Hả giận ở đâu ra?
Vương Thanh nói thẳng:
“Yêu nghiệt, trên đỉnh đầu mày ít nhất cũng phải có tới 30 mạng người, giết chết mấy tên tay sai của mày, thì có gì mà hả giận chứ?”
“Đúng vậy, chỉ có thể giết được mấy tên yêu quái dưới trướng mày, nơi này mới được bình yên!”
Vương Xích cũng mở miệng.
Nhưng ả yêu quái thủ lĩnh kia lại bỗng nhiên thở dài:
“Nhân loại các người, sát nghiệt thật sự quá nặng. Tôi đã nói rồi, chỉ vì muốn kéo dài nòi giống nên chúng tôi mới giết người để đẻ trứng thôi. Bọn chúng cùng lắm chỉ là những tên cặn bã trong xã hội con người mà thôi! Chúng chết đi cũng là một chuyện tốt…”
Ả yêu quái này lại bắt đầu trình bày thứ mà ả ta gọi là lý do.
Nhưng một câu cũng chẳng thể lọt vào tai tôi được, sau khi trải qua quá trình xuống âm phủ, tôi đã hiểu rõ.
Mỗi một sinh mạng đều rất đáng được tôn trọng.
Tuy nhiên, để trở thành một con người, là điều vô cùng khó khăn.
Mỗi người, đều cần phải tích lũy công đức trong mấy đời, thậm chí là mấy chục đời, mới có thể trở thành một sinh mạng rất tầm thường trong cuộc đời nghiệt ngã này.
Nếu muốn được sinh ra đã ở ngay vạch đích…
(Nguyên văn tác giả dùng từ “Thiên chi kiêu tử” 天之骄子: Con cưng: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời.)
Phải mất rất nhiều đời tích lũy công đức mới đạt được thành công trong một đời.
Những tên cặn bã mà ả yêu quái này nhìn thấy có lẽ thực sự đã làm việc xấu nào đó.
Nhưng trước khi trở thành con người, họ cũng đã phải dành rất nhiều công đức tích lũy được từ các kiếp trước để đổi lấy hình người ở kiếp này.
Nếu đời này họ làm điều ác, sau khi chết chắc chắn sẽ nhận quả báo xứng đáng.
Chứ không phải bị một ả yêu quái như ả tùy tùy tiện tiện, nói giết là giết.
Đây cũng là lý do vì sao những người trừ ta như chúng tôi tồn tại trên thế gian này.
Những người trừ tà được gọi là đạo sĩ, nhưng cũng bị gọi là người giành mất chén cơm âm phủ.
Chúng tôi hành động để duy trì sự cân bằng của cái được gọi là chính nghĩa, công bằng.
Nếu mỗi một tên yêu quái đều như ả yêu quái này, thấy ai làm điều ác là lập tức giết chết đối phương.
Kẻ nào làm ta chướng mắt là giết chết kẻ đó.
Khi đó thế giới sẽ chỉ đi vào một vòng luẩn quẩn, càng ngày càng tồi tệ hơn mà thôi…
Tộc Nhện Quỷ này tồn tại như thế nào, tôi không biết.
Tôi không biết tại sao bọn chúng lại sử dụng cơ thể con người để duy trì nòi giống của mình.
Nhưng xét theo lý mà nói, chủng tộc Nhện Quỷ này chính là một loài không được phép tồn tại.
Cho nên, tôi lập tức quát lớn:
“Im miệng! Số phận của con người, không phải thứ mày được phép nắm trong tay. Thiên Đạo có luật lệ, sinh tử của mỗi người đều do Thập Điện Diêm La quản lý, Phán Quan thi hành. Ả yêu nghiệt nhà mày, không có quyền được giết chết bất cứ một người nào. Cho dù là để duy trì nòi giống cho giống loài, nhưng mày cũng không được phép giết chết người sống để đẻ trứng…”
Tôi gầm lên giận dữ, nhưng ả yêu quái kia sau khi nghe xong, lại bày ra dáng vẻ vô cùng tủi thân:
“Nhưng mà, con của tôi sẽ có thể dễ dàng lớn lên trong cơ thể người mà, không phải sao? Người trừ tà, tộc Nhện Quỷ của chúng tôi đã chẳng còn nhiều tộc nhân nữa. Nhưng số lượng của con người lại tới hàng ngàn, hàng vạn. Cùng lắm thì tôi cũng chỉ giết đi mấy kẻ xấu mà thôi. Chẳng lẽ, cậu nhẫn tâm nhìn cả tộc của chúng tôi phải tiêu vong sao?”
Trọng giọng điệu của ả yêu quái này thế mà lại lẫn cả tiếng khóc nức nở, âm thanh quỷ dị tới ma quái.
Tôi vẫn không dao động, bởi vì tôi có đức tin vào Đạo của mình.
Tôi kiên định với tín ngưỡng của mình, tôi kiên định với những công bằng mà mình nhìn thấy khi còn ở âm phủ.
Ác giả ác báo, ở hiền gặp lành.
