Sau một lúc nàng cuối cùng cũng trở về phòng của mình, Ninh Kính cẩn thận dìu vợ của mình nằm lên giường, hắn lo lắng nói.
“Phu nhân, nàng không sao chứ, ta đã cho người đi gọi đại phu nàng chờ một lát là được.”
“Phu quân, thiếp muốn tắm một chút.”
“Được, được vậy nàng cứ tắm, chờ đại phu tới ta sẽ báo với nàng. Người đâu, chuẩn bị nước cho thiếu phu nhân.”
Ninh Kính ra lệnh cho người hầu bên ngoài, còn hắn vẫn ngồi ở đấy tiếp tục chăm sóc cho vợ mình.
Hoa thị chính là muốn tẩy rửa những thứ dơ bẩn trên người mình đi, nàng tuy cao trào nhưng không như mẹ chồng mình nước chảy lênh láng vì thế rất khó phát hiện, nhưng dù sao cứ để như vậy cũng không hay, hơn nữa nàng cũng muốn giải quyết cơ thể đang hứng tình của mình.
Hoa thị cũng không thể nào cầu hoan với chồng ngay ban ngày ban mặt như vậy, nàng sợ chồng sẽ nhìn nàng với con mắt ghét bỏ, nàng sợ cái nhìn từ những người xung quanh vì thế Hoa thị chọn tự giải quyết, nàng không muốn ai biết mình đang hứng tình.
Một lát sau phia sau thư phòng đã đặt một thùng gỗ đầy nước, Hoa thị đuổi hết tất cả thị nữ bên trong đi.
Chờ tất cả thị nữ đều rời đi nàng mới đưa tay lên cởi từng lớp váy của mình ra, rất nhanh một cơ thể động lòng người đã hiện ra.
Hoa thị nhìn xuống cơ giữa háng của mình, nơi đó đã có một mảnh lầy lội ướt đẫm, nàng đưa tay vói vào bên trong cô bé của mình, hai ngón tay chậm rãi hoạt động, cơ thể nàng cong xuống ghé vào thành thùng tắm làm điểm tựa.
Ngón tay nàng càng lúc càng nhanh, nhưng nó lại không khiến cơn ngứa bên trong lồn nàng dịu đi mà ngược lại nó càng lúc càng ngứa.
“Ah… ah… ah.”
Hoa thị căn răng rên rỉ, nàng đã không thể kiểm soát được cơ thể nữa, cả người nàng tựa vào phía bồn tắm khiến hai hạt đậu đang nổi lên trước vú ép sát vào thành thùng nước.
Một cảm giác mát lạnh truyền vào kích thích đầu vú đầy mẫn cảm của nàng, Hoa thị đã không nhịn được nữa đồng đậy thân trên ép chặt hai đầu ti vào thành thùng nước chà xát hai đầu ti với thành gỗ, bên dưới ngón tay thứ ba đã biến mất trong háng nàng, nước từ bên trong chảy ra thấm ướt cả sàn nhà.
Cơ thể nàng hoạt động rất nhanh, hai đầu ti cùng phần da thịt xung qanh đã đỏ ửng lên do bị chà xát, cảm giác đau đớn truyền tới từ phía trước khiến Hoa thị càng trở nên hưng phấn.
Đôi mắt nàng đã nhắm chặt một tay bám lên thành thành thùng nước làm điểm tựa dùng hết sức mình chà xát lên thành thùng nước, những ngón tay mạnh mẽ bới móc cố gắng giải đi cơn hứng tình trong cơ thể.
Nhưng Hoa thị có cố gắng như thế nào thì cơn nứng vẫn đeo bám nàng, nàng vẫn không thể tìm được cảm giác cao trào.
Hỏa thị không nhịn được nghĩ tới Hùng, nghĩ tới cây gậy như ý khổng lồ của hắn liệu có thể làm nàng thỏa mãn, chỉ mới như vậy thôi cảm xúc của nàng lại trở nên hưng phấn.
Hoa thị nhạy bén phát hiện ra điều này, nàng bắn đầu nghĩ về Hùng nhiều hơn, nàng tưởng tượng Hùng dùng con cặc khổng lồ của hắn giã mạnh vào lồn nàng như lần trong khu rừng kia, nàng tưởng tưởng Hùng sẽ sỉ nhục nàng như làm với mẫu phi lúc này.
