“Canken,” Nagi khẽ lên tiếng, giọng mang theo chút trách móc giả tạo, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt cô, một ngọn lửa hưng phấn bùng cháy. “Ta đã nghe về những trò quậy phá của ngươi rồi đấy. Ngươi có biết đã gây ra bao nhiêu thiệt hại cho Hiraku không?”
Canken cười khẽ, tiếng cười rúc rích như tiếng chuông bạc. “Vâng, thần biết. Nhưng… tại thần chán quá! Thần chỉ muốn được chơi với Bệ Hạ thôi.”
Nagi nheo mắt. Lời nói đó là thật lòng, cô biết. Nó đúng như những gì cô đã lập trình cho thuộc hạ của mình. Nhưng không chỉ là một sự khao khát đơn thuần như Cegoku hay Onyo. Với Canken, cô đã thêm thắt chút “gia vị” đặc biệt. Khác với “làm tình” chỉ gói gọn trong vài từ, dòng code của Canken phức tạp hơn: “Canken thích chơi trò chơi tình dục với Nữ Hoàng Nagi.” Cô đã biến Canken thành một con quỷ nhỏ tinh quái, khao khát những trò đùa dâm đãng cùng cô. Và điều đó, với Nagi, thật sự rất thú vị.
Một nụ cười từ từ nở trên môi Nữ Hoàng. “Vậy thì, chúng ta chơi thôi. Ngươi muốn chơi gì đây, Canken?”
“Đối kháng lên đỉnh!” Canken nhanh nhảu đáp, đôi mắt xanh biếc rực lên vẻ hứng thú tột độ. “Bệ Hạ sẽ bú cặc của Canken, còn Canken sẽ liếm lồn của Ngài! Ai lên đỉnh trước, người đó thua!”
Nagi bật cười thành tiếng, âm thanh trong vắt như tiếng chuông gió. “Thú vị! Thú vị thật!”
Trò chơi bắt đầu. Nagi cúi xuống, mái tóc xõa che đi một phần gương mặt cô. Đôi môi cô bao trọn lấy sự thô ráp, nóng bỏng của Canken, lưỡi cô lướt nhẹ, trêu đùa xung quanh. Đồng thời, cặp vú căng tròn của cô ép chặt vào vật thể đang cương cứng, tạo ra một áp lực ngọt ngào. Nagi nhắm mắt, tận hưởng cảm giác quen thuộc.
Nhưng đột nhiên, một cảm giác lạnh lẽo, trơn tuột luồn lách vào nơi sâu kín nhất của cô. Nagi giật mình mở mắt.
Canken không còn là con người nữa. Cánh tay hắn đã biến đổi, trở thành một xúc tu màu xanh sẫm, trơn láng, đang từ từ thâm nhập vào âm đạo cô. Nagi sửng sốt, rồi sự bất ngờ nhanh chóng nhường chỗ cho khoái cảm điên cuồng. Xúc tu đó không chỉ là một mà là nhiều, chúng luồn lách, xoa nắn, và xoáy sâu vào bên trong cô một cách điêu luyện, chạm đến những điểm nhạy cảm nhất mà không thứ gì khác có thể làm được.
Chưa đầy năm phút. Cô đã thua.
Một tiếng rên rỉ dài thốt ra từ kẽ răng Nagi. Cơ thể cô co giật mạnh mẽ, dâm thủy tuôn trào, bắn tung tóe lên gương mặt Canken. Hắn mỉm cười, nụ cười tinh nghịch vẫn còn đó, nhưng đôi mắt đã ngập tràn vẻ thỏa mãn.
“Bệ Hạ thua rồi,” Canken thì thầm, giọng khàn khàn đầy dụ hoặc.
Sau đó, Nagi nằm im, toàn thân thả lỏng, để Canken tiếp tục cuộc vui. Lần này, hắn trực tiếp chịch Nagi. Mỗi cú thúc đều mạnh mẽ, dứt khoát, tựa như một con thú hoang đang giải tỏa bản năng nguyên thủy. Âm thanh va chạm da thịt trộn lẫn với tiếng thở dốc, tiếng rên khe khẽ của Nagi, tạo nên một bản giao hưởng hoang dã vang vọng khắp căn phòng giam.