Tại địa phủ, dưới chân cầu Nại Hà cũng có bao nhiêu linh hồn phải chịu đau khổ đến tận cùng.
Bởi vì thế, tôi không có bất cứ lý do gì để hoài nghi với niềm tin và Đạo của mình.
Cho nên, tôi đã nắm chặt kiếm Thái Nguyên, chuẩn bị ra tay thêm một lần nữa.
Nhưng nào ngờ, vào lúc này, lão Phong lại đột nhiên giữ chặt cánh tay của tôi, sau đó nói với tôi:
“Lão Đinh, lời ả nói cũng không sai, cậu thả ả đi đi…”
Nghe lão Phong nói như vậy, tôi không khỏi giật thót.
Tôi nghĩ thầm: Lão Phong, cậu đang làm cái quái gì vậy?
Vội quay đầu nhìn lại, tôi phát hiện lão Phong đang nhìn mình với vẻ mặt nghiêm túc.
Tuy nhiên trong ánh mắt cậu ta lúc này, lại tràn ngập vô số tơ máu màu đen…
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thi-quyen-5/
Tôi quay đầu nhìn lại, phát hiện trong đôi mắt của lão Phong thế mà lại tràn đầy tơ máu màu đen.
Những tơ máu kia tuy không quá dày đặc, cũng rất nhỏ, nhưng đã che phủ lòng trắng của lão Phong, đã sắp lan tới lòng đen của cậu ta rồi.
Nhìn thấy thế, tôi lập tức choáng váng.
Đây, đây là làm sao vậy?
Không đúng, xem sắc mặt của lão Phong cùng với cách nói chuyện của cậu ấy…
Nếu tôi không đoán sai, tên nhãi này có khả năng đã bị ả yêu quái Nhện Quỷ trước mặt này mê hoặc rồi.
Trước đó Vương Phượng cũng đã từng nói qua, ả Nhện Quỷ này có năng lực mê hoặc lòng người.
Nhưng tôi vừa chỉ kịp nghĩ tới đây, còn không kịp có phản ứng gì…
Tử U đứng ở bên cạnh đã đột nhiên quay đầu lại.
Sau đó, cô ấy cất chất giọng nói, xen lẫn sự ưu thương:
“Đinh Phàm, bọn họ dường như rất đáng thương. Có phải chúng ta đã hơi quá đáng rồi không? Không thì, chúng ta tha cho bọn họ đi được không? Bọn họ, chẳng qua chỉ đơn giản là muốn sống sót mà thôi…”
Khi Tử U nói chuyện, tôi lại quay sang nhìn về phía cô ấy.
Kết quả, Tử U cũng chẳng khác gì lão Phong, trong hai mắt của cô ấy đã phủ đầy tơ máu màu đen.
Lúc này, cô ấy cũng bắt đầu nói thay cho ả Nhện Quỷ kia, không chỉ nổi lên lòng thương cảm, mà thậm chí còn muốn buông tha cho bọn chúng.
Hơn nữa, Tử U vừa mới dứt lời…
Năm người Tấn Tiệp Môn là Vương Thanh, Vương Sơn, Vương Phi, Vương Hổ, Vương Xích, thậm chí đến cả Hồ Mỹ cũng đều xoay người lại.
Họ cũng bắt đầu nói với tôi những lời y hệt, nội dung đại khái là đều muốn tôi buông tha cho ả Nhện Quỷ kia…
Nhìn thấy điều này, tôi đã có thể chắc chắn 100% rồi.
Ả Nhện Quỷ kia đã hoàn toàn mê hoặc tâm trí của tất cả mọi người.
Tôi đột nhiên nhìn về phía ả Nhện Quỷ ở cách đó không xe, đồng thời nói: “Mày đã mê hoặc bọn họ?”
Nói rồi, cả người tôi tản ra đạo khí mạnh mẽ, chuẩn bị trực tiếp ra tay với ả ta.
Nhưng cảm xúc của ả Nhện Quỷ vẫn không có chút dao động, vẫn bày ra dáng vẻ yếu đuối nhu nhược, nói:
“Người trừ tà, vì sao cậu cứ cố chấp như vậy? Không phải bọn họ đều nhìn thấy rõ sự thật rồi hay sao? Tôi chỉ là một người mẹ bình thường thôi. Cũng chẳng khác gì những người mẹ là con người bình thường kia, tôi yêu con của mình, chúng tôi cùng lắm cũng vì sinh tồn mà thôi. Giết chết mấy tên con người bại hoại mà thôi, cũng chẳng có gì quan trọng mà?”
Tuy giọng nói của ả ta rất bình tĩnh, nhưng khi lọt vào tai của người bình thường, nó lại như âm ma vô hình.
Vô hình chung, nó sẽ ảnh hưởng từ tâm trí cho đến linh hồn của người khác.
Giọng nói này sẽ làm cho những người nghe thấy có cảm giác, lời của đối phương không hề sai.
Dường như, lời nói ấy rất có lý.
Nhưng tôi có hơi đặc biệt một chút, linh hồn của tôi “cường đại” hơn linh hồn của những người bình thường.