Nàng muốn hắn, muốn hắn dùng con cặc khổng lồ của mình gãi ngứa cho nàng, dùng bàn tay mạnh mẽ kia đánh vào mông nàng, hành hạ cơ thể nàng.
“Uhhh.”
Hoa thị rên lên, nàng cao trào, cao trào khi nghĩ về người đàn ông khác không phải chồng mình.
Hoa thị quỳ trên đất cả người ghé vào thùng nước đầu nàng tựa lên cạnh thùng há miệng thở dốc khiến cặp vú dù đang bị ép bởi thành thùng nước nhưng vẫn phập phồng đầy khêu gợi.
Hoa thị cảm thấy mình như vừa thoát khỏi trói buốc vậy, suốt hơn một tuần qua nàng bị vây trong cảm giác hứng tình không thể thoát ra, nhưng hôm nay cuối cùng nàng cũng có thế cao trào.
Tuy chỉ một lần cao trào nhưng điều đó cũng khiến nàng như được giải thoát, Hoa thị nhắm mắt lại, từ từ hưởng thụ.
Đột nhiên một mùi kỳ lạ xộc thẳng vào mũi nàng, một mùi tanh hôi đặc trưng, là một người vợ nàng ngay lập tức nhận ra được mùi này.
Hoa thị mở trừng mắt, chỉ cách mũi nàng chưa tới năm cm một đầu rùa như nắm tay trẻ em xuất hiện ngay bên cạnh khiến nàng giật mình né ra.
Nhưng khi nàng còn trong chưa kịp né ra xa khỏi đầu rùa kia thì một bàn tay đã giữ lấy gáy nàng, đầu rùa vẫn không rời đi thậm chí còn tới gần hơn.
Nhìn thứ khổng lồ trước mắt Hoa thị nuốt nước miếng, nàng tưởng tượng nếu thứ này đi vào trong người mình thì sung sướng như thế nào.
Nghĩ tới đây thôi bên dưới nàng lại bắt đầu ngứa.
“Cảm giác thế nào? Không phải đây là thứ ngươi mong muốn sao?”
Giọng của Hùng vang lên lọt vào tai Hoa thị, nàng lúc này mới giận mình ngẩng đầu lên, lại là khuôn mặt đó, khuôn mặt luôn hiện lên trong suy nghĩ của nàng, khuôn mặt khiến nàng đạt được cao trào.
Hoa thị nghĩ tới hành đồng lúc nãy của mình, nàng không xấu hổ cúi đầu xuống nói.
“Ngươi… ngươi làm sao vào được đây?”
Giọng của nàng hơi run rẩy, mỗi chữ nàng thốt ra đều mang theo hơi ấm phả vào đầu rùa của Hùng.
“Ngươi không cần biết, ngậm nó đi, đây không phải thứ ngươi muốn sao?”
Hùng vừa nói vừa dùng con cặc của mình đập vào mặt Hoa thị phát ra những tiếng bép bép.
“Ngươi nói bậy gì đó, mau thả ta ra nếu không… nếu không ta gọi người.”
Hoa thị xấu hổ cố tránh đi, trên miệng cứng rắn, những đôi mắt nàng lại dán chặt vào cây gậy trước mặt không có ý định rời đi.
“Vậy sao, không bằng để ta gọi giúp ngươi.”
Hùng cười đểu, hắn quay đầu nhìn ra ngoài mở miệng đinh hét lên.
“Đừng!”
Đương nhiên Hoa thị sẽ không để hắn làm như vậy, nàng nắm lấy tay hắn ánh mắt cầu xin nhìn Hùng.
“Không phải ngươi muốn gọi người sao? Ta sẽ gọi giúp ngươi.”
Hùng đùa dai, tay phải hắn bắt lấy cằm Hoa thị để ánh mắt nàng nhìn về phía hắn.
“Xin… xin ngươi, đừng làm vậy.”
Ánh mắt Hoa thị đầy tội nghiệp cầu xin, nàng đương nhiên không dám làm thật, nếu làm như vậy danh dự của nàng chắc chắn sẽ mất hết.
“Thôi được rồi, không đùa ngươi nữa mau giải phóng cho nó đi, bản đại nhân còn có việc.”
