Chỉ là nếu hiện tại bỏ cuộc thì thật tiếc a, cơ duyên đang ở trước mắt, nếu vì chút thể diện mà buông bỏ thì thực uổng phí mọi cố gắng. Trong lòng những người này cũng đã âm thầm làm ra quyết định.
Cũng có những tu sĩ xuất thân từ danh môn chính phái, được giáo dưỡng nghiêm ngặt. Gương mặt bọn họ tái mét hoặc đỏ bừng vì tức giận và xấu hổ.
Phải biết lúc nãy khi uống lấy ly nước lồn cùng tinh dịch đó đã là chuyện quá quắc nhất mà họ phải chịu rồi, hiện tại lại còn bắt tham gia vào cái thịnh hội dâm dật vô đạo nữa, làm sao có thể chấp nhận nổi.
Xem ra cái gọi là cơ duyên mà những ả nữ nhân lẳng lơ trơ trẽn kia nói cũng chỉ là mồi nhử béo bở để buộc mọi người sa đà vào những trò chơi hoan lạc vô độ không biết liêm sỉ của họ mà thôi.
Làm người ai cũng có điểm mấu chốt của riêng mình, đối với một bộ phận tu sĩ tính cách tương đối bảo thủ cứng nhắc thì họ tuyệt đối sẽ không để bản thân lọt vào hố lửa không có đường quay lại.
Lúc nãy họ nhắm mắt uống ly dịch thủy kia cũng là vì lo ngại Lạc Thủy sẽ không vui mà ra tay đồ sát, hiện tại thấy những người từ chối đều có thể rút lui an toàn vậy thì họ còn chần chừ gì mà không chịu rời đi. Cơ duyên đôi khi không đáng để đánh đổi danh dự a.
Thế là lập tức trong đám đông có hàng ngàn cánh tay giơ lên biểu thị ý muốn rút lui khỏi thịnh hội. Những người này đa số đều có đặc điểm là độ tuổi trung niên hoặc già cỗi, mặt mũi nghiêm trọng khó gần.
Lạc Thủy cũng không hề dây dưa búng tay một cái lại giống khi nãy đem đám người khó gần này dịch chuyển hết ra bên ngoài. Cuộc vui này nàng cần là chất lượng chứ không phải số lượng, bởi vậy ngay từ đầu đào thải bớt những kẻ cứng nhắc hủ lậu thì lát nữa khỏi sợ mất hứng.
Nàng lại vung tay cầm lấy hai tụ bảo bình ném tới phân phát cho những kẻ kia mỗi người hai khoả đan dược. Một cái vẫn là Minh Duệ Đan, còn lại là Tẩy Tủy Đan giúp người dùng đạt được một lần tân sinh tẩy cốt phạt tủy. Đây đều là đan dược cấp độ Địa Tiên nên đám người bị loại bỏ vẫn vui vẻ tiếp nhận.
Lạc Thủy nhìn lại tình hình bên dưới, đại sảnh lúc này đã dần trống trải bớt, từ hơn năm vạn người lúc đầu giờ chỉ còn khoảng bốn vạn. Tỷ lệ nam nữ cũng khá là chênh lệch, cứ độ mười nam nhân thì mới có một nữ lưu.
Điều này cũng dễ lý giải, so với nam nhân tính tình phóng khoáng dễ dàng chấp nhận cuộc chơi dâm loạn thì phái nữ có vẻ dè dặt xấu hổ khó chấp nhận hơn, vả lại trong giới tu hành thì nữ luôn ít hơn nam là chuyện thường tình.
Số lượng vẫn còn khá nhiều, Lạc Thủy sau một phen ngẫm nghĩ thì cũng đưa ra giải pháp, nàng cần phải làm thêm vài bài thử thách nữa loại bỏ bớt số đông người không phù hợp, cuộc chơi sắp tới chỉ có tinh anh đáp ứng những yêu cầu khắt khe thì mới có thể tham gia.
“Tốt a, vậy thì những người còn đứng ở đây tất cả đều tình nguyện chấp nhận với luật chơi do thiếp thân đặt ra có đúng hay không? Nếu đã thế thì nhất định không được hối hận đâu đấy nhé.”
Nói rồi nàng lại đảo mắt đánh giá một vòng, những người hăng hái lập tức xu nịnh gật đầu lia lịa hứa chắc sẽ không bao giờ bỏ cuộc giữa chừng. Mà mấy kẻ ở lại vì lợi ích thì có vẻ chột dạ hơn, bọn họ không biết sau này bản thân có hối hận hay không nhưng nếu bây giờ bỏ cuộc thì chắc chắn sẽ rất nuối tiếc.