Hoặc, nói cách khác, linh hồn của tôi đã từng rời khỏi cơ thể một thời gian quá dài, cũng ở âm phủ quá lâu.
Chính vì điều này đã làm cho tôi có năng lực nhất định với mấy loại âm thanh có ma lực này, cũng không biết tại sao nữa.
Đây cũng là lý do vì sao, ban đầu dù tâm trí của tôi đã hơi lung lay…
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn có thể khôi phục được rất nhanh.
Nhưng mấy người trước mắt tôi thì không được như thế, tất cả bọn họ đều bị ma âm của ả yêu quái kia mê hoặc, do đó bắt đầu tin tưởng vào lời ngụy biện của ả Nhện Quỷ này.
Sau khi bị âm thanh ma quỷ kia thâm nhập vào trong đầu, con ngươi của bọn họ càng xuất hiện nhiều tơ máu màu đen hơn.
“Nghiệp chướng, mày không thể sống được nữa!”
Tôi càng nghe càng nổi giận, nhưng lại không biết làm thế nào để đánh thức mọi người.
Tuy nhiên, tôi hiểu rõ được một điều, chỉ cần tiêu diệt được ả yêu quái kia, mọi người chắc chắn sẽ có thể bình thường trở lại.
Cho nên, sau khi tôi gầm lên một tiếng, bèn giơ thanh kiếm Thái Nguyên trong tay lên, chuẩn bị xông lên.
Nhưng tôi chỉ vừa mới động đậy, Vương Thanh đã đột nhiên cản tay tôi lại: “Đinh đạo hữu, không được!”
Nói xong, anh ta vội lấy thân mình ra cản.
Hai mắt của Vương Thanh đã phủ rất nhiều tơ máu màu đen, phần trong mắt trắng của anh ta đã biến thành một màu đen thuần.
Tôi đột nhiên nhíu mày: “Vương Thanh, anh mau tỉnh lại đi, mau tránh ra cho tôi!”
Không chờ Vương Thanh tiếp tục nói thêm, những người còn lại trong Tấn Tiệp Môn cũng đột nhiên nhảy ra, tất cả đều muốn ngăn cản tôi.
“Đinh đạo hữu, tôi khuyên anh mau tỉnh lại.”
“Anh Đinh, anh đừng ở cố chấp không chịu tỉnh nữa!”
“Đinh Phàm, đừng ép tôi phải ra tay với anh…”
“…”
Mấy người Tấn Tiệp Môn liên tục lên tiếng, phần tròng mắt màu trắng của họ đều đã biến thành màu đen.
“Tuy rằng không biết vì sao, nhưng tôi cứ có cảm giác rằng anh đã sai…”
Hồ Mỹ cũng khẽ quát lên, yêu khí trên người cũng tản ra.
Từ khí tức tỏa ra trên người bọn họ, tôi có thể nhận ra được một loại khí tức đặc biệt, nhưng chỉ nhàn nhạt mà thôi.
Không sai, đó chính là khí tức đã tỏa ra từ trên người mấy tên yêu quái vừa chết đó.
Bọn họ đồng loạt rút trường kiếm ra, chĩa thẳng vào tôi, ngăn không cho tôi tiến lên.
“Mọi người mau tỉnh lại đi, mọi người đã bị khống chế rồi!”
Tôi lại lên tiếng, nhưng chỉ tốn công vô ích mà thôi.
Tôi vừa mới dứt lời, Tử U đứng cách đó không xa đã thình lình nói ra một câu:
“Đinh Phàm đã rơi vào Ma đạo, dám có âm mưu làm lại sinh linh trên thế gian. Các vị đạo hữu, đêm nay chúng ta hãy cùng nhau thay trời hành đạo, giết chết Đinh Phàm ngay tại nơi này!”
Nói rồi, cả người Tử U run lên, khí tức lớn mạnh phát ra.
Nhưng ngay khi giọng nói của cô ấy vang lên, lão Phong đứng ở bên cạnh cũng chĩa mũi kiếm vào tôi.
“Lão Đinh, tôi, tôi không muốn giết cậu đâu! Quay đầu là bờ đi! Không, không, tôi, làm sao tôi, làm sao tôi có thể giết cậu được…”
Lão Phong đột nhiên mở miệng, nhưng trong nháy mắt, cậu ấy lại tự phủ định lời nói của chính mình.
Dường như cậu ấy có vẻ rất đau khổ, đôi tay ôm chặt lấy đầu một cách vô thức.
“Tôi, tôi làm sao vậy, a! Đau, đau quá…”
Trông vẻ mặt của lão Phong rất đau khổ, vô cùng khó chịu, dường như cậu ấy đang đấu tranh với thứ gì đó…
Nhìn thấy cảnh này, lòng tôi không kìm được mà run lên một chút.
Anh em tốt! Quả là anh em tốt!
Dù lão Phong đã bị Nhện Quỷ mê hoặc, phần lòng trắng đã hoàn toàn biến thành màu đen.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 45 |
Ngày cập nhật | 09/07/2025 02:22 (GMT+7) |