“Cộc… Cộc… Cộc”… Có tiếng gõ cửa…
“Lãnh đạo… Phượng Phó Giám đốc đã tới…”Thanh Hà bước vào báo cáo.
– “Ừm… Mời vào đi…”… Bích Trâm ngẩng đầu lên, nói.
– “Dạ…”Thanh Hà khép cửa, trở ra ngoài, chưa đến 1 phút… Thanh Phượng mở cửa bước vào…
– “Lãnh đạo… Chị gọi em chắc là có chuyện quan trọng à… Còn lo lắng sao? Em thấy không có gì đâu, chỉ bị thương nhẹ thôi…”Thanh Phượng vừa nói vừa tự động kéo ghế ngồi, tình cảm gửa các nàng trước mặt người khác thì rất quy củ nhưng khi chỉ còn người mình thì rất là tự nhiên, không hề khách sáo.
– Chị biết, mới vừa gọi điện cho ảnh, cái giọng vẩn còn “cà chớn” lắm chứng tỏ là không sao. Gọi em tới là muốn nói cho em biết Micheal chết rồi. Lảo bị giết ở Krabi, bên Thái Lan…
– “Vậy sao? Chuyện xảy ra khi nào?” Thanh Phượng trố mắt.
– “Ba bốn ngày trước…”Bích Trâm lập lại những lời nàng vừa nói với Đức cách đây tầm 15 phút.
– “Em nghỉ lảo Micheal đánh hơi bị nguy hiểm nên có chuẩn bị trước…”Thanh Phượng trầm ngâm 1 lúc rồi nói.
– “Chị cũng nghỉ vậy…” Bích Trâm gật đầu tán đồng… Cả hai không nói rỏ nhưng trong đầu đều có ý nghỉ bộ ba Huy – Cảnh – Hầu rất có thể liên quan tới vụ này, giết người bịt miệng chẳng hạn.
– “Chị còn nhớ vụ án Nguyển thị Thanh không?”Một tia sáng lóe lên trong đầu Thanh Phượng.
– “Ừm… Ý của em là…”Bích Trâm chợt tỉnh ngộ.
– “Gần đây rò rỉ tin Uông Phú không phải là hung thủ trong vụ tiền dâm hậu sát Nguyển Thị Thanh mà là 1 người khác… Nghỉ lại trường hợp của Uông Phú, em thấy cũng kỳ lạ lắm, so với đồng nghiệp khác, hắn thăng cấp nhanh hơn hỏa tiển, tuy hắn là cháu nhưng không có lý nào Uông Hầu lại ngu như vậy chứ? Chị nghỉ có phải không? Trừ khi…”Thanh Phượng hàm súc nói.
– “Rất có thể…”Bích Trâm gật đầu… Cùng lúc chuông di động reo, nàng vội bắt máy, hung hăng vấn tội.
– A lô, hồi nãy có chuyện gì vậy? Sao cúp máy em?
– Ậy, chuyện dài lắm, mai mốt nói cho em nghe, à nè, mình nói tiếp chuyện Micheal nha, ừm… Thanh Phượng tới chưa?
– “Tới rồi… Ở đây nè…”Bích Trâm bấm “speaker” để Thanh Phượng cùng nghe.
– Tôi đây… Muốn nói gì nói đi…
– Tôi nghỉ cô nên đi qua Thailand 1 chuyến…
– “Tại sao?” Bích Trâm, Thanh Phượng đồng loạt kêu lên.
– Bích Trâm, hồi nảy không phải em đã nói anh họ của Micheal giữ trong tay chìa USB trong đó có tất cả bằng chứng của bộ 3 Huy, Cảnh, Hầu sao? Cho nên anh có giả thuyết, là giả thuyết thôi nha, họ muốn trừ đi Micheal để bịt miệng… Nếu bây giờ Thanh Phượng qua Thailand, người có tịch sẻ rục rịch anh nghỉ họ sẻ cho người theo dõi Thanh Phượng.
– “Anh muốn Thanh Phượng qua đó lấy chìa USB đem về chứ gì? Không được, như vậy sẻ rất nguy hiểm cho Thanh Phượng” Bích Trâm lắc đầu.
– “Có gì nguy hiểm chứ chị…” Thấy Bích Trâm lo mình bị nguy hiểm, Thanh Phượng cảm động.
– Hai người nói tới đâu rồi, Hi hi, ai nói Thanh Phượng qua Bangkok lấy USB chứ? Qua đó mua sắm thôi mà, có gì nguy hiểm?
– “Mua sắm? Anh… Anh muốn nói gì thì nói 1 lèo đi…” Lẻ ra là muốn mắng “nói 1 lèo đi tên mắc dịch” nhưng Thanh Phượng kịp thời nuốt 3 chử “tên mắc dịch vào bụng vì vậy tức muốn hôn mê bất tỉnh cái lối nói chuyện cà rề úp mở của hắn.
– “Đúng đó, anh thật là…”Bích Trâm càu nhàu…
– Xin lỗi nha, hôm nay hết họp tới hành nên hơi tửng 1 chút, mong 2 vị mỷ nhân đừng bắt tội, khổ thân tôi lắm…
– “Hi hi…” Thấy hắn pha trò, Bích Trâm, Thanh Phượng cười khì…
– “Tha cho anh đó, nói đàng hoàng rõ ràng đi…”Giọng Bích Trâm nghiêm túc.
– “Nà, anh nghỉ tai mắt của họ có mặt khắp nơi, biết Thanh Phượng đột nhiên qua Thailand, họ sẻ tập trung theo dõi nhất cử nhất động của Thanh Phượng mà lơ là bên em với Phương Trang, không phải em nói chìa USB sẻ được gửi qua UPS sao? Chỉ cần nhận được chìa USB là “games over”… Đúng không?
– “Hiểu rồi, tôi bây giờ book vé cho chuyến bay sáng mai…” Thanh Phượng gật đầu.
– Book vé cho sáng mai? Phải đi liền đó cô hai…
– Đi Thailand đó chứ không phải đi Sài gòn đâu à, ra đề máy xe chạy 1 mạch là tới… – Thanh Phương trả treo.
– “Ờ phải…”Bích Trâm gật đầu.
– Xê, sao khờ vậy, cái mình cần là cho họ thấy cô gấp rút vội vã qua bên Thailand như vậy họ mới khẩn trương và lọt bẩy… Bây giờ lái xe về Sài Gòn, trước khi đi nhớ khéo léo đánh tiêng là đi Thailand… Hiểu chưa…
– “Hiểu rồi… Đi liền nè đồ mắc dịch… Chị, em đi nha…”Nghe hắn nói mình khờ, tức quá, nhưng không cãi được nên không nhịn được, rút cục mắng rồi vùng vằng bỏ đi.
– Anh đó, phải dịu dàng với Thanh Phượng 1 chút… Người ta là con gái mà… Bích Trâm ôn nhu giáo huấn…
– “Hả, anh đâu có thô lỗ chứ, em nha, vừa rồi em không nghe sao, bổng dưng mắng anh là đồ mắc dịch hà… Anh đâu có làm gì đâu chứ… Người thô lỗ là cô ta mới đúng…”Đức ủy khuất.
– “Hi hi… Thôi được rồi, không nói nửa, chừng nào anh về đây?”Bích Trâm quát.
– Hi hi, xong việc về liền, bận quá mà, em cũng biết đó, qua Canada 2 tuần… Thôi bye nha, see you… Theo bài bản, Đức hôn gió rồi cúp máy, rồi lại bấm gọi.
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thang-duc-quyen-3/
Giòng Hậu giang nắng chói chang, gió thổi hiu hiu, trên sông tàu đò qua lại tấp nập, trên bờ người tấp nập, các hàng quán người ngồi đầy, kẻ nhâm nhi ly cà phê, người cầm gối xôi, khúc bánh mì, kẻ hưởng thụ dỉa bánh cuốn, tô phở hay hủ tíu, bún bò. Họ vừa ăn uống chuyện trò tán gẫu vừa chỉ chỏ ra ngoài giòng sông nơi chiếc du thuyền đang đậu nhìn như lâu đài trên mặt nước…
Đã hơn ba tuần rồi mà cơn sốt du thuyền giữa giòng sông Hậu vẩn không hạ nhiệt nhưng họ không bàn về du thuyền nửa, nó đẹp thì không cần phải nói thêm, nhìn thì biết rồi nhưng nó chỉ có một, không thay đổi. Bây giờ họ bàn về còn đám mỷ nữ, mỷ phụ trên du thuyền. Cả “một bầy” mà người nào cũng đẹp bá cháy, mỗi người một vẻ mười phần “sắc nước nghiêng thành”, đàn ông thanh niên chỉ cần vớ được 1 em thì không uổng kiếp này.
Đã như vậy rồi mà gần nửa đêm hôm qua có người thấy thêm 5 mỷ nhân được ca nô rước, đặc biệt là trong 5 người này có người nhìn ra BTV Mỷ Thể của An Giang và Diệp Chi của Kiên Giang và 1 em tây lai…
Á đù… Không chứ hả, 2 BTV… Tú Nhi của Cần Thơ, Phương Linh của Đồng Tháp đã “vớt “rồi bây giờ cả BTV Diệp Chi Kiên Giang và Mỷ Thể của An Giang cũng tới tay?”Có để cho đàn ông khác sống hay không vậy?