Hùng xoa đầu Hoa thị kéo đỉnh đầu rùa vào mũi nàng, mùi tanh đặc trưng xộc vào khiến đầu óc nàng trở nên quay cuồng, bên dưới cảm giác ngứa ngáy lại xuất hiện khiến nàng khó chịu.
Hoa thị nhìn Hùng rồi nhìn xuống con cặc trước mặt, tay nàng run rẩy đưa lên bắt lấy thân cặc.
Thật lớn!
Đây không phải lần đầu tiên Hoa thị cầm thứ này nhưng lần trước đầu óc nàng bị xuân dược che mờ không thể cảm nhận được sự vĩ đại của nó, đây mới là lần đầu tiên nàng tỉnh táo cảm nhận được sức mạnh của nó.
Nàng đừa ra cái lưỡi đinh hương của mình chạm nhẹ vào đầu khấc rồi thụt lại ngay lập tức như đang do thám thứ này có gây hai cho mình hay không.
“Sợ cái gì, nó là thần bình sẽ không làm ngươi bị thương, chỉ khiến ngươi sướng tới chết đi sống lại thôi.”
Hùng thấy hành động của nàng giở giọng đùa cợt.
Bị Hùng đùa cợt Hoa thị xấu hổ không dám đáp lại, nàng lại một lần nữa vươn đầu lưỡi tới chạm lên quy đầu đỏ tươi kia.
Lần này lưỡi nàng không thụt lại, nó từ từ đi trượt xuống phía dưới, càng lúc lưỡi của nàng càng tiếp xúc nhiều hơn với đầu khấc.
Sau khi đi xuống đáy, chiếc lưỡi như một con rắn điều luyện quấn quanh đầu khấc rồi từ từ đưa nó vào trong miệng.
Nhưng thứ này thật sự quá lớn, mới chỉ nuốt đầu khấc thôi mà miệng nàng đã bị banh ra rồi.
Hoa thị không bỏ cuộc, nàng nhả đầu khấc ra rồi giữ chặt cặc Hùng chĩa vào miệng mình rồi há miệng thật to nuốt vào, lần này khá hơn nàng đã nuốt trọn đầu khấc vào miệng, cùng thêm một phần thân nữa.
Hoa thị cố gắng nuốt được càng nhiều càng tốt nhưng ngay khi đầu khấc chạm tới cổ họng nàng thì cảm giác buồn nôn ập tới khiến nàng phải nhả ra, nhưng rồi nàng lại tiếp tục nuốt vào, đầu lưỡi cũng không quên quấn lấy đầu khấc.
Hùng hít một ngụm lãnh khí, hắn không ngờ Hoa thị lại điêu luyện như vậy, cái lưỡi của nàng điều luyện tới mức suýt nữa đã khiến hắn bắn ra, nếu không phải Hùng kịp thời kiểm soát thì hắn xấu hổ chết mất.
“Chết tiệt! Dâm phụ ngươi đã trải qua bao nhiêu tên đàn ông mới điêu luyện như vậy.”
Hùng nói như vậy bởi vì lưỡi của nàng quá điêu luyện, nó như được tôi luyện qua hàng trăm lần vậy, nhưng hắn biết nàng vẫn làn người mới nếu không răng nàng cũng không liên tục cà vào cặc hắn như vậy.
Hoa thị nhả con cặc ra bất mãn nhìn Hùng nói.
“Khốn kiếp ngay cả phu quân ta cũng chưa từng làm cho hắn, ngươi lại nói ta là dâm phụ.”
“Hắc hắc! Ngươi không phải dâm phụ thì là gì, phu quân thì ngay bên ngoài lo lắng cho sức khỏe của vợ mình. Nhưng hắn đâu có biết con vợ dâm của mình lại đang mút cặc người khác.”
Hùng cười, buông lời sỉ nhục nàng.
“Ngươi…”
Hoa thị tức giận, nhưng nàng lại không nói được gì.
“Được rồi dâm phụ, mau phục vụ bản chủ nhận, nếu ngươi khiến chủ nhân hài lòng, ta sẽ bắn vào bên trong ngươi xem như phần thưởng.”
Hùng vỗ mấy cái vào má Hoa thị, nghiêm giọng ra lệnh, ánh mắt của hắn trở nên lăng lệ như đang nói không cho phép ngươi cãi lại.
Hoa thị nhìn thấy ánh mắt đó trong lòng đột nhiên chột dạ, nàng không dám cãi lại Hùng nữa mà ngoan ngoãn cúi đầu phục vụ cho cậu em của Hùng.