Từng đợt khoái cảm cuộn trào, dâng lên trong Nagi như những con sóng dữ. Cô không thể kìm nén được những âm thanh dâm dục thoát ra từ kẽ răng, tưởng chừng như muốn lay chuyển cả bốn bức tường lạnh lẽo. Bên ngoài, những tù nhân khác có lẽ chỉ nghe thấy tiếng động lạ, mơ hồ đoán là tiếng của loài vật nào đó. Chẳng ai có thể ngờ, đó lại là tiếng lòng của một Nữ Hoàng đang đắm chìm trong dục vọng.
Gần một giờ trôi qua, sàn nhà tù ướt đẫm chất dịch nhờn, dính nhớp từ cơ thể Nagi. Canken cuối cùng cũng đạt đến cực điểm, xuất tinh vào bên trong cô. Nhưng Nagi thì vẫn còn co giật liên hồi, đôi mắt mờ đi vì khoái cảm mãnh liệt. Cô không thể đếm nổi mình đã “ra” bao nhiêu lần nữa.
Một lúc lâu sau, Nagi mới dần lấy lại sức. Đôi chân không còn tê dại, cô ngồi thẳng dậy, điều chỉnh lại trang phục hơi xộc xệch của mình.
“Vui chứ, Canken?” Nagi hỏi, giọng nói vẫn còn hơi khàn, nhưng ánh mắt đã ánh lên vẻ thỏa mãn. Cô biết chắc chắn bản thân mình cũng đã rất vui.
“Vâng! Được chơi với Bệ Hạ là thích nhất ạ!” Canken nở nụ cười tươi rói, một nụ cười hồn nhiên đến khó tin khi chỉ vừa phút trước, hắn còn thực hiện những hành động táo bạo và “bệnh hoạn” nhất.
“Ngươi đã thắng ta rồi.” Nagi chuyển tông giọng, trở nên nghiêm nghị. “Tuy nhiên, tội trạng của ngươi vẫn còn rất nhiều. Án phạt 10.000 năm tù của ngươi vẫn sẽ giữ nguyên. Chỉ có lệnh của ta, ngươi mới được phép ra ngoài.” Nàng dừng lại, ánh mắt sắc bén lướt qua Canken. “Nhưng, ngươi sẽ ở đây với một vai trò mới… Quản Ngục! Như vậy, ngươi sẽ có tha hồ cơ hội để trừng phạt những tù nhân khác.”
“Thần tuân mệnh!” Canken rít lên sung sướng, giọng điệu hưng phấn như một đứa trẻ vừa được ban cho món đồ chơi yêu thích.
“Tốt lắm. Thỉnh thoảng, ta sẽ lại đến chơi với ngươi.” Nagi nói, khoe một nụ cười ẩn ý.
Vừa dứt lời, một tiếng nổ long trời lở đất bất ngờ vang lên, chấn động cả nhà ngục. Nagi khẽ nhíu mày. Cô đoán đây chính là nguyên nhân khiến Cegoku phải vội vã rời đi lúc nãy.
Nhà tù Ekyo sừng sững giữa trời và đất, được bảo vệ bởi một tấm khiên kết giới lấp lánh như mặt hồ trên bầu trời, và bên dưới là dãy núi đá lởm chởm, dựng đứng như một bức tường tự nhiên không thể xuyên thủng. Nhưng chính cái vẻ kiên cố ấy lại ẩn chứa một điểm yếu chết người. Một lỗ thủng khổng lồ xuất hiện trên vách núi, như vết sẹo xấu xí trên khuôn mặt đá. Thủ phạm không ai khác chính là Max – gã đàn ông với kích thước của một người bình thường, nhưng lại điều khiển đôi tay và đôi chân máy móc khổng lồ, khiến hắn trông chẳng khác nào một con robot chiến đấu khổng lồ.
Mỗi cú đấm của Max giáng xuống đều khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, đá vụn bắn tung tóe. Từ những cỗ máy trên cánh tay hắn, những tia điện xanh tím rít lên, xé toạc không khí và tàn phá mọi thứ trên diện rộng. Tuy nhiên, khi những tia điện chết chóc ấy lao đến Cegoku, chúng lập tức bị nuốt chửng bởi một ngọn lửa xanh ma mị, bùng lên và biến mất không dấu vết.
“Ngươi là Max, đúng chứ?” Dù xung quanh nhà tù đang chìm trong hỗn loạn, Cegoku vẫn giữ vững vẻ điềm tĩnh đến đáng sợ. Giọng hắn trầm ổn, vang vọng giữa tiếng gầm rú của máy móc. “Cuộc đột kích này của ngươi… Usalogia muốn chính thức tuyên chiến với Hiraku sao?”
“Ha ha ha!” Tiếng cười của Max the thé, chói tai như một đứa trẻ ngỗ ngược. “Ta tưởng mâu thuẫn giữa hai đế quốc đã bắt đầu từ lâu rồi chứ, Cegoku!”
Không đợi Cegoku kịp phản ứng, động cơ sau lưng Max bộc phát, đẩy hắn lao thẳng về phía Ngũ Giáp Khí như một quả pháo. Cegoku không hề nao núng. Một quả cầu lửa xanh khổng lồ bùng lên trong lòng bàn tay hắn, rồi bắn thẳng tới Max. Vụ nổ chói mắt đến mức làm cả nhà tù như ngừng thở, dư chấn rung chuyển dữ dội, kéo theo hàng tấn đá từ dãy núi đổ ầm ầm xuống, tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn kinh hoàng.
“Max… Ta biết mục tiêu của ngươi là lão già Moren.” Khói bụi dần tan, Cegoku vẫn đứng đó, không hề bị xây xát dù chỉ một sợi tóc.
“Ngươi biết thì dễ nói chuyện rồi, Cegoku.” Max vẫn giữ điệu cười cợt nhả. “Usalogia bọn ta tự hào với sức mạnh công nghệ, tuyệt đối không thể để các ngươi khai thác chúng từ Moren.”
“Chậc. Đáng tiếc.” Cegoku khẽ lắc đầu, vẻ mặt thoáng chút tiếc nuối. Hắn bắn vài quả cầu lửa nhỏ hơn về phía Max, nhưng chúng chỉ va vào lớp giáp cơ khí của Max và tan biến. “Công nghệ của Moren đã bị Jeelch phân tích xong xuôi, và lão ta bị xử tử lâu rồi. Jeelch bảo rằng công nghệ của các ngươi… thật kém cỏi!”
“Gào!” Max nghiến răng ken két, tiếng kim loại cọ xát vào nhau nghe rợn người. Nhưng nhanh chóng, hắn dằn xuống cơn bực tức đang sôi sục trong lồng ngực. “Định chơi đòn tâm lý à, Cegoku? Nhìn qua kia kìa.”
Cegoku theo hướng tay của Max. Qua lỗ thủng khổng lồ trên ngọn núi, vô số bóng dáng tù nhân đang chen chúc nhau, tìm cách trốn thoát. Con dốc leo lên đó khá cao và hiểm trở nên vẫn chưa có kẻ nào thành công. Nhưng nếu Cegoku tiếp tục bị Max cầm chân, thì chuyện tệ hại đó chỉ là vấn đề thời gian. Cuộc nổi loạn đã bắt đầu, và tình hình có vẻ đang vượt khỏi tầm kiểm soát.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ Đế Nagiga |
Tác giả | Shanai |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện sex isekai, Truyện sex viễn tưởng |
Tình trạng | Update Phần 5 |
Ngày cập nhật | 13/06/2025 01:41 (GMT+7) |