“Được rồi, tiếp theo chúng ta liền làm tốt vài khâu chuẩn bị lựa chọn kỹ càng người để tham gia thịnh hội. Như các vị đã thấy bên phía chúng ta đã sớm không còn mảnh vải rồi, để cho bữa tiệc thêm phần hòa đồng xin mời mọi người cũng giống như thiếp thân tự mình cởi bỏ hết y phục đi nào.”
Lời nói nhẹ nhàng của Lạc Thủy lại như một thanh búa tảng đập mạnh vào tai từng người có mặt ở đây bất kể là nam hay nữ trong sảnh hay ngoài cung điện.
Bọn họ kẻ nào cũng há hốc mồm không ai nói thành lời, ai có mặt cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng với những yêu cầu quái gở từ nàng nhưng không ngờ vừa bắt đầu đã muốn đem họ tất cả đều lột sạch.
Đám người ai nấy tràn đầy hoang mang nhìn nhau, nhất là những nữ tu sĩ, các nàng lúc này mặt hết tái lại đỏ, dù đã chấp nhận tham dự thịnh yến vì muốn có được cơ duyên lớn nhưng bảo các nàng giống như mấy nữ Tuyết Liên Cung cứ thế lột sạch trần trụi ra cho cả vạn gã nam nhân ngắm nhìn thì nhất thời ai mà chấp nhận nổi.
Phía các nam tu sĩ thì có vẻ thoải mái hơn, ngoại trừ vài tên tính cách bảo thủ thì những người còn lại ai nấy đều không kìm nén được biểu cảm háo hức khi được nhìn ngắm nhiều nữ tử cùng lúc khoả thân như vậy.
‘Chư vị đạo hữu mau làm ra quyết định đi nào. Ôi, y phục chẳng qua chỉ là lớp vỏ che đậy, mà chân đạo luôn hướng về bản chất thuần khiết nguyên thủy nhất. Nếu các người đã chấp nhận luật chơi vứt bỏ luân lý phàm tục thì hà cớ chi còn cố chấp với mấy mảnh vải?
Kẻ nào còn giữ xiêm y hẳn là lòng còn vướng tục niệm, chưa thể cùng chúng ta hòa hợp đồng hành. Nhanh lên, trong vòng nửa khắc nếu ai còn mặc y phục thì xem như đã chấp nhận bị loại bỏ khỏi thịnh hội.’
Lời nói nghe qua hết sức vô lý của Lạc Thủy lại làm đám đông dao động không thôi. Ngay lập tức gần nửa số người bên dưới đại sảnh như đã làm ra quyết định, họ không chần chừ tự mình bắt đầu cởi bỏ quần áo. Trong đó đa số là nam giới, cũng có một bộ phận nữ lưu tính cách phóng đãng thoải mái thoát y.
Rồi giống như hiệu ứng dây chuyền, những người khi nãy còn đang băn khoăn thấy đồng bạn đã cởi thì cũng hành động theo. Nếu một người làm thì chỉ có người đó xấu hổ, nhưng nếu tất cả cùng nhau làm thì không ai xấu hổ cả.
Đó là hiện tượng tâm lý đám đông, khi cả tập thể cùng cởi đồ, không ai cảm thấy mình là kẻ lạc loài nữa, điều đó giúp tâm lý của họ giảm bớt áp lực. Nếu bạn không ngại thì người khác sẽ ngại.
Dưới sảnh lớn rộng đến mức âm thanh vọng lại thành tiếng vang mơ hồ, hơn hai vạn người đã hoàn toàn trút bỏ y phục. Làn da trần trụi đan xen đủ sắc độ, từ trắng hồng đến nâu đồng, từ rám nắng sạm màu đến xanh xao nhợt nhạt.
Dáng người cũng đa dạng muôn vẻ, có kẻ cao lớn vạm vỡ, cơ bắp nổi cuồn cuộn như tạc từ đá, kẻ khác thì gầy gò, xương cốt nhô lên rõ rệt như một bộ khô lâu, bả vai khẳng khiu như cánh chim gầy, vài tên bàn tử béo múp trụi lủi như con lợn, bụng phệ ra tròn vo.