Hùng nhanh chóng cảm nhận lại được hơi ấm của miệng, hắn hài Long vỗ đầu Hoa thị.
“Ngoan! Dâm phụ như ngươi phải để ta đây trị mới được, nói xem nếu ta không xuất hiện có phải ngươi sẽ đội cho Ninh Kính huynh vài cái mũ trên đầu không.”
“Uh… uh.”
Hoa thị không nhả cặc ra mà vẫn tiếp tục tận tình phục vụ, nhưng họng nàng phát ra những tiếng rên cùng đôi mắt có bất mãn liếc nhìn Hùng cho hắn thấy thái độ của nàng như thế nào.
Tuy vậy bên dưới Hoa thị lại bắt đầu chảy nước, nàng nghĩ tới lời nói của Hùng, tưởng tượng cảnh nàng đi cắm sừng cho Ninh Kính không hiểu sao nàng lại trở nên hưng phấn.
“Làm sao. Mới nói chút như vậy mà đã hứng tình rồi, hắn ngươi quả thật chính là dâm phụ, không dâm phụ còn cao quý hơn ngươi. Ngươi hẳn là một con chó cái động dục mới đúng.”
Vừa nói Hùng vừa điều khiển tia nội lực trong cơ thể Hoa thị kích thích nàng.
Hoa thị không phản cảm với những lời sỉ nhục của Hùng, ngược lại nàng càng trở nên hưng phấn, đầu nàng hoạt động nhanh hơn, phun ra nuốt vào con cặc của Hùng.
Bên dưới không biết từ bao giờ hai ngón tay của nàng đã đào vào bên trong lỗ lồn dùng sức bới móc.
“Hắc hắc! Ta nói không có sai, chỉ có con chó cái động dục như ngươi mới hứng tình lên khi bị sỉ nhục như vậy, sao có muốn làm chó cái cho bản đại nhân.”
Hùng vẫn không dừng lời lẽ của mình lại.
Hoa thị không hiểu sao càng bị sỉ nhục nàng càng hưng phấn, không lẽ nàng đúng như những gì Hùng nói là một con chó cái động dục?
Miệng của nàng tăng tốc phun ra nuốt vào con cặc Hùng, cái lưỡi đinh hương cũng hoạt động hết công suất quấn chặt lấy đầu khấc.
Hùng rất sảng khoái, hắn không muốn kiếm soát nữa, hai tay hắn giữ chặt đầu Hoa thị, eo cong lại giã con cặc ba mươi cm của mình vào miệng nàng.
Cặc hắn mỗi lần vào trong lại đi sâu vào trong cổ họng Hoa thị, nó lớn đến nỗi mỗi khi Hùng giã vào thì họng nàng lại nổi lên thân cặc rất rõ ràng.
Dù vậy họng nàng vẫn chỉ có thể chứa được một nửa con cặc đó, một nửa khác vẫn ở bên ngoài.
Hoa thị cảm thấy mình như bị ngạt thở vậy, một tay nàng nắm lấy tay Hùng, tay kia đập vào bùi hắn ý bảo hắn dừng lại.
Nhưng Hùng làm sao có thể dừng lại chứ, eo hắn càng lúc càng mạnh.
Đột nhiên Hùng rùng mình một cái, con cặc thúc sâu vào họng Hoa thị tinh quang mở ra một luồng tinh dịch phun thẳng vào dạ dày nàng.
Hoa thị cố gắng nuốt toàn bộ những lượng quá nhiều khiến chúng bắt đầu tràn ra khỏi khoang miệng, chảy xuống xung quanh.
Nhưng Hoa thị đã không thể suy nghĩ được nữa, nước dâm trong lồn nàng phun ra, không biết phải lên đỉnh hay ngạt thở mà đôi mắt nàng đã trắng dã, hai tay buông thõng xuống.
Những Hùng vẫn không bỏ ra, chờ tới khi hắn xả hết tinh dịch rồi mới rút ra khỏi miệng nàng.
Không còn cặc ngăn cản một lượng lớn tinh dịch rơi ra khỏi miệng Hoa thị chảy trên sàn nhà, nàng rũ người xuống há miệng thở dốc, hít từng ngụm thật sâu.
“Tối này không mặc quần áo, đứng ngoài cửa viện chờ ta.”
Hùng nhìn cảnh đó không nói gì bước chân rời đi, để mặc Hoă thị mệt mỏi nằm ở đó cùng đống tinh dịch trên sàn.
Hùng bí mật rời khỏi phòng tắm đi một vòng rồi quay lại gặp Ninh Kính đang ngồi ở phòng khách, hai người hàn huyên trong chốc lát Ninh Kính đi vào phòng tắm hỏi thăm Hoa Thị một lát rồi cùng Hùng rời đi hai người rời khỏi vương phủ một đường đi tới Hòa Thịnh Hiên.
Thời điểm hai người tới Hòa Thịnh Hiên nơi này đã xuất hiện rất nhiều nhiều người, bọn họ đều là các nho sinh nghe tin Khang Vương tổ chức đàm luận thiên hạ mà tới.
Mỗi người ở đây đều cho rằng mình tài năng ngút trời muốn ở nới này một tiếng hót lên làm kinh người, được nhìn trúng vào triều làm quan có thể buông tay thi triển tài năng của mình.
Vì thế những nho sinh này đều rất tích cực bắt chuyện với những người xung quanh thao thao bất tuyệt, liên tục bàn luận về thế cục thiên hạ, nói ra lý lẽ của mình.
Đôi khi trong lúc tranh luận lý lẽ bị phản bác lại không có cách nào phản bác lại. Không còn cách nào bọn họ chỉ có thể dùng cách đả kích, chửi bới người đối diện. Đương nhiên những người kia cũng không để người khác tùy tiện chửi bới chính mình, cũng bắt đầu mở miệng thao thao bất tuyệt, dần dần tiếng nói đã xung quanh đã không còn hình ảnh các nho sinh khiêm tốn, điềm đạm nho nhã mà là những tiếng chửi bới chát chúa chói tai như một cái chợ.
Ninh Kính cùng Hùng được phục vụ đua lên lầu hai của Hòa Thịnh Hiên, dọc đường hai người cũng nhìn ra được tình trạng hiện tại của Hòa Thịnh Hiên, nhưng hai người cũng không thể hiện điều gì.
Hai người đều hiểu mình không thể xử lý được tình trạng hiện tại, cũng không muốn xử lý, cuối cùng chủ nhân của ngày hôm nay là Khang vương, để cho hắn xử lý đống lộn xộn này mới là sáng suốt nhất.
Tới lầu hai, hai người đều được đưa vào một căn phòng nhỏ, cả căn phòng được trang trí đầy tao nhã, xung quanh căn phòng treo tranh chữ cùng một vài đồ vật trang trí.
Hai người đi tới cái bàn cạnh cửa sổ, từ đây cả hai có thể nhìn thấy tầng dưới các nho sinh lớn tiếng tranh cãi, hai người thấy vậy cũng không còn chú ý bên dưới, ngược lại căn phòng đối diện lại khiến hai người chú ý.
Chỉ thấy cửa sổ căn phòng đối diện đang mở ra bên trong ngồi năm người hai nữ ba nam.
Ba nam nhân anh tuấn tiêu sái, ngọc phụ lâm phong. Hai nữ nhân xinh đẹp xuất trần trên người mang theo khí tức thanh xuân.
Hai nữ nhân tuy xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại không phát ra chút khí tức phàm tục nào, ngược lại xung quanh hai người lại là phát ra khí tức thần thánh, tựa như hai nàng là tiên nữ giáng trần không ăn khói lửa nhân gian.
Tựa như nhận ra ánh mắt của Hùng và Ninh Kính một nữ nhân trong đó đưa ánh mắt về phía phòng của hai người, trong chốc lát chạm vào ánh mắt của nữ nhân Ninh Kính cơ thể run lên, hắn xuất thần trong chốc lát, phải tới khi bị Hùng đánh thức hắn mới xấu hổ hướng về cô gái cười xin lỗi rồi rời mắt đi không dám nhìn về phía cô gái.
Cô gái thấy vậy cũng cười chào hỏi lại hai người rồi rời mắt khỏi hai ngươi trước khi ánh mắt nàng rời đi còn không quên quét qua trên người Hùng một lượt.
“Thật đáng sợ, người tu tiên đáng sợ như vậy.”
Ninh Kính hồi tưởng lại chuyện vừa rồi mồ hôi thấm ướt trán.
