có thể cung cấp đủ lương thực cho hai lăm vạn đại quân trong vòng ba tháng. Chúng ta không cần phải điều động lương thực ở những nơi khác nên có thể giảm rất lớn gánh nặng hậu cần.”

Hoàng thượng thư xem ra đã chuẩn bị cho những chuyện này, ông ta trả lời rất lưu loát không hề có chút vấp ngã nào. Trả lời xong Hoàng thượng thư còn đưa ra một ánh mắt cho Lý Tư.

“Không biết thái úy thấy thế nào.”

Cho dù cùng một phe nhưng bên trong có các phe phái nhỏ hơn cũng là rất bình thường. Rõ ràng Lý Tư cùng hai vị thượng thư cũng không hợp nhau.

Lý Tư đương nhiên không muốn ở trước mặt nữ thần của mình yếu thế, ông ta tiếp tục vặn hỏi.

“Hừ! Thành Hàm Đan đã thất thủ ngươi nói xem Già Gia sẽ bỏ qua những kho lúa kia?”

“Không bỏ qua thì thế nào? Các kho lúa đều được đặt trong thành lớn, có trọng binh đóng giữ, trong thời gian ngắn quân Già Gia cũng không công phá được. Nếu chúng dừng lại quá lâu còn có nguy cơ bị vây đánh. Ta chỉ sợ bọn chúng bí quá hóa liều hủy đi mùa vụ đó mới thật sự là thảm họa.”

Lần này Lâm thượng thư lên tiếng.

“Vậy còn Thiên Lan thì sao, bọn chúng sẽ ngồi yên ư?”

Lý Tư vẫn chưa từ bỏ ý đồ.

“Cái này ta cũng không có cách nào. Chỉ đành phụ thuộc vào đại nguyên soái. Thái hậu, chi bằng chúng ta cử sứ giả sang Thiên Lan nhường cho bọn họ chút lợi ích.”

Lâm thượng thư không cố gắng cậy mạnh, ông ta biết mình là ai năng lực của mình như thế nào quyền lực của mình ở đâu. Chỉ cần câu hỏi của Lý Tư không thuộc thẩm quyền của mình Lâm thượng thư đều thuận nước đẩy thuyền đẩy sang cho người khác khiến Lý Tư mỗi lần đặt câu hỏi đều như đánh lên bịch bông.

Lý Tư thở dài, cuối cùng ông ta không còn cách nào khác nói.

“Lão Lâm ông thật sự không sợ lũ phản tặc kia nhân cơ hội phản loạn sao. Còn cơ hội nào tốt hơn khi cấm vệ quân bị điều khỏi kinh thành.”

“Thái úy, ta biết nỗi lo của ông. Nhưng nếu chúng ta không điều quân đi sẽ càng nguy hiểm. Không ai quan tâm phản loạn có xảy ra hay không, thiên hạ chỉ quan tâm bệ hạ và thái hậu không điều quân cứu phương nam. Còn phản loạn nếu cấm vệ quân còn ở lại kinh thành nó sẽ xảy ra ư? Không thể. Đây chính là dương mưu, không điều quân đi bệ hạ sẽ mất lòng dân, sẽ mất đi sự ủng hộ của các thế gia phương nam. Điều quân đi có thể xảy ra phản loạn.”

Nụ cười nhạt trên miệng Long Ngọc Thiên chợt tắt, hắn không nghĩ tới chuyện này lại ẩn sâu nhiều vấn đề như vậy. Bất quá trừ hắn ra những người khác không có bất kỳ sự thay đổi nào, cũng đúng ngồi được trong này đều là những lão bất tử mấy chuyện như vậy bọn họ nghe một chút liền có thể nhìn ra.

Lý Tư nghe vậy cũng không biết nói gì hơn, chỉ có thể thở dài.

“Được rồi không cần tranh cãi, nếu đã quyết định vậy đi làm đi. Ân lần này hoàng đế sẽ thân chinh.”

Tần thị thấy mọi chuyện đã ngã ngũ mới lên tiếng, nàng còn thông báo quyết định của mình.