Những nữ tử với vòng eo thon thả như rắn nước hoặc hơi ngấn mỡ đầy đặn, có nàng ngực lép kẹp chỉ có mỗi núm vú nhô ra như hai con ốc vít, cũng có nàng khác bầu sữa tròn đầy như quả bóng hơi. Có người vú ngạo nghễ vểnh cao thể hiện sức sống của thiếu nữ bảo dưỡng tốt, vài phụ nhân lớn tuổi chút thì hơi xệ do năm tháng bào mòn.
Đủ loại vóc dáng thân hình, từ mông lép đến đít phổng phao như hà mã, mu lồn đa dạng hình thù âm mao, có nàng cạo sạch trắng tinh khôi, nàng khác lại để rậm dài như khu rừng đen. Mấy thiếu nữ với đoá hoa khép nép e lệ, mỹ phụ nhân thì thành thục chín mùi, còn có cả nhiều nàng núm vú cùng mép lồn đã sậm màu thâm xì, hai mảnh âm thần như hắc mộc nhĩ nhăn nheo chảy xệ, âm đạo lỏng lẻo như có thể đút vừa cả cánh tay.
Biển người ấy không ai giống ai, kẻ tự tin đứng thẳng, mặt ngẩng cao như thể chẳng có gì đáng ngượng ngùng, còn kẻ lại khép nép, hai tay vô thức che chắn những phần cơ thể vốn đã chẳng còn gì giấu giếm.
Có người cười phá lên, thoải mái như thể đây chỉ là một trò đùa, có người lại cắn môi, mặt đỏ bừng vì bối rối. Một số dường như quên mất sự trần trụi của mình, ánh mắt họ mơ màng hoặc tập trung vào nhìn ngó tứ tung.
Đám nam nhân tự tin với thân hình lực lưỡng vạm vỡ của mình chẳng chút e ngại chống nạnh như khoe mẽ, bên dưới háng là từng khúc côn thịt gân guốc đủ loại hình thù kích thước. Nhiều gã vì mê đắm các tiên tử đã sớm dựng cờ cương cứng. Vài tên khác lại ngậm ngùi che chắn vì hàng họ ngắn cũn không bằng người.
Bên phía nữ lưu cũng tương tự, các nàng cảm nhận được những ánh mắt như sói đói rình mồi của lũ nam nhân dâm tặc đang tia khắp cơ thể mình nên phần đông đều ngượng ngùng che chắn thậm chí ngồi xổm xuống ôm chặt cơ thể yếu ớt phòng thủ.
Một số nàng khác tính cách táo bạo không kém gì chúng nữ Tuyết Liên Cung chẳng chút ngại ngùng còn cố gắng ưỡn ngực vểnh mông khoe trọn vẹn những chỗ tư mật nhất. Còn có nhiều nàng thậm chí phóng đãng liên tục đảo mắt nhìn vào những nam tử có con cặc thô to rồi liếm môi một cách thèm thuồng.
Không khí trong đại sảnh đặc quánh một mùi vị kỳ lạ. Cả toà cung điện này xây dựng nên từ nước dâm của Lạc Thủy nên trong không khí luôn thoang thoảng hương thơm nhàn nhạt làm người ta cảm giác rất dễ chịu lại mang theo hiệu quả kích tình khiến họ rạo rực hạ thân.
Lúc này đây đan xen giữa mùi hương xa hoa đó là một cỗ mùi khác bốc lên, nồng hơn, thô ráp hơn, mùi da thịt nóng bỏng, mùi mồ hôi phảng phất trên những tấm lưng trần, trên những bắp tay săn chắc, trên những đường nét mềm mại của cơ thể.
Tuy tu sĩ ích cốc thân thể sẽ luôn sạch sẽ không mang tạp chất nhưng đó là những người tu đạo thuần túy vứt bỏ hết ham muốn, ăn uống và tình dục. Còn mấy cái tu sĩ cấp thấp tu hành chưa lâu vẫn còn mang dục niệm phàm tục thường xuyên ăn uống nhậu nhẹt chơi gái thì cơ thể làm sao thanh sạch cho được.
Hương khí đậm vị cương dương, mùi hôi đặc trưng tỏa ra từ hàng vạn con cặc thô ráp đang dựng cờ. Có cái bẩn thỉu dính đầy bợn trắng do đã lâu không vệ sinh, vài cây dương vật khác còn dính lấy chất lỏng vàng nhạt bốc lên mùi khai ngai ngái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 210 |
Ngày cập nhật | 14/07/2025 05:55 (GMT+7) |