Trong đại sảnh rộng lớn của chiếc du thuyền, mọi người cười đùa nói cười, đám ô sin người phi lăng xăng phục vụ trà nước… Ngọc Quế và Vủ Tuấn Phong cười không khép miệng, ê a chuyện trò với các cháu, 10 đứa nhỏ đang nằm trên 10 chiếc xe nôi, các bà mẹ bên cạnh lúc nào cũng thấy nụ cười hạnh phúc trên môi. Ngọc Lan, Thái Điệp, Thanh Nhả, Đồng Giao nhìn với ánh mắt hâm mộ, ước ao…
Gần đó Tú Nhi, Thụy Vủ, Tuyết, Yến chụm đầu xù xì… Thanh Thanh, Hồng Phượng, Nguyệt, Nhả Phương, Nhả Thy cũng đang to nhỏ “truyền tin”…
Biết là họ đang to nhỏ chuyện gì… Thu Hà, Ngọc Vân, Kim Chi, Phương Anh, Thu Tâm, Ngọc Như, Thục Linh nháy mắt nhau, cười chúm chím. Gần nửa đêm hôm qua sau khi xong chuyện, các nàng đưa bọn Mỷ Thể, Diệp Chi, Jessica, Vân Anh, Thanh Hiền lên du thuyền bởi vậy chờ coi “náo nhiệt”…
“Tang ta rang tàng… Hihi, mọi người hãy yên lặng… Ngọc Lan có chuyện muốn tuyên bố…”Đang lúc này, Thái Điệp lấy miệng làm tiếng đàn để gây chú ý… Tức thì mọi người im lặng, mọi ánh mắt đổ dồn về Ngọc Lan… Má nàng đỏ hây hây, ánh mắt nhìn xuống bụng, ngập tràn hạnh phúc.
– Hả? Chuyện gì? Hi hi, không trúng số thì chắc là lên chức?
– “Ê, Nhả Phương sao dung tục vậy… Mi không thấy chị Lan vừa nhìn cái gì sao?” Nhả Thy cười mắng…
– Ouf… Oh… Chị Lan, chúc mừng nha… Hi hi…
– “Hả”Mọi người chợt hiểu, nhìn Ngọc Lan, chờ chính chủ xác nhận… Nét mặt Ngọc Quế, Tuấn Phong lộ vẻ xúc động, nhìn Ngọc Lan chờ đợi.
– “Ừm… bác sĩ đã xác nhận, được 3 tuần rồi…” Ngọc Lan gật đầu, lí nhí.
– “Tổ tiên phò hộ… Hi hi… Tổ tiên phò hộ…” Ngọc Quế, Vủ Tuấn Phong mừng khôn xiết khi biết sắp có thêm cháu…
– Hi hi… Chúc mừng chị Ngọc Lan…
– Chúc mừng chị Ngọc Lan…
– Congrats Ngọc Lan…
Mọi người hân hoan, ôm Ngọc Lan thân thiết chúc mừng.
– “Cảm ơn… Hi hi… cảm ơn…” Gương mặt rạng rở, Ngọc Lan cười trong hạnh phúc.
– “Thằng Đức biết chưa con?” Ngọc Quế cười hỏi.
– “Hi hi… Em dâu, em hỏi câu lạ thiệt, thằng Đức là cha dĩ nhiên là người đâu tiên biết rối, có phải không cháu?” Không đợi Ngọc Lan nói. Tuấn Phong phát tay, đáp thay nàng.
– “Mấy ngày trước con cùng Gia Kỳ xuống Cao Lãnh, lúc đó dùng que tự khám nên chưa chắc lắm bây giờ thì bác sĩ đã xác nhận… Chị cả và Mỷ Chi thì biết hôm qua…”Ngọc Lan bổ sung.
– “Hi hi… Đúng vậy đó má, bác hai…”Nancy, Mỷ Chi mỉm cười, gật đầu.
– “Không được, mai này nhất định phải kêu ảnh siêng năng với em mới được…” Nhả Phương xụ mặt…
– “Ha ha Hi hi…” Ngọc Quế, Tuấn Phong, Nancy, Mỷ Chi bật cười… Nancy, Mỷ Chi thầm nghỉ “Nhả Phương này thiệt, như vậy mà cũng dám nói ra miệng”…
Thật ra lúc này Tú Nhi, Thụy Vủ, Tuyết Yến, Nguyệt, Thanh Thanh, Thu Tâm, Phương Anh. Nói tóm lại ai cũng có ý nghỉ tương tự, phải bắt hắn “làm” với” mình nhiều hơn và nhất định phải “vào” bên trong chứ không miệng mồm nửa…
– “Nhớ là cách đây không lâu, Ngọc Lan nói muốn có em bé, bây giờ có tin mừng, chác là có cách hay hay là chỉ điểm cho các chị em đi…”Mỷ Chi sực nhớ nên gợi ý…
– “Phải ha, Ngọc Lan là bác sĩ mà, chắc có cách hay…”Chúng nữ nhao nhao…
– “Các cháu nói chuyện, bác đi ra ngoài đánh Thái cực…”Thấy các cháu dâu nói chuyện sinh nở, mình ở lại không tiện, Tuấn Phong dợm người đứng lên định đi ra ngoài đánh “Thái cực dưởng sinh”…
Đúng lúc này, nghe tiếng “reng” 1 tiếng, cửa thang máy mở, Mỷ Thể, Diệp Chi, Vân Anh cuối cùng là Thanh Hiền đi ra.
– “Hi hi… Thức rồi à… Sao không ngủ thêm 1 chút nữa? Lại đây, lại đây ngồi, đói bụng không tôi kêu người chuẩn bị thức ăn…”Nancy niểm nở…
Trừ các bà mẹ, sanh con cho hắn là lá “kim bài” nên địa vị vửng vàng. Các nàng khác nhìn “khách”, trong lòng dè dặt, thầm mắng thật là khốn kiếp mà, 1 lượt 5 người?
– “Hi hi… Chào tối qua mệt quá nên lăn ra ngủ…”Mỷ Thể mỉm cười áy náy. Tới nhà người ta làm khách mà ngủ trễ nên cảm thấy thẹn nhưng các nàng quả thật ra đuối sức vì mệt nên sau khi tắm rửa liền lăn ra ngủ say như chết.
– “Là ai vậy Nancy?” Ánh mắt hân hoan, Ngọc Quế mỉm cười, hỏi, tâm trạng vô cùng vui… Nghỉ “càng nhiều thì càng đông cháu, đây là chuyện tốt… Tuấn Phong cũng nghỉ vậy đồng thời vô cùng kinh hãi, thầm nghỉ thằng cháu mình “kinh” thiệt.
– “Hi hi… Để con giớ thiệu, 5 cô này là bạn của ảnh, cũng quen biết với Bích Trâm… Tối qua khuya lắm Kim Chi, Ngọc Vân đưa tới, lúc đó khuya quá nên con không muốn đánh thức mọi người, chờ tới sáng nay giới thiệu cũng không muộn… Các vị. Đây là bà nội và ông bác của các cháu… Má, bác hai, các em đây là… Hi hi, để các cô tự giới thiệu nha…”Nancy niềm nở nhưng tới phần giới thiệu thì né… Công tác giớ thiệu tên của mấy chục người là công tác “khổ sai” mà cho dủ nàng có mõi miệng giới thiệu thì họ chưa chắc nhớ nên tốt hơn là để tự làm quen với nhau.
– “Hi hi… Mỷ Thể, chào hai bác, chào các chị…” Mỷ Thể đưa tay, tự giới thiệu mình, tiếp theo là Diệp Chi, Jessica, Vân Anh, Thanh Hiền.
– “Hi hi… Sao không thấy chị Phương Linh và Thanh Tình vậy?” Vân Anh được dịp khoe quan hệ.
– “Cô quen biết với Phương Linh? À cũng phải, đều là người trong nghề truyền thông…” Mỷ Chi vở lẻ…
– “Đúng vậy đó… Phương Linh cũng biết Diệp Chi, là người cùng ngành nên biết nhau…”Mỷ Thể giải thích.
– “Vậy à…”Ngọc Quế, Tuấn Phong gật gù…
– “Quên nửa, má, bác hai… Vân Anh là con gái của nguyên Bí Thư An Giang Hoàng Trọng, bây giờ là Thứ trưởng của Bộ tài chính, còn Thanh Hiền là con gái của Phó Chủ tịch An Giang, Mỷ Thể là con của Trưởng Ban Tuyên giáo, Diệp Chi cũng vậy… Jessica thì đặc biệt 1 chút cũng vì đặc biệt này mà Jessica tới đây tạm “tị nạn”…” Nancy nói vanh vách thân phận từng người một, đế lượt Jessica thì mỉm cười “bí hiểm”…
– “Tị nạn?” Mọi người chưng hửng, sao bổng dưng chiếc du thuyền biến thành “trại tị nạn” vậy?
– “Tôi… Tôi…”Jessica lúng túng, không biết phải giải thích sao cho phải, thân phận con gái tỷ phú đã bị lộ nàng chỉ muốn tìm 1 nơi để tránh bị săn đón nhưng lại không muốn về Pháp, ít ra là trong thời gian này và nơi đây là an toàn nhất, sẻ không có ai dám tới quấy rầy.
– “Hi hi, là như vầy… Trước giờ người Long Xuyên chỉ biết Jessica là bà chủ nhà hàng nhưng thật ra là con gái của tỷ phú Pháp. Gần đây thân phận bị bại lộ nên có rất nhiều người săn đón, rất là phiền cho nên muốn tìm nơi tạm lánh 1 thời gian. Chuyện này cũng là do gả Steven gây ra đó bác hai…” Thấy Jessica ngượng, Kim Chi giải thích, nàng nói những gì hắn nói với nàng.
– “Chuyện là sao?” Nghe nói đầu đuôi mối nhợ là do Steven gây ra. Tuấn Phong lộ sắc giận.
– “Jessica… Cô nói đi…”Ngọc Quế nhíu mày.
– “Khoan… Thức ăn đã chuẩn bị cho các cô để kêu người dọn lên, các cô tới đây ngồi vừa ăn vừa nói… Các cô cứ tự nhiên nha, mọi người đã ăn xong hết rồi. Là bạn của Bích Trâm thì cũng là bạn của chúng tôi, nếu các cô thích ở bao lâu cũng được…”Nancy ân cần.
– “Ờ phải, thật là thất lể, nếu Nancy không nhắc thì quên rồi, chưa ăn gì chắc đói bụng ha, vừa ăn sáng vừa nói ha…”Ngọc Quế cười hiền hậu.