“Vậy còn ngài mẫu hậu.”

Long Ngọc Thiên nghe vậy vội vã hỏi, hắn hiểu được nếu đã không thể ngăn chặn phản loạn thì tốt nhất nên theo quân, như vậy chỉ cần hoàng đế không bị bắt tất cả đều vô dụng.

Nhưng đây là trong trường hợp bình thường, còn hiện tại người nắm thực quyên ở đây không phải hoàng đế mà là thái hậu, như vậy ít nhất thái hậu cũng phải đi cùng mới phải.

“Hừ! Từ bao giờ hoàng đế thân chinh lại mang theo cả hậu cung đi vậy?”

“Nhưng mà…”

“Không cần nói nữa, chuyện này mẫu hậu đã quyết định ngươi chi cần làm theo là được.”

Tần thị ném một ánh mắt không cho phép từ chối, Long Ngọc Thiên thấy vậy không nói gì nữa chỉ có thể thở dài.

Hơn nửa giờ sau tất cả đại thần đều rời đi Phượng Ninh cung, cả tòa cùng điện hiện tại chỉ còn Tần thị và vài cung nữ già của mình. Nàng thả lưng nằm xuống thở dài một hơi.

“Uh…”

Trong không gian đột nhiên vang lên tiếng rên rỉ, là từ vị mỹ nhân nằm trên phượng ỷ kia.

Không biết từ lúc nào tay trái của nàng đặt lên bộ ngực cao ngất kia, tay phải thì lại với vào dưới áo có thể thấy quần áo dưới háng nàng lồi lên một chút thi thoảng nhúc nhích như đang vận động.

“Ta vừa nhận được tin tức xung quanh thành Ngọc Thanh xuất hiện một lực lượng kỳ lạ, mỗi người đều là cao thủ hang đầu. Xem ra vị vương gia kia ảnh hưởng không nhỏ.”

Âm thanh từ phía sau phượng ỷ truyền tới nhưng Tần thị vẫn không dừng lại tiếp tục làm việc của mình.

“Ah… đứa con ghẻ kia… ah… của ta đương… đương nhiên ah… ah… có bản lĩnh… ah… nếu không nó cũng không sống… ah… sống được đến bây giờ.”

“Đáng tiếc a, đáng tiếc hắn thống minh như vậy cuối cùng vẫn không tránh khỏi kết cục.”

Tần thị nghe vậy đưa tay trái lên miệng, đút hai ngón vào miệng bú mút rất si mê.

“Ah… tất cả đều nhờ chủ… chụt… chụt… chủ nhân… chụt… ta nên báo đáp ngài thế nào đây… chụt… chụt…”

“Hừ! Ngươi còn muốn tranh dành, chủ nhân chưa trừng phạt con heo mẹ vô dụng như ngươi đã là ban ân, đừng nghĩ mình có chút tác dụng liên lấn tới.”

Âm thanh phía sau lạnh xuống, nhưng những lời của nàng phát ra đều cực kỳ dâm dục.

Năm ngày sau Tần thị an vị tại trên phượng ỷ tại Phượng Ninh cung một cây bút lông trên tay nàng đang phê duyệt tấu chương.

Đã năm ngày kể từ khi Long Ngọc Thiên thân chinh, hiện tại xung quanh kinh thành chỉ còn hơn ba vạn cấm quân phòng thủ.

Đột nhiên âm thanh dồn dập từ bên ngoài truyền vào thu hút sự chú ý của nàng, không lâu sau La Châu thống lĩnh cấm vệ quân chạy vào một chân quỳ trên mặt đất.

“Bẩm thái hậu chuyện lớn không tốt. Hai phó tướng Phạm Dung cùng Vương Tử Dư cấu kết với Khang vương phản loạn, cồng thành đã thất thủ phản quân đang hướng tới hoàng cùng.”

“La Châu, ngươi nói xem chúng ta nên đối phó thế nào.”