“Tu tiên?”
Hùng nghi ngờ hỏi.
Ninh Kính thấy ánh mắt nghi ngờ của Hùng lên tiếng giải thích.
“Thiên Hùng huynh ngươi hẳn là biết về tu tiên đi?”
“Ân ta biết về tu tiên. Nhưng không phải chỉ có Giao Trì thánh địa là nơi tu tiên duy nhất trên thế giới sao? Không lẽ những người đó…”
Hùng nhìn về phía căn phòng đối diện, ánh mắt hắn mang một chút ý vị khó có thể nhìn thấy.
“Không sai, những người đó là đệ tự của Giao Trì thánh địa.”
Ninh Kính khẳng định suy đoán của Hùng, hắn nhìn lướt qua căn phòng đối diện rồi nói tiếp.
“Trong năm người kia có bốn người tới từ Giao Trì thánh địa, là hai cô gái cùng hai nam nhân ngồi cùng nhau, còn người ngồi một mình là Cố công tử của Cố gia. Nghe nói cố công tử có quen biết với đệ tử của Giao Trì thánh địa nên thái hậu đã cử ngài ấy tiếp đón bọn họ.”
Cố gia là một trong tứ đại gia tộc lớn của đế quốc, gia chủ Cố gia hiện tại Cố Lăng hiện là tể tướng đương triều, cũng là người đứng đầu của phe hoàng quyền, phe phái đối đầu với phe của thái hậu hiện tại.
Còn việc tại sao thái hậu lại yên tâm để vị cố công tử này tiếp đón đệ tử của giao trì thánh địa cũng rất đơn giản.
“Người tu tiên không can thiệp phàm trần.”
Đây là luật do Diêu Hy thánh chủ đặt ra, tất cả đệ tử của Giao Trì thánh địa đều phải tuân thủ.
Nghe nói trước kia có đệ tử của Giao Trì thánh địa không tuân quy củ, tự ý sử dụng ảnh hưởng của người tu tiên để can thiệp vào chuyện kế vị của Già gia đế quốc.
Quốc vương của Già gia đế quốc đương nhiên không chấp nhận hành vi này đã cử tể tướng của mình tới gia trì thánh địa làm loạn.
Việc này tới tại Diêu Hy thánh chủ cuối cùng vị đệ tử này đã bị phế bỏ tu vi trở thành người phàm. Lúc đó toàn thiên hạ mới biết Diêu Hy thánh chủ nói là thật.
Nhắc đến Diêu Hy thánh chủ cũng không có quá nhiều ghi chép về nàng.
Tương truyền nàng đến từ tiên giới, bốn ngàn năm trước nàng hạ phàm tới giới này, dựng nên Giao Trì thánh địa, thu một ít đồ đệ truyền thụ công pháp tu tiên.
Nhưng điều đáng nói ở đây là tại sao nàng lại tới thế giới này, nơi ngay cả một người tu tiên cũng không tồn tại. Nàng cũng không truyền bá phương pháp tu tiên ra bên ngoài, tất cả đệ tử của Giao Trì thánh địa đều bị cấm truyền bá công pháp tu tiên, những đệ tử vi phạm bị trục xuất sư môn đều bị xóa đi ký ức về công pháp.
Nàng tới thế giới này thu một ít đồ đệ rồi để yên mọi thứ, không can thiệp hay ảnh hưởng gì quá nhiều tới thế giới. Một hành động cực kỳ bất hợp lý.
“Không biết đệ tử của Giao Trì thánh địa tại sao lại tới đây?”
“Nghe nói là lịch luyện hồng trần. Đệ tử của Giao Trì thánh địa cứ một thời gian sẽ rời núi lịch luyện, sau khi trở về sẽ tập trung đột phá, chỉ cần đột phá thành công thì sẽ được đưa tới tiên giới tiếp tục tu luyện.”
Nhắc tới tiên giới ánh mắt Ninh Kính mang theo một tia hướng tới.
“Oh! Tiên giới!”
Hùng xoay chén trà trước người cảm khái, hắn nở nụ cười mang theo một chút ý vị.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thuần nữ thần công |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Liếm tinh trùng, Người và thú (Sex thú), Truyện bú cặc, Truyện liếm chân |
Tình trạng | Update Phần 16 |
Ngày cập nhật | 14/08/2025 05:55 (GMT+7) |