Đám phục vụ người phi dọn thức ăn cho Mỷ Thể, Diệp Chi, Jessica, Thanh Hiền, Vân Anh…
Tò mò tọc mạch nhất là phụ nữ. Con gái tỷ phú che dấu thân phận về đây làm bà chủ nhà hàng, tên Steven kia có liên quan gì tới vụ này? Chuyện hấp dẫn như vậy dễ gì bỏ qua, bởi vậy mặc dù đã ăn sáng xong rồi nhưng các nàng vẩn háo hức hóng chuyện.
– Chuyện khá dài, là như vầy… Ba tôi là Eric Nguyên, có giao tình với Thứ trưởng Trần Cao Kỳ…
– “Eric Nguyên? Ba cháu là Eric Nguyên?”Jessica vừa nói đã khiến Ngọc Quế sửng sốt, Tuấn Phong chấn kinh.
– “Bác quen biết ba cháu?” Đến lượt Jessica ngạc nhiên.
– “Eric Nguyên cùng với Bill Gates và Warren Bufett được tạp chí Forbes xếp trong top 10 của những người giàu nhất hành tinh cho nên sao lại không biết nhưng quen thì không quen… Tôi so với ba cô như là đom đóm so với ánh trăng rầm vậy…”Ngọc Quế lắc đầu mỉm cười…
– “Em dâu, anh hiểu rồi… Dạo trước có nghe hai má con họ về VN vì có người bác của Steven làm Thứ trưởng Bộ gì đó, theo như lời Jessica vừa nói thì người bác này chắc chắn là Trần Cao Kỳ. Trần Cao Kỳ biết Jessica là con gái của Eric Nguyen nên nói cho Steven biết, lảo có ý tác hợp thằng Steven với Jessica… Em dâu thấy gì chưa?”Tuấn Phong vở lẻ.
– “Jessica biết được ý đồ của Steven nên không muốn để gả được toại nguyện. Làm đúng lắm” Quế gật gù.
– “Chẳng những vậy mà chồng sắp cưới của chị Diệp Chi cũng có ý đồ đeo đuổi Jessica” Vân Anh bổ sung.
– Ai khác như thằng cha Quang Hãi, Chí Hùng hay anh hùng gi đó thì không nói làm gì, đằng này 1 tên thấy vợ sắp cưới của mình bị lôi đi mà cúi mặt miệng câm như hến á, 1 tên thì thấy người mình theo đuổi bị nguy hiểm thì giả đui… Vậy cũng miển cưỡng cho là được đi, ai dè bây giờ coi như không có gì… À, còn nửa nè, thằng Quang Hãi sợ quá ị trong quần, thúi quắc luôn…
– “Thanh Hiền, em thật là… đang ăn sao nói mấy chuyện này chứ…”Mỷ Thể nhăn mặt… Nàng không nói thì thôi, vừa nói xong, Vân Anh, Diệp Chi “Ọe…”1 tiếng, tay bụm miệng hấp tấp chạy đi tìm toilet.
– “Haha hihi…”
Ngay lúc này, tiếng di động reo lên…
– “Là ảnh gọi…”Tú Nhi nhìn màn hình bắt máy, bấm “speaker” để mọi người cùng nghe. Các nàng liền im lặng… Lúc này có quy luật mới. Mỗi ngày, thay vì gọi từng người thì không có thời giờ nên tầm giờ này là hắn gọi mà mỗi lần gọi không phải lúc nào cũng gọi Nancy, khi thì Mỷ Chi, khi thì Gia Kỳ nói tóm lại hắn thay phiên hết người này tới người kia để tránh “đại họa”… Hôm nay biết bộ tứ Tú Nhi, Tuyết, Yến, Thụy Vủ còn đang nghỉ dưởng ở trên du thuyền nên gọi nàng.
– “Chúng tôi ra ngoài…” Thấy mình ở lại không tiện… Mỷ Thể, Jessica, Thanh Hiền dợm người đứng lên muốn tạm thời lánh mặt nhưng Nancy mỉm cười, phát tay.
– Ậy, cứ tiếp tục ăn sáng đi… Không có gì quan trọng, chuyện trò thăm hỏi mấy đứa con thôi.
Biết Nancy là ai… Diệp Chi, Vân Anh lúc này cũng trở lại. Nghe Nancy nói như vậy các nàng liền ngoan ngoãn ngồi xuống…
Vân Anh thì không nói làm gì, nhưng Mỷ Thể, Jessica, Thanh Hiền chính mắt đã thấy Bí Thư Bích Trâm con gái của Chủ tịch QH cùng với hắn thì không thể giả được nhưng cũng không có gì lạ. Vấn đề là tai lại nghe TT Nguyển Trần Uyển, con gái của TBT, cùng với cháu gái của ông cụ Lý Hoàng Chương. Thêm vào đó Vân Anh còn nói cả hai chị em cháu gái của nguyên Thủ Tướng cũng là…
Không thể nào đâu, đây là thế kỷ 21 rồi, thời đại 4. 0, Làm gì có chuyện như vậy, chắc là có cái gì đó Vân Anh chưa nhìn ra? Đây là lý do mà Mỷ Thể kéo theo Jessica, Diệp Chi, Thanh Hiền muốn “tham quan” du thuyền để xem hư thực câu chuyện “ngàn lẻ một đêm có tính cách thần thoại” này.
Vấn đề là không phải chỉ có TT Nguyển Trần Uyển, Lý Gia Kỳ, Bích Trâm Bí Thư mà còn có rất nhiều cho nên kinh hãi, chấn kinh, sững sờ, sửng sốt là tâm trạng của các nàng trong lúc này… Bởi vậy khi nghe Nancy nói, liền thuận đà tiếp tục ngồi xuống, âm thầm nghe ngóng muốn tìm hiểu thêm chuyện ly kỳ.
– “Hi hi… hello các bà xả đại nhân, các em, các con, bà nội với ông Bác Hai tất cả đều khỏe chứ…”Đường dây vừa thông, Đức liền nói câu “kinh điển” để không bị mắng. Quên thăm hỏi bà nội với ông Bác Hai thì chuyện nhỏ nhưng khi hỏi thăm các nàng thì phải vô cùng thận trọng…
Các nàng bắt bẻ từng câu từng chử ngay cả thứ tự. Hỏi thăm các đứa nhỏ trước khi hỏi mẹ chúng là không được, sẻ bị mắng là “đồ vô lương tâm cúng chay rồi hất hủi ni cô, dám coi con quan trọng hơn mẹ”. Cụm từ “bà xả” cũng phải sửa đổi thành “các bà xả”… Nói tóm lại là bây giờ hắn mới thấm thía câu “sướng thằng nhỏ thì khổ thằng lớn”…
– “Ai cũng khỏe hết á, anh lo chi anh đi, vết thương ra sao rồi? Đang ở đâu vậy?” Giọng Tú Nhi có chút giận dổi, quan tâm.
– Hi hi… đâu có gì chứ, vẩn khỏe như con trâu mà… Má, Phó Loan đề nghị Giang Ngọc Hoa làm Phó Tổng GĐ phụ trách vùng Bắc Mỷ, con đã chấp thuận… – Biết Ngọc Quế ngoài cứng trong mềm, dù sao cũng là 2 chị em. Đức nói chuyện Giang Ngọc Hoa làm Phó Tổng cho Ngọc Quế biết…
– “Vậy à… Tốt… Tốt quá… Nhưng, nhưng mà…”Ngọc Quế nước mắt rưng rưng, vừa được đoàn tụ với thằng con thì chia rẻ với em gái. Tay trái là người thân tay phải là núm ruột khiến bà đau lòng vì vậy nghe hắn nói, Quế mừng không cầm được nước mắt đồng thời sợ cá tính của Ngọc Hoa sẻ mang lại không ít phiền toái cho hắn…
– “Má yên chí đi đừng bận tâm quá nhiều, mọi chuyện con nắm trong lòng bàn tay của mình…”Biết Ngọc Quế nghỉ gì, Đức trấn an…
– “Đúng đó má… Giờ má và bác hai chỉ cần hưởng thụ cuộc sống an bình là được…”Nancy phụ họa.
– À nè, Tú Nhi, hồi nãy anh có ghé qua Đức Lập, anh bổng có ý này, nói ra để mọi người nghe có được không?
– “Nói đi, mọi người đang nghe nè…”Thụy Vủ xen vào.
– Là như vầy… Hiện giờ ở Đức Lập Cần Thơ và Cao Lảnh đều xấp xỉ 200 nhân viên phần đông đều có con nhỏ, buổi sáng họ đưa con tới nhà trẻ rồi đi làm, chiều rước con trước khi về nhà cũng tốn thời giờ đó là chưa kể trời mưa ngập nước, xe cộ ùn tắc… Cho nên anh muốn mở nhà trẻ để tiện việc cho họ… Anh đã giao việc này cho cô Hồng Ngọc…
Nancy, Mỷ Chi, Gia Kỳ, Đồng Giao, Thanh Nhả nhìn nhau gật đầu, âm thầm tán thưởng…
– “Ý kiến hay, mai tụi em trở xuống đó sẻ hỗ trợ Hồng Ngọc làm tốt việc này…”Tú Nhi nói… Nàng và Thụy Vủ, Tuyết, Yến cảm thấy hổ thẹn thầm nghỉ sao mình quá hời hợt rồi.
– “Sao bổng dưng anh có ý này vậy?” Nancy hỏi.
– “Là như vầy…” Đức đem chuyện khi tới Đức Lập Cao Lảnh thấy con gái Thu Lan ngồi 1 mình nói ra… Đây là lý đo hắn chợt nghĩ đến vì phúc lợi của nhân viên Đức Lập nên muốn mở nhà trẻ để tiện việc cho họ.
Các nàng một lần nửa cho hắn điểm “10”, thầm nghỉ tên này cái gì cũng được hết tệ nhất là quá phong lưu trăng hoa, về mặt này cho hắn điểm âm – 20 thậm chí – 50 hay – 100 cũng không phải quá đáng…
Không hẹn… Ánh mắt của Thanh Nhả, Đồng Giao, song Nhả, Tú Nhi, Tuyết, Yến, Thụy Vủ. Hồng Phượng cùng lúc hướng về Mỷ Thể, Jessica, Diệp Chi, Vân Anh, Thanh Hiền âm thầm cảnh giác.
Đàn bà phụ nữ rất là nhạy cảm, Mỷ Thể, Jessica, Diệp Chi, Vân Anh, Thanh Hiền cảm nhận được địch ý đang hướng về mình… mỗi nàng trong đầu 1 ý nghỉ…
Mỷ Thể đang nghỉ: “Đừng hiểu lầm nha, tui có chút cảm tình với hắn nhưng không thể như mấy cô đâu à, no way, trên đời này bọ thiếu đàn ông sao? Yên chí đi…”
Jessica cũng đang có ý nghỉ tương tự: “Các người không cần nhìn tôi như vậy đâu, tôi chỉ là theo Mỷ Thể tới đây tạm thời tỵ nạn thôi à… Phải, tuy “soái ca” của các người đã cứu tôi 1 mạng nhưng hiện giờ đàn ông theo đuổi tôi có thể nói xếp hàng từ bắc vô nam, có lý nào tôi chịu người đàn ông có cả bầy thê tử chứ? Anh ta còn độc thân thì rất là có thể đấy…
Trừ Diệp Chi thản nhiên coi như không có gì, nàng không có tâm trí nghĩ đến chuyện khác, nàng đang suy nghỉ cặn kẻ sau này cần nên làm gì một khi trở lại Rạch Giá, nhưng chuyện trở lại với Trường Giang thì không thể nào…
Chỉ có Vân Anh và Thanh Hiền đang âm thầm trù tính… Thanh Hiền nhỏ tuổi nhưng không nhỏ nảo, nàng nghỉ “các chị không phải trước kia cũng như tui bây giờ sao? Các chị được thì tại sao cản người khác? Đừng hòng nha… Đúng là ích kỷ mà, nhưng chướng ngại vật không làm khó được Thanh Hiền này đây, úi chà, mình bây giờ là học trò của hai chị Ngọc Như và Thu Tâm, có “chỗ dựa” đó…
Vân Anh nghỉ mình đã đeo đuổi tình thầm kín bấy lâu nay, chỉ vài cái nhìn bất thiện không làm mình sợ đâu à… Chỉ cần gạo thổi thành cơm thì bắt hắn chịu trách nhiệm, trước là như vậy sau đó tình iêu từ từ bồi dưởng cũng được mà.
– “À quên nửa, giờ này Phương Anh, Ngọc Như chắc đã đưa các người bạn của Bích Trâm tới đó rồi phải không?” Đang suy nghỉ miên mang chợt nghe hắn nói tới mình liền vểnh tai chú ý cao độ nhưng nét mặt rất bình thản như là vợ chồng người ta trò chuyện để ý làm gì.
– “Ừ, đã tới rồi, anh giới thiệu cho Ngọc Như 1 đệ tử phải không? Nghe nói là rất có tiềm chất trở thành Ngọc Như thứ “2”? Hi hi…” Nói câu này, Nancy nhìn Thu hà, Ngọc Vân, Kim Chi mỉm cười, một Ngọc Như đã bá đạo lắm rồi bây giờ nếu có thêm một “Ngọc Như” sao y bản chánh nửa thì không biết giới giang hồ anh chị cán bộ hủ bại ác bá sẻ ra sao đây nhưng điều chắc chắn đối với nàng tương lai thêm 1 trợ thủ nửa thì là chuyện tốt.
– Hi hi, anh nghỉ vậy nhưng còn tùy cô ta có kiên trì hay không, nhiều khi thấy vậy nhưng không phải vậy mà còn tệ hơn ai biết được, bây giờ chỉ hy vọng thôi… À nè, đừng nói chuyện này nửa, thông báo cho các em biết trước nha, có người sắp chụp mủ anh rồi đưa lên mạng để anh bị ném đá…
– “Có phải như là chuyện trước kia có người nói anh ăn chận tiền cứu trợ?”Mỷ Chi nhanh miệng hỏi.
– Chuyện đó à, hi hi, hình như tương tự như vậy nhưng có lẻ nặng hơn một chút…
– “Mau nói ra nghe coi, dài dòng hoài…” Tiếng Mỷ Kiều quát.
– “Lóng rài hình như thành ông cụ non rồi, nói chuyện lề mề, cà rề hoài hà…”Vịnh Hà chêm vào.
– “Im lặng đi để ảnh nói… Các người ồn như vậy làm sao nói…”Tú Nhi can thiệp…
– “Hi hi, đừng nóng, chuyện này có liên quan tới bà đầm Jessica. Cái vụ 5 cô này cùng với Steven và hai anh em con Chủ tịch Tường của Kiên Giang bị bọn in đô bắt cóc thì các em cũng biết rồi. Bây giờ có người sắp tung tin lên mạng nói là do anh chủ mưu với mục đích làm anh hùng cứu mỷ nhân trước hết là lấy lòng và sau đó là cua cô ta tới tay. Hi hi…”Đức nói xong cười hi hi chẳng 1 chút phiền muộn.
– “Vậy còn cười được, là ai vậy? Mà sao anh biết?” Hiền như Gia Kỳ, Ngọc Lan cũng cảm thấy tức giận.
– “Là Steven, tối hôm qua Trần Chí Hùng gọi cho Bích Trâm nói sơ sơ là vậy, còn chi tiết thì hôm nay bà xả của Trân Thế Minh sẻ tới gặp Bích Trâm nói rõ ràng… Các em hiểu rồi chứ gì?”Trần Chí Hùng mật báo rõ ràng là Trần thế Minh qua trung gian của con trai và vợ muốn nhân cơ hội này muốn lấy lòng Bích Trâm…
Ai khác thì không nói nhưng Nancy, Gia Kỳ, Ngọc Lan đều có xuất thân nhà quan dĩ nhiên có tầm nhìn trong quan trường nên chắc chắn hiểu được, hắn không cần nói nhiều.
– “Vậy anh định làm sao?” Nancy hỏi.
– Thôi kệ đi, không có chuyện gì lớn mà… Hihi…
– “Như vậy đâu có được chứ, để em và Nhả Phương trừng trị, cho gả biết tay… Còn nhớ cái vụ con bà Chánh văn phòng Diệp nói anh ăn chận tiền từ thiện không?” Nhả Thy hung hăng.
– “Đúng đó… Anh nhịn thì gả sẻ lấn tới…”Nhả Phương.
– Ây… Hai em bớt hung hăng 1 chút đi…
– “Đức à, nó thật quá đáng, con cứ làm thẳng tay, không thể để như vậy được… Không cần nể mặt bác đâu. Nên nhớ nó không phải họ Vủ…” Nãy giờ, Tuấn Phong và Ngọc Quế ngồi yên lắng nghe, biết hắn vì nể mặt mình mà nhân nhượng vì vậy lên tiếng.
– Con hiểu mà bác hai… Hi hi… Bác và má lo giữ gìn sức khỏe đi, đừng bận tâm vì chuyện này… Con biết làm sao mà…
Mặt Jessica đen như đít nồi khi nghe hắn gọi mình là “bà đầm”, theo nàng hiểu, đại khái tiếng Việt từ “bà” có nghĩa là “già” còn “cô” là trẻ. Tức lắm nhưng nàng vẩn cố nuốt cục tức xuống bụng, ngồi nghe…
– “Anh à… Ngọc Lan có tin mừng rồi đó… bác sĩ đã khẳng định…”Nancy báo tin mừng.
– Vậy sao, vậy là nhất nhật tam hỉ rồi, mới vừa rồi Thanh Tình và Phương Linh thử, kết quả là dương tính, chỉ còn chờ bác sĩ khám lại… Ngọc Lan đâu, sao làm thinh vậy em.
– Em đây nè, khi nào anh về đây, mai mốt mỗi lần em đi khám là anh phải đi với em chứ em không đi 1 mình đâu. Ây ui, cái bụng to phình lên thật là khó coi, tại anh hết á…
– “Ha ha Hi hi…” Nghe Ngọc Lan “nhõng nhẽo”cả đám cười hi hi… Miệng cười, ánh mắt Đồng Giao, Thanh Nhả, Thái Điệp nói tóm lại các nàng bụng còn “lép xẹp” ngay giờ phút này đều ao ước được như Ngọc Lan, Thanh Tình, Phương Linh thì hạnh phúc biết bao. Bởi vậy nàng nào cũng âm thầm tính toán.
– “A hèm… A hèm… Có chuyện này anh tưởng cũng nên cho các em biết… Là như vầy, bà nội của Thanh Tình và Phương Linh…” Đức đem chuyện bà nội Bích Phượng nhờ đóng kịch với Tuyết Vân nói cho các nàng biết… Nếu làm thinh coi như không có gì, một khi các nàng khám phá ra thì đại họa lâm đầu, tốt nhất là thật thà khai báo.
Các nàng im lặng nhìn Nancy, chuyện này nên để Nancy quyết định.
– “Bà nội Bích Phượng đã nói như vậy thì anh cứ nhận lời đi… Có sao chứ, à nè, biết Phó Chủ tịch tỉnh đó tên gì không?” Nancy mỉm cười, hỏi.
– Ừm… tên là Lê Minh Đạo, người Nam Định được điều tới An Giang thế chỗ của Nguyển Xuân Hoàng… wow, anh bây giờ tin Vỏ đại Lang là có thật rồi…
– “Lê Minh Đạo?” Ha ha hi hi… Nhả Thy, Nhả Phương, Thái Điệp bổng đồng loạt cười rú lên…
– “Các em biết người này à?” Đức sửng sốt.
– “Hi hi… Anh hỏi Gia Kỳ và Ngọc Lan đi…”Nancy cố nhịn cười nên mặt nàng ửng đỏ…
– “Sao lại là em chứ, hỏi Gia Kỳ đi…”Ngọc Lan “bán cái”.
– “Cái gì hỏi mình chứ, mình không biết tên đó đâu à…” Ngọc Lan “sừng sộ”. Nét mặt rõ ràng đang nói dối.
– Thôi để em nói… Hi hi… Cái thằng cha Lê Minh Đạo lúc trước có theo chị Gia Kỳ và chị Ngọc Lan… Thằng chả nha, em chưa thấy ai xấu bằng, lùn mả tử nè, chưa già đã hói, mặt bủng da chì đã vậy còn răng thưa… Còn nửa nè, thằng chả hôi nách và hôi miệng kinh niên luôn á…
– “Thiệt?”Tú Nhi, Đồng Giao, Thanh Nhả trợn mắt, có vẻ không tin, thử hỏi trên đời này sao lại có người như vậy?
– “Hỏi Nhả Thy đi, em nói láo chết liền á. Có phải không Nhả Thy?” Nhả Phương thở phì phì…
– “Đúng vậy đó, ây ui, thằng chả vừa xấu vừa hôi như quỷ á… Ụa…”Đang nói, Nhả Phương bụm miệng ra vẻ muốn ói để diển tả…
– “Nhả Phương nói đúng đó, anh đã thấy rồi… Wow… Anh chưa từng thấy ai như vậy…”Đức kể chuyện lúc nãy đưa Tuyết Vân tới nhà hàng, không quên nói là bà nội Bích Phượng yêu cầu đóng kịch.
– “Hi hi… Anh à, cứu 1 mạng người hơn là xây 7 tháp phù đồ đó…”Mỷ Chi, Vịnh và Bích Hà cười hinh hích.
– “Mỷ Chi nói đúng đó, em biết người này, là cháu của nguyên Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, có thể nói là có chút thế lực nhưng mà em không thấy có vấn đề gì. Anh giúp cô Tuyết Vân gì đó đi…”Nancy mỉm cười… Cho dù lộng giả thành chân như Gia Kỳ, Thúy Ái thì có sao chứ chỉ là thêm 1 người thôi nhưng bà nội Bích Phượng đã mở miệng thì nhất định không thể nói không hơn nửa thật là tội nghiệp khi 1 người con gái bị tên Lê Minh Đạo này theo đuổi, thà chết sướng hơn. Đúng như Mỷ Chi nói “cứu 1 mạng người hơn là xây 7 tháp phù đồ”.
– “Anh cũng nghỉ vậy, hi hi, biết trời sinh người ta là như vậy chứ có ai muốn đâu nhưng mà lúc thấy người này anh thật là hởi ôi… Ây thôi, không nói nửa, cúp máy nha… Bye…”Đức định cúp máy, bất thình lình nghe tiếng cuống quýt gọi…
– “Khoan khoan, chờ chút, hay là luôn tiện giả làm BF của chị Jessica luôn đi để cả đám người không phiền chị ấy…” Thanh Hiền bổng lên tiếng.
– “Phải đó… Trung tướng Nancy, chị nói Trần Đức giúp Jessica đi…”Mỷ Thể nhìn Nancy hỏi vì nàng biết hắn rất nghe lời “chị cả” này.
Jessica đang nghỉ hắn có thể nào dựng vở kịch anh hùng cứu mỷ nhân để cứu mình? Rất có thể lắm, lòng người khó đọ, vì vậy âm thầm cảnh giác, quan sát mọi nhất cử nhất động của hắn. Lúc này nàng đinh ninh hắn sẻ hỏi nàng có muốn hắn giả làm BF để loại bỏ những người khác như Tuyết Vân không muốn tên Lê Minh Đạo gì đó làm phiền? Bởi vậy Jessica im lặng không nói lời nào. Nhưng rồi nàng chưng hửng khi nghe hắn nói.
– Nghe thì thấy giống nhưng suy nghỉ kỷ thì đây là 2 chuyện khác nhau… Steven, Trường Giang hay Quang Hãi hoặc Trần Chí Hùng hay ai đi nửa theo đuổi Jessica là vì cha cô ta là tỷ phú nhưng dù sao ngoại hình thì được hơn Lê Minh Đạo triệu lần… Jessica, cô đang nghe tôi nói chứ? Chuyện của cô dễ thôi, không thích thì về Pháp 1 thời gian hoặc đi tới nước nào đó du lịch cũng được, cô là con gái của tỷ phú mà, tôi không tin họ có khả năng theo cô hoài. Nhưng nếu tôi là cô đó hả, tôi sẻ không trốn tránh đâu mà đối diện thẳng để giãi quyết vấn đề… Suy nghỉ kỷ đi. Nói thì nói vậy thôi, tùy cô… Thôi vậy nha… – Đức cúp máy…
Mỷ Thể, Vân Anh, Thanh Hiền nhìn nhau chưng hửng rồi hết nhìn Jessica lại quay sang Nancy… Mỷ Chi, Gia Kỳ, Ngọc Lan song Nhả, Tú Nhi nói tóm lại các nàng không nghỉ hắn thẳng thừng từ chối nhưng trong bụng thấy vui vui…
– “Ảnh nói không sai, nhưng cô cứ yên chí, đám ruồi nhặng này tôi sẻ không để chúng yên… Thục Linh, Ngọc Như, Ngọc Vân các em biết làm sao rồi chứ gì?”Nancy mỉm cười, nụ cười vô cùng lạnh lẽo.
– “Dĩ nhiên rồi chị cả…”Đám mỷ nữ cũng cười, đều là nụ cười âm u trên các gương mặt đẹp.
– “Cảm ơn… cảm ơn các vị…” xúc động, Jessica lí nhí.
– “Cảm ơn? Hi hi, cô hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải giúp cô… Năm lần bảy lượt nó muốn kiếm chuyện thì cho nó toại nguyện… Ảnh không so đo nhưng chúng tôi rất không thoải mái…”Mỷ Chi trước hết là bật cười sau đó sắc mặt đanh lại. Mắt lộ sát ý.
– “Ậy, không cần phải nổi giận vì cái thứ dân này đâu, xử chúng nhè nhẹ thôi nhưng bảo đảm chúng sẻ nhớ cả đời… Thu Hà, nói ý kiến của em đi.”Nói câu này xong, Nancy cầm ly trà hớp 1 ngụm, mỉm cười, ê a trò chuyện với bé Thịnh như là mọi chuyện rất bình thường.
– “Nhẹ à? Chị cả đã nói như vậy, ừm… 5 năm nha, cái tội vu khống cán bộ nhà nước? Mọi người nghỉ sao?”Thu Hà đão mắt 1 vòng, hỏi.
– “Không chết là được rồi, cứ quyết định như vậy đi, sau này sẻ tởn tới già…” Nancy gật đầu…
– “5 Năm?” Mỷ Thể, Thanh Hiền, Vân Anh, Diệpchi, Jessica sửng sốt… Tưởng chỉ là phạt tiền, cảnh cáo rồi thôi… Ai dè là 5 năm, là 5 năm đó, có nặng quá không? 5 nàng chưa từng trải tính tình hiền hậu bởi vậy nhìn nhau bức xúc.
– “Nghiêm khắc quá phải không? Còn thời giờ mà, các cô nếu muốn thì thông báo nói họ khôn hồn đừng làm bậy thì không sao nhưng ngược lại để chúng tôi điều tra được, hậu quả là như vậy đó…” Nancy mỉm cười…
– “Thông báo? Chuyện gì phải thông báo, quen thân lắm sao? Em chỉ thấy tội nghiệp thôi nhưng ai làm nấy chịu, ai biểu ngu thì chịu” Mỷ Thể đính chánh.
– Phải đó, phải đó… Ai biểu ngu chi thì ráng chịu.
– Chỉ nói vậy thôi, không quen thân đâu…
Thanh Hiền, Vân Anh bày tỏ lập trường… Tuy không nói nhưng Diệp Chi, Jessica có cùng ý nghỉ: “Kiếm chuyện hại người thì nhận trái đắng là phải rồi… Trách ai được… Không liên quan tới mình…”
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thang-duc-quyen-3/
Từ hôm qua, bên ngoài “lâu đài” treo bãng “tạm nghỉ 2 ngày…”Không phải bất chợt mà là đã được thông báo với khách cách đây 2 tuần…
Lảo bản lâu lâu mới ghé 1 lần nên nhất định phải tiếp đón long trọng hơn nửa lần này buổi tiệc rất đặc biệt được tổ chức theo phong cách theo thời trung cổ bên trời Tây. Để tổ chức đêm hoành tráng này, Tiên đã tốn rất nhiều tâm huyết. Trước hết khách đến tham dự đều là phụ nữ hầu hết đã có gia đình chồng con và địa vị trong xả hội nên tên tuổi cần được bảo mật và đeo mặt nạ để không nhận biết nhau và tránh ngại ngùng. Muốn nói chuyện thì gọi nhau bằng số trên ngực… Cách ăn mặc dĩ nhiên cũng khác nhau, đủ kiểu lắm màu nên khó mà nhận ra dù là bạn thân với nhau nhưng cho dù nhận ra bạn mình cũng có sao chứ, đã tham gia buổi tiệc “nhất dạ đế vương” này thì đều là người của hắn hoặc có ý đồ “hoa rơi hửu ý”…
“Khách cũng không phải muốn giờ nào đến thì đến, đi chung thì không thành vấn đề nhưng khi đến nơi thì mỗi người được đưa đến phòng đặc biệt tắm rửa thay đố, đeo mặt nạ, ngay cả kiểu tóc trên đầu cũng được thay đổi nếu cần thì có mái tóc giả, đeo số lên ngực rồi thì người của nhóm này trộn lẩn với người của nhóm kia được “cung nữ” dẫn tới “cung điện”… Bằng cách này mà nhận ra người quen thì Tiên đành chịu, không còn cách nào khác nhưng Tiên tin tưởng khả năng này khó lắm. Quy tắc là khi “hầu hạ Hoàng thượng” cởi gì thì cởi nhưng đừng bao giờ tháo mặt nạ của mình xuống, nếu không thì đành chịu thôi…
Kim Khánh đứng ngắm mình trước gương âm thầm hãnh diện ở tuổi 50 mà mình nhìn cũng còn “ngon” bá cháy đó chứ… Rồi Khánh nghỉ “ông xả à, ông đừng trách tui nha, ai biểu ông không được chứ, tui cũng có nhu cầu huống chi em gái ông, con Phương cũng vậy đó mà… Ui chà, bà Chủ Tiên tài thiệt, như vậy mà cũng nghỉ ra, mình cũng không nhận ra người trong gương là mình nửa à, cho dù bây giờ lảo Trường cho dù đứng trước mặt cũng không nhận ra mình huống chi là ai khác. Nghỉ vậy nên càng yên tâm hơn nhiều, ngồi chờ, nghỉ tới lát nửa mà tim đập thình thịch…
Cửa mở… Một “cung nữ” bước vào, nhoẻn miệng cười, trên mặt cũng đeo mặt nạ nên chỉ thấy hàm răng trắng, theo dáng vóc, Kim Khánh đoán sau mặt nạ chắc cũng là 1 người đẹp tầm 18 là cùng.
– Phu nhân, xin mời theo tôi…
– “Ừm… được…” Kim Khánh đứng lên, bước theo sau lưng “cung nữ ” đi dọc theo hành lang, hai bên tường trang trí vô cùng sang trọng, ánh sáng lờ mờ, mùi thơm thoang thoảng vô cùng dễ chịu…
Hành lang dẫn đến thang máy, nơi đó đã có 4 “cung nữ, và 4 “phu nhân” hình dáng, vóc người lạ quắc khiến Kim Khánh hoàn toàn không biết có phải là Mai Thanh Phương? Ngọc Thy? Tuyết Hoa? Hoàng Thu Thủy hay là ai khác? Đã được căn dặn càng ít nói thì càng tốt cho nên Khánh chỉ gật đầu nhẹ, nhoẻn miệng cười coi như chào.
Kim Khánh vào thang máy cùng với 4 “phu nhân” khác, chỉ có một “cung nữ” đi theo,”cung nữ” bấm nút, cửa đóng lại, thang máy di chuyển lên trên, bầu không khí hoàn toàn im lặng… Thang máy dừng, cửa mở…
Ánh sánh chói chang nhưng không phải là ánh nắng mà là ánh đèn,”bầu trời” là khung kính xậm đen, ánh đèn lung linh lấp lánh như sao trời, tiếng nhạc êm dịu, đặc biệt là đám “cung nữ” y phục trong suốt, thấy cả bên trong, chính giữa là hồ Jacuzzi rộng lớn có thể chứa được trên 10 người, nước màu đỏ xẩm nhưng Kim Khánh đoán không phải là nước mà là rượu đỏ…
Gần đó có đám tầm 10 “cung nữ” đang đứng bên cạnh hai bàn, trên bàn đầy sơn hào hãi vị, mùi thức ăn thơm phức…
– “Hi hi, số “15”, tới đây đi, đừng e ngại gì hết, cứ tự nhiên đi nha…” Tiên thân thiết nắm tay số “15” dẫn tới hòa nhập cùng các vị “phu nhân” khác… Ở đây chỉ có bà chủ Tiên là không đeo mặt nạ. Đeo cũng vô ích thôi, ai mà không biết nàng là chủ ở đây chứ cho nên có đeo cũng vô dụng, cũng như hắn sẻ không đeo mặt nạ, có người đàn ông nào ngoài hắn chứ?
– “Số “15”… Kim Khánh sửng sốt khi nghe Tiên gọi nhưng sực nhớ không phải là mình sao? Chân đi theo Tiên, mắt nhìn quanh, cố nhận ra người quen nhưng hoàn toàn thấy không quen chút nào. Vì vậy thả lỏng tin thần, càng yên tâm hơn.
– “Hi hi… Chào mừng các chị em đã tới đây đêm nay tham dự buổi tiệc “Nhất dạ đế vương”… Mình thì các chị em cũng đã biết rồi cho nên không cần phải giới thiệu làm gì… Tưởng cũng cần nhắc lại, để bảo tồn bí mật danh tính thì khi trò chuyện với nhau, người này không nên hỏi đối phương là ai, chỉ cần xưng hô qua số trên ngực là được… À còn nửa, cho dù, hi hi, là ví dụ thôi nhe, cho dù có tình cờ biết đối phương là ai nhưng cũng đừng nói ra… Đồng ý chứ?”Tiên đứng giữa, giải thích quy tắc của “trò chơi”.
– “Dĩ nhiên là đồng ý rồi… Hi hi, Chị Tiên à, khi nào “Hoàng thượng” tới…” Phu nhân số “7” có vẻ nôn nóng, hỏi.
– Chắc cũng xấp xỉ rồi, Tiên nhìn đồng hồ…
– “Vậy bây giờ xuống tắm rượu có được không? Trước tới giờ chưa bao giờ được thử… hi hi…”Phu nhân số “12” hỏi.
– “Dĩ nhiên rồi, như vậy mới náo nhiệt… Các chị em, hãy tự nhiên đi…” Tiên đưa tay mời…
Không cần đợi mời lần thứ hai, số “12” liền đứng lên, bước tới hồ rượu, tức thì có hai “cung nữ” đến hai bên giúp nàng cởi y phục…
Một tòa thiên nhiên lộ ra, chỗ lồi thì lồi, chỗ lõm thì lõm, cặp ngực vun đầy, mông no tròn, làn da trắng mịn, giữa 2 đùi chùm lông được cắt tỉa gọn gàng hình trái tim… Chỉ có gương mặt được bao phủ nhưng qua thân hình thì ai cũng biết đây là 1 mỷ phụ…
“Là Huyền Trân…”Hôm kia Huyền Trân thản nhiên thay đồ trước mặt nên Mỷ Hạnh thấy được chỗ đó hình “trái tim”. Vì vậy bây giờ thấy liền nhận ra. Ây, Huyền Trân này không những bạo mà còn dâm nửa… Nghỉ tới đây Mỷ Hạnh chợt hổ thẹn, mình không phải cũng tới đây sao vậy thì có tư cách gì nói người ta chứ? Ậy, cũng tại con Huyền Trân hết, là nó xúi mình, nhưng nghỉ nó nói cũng đúng, chỉ có cách này mới gần gũi với thằng Đức được chứ chẳng lẽ trực tiếp nói với nó “em muốn cô thì cô cho em”… Không thể nào đâu.
Đã có người “tiên phong” tất có người khác làm theo, đã tới đây rồi còn mắc cỡ cái gì nửa chứ. Hơn nửa, hồ rượu kia quá hấp dẫn, từ nhỏ tới bây giờ chưa từng thấy qua huống chi là được ngồi trong đó tắm? Trên đời này dễ có mấy ai được như vầy chứ.
Bởi vậy lần lượt hết người này tới người kia lõa lồ bước xuống ngâm mình… Lúc này nàng nào cũng thầm nghỉ “Đắc kỷ” ngày xưa cũng là thế thôi…
Thu mặt đỏ như gấc chín, thầm nghỉ sao mình quá trụy lạc như vậy? Cũng tại chị Sáu hết, à còn có Cẩm Vân nửa… Nàng cố tìm để nhận ra ai là Cẩm Vân, ai là chị Sáu trong đám người này nhựng vô phương tìm ra…
Thục Phấn cũng đang rất khẩn trương, nàng nhìn quanh không nhận ra ai là Quyên, ai là Ngọc, rồi nàng nghỉ sao mình lại theo Quyên tới đây, nhưng nếu không làm vậy sớm muộn gì thàng chồng mình cũng dâng mình cho người khác thôi, chừng đó biết đâu là mấy ông già bụng phệ? Như vậy thà dâng cho hắn, hắn còn trẻ, lại đẹp trai hơn nửa con Quyên nói cái chuyện đó hắn mạnh lắm. Ừ hén, con Ngọc bạn Quyên có hai đứa con cũng vậy đó mà.
Ngoài Ngọc Thy, Thủy còn biết Tuyết Hoa, Thanh Phương cũng như mình hiện đang có mặt tại đây, cố nhìn quanh để nhận ra dáng quen thuộc nhưng không nhìn ra, lại thên mang mặt nạ, thầm nghỉ mình nhìn không ra chắc họ cũng không biết mình, nghỉ vậy khiến Thủy cảm thấy an tâm, tự nhiên hơn…
– “Số “3”… Xuống chơi với các chị em đi…” Tiên mỉm cười tới gần cổ vũ.
Thu ậm ừ, không nói, nàng cẩn thận không muốn Tiên nhận ra mình và chắc sẻ không ai nhận ra mình, Thu cảm thấy yên tâm. Đứng lên… Chẳng mấy chốc gần 20 thân hình lõa lồ ngâm mình trong hồ rượu… Chẳng ai nói với ai tiếng nào, chỉ nhìn nhau mỉm cười.
Tiên đắc ý, như vậy buổi tiệc “nhất dạ đế vương” hôm nay đã coi như thành công, nành chắc chắc hắn sẻ mê tơi…
Còn đang nghỉ ngợi, chợt có tiếng “tin tin”…”Hoàng Thượng” tới rồi.
– “Các vị cứ tự nhiên nha. Lát nửa mình trở lại…” Tiên nói xong quay người đi về hướng thang máy… Các “phu nhân” tim đập rộn rả nhất là các người mới.
Đức đã tới, hắn nghe Tiên nói đêm nay là đêm “Nhất dạ đế vương” có một không hai ở thời đại này nên vô cùng háo hức. Bởi vậy dẹp bỏ mọi chuyện khác qua 1 bên, tới đây trước là thư giãn sau là hưởng thụ cái đã, mọi chuyện khác hạ hồi phân giãi…
Đám đầu trâu mặt ngựa có nhiệm vụ giữ an ninh trật tự hôm nay cũng không được ở lại trong biệt thự mà phải dựng “trạm” cách lâu đài cả trăm thước để làm nhiệm vụ… Chị Tiên đã có lệnh hơn nửa biết tối nay Đức ca sẻ tới mà Đức ca tới thì hi hi… Cho nên chị Tiên nói sao thì cứ làm theo.
Bên trong chỉ toàn là đàn bà, phụ nữ… Đức vừa nhấn kèn, cửa liền mở… Đức cho xe chầm chậm chạy vào… Tiên đứng ngay cửa mỉm cười… Trên người nàng mặc chiếc áo mõng như cánh ve, trong suốt, dưới ánh đèn trông mà muốn chảy máu cam…
– “Sao rồi… Gồm những ai? Tiết lộ chút đi…”Đâng hứng tình mà thấy như vậy, Đức muốn đè ngay nàng xuống, xử lý tại chỗ nhưng cố nhịn, đêm còn dài mà, chắc chắn có nhiều tiết mục hấp dẫn khác, đã nói là đặc biệt mà.
– “Ậy, không được, như vậy anh sẻ không vui vi không có cảm giác mới lạ… Các vị “phu nhân” đang chờ đó… Tắm rửa trước nha…”Miệng nói, tay Tiên nắm tay hắn kéo. Nào biết có cặp mắt đang nhìn…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thang-duc-quyen-3/
– “Là hắn? Rúc cục Thanh Đại đã hiểu thì ra “Lảo bản” không ai khác chính là hắn…
Hai giờ trước…
Không phải bị nhốt ở trong phòng nhưng bắt đầu từ xế trưa hôm nay cho tới sáng ngày mai, bà chủ Tiên đặc biệt yêu cầu Thanh Đại đừng ra ngoài, nếu nàng cần ăn uống gì cứ gọi điện cho nhà bếp là được.
Trong lúc mất tri giác, không biết gì, khi tỉnh lại thì thấy vết thương trên người đã dược băng bó chăm sóc rất kỷ càng. Tiên là ai, Thanh Đại không biết được, nàng chỉ biết mình được Tiên chăm sóc rất kỷ và sở dỉ nàng còn thở được, phần lớn là cũng nhờ người đàn bà này. Bởi vậy người ta đã nói vậy, là người biết lý lẻ, Thanh Đại cảm thấy mình có bổn phận nên tuân thủ…
Tuân thủ thì tuân thủ đấy nhưng không vì vậy mà bỏ lòng hiếu kỳ. Từ chiều hôm qua, ai cũng bận rộn lau chùi, rồi có xe chở tới mấy thăm thùng rượu, nhìn biết là rượu đỏ. Đám bảo vệ bổng biến mất, từ sáng nay các cô nàng thì ăn mặc như cung nữ… Vậy là sao? Chẳng lẽ nơi này sắp được làm phim trường đóng phim cổ trang? Cũng có thể lắm chứ, biệt thự này giống như 1 lâu đài, dùng làm phim trường quay phim cổ trang cũng rất hợp lý…
– Tối nay lảo bản tới đó, ừ hén, mày hình như chưa gặp lảo bản phải không?
– Chưa… Đẹp trai hong?
Đang suy nghỉ, chợt bên ngoài có tiếng hai người cười rúc rích nói chuyện với nhau, cụm từ “lảo bản” khiên Thanh Đại hiếu kỳ, bước nhè nhẹ tới áp tai vào cửa, nghe.
– Dĩ nhiên rồi, hi hi… Lảo bản trẻ tuổi đẹp trai lắm, nhưng mà cái mà tao muốn nói là, chà chà, cái đó hả, tao thấy rồi, to chà bá á… Lần trước… Hi hi, một mình mà chiến tới gần 10 bà luôn á. Lúc đó mấy con nhỏ Thái làm masage xù xì cười khúc khích hoài.
– Thiệt sao?
– Thiệt chứ sao không, thiệt còn hơn vàng nửa à, mấy thằng tây đen thấy thì cũng tủi phận hèn đó hi hi… lát nửa mày sẻ thấy nếu gặp hên… Hi hi. Còn nửa nha, chiều hôm qua có xe giao tới cả trăm thùng rượu đỏ nghe nói là để làm đầy hồ “Da cu di” trên lầu 5 cho lảo bản và các bà kia tắm…
– Thiệt hả?
– Giả sao được, tôi nay mày sẻ thấy… Nà…
Nói đến đây tiếng nhỏ lại, nói gì đó khiến cả hai cười khúc khích… Tiếng bước chân xa dần…
Dĩ nhiên Thanh Đại biết “cái đó” là cái gì. Việc này khiến nàng càng nghi hoặc, quyết tâm tìm hiểu để thỏa mãn lòng hiếu kỳ cho nên từ sáng tới giờ, cứ mỗi lần nghe tiếng xe liền đến bên cửa sổ, nép mình sau tấm màn nhìn xuống… Người đến đều là mỷ phụ, họ đến có nhóm 3, nhóm 4 thậm chí nhóm 5. Tuyệt đối không có đàn ông.
Đồng tín nữ? Tới đây thác loạn? Thời buổi này cũng thường thôi… Thanh Đại gật đầu cảm thấy rất có lý nhưng rồi lại lắc đầu, rõ ràng 2 người kia kháo nhau “lảo bản” gì đó tới đây mà, cái đó của “lảo bản” to chà bá, một mình chiến tới gần 10 bà… Thanh Đại xâu mọi chuyện lại với nhau, rúc cục đã hiểu, thì ra tối nay ở đây có cuộc thác loạn hành dâm… Chứ còn gì nửa, đây là giải thích duy nhất.
Lảo bản này là ai? Thanh Đại suy nghỉ từ lúc nàng bị thương, hắn và người của hắn đưa nàng tới đây, rồi nàng nhớ lại bên cạnh hắn có rất nhiều phụ nữ. Vậy lảo bản là hắn rồi? Nghỉ vậy nên muốn biết chắc có phải là hắn hay không vì vậy từ chiều tới giờ nàng luôn nghe ngóng, mỗi lần có tiếng xe, nàng liền đến bên cửa sổ vén rèm nhìn… Bây giờ nàng khẳng định “lảo bản” quả nhiên là hắn.
Như vậy hắn cứu mình có thuần túy là vì muốn đào sâu vụ ai là kẻ đứng sau vụ đầu đạn nguyên tử hay là hắn vừa mắt với mình? Cũng có thể lắm, đàn ông háo dâm thường thấy đàn bà coi được 1 chút là vừa mắt… Ouf, hay là hắn cũng thấy thuận mắt với con Hoàng Dung?
Nhưng liền sau đó, Thanh Đại cảm thấy hổ thẹn vì đã quá coi trọng mình rồi, nếu hắn thật sự muốn làm chuyện đó với nàng cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy chứ, hắn đã cứu nàng 1 mạng chỉ cần lên tiếng là được mà, coi như là trao đổi hoặc trả ơn cũng được, nàng sẻ cho hắn thỏa mãn…
Ây, từ đầu đến cuối cũng chỉ là mình suy nghỉ thôi, muốn biết được sự thật có phải hắn 1 mình có thể hành dâm với nhiều đàn bà cũng đâu có khó gì… Vết thương tuy chưa lành hẳn nhưng leo trèo 1 chút, không thành vấn đề…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thang-duc-quyen-3/
Tiên đã chuẩn bị hết rồi… 4 vách của phòng tắm đều bẳng kiếng, được bao phủ bẳng 1 lớp màn nhung, chỉ cần bấm nút, tấm màn nhung được vén ra, nàng và hắn làm tình bên trong, bên ngoài sẻ thấy mồn một, là người bỏ công nghiên cứu soạn ra kịch bản cho buổi “Nhất dạ đế vương” ngày hôm nay thì nàng phải là người khởi đầu chứ, có lý nào để cho người khác được.
Cho nên không để các “cung nữ” mà chính nàng đích thân hầu hạ “Hoàng thượng ngự tẩm” từ việc cởi quần áo, chà lưng kỳ cọ khắp nơi khiến Đức mê tơi, tiểu huynh đệ thức giấc lâu lắm rồi, đong đưa qua lại đánh hơi tìm mồi.
– “Wow… Tiên, em thiệt giỏi… Tiết lộ chút đi, là những ai vậy?”Đức đưa ngón tay cái khen đồng thời dụ dỗ.
– “Hi hi, không được đâu, phải có bất ngờ mới vui chứ, là người đặt ra nguyên tắc của trò chơi này em không thể phá vở quy tắc của mình đặt ra được? Anh nói có đúng không? Nhưng hé lộ cho anh biết nè, có người mới đó…”Tiên ởm ờ nói.
– “Người mới?”Định hỏi thêm nhưng sực nhớ Thu Phong có nói bà xả của lảo Trường… Đức cảm thấy nóng bừng bừng, muốn hỏi thêm nhưng liền im miệng, trước sau gì cũng biết mà…
– “Nhớ nha, khi nào đối tượng gật đầu đồng ý anh mới có thể tháo mặt nạ của người ta ra…”Đi guốc trong bụng hắn… Tiên một lần nửa dặn dò…
– “Hi hi, nhớ rồi, em nói sao thì anh làm vậy… Chừng nào bắt đầu?”Đức nôn nóng.
– “Bây giờ nè… Hihi, có người còn hơi e thẹn cho nên em nghỉ mình nên giúp họ một chút.”Tiên mỉm cười lẳng lơ, tay nần niu cầm đầu tiểu huynh đệ cạ lên đầu vú mình, sục nhè nhẹ.
– Ý của em là…
Hành động thay vạn lời giải thích, Tiên tay vén tóc, cúi đầu hôn tiểu huynh đệ, môi hé mở ngậm vào, tay còn lại bấm nút.
Tấm màn từ từ được vén lên…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thang-duc-quyen-3/
– “Hỏi dượng đi… Ai cũng tốt với em và dượng hết. Còn nửa nha, nghe nói ông chủ hôm nay họp đưa ra chương trình nhà trẻ cho nhân viên khiến ai cũng phấn khởi, mọi người biết hong, mai mốt nhân viên của Đức Lập gửi con ở nhà trẻ chỉ có 750 ngàn 1 tháng thui mà là nhà trẻ 5 sao đó…” Trang, vợ Mạnh con dâu của Huỳnh Văn Kiển nét mặt đỏ bừng vì phấn khích, nói…
– “Vậy sao?” Mạnh mừng rỡ… Mai trợn mắt… Nhà trẻ 5 sao… 750 ngàn 1 tháng?
– “Đúng đó anh hai, ở Đức Lập ai có con nhỏ đều xôn xao bàn tán chuyện này”Thịnh chồng Mai nét mặt rạng rở, gật đầu…
Bữa cơm tối nay, cả nhà của Huỳnh văn Kiển vui như Tết. Không vui sao được, trước kia 2 vợ chồng già hẩm hiu 1 mình, con gái con trai dâu, rể cháu nội ngoại ngày lể ngày Tết mới về, chỉ được dăm ba bửa lại khăn gói trở lại Bình Dương…
Bây giờ thì vui rồi từ nay buổi cơm tối cả nhà quay quần ấm cúng, bầu không khí vui vẻ, hạnh phúc.
– “Quên nửa, mấy đứa bây sao không nói lương bổng vậy? Biết được bao nhiêu hong?”Bà xã Kiển… Ánh không mấy quan tâm chuyện nhà trẻ, bà chỉ thắc mắc chuyện lương bổng. Mấy đứa cháu cần gì gới nhà trẻ chi cho tốn tiền, chúng ở nhà với ông bà ngoại, nội là được rồi…
– “Ờ, má tụi bây nói phải, lương bổng khá hong sao không thấy mấy đứa bây nói gì hết vậy?” Văn Kiển gật đầu tán đồng với vợ.
– “Con và anh hai được 12 triệu tháng…”Mai nhanh miệng đáp, ở Bình dương làm cực thêm giờ phụ trội, tính luôn ngày thứ bảy chỉ được tầm 9 triệu là tối đa. Thịnh cũng vậy, 2 vợ chồng được 18 triệu trừ tiền nhà, tiền điện và mọi thứ tiền khác như tiền gửi con ở nhà trẻ, dè xẻn lắm rồi vậy trong túi chẳng còn bao nhiêu. Bây giờ làm ở ủy ban, đúng nghề còn hơn được 3 triệu lại gần nhà và không phải trả tiền thuê, ngày lể ngày Tết không cần cụ bị lên xe về quê… Khỏe biết bao nhiêu.
– Con và dượng ba được 18 triệu… Trang vợ Mạnh, hãnh diện đáp… Cũng như Mai… Trong đầu đã tính toán hết rồi Mạnh được 12 triệu, nàng thì 18 triệu… Hai vợ chồng là 30 triệu, không có nhiều chi phí như ở Bình Dương, chắc chắn sẻ có dư…
– “Nghe nói mai này nếu cần rất có thể được đi công tác ở nước ngoài…” Thịnh hí hửng khoe.
– “Công tác nước ngoài?” Mai trợn tròn đôi mắt…
– “Ừ… Hi hi, chỉ là có thể thui… Trưởng phòng nhân sự nói đó, anh ta hỏi chị với dượng ba có hộ chiếu hay không nếu không thì nên di làm… Còn hỏi nói được tiếng anh hay không… Chị nói chút chút, coi bộ phải học thêm để chuẩn bị sẵn…” Trang nói 1 hơi, sắc mặt rất vui ánh mắt bừng sáng tràn trề hy vọng.
– “Phải đó bà xả…” Thịnh gật đầu.
– “Bà xả, em coi Đức Lập có cần kế toán…” Mạnh thấy lương của vợ 18 triệu lại còn có thể đi công tác nước ngoài trong khi mình làm ở UB chỉ được 12 triệu vì vậy Mạnh liền động tâm.
– “Ờ phải…”Mai nghe cũng thấy ham, bởi vậy khi Mạnh nói, liền hưởng ứng.
– “Anh hai nói mới nhớ, nghe hôm nay ông chủ họp nói nếu có ai giới thiệu người tới Đức Lập làm chỉ cần là người có khả năng làm việc giỏi thì 3 tháng sau người giới thiệu sẻ được thưởng 2 hay 3 tháng lương… Nếu vậy thì…”
– “Hai đứa bây thật là ngu xuẩn… Nhìn xa một chút đi…”Huỳnh Văn Kiển lắc đầu, mắng.
– “Hai đứa nó nói phải mà ông, biết đâu tới Đức Lập lương cao hơn…”Bà Ánh bất bình khi nghe chồng mắng con ngu xuẩn.
– “Nhìn xa 1 chút đi, phải, lương của thằng Mạnh, con Mai tuy là ít hơn thằng Thịnh, con Trang nhưng tương lai thật là sáng sủa, hơn bây giờ gấp mấy lần… Tin ba đi…” Nói tới đây, Huỳnh Văn Kiên cầm ly rượu đế uống,”khà” 1 cái nét mặt vô cùng sẳng khoái.
“Hơn bây giờ gấp mấy lần?” 4 Người con trai con gái dâu rể lại nhìn nhau… Hôm nay so với ngày này tuần trước đã là hơn gấp mấy lần rồi, tương lai còn hơn nửa à?
– “Ông mới uống vài ly, chưa tới 1 xị đã xỉn nói ba xí ba đế rồi hả?” Bà Ánh trách chồng, nói tầm xàm bá láp để “đám nhỏ” tưởng thiệt…
– “Bà với tụi nó mà biết cái gì, nghe tui nói nè, thấy hai vợ chồng con Thy không? Tuy thằng Đương bây giờ được xuất ngoại làm việc bên Canada thật là oai phong nhưng so với con Thy vẩn còn thua 1 chút, tương lai con Thy không dừng ở đó đâu, ba tin mai này nó sẻ là Chủ tịch hay Bí Thư Huyện không chừng lên tới thành phố, chưa kể tới con Thơ đó… Bởi vậy ba tin, Mạnh, Mai… Hai đứa con chỉ cần nổ lực làm việc cho tốt thì với giao tình của nhà mình với nhà chú Thế… Trong tương lai con Thy sẻ đề bạt con với Đức Bí tịch…” Huỳnh văn Kiển nói 1 hơi…
– “Mèn ơi, ông nói tui mới nhớ… Nghe nói Trưởng Phòng tài chính huyện thời Thái Hửu Cơ chỉ là 1 viên chức hợp đồng… Cũng may là bạn của của con Thy, được con Thy đề bạt nên mới có ngày nay…”Bà Anh hai mắt sáng rở nhà bà với nhà bên kia tình thân thủ túc, có lý nào không nâng đỡ chứ?
– “Ừm… Là Hoàng Thu Thủy… Nhưng không phải nhờ quan hệ không đâu, cô ta cũng là người có năng lực nên mới ngồi vửng được cái ghế Trưởng phòng… Đức Bí tịch tuy tuổi trẻ nhưng giỏi lắm, là người biết cách làm việc, biết nhìn người… Cho nên ba mới nói chỉ cần hai anh em bây chịu khó nổ lực siêng năng làm việc thì sẻ có tương lai…” Huỳnh Thanh Kiển lại nâng ly rượu đế nhấp môi.
– “Tụi con hiểu rồi ba…” Mạnh, Mai gật đầu… Trang, Thịnh có chút nuối tiếc nhưng chỉ 1 nốt nhạc liền quên đi, quan trọng là hiện nay lương 18 triệu lại còn có thể xuất ngoại công tác. Làm người không thể quá tham và không thể đứng núi này trông núi nọ được.
– “Ông à, tui nghe nói Đức bí tịch phong lưu lắm, gái gú ê hề…”Tuy trong nhà không có người ngoài nhưng bà Ánh nhỏ giọng chỉ vừa đủ nghe…
– “Ậy… Người có tài thì có tật mà… Bà nghỉ lại đi, thời thằng Thái Hửu Cơ, thằng Nguyển Thông… Tụi nó làm được gì cho huyện, xả chứ? Chúng đều là 1 lủ ăn hại chẳng làm nên tích sự gì đã vậy còn làm hại con gái, vợ người ta. Còn nhớ chị em Thy, Thơ không, hai đứa nó cũng vì vậy mà chạy ra ngoài kiếm sống. Đức Bí tịch thì khác, từ lúc nhậm chức tới nay, có ai nghe nói cậu ta hiếp đáp ai không? Còn nửa nha, nhìn đi, huyện mình so với trước kia thay đổi 1 trời 1 vực. Nói cho bà và mấy đứa nghe nha, lúc trước cậu ta là Chủ tịch xả gì đó ở Hậu Giang, ngày chót rời đi thì cả xả xếp hàng quà cáp tiển đưa… Nhân vô thập toàn mà, có một chút khuyết điểm thì có sao? Miển là đừng bức hiếp người như thằng Thái Hửu Cơ là được rồi, hiện nay có nhiều nhà còn hy vọng gả con gái cho Đức Bí tịch làm bé đó…”Huỳnh văn Kiển nói 1 hơi…
– “Ha ha Hi hi…” Cả nhà Huỳnh văn Kiển bật cười… Ai cũng coi tật phong lưu của Đức Bí Tịch là chuyện thú vị.
– “Đức Bí tịch còn trẻ như vậy mà đã là Bí Thư kiêm chủ tịch… Chắc chỗ dựa lớn lắm hả ba?” Mạnh ngập ngừng hỏi, cũng là câu hỏi của vợ và hai vợ chồng Mai, Thịnh.
– “Ừm… Chú Thế nói với ba con Thy nói… Đức Bí tịch…” Tuy ngà ngà say nhưng Huỳnh văn Kiển thấp giọng đến nổi 5 người. Bà Ánh, con trai, con gái dâu, rể chụm đầu ghé tai mới có thể nghe rỏ, nghe xong thì trợn mắt há mồm.
– “Mấy… Mấy chục…” Bà Ánh lắp bắp, gần như á khẩu…
– “Ừm… Nghe xong thì để trong bụng, đừng bép xép nha…” Kiển gật đầu, không quên dặn dò bà xả và đám con giữ bí mật…
– “Ý… Ông à, có khi nào con Thy…”Bà Ánh sực nhớ, thì ra tật xấu của Đức Bí tịch là… là… Cũng phải con Thy đẹp quá mà…
– “Ậy, đã bảo đừng bép xép, biết để bụng mà…” Kiển gắt vợ…
– Ờ phải phải, ăn cơm… ăn cơm… ui cha, nó chuyện nãy giờ đồ nguội hết rồi, để tui hâm nóng lại… Mai, Trang, hai đứa giúp má…
– “Dạ”…
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 3 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Tình trạng | Update Phần 56 |
Ngày cập nhật | 15/07/2025 08:39 (GMT+7) |