Tần thị đương nhiên không bất ngờ, tất cả quan viên khi quyết định điều quân cũng đã phần nào dự đoán được chuyện này, thậm chí nhiều quan viên đã di dời cả gia đình khỏi kinh thành.

Tần thị biết việc đó nhưng nàng cũng không để ý, thế gian ai không có tư tâm, bọn họ cho dù sẵn sàng để chết nhưng cũng không muốn để gia đình mình rời vào nguy hiểm. Ngược lại nếu Tần thị ngăn cản chuyện này còn có thể phản tác dụng.

“Bẩm thái hậu, thần không chắc chắn có thể ngăn cản được phản quân. Thần đề nghị thái hậu rời khỏi hoàng cung, hội hợp cùng bệ hạ điều quân trở về tiêu diệt phản quân.”

La Châu dù ở lâu tại kinh thành nhưng cũng là một vị tướng từng chinh chiến xa trường, ông ta hiểu được cho dù cấm vệ quân đều là binh lính tinh nhuệ nhưng để chống lại ba vạn cấm quân là điều không khả thi (Cấm quân thủ kinh thành, cấm vệ quân thủ hoàng cung).

“Không cần! Ngươi chỉ cần thủ tốt hoàng cung là được, chuyện khác ngươi không cần phải lo.”

“Nhưng thái hậu, phòng thủ hoàng cung là việc bất khả thi.”

Lời của Tần thị khiến La Châu bất ngờ, theo ấn tượng của ông ta thái hậu là người giỏi nhìn nhận tình hình không lý nào lại đưa ra mệnh lệnh như vậy.

Tần Thị dừng bút lại, nàng ngẩng đầu lên quan sát La Châu đang quỳ phía dưới bình tĩnh âm thanh vang lên.

“La Châu, ngươi tin ta chứ?”

La Châu nghe vậy không hiểu tại sao ngẩng đầu lên hai mắt đối mặt với Tần thị, ông ta nhìn được trong mắt Tần thị đầy sự tự tin, ánh mắt tràn đầy bình tĩnh không thể hiện chút gì sự lo lắng hay hoang mang, dường như mọi thứ đều nắm trong bàn tay nàng.

La Châu không hiểu tại sao trong tâm nổi lên cảm giác an ổn ông ta theo bản năng trả lời.

“Thần tin!”

“Vậy tốt. Thi hành nhiệm vụ đi.”

La Châu cuối cùng không biết nói gì, chỉ có thể nhận lệnh rời đi.


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensextv2.cc, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Thuần nữ thần công
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Liếm tinh trùng, Người và thú (Sex thú), Truyện bú cặc, Truyện liếm chân
Tình trạng Update Phần 29
Ngày cập nhật 19/08/2025 05:55 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ông bảo vệ - Tác giả thichmbhanoi
Loan không trả lời nỗi vì xấu hổ mà chỉ gật đầu để anh Tư ngồi dưới nãy lên, nhưng do thân hình Loan khá nặng nên ông đành chịu, ông chỉ nghe cái lồn Loan đang co bóp mạnh. Lồn Loan đang mút lấy cặc ông thật chặt như muốn vắt kiệt sức, nhưng ông Tư lúc này vẫn chưa thể ra được. Ông ôm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Bác chủ nhà
Ông Hưng giả bộ ho lên một tiếng để kết thúc câu chuyện và hồi tưởng của mình thì cũng là lúc Hoàng Mai bừng tỉnh khỏi những tưởng tượng và nhận ra rằng khi bản thân đang đứng nghe lén câu chuyện của ông Hưng đã bị cuốn hút vào câu chuyện, mà không tự chủ được bản thân thủ dâm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình
Thu - Tác giả Les Misérables
Thấy anh người yêu cứ rờ rẫm ở vùng đùi non mà không dám tiến lên thêm chút nữa nên tôi đành tặc lưỡi chấp nhận làm huấn luyện viên một lần cho anh, trong bụng hơi bất ngờ vì không tin một người có đầy đủ điều kiện như Đông Phong lại chưa từng biết mùi vị đàn bà con gái. Trong đầu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex Full Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba