Truyện sex ở trang web truyensextv99.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.cc là trang web dự phòng của website truyensextv99.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv99.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Nhật ký chinh phục mẹ và dì » Phần 25

Nhật ký chinh phục mẹ và dì - Tác giả Cửu Long Di Quan


Update Phần 33

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 25: Mẹ Và Dì Lo Lắng

Nhắc đến Diễm My, mặt mẹ lộ ra nụ cười, rõ ràng là rất hài lòng về cô ấy. Xinh đẹp, dịu dàng, chu đáo, lại còn thân thiết với con trai mình như vậy, nhìn kiểu gì cũng thấy thích.

“Cái cô bạn học của con cũng ghê gớm thật. Mẹ đã hỏi người ta tình hình lúc đó rồi, nếu không phải con bé đó đâm cho thằng kia một nhát, thì hôm nay con không biết sẽ ra sao đâu.”

Nói đến đây, ánh mắt mẹ trở nên lạnh lùng, hai tay nắm chặt lại.

“Hào, con yên tâm, mẹ sẽ không tha cho cái thằng đã hại con đâu. Đợi nó ra viện, mẹ sẽ kiện nó, cho dù không bị tử hình thì cũng phải bắt nó ngồi tù mọt gông!”

Mẹ nói một cách đanh thép, như một con hổ cái đang nổi giận. Nhìn phản ứng của mẹ, tôi biết mẹ đã thật sự nổi giận. Mặc dù trước mặt tôi, mẹ luôn là một người mẹ hiền dịu, nhưng là người điều hành cả một bệnh viện ở trung tâm thành phố, tính cách của mẹ đâu có đơn giản như vậy. Bỏ qua những lúc tức giận, ngay cả lúc quở trách nhân viên phạm lỗi, mẹ cũng rất ra dáng, nói câu nào chắc câu đó, khiến người ta không cãi lại được câu nào. Dù sao thì một người phụ nữ một mình nuôi con, chồng lại ở nước ngoài, nếu mẹ không mạnh mẽ thì làm sao dẹp được những kẻ bên ngoài đang nhòm ngó gia đình này?

“Thôi thôi mẹ, mẹ đừng giận nữa, con khỏe nhiều rồi, mẹ không cần lo cho con đâu. Mẹ cũng đi nghỉ ngơi đi ạ.”

Thấy mẹ tức giận, tôi vội vàng an ủi, sợ mẹ giận quá hại thân.

“Vẫn là con trai thương mẹ nhất. Con đang ở trong bệnh viện của nhà mình, có cần gì cứ nói với mọi người là được. Chắc bạn con cũng sắp tỉnh rồi, để mẹ qua gọi con bé sang thăm con, con bé mấy ngày nay cũng khổ quá rồi, hy vọng thấy con nó sẽ đỡ hơn.”

Nói xong, mẹ hôn lên má tôi một cái rồi rời đi, chắc là đi gọi Diễm My.

Cộp! Cộp! Cộp! Cộp…

Mẹ vừa đi không lâu thì đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, từ xa đến gần, rồi dừng lại ngay cửa phòng bệnh của tôi. Dường như người bên ngoài đang cố gắng bình tĩnh lại, chỉnh trang quần áo để trông không quá thảm hại.

Két~

Cánh cửa được đẩy nhẹ từ bên ngoài, Diễm My thò cái đầu vào nhìn tôi trên giường. Thấy tôi nằm đó bình an vô sự, cô ấy mới cười tươi rói bước vào, đến bên cạnh rồi hôn lên môi tôi một cái.

“Hihi, Hào, anh không sao chứ, lúc trước làm em sợ chết khiếp.”

Diễm My trước mặt tôi cố tỏ ra vui vẻ, nhưng đôi mắt thâm quầng đã tố cáo trạng thái tinh thần của cô ấy mấy ngày nay.

“Anh không sao rồi, nhưng chắc trong thời gian ngắn không làm tình với em được, em phải ráng nhịn đấy nhé.”

Tôi lắc đầu, vẻ mặt đầy tiếc nuối, như thể đã nợ nần Diễm My nhiều lắm.

“Đồ dê xồm, đến lúc này rồi mà còn nghĩ đến chuyện đó. Còn bảo em nhịn, hôm nay để em xem ai mới là người không nhịn được.”

Diễm My bị tôi chọc cho bật cười. Đôi mắt to tròn của cô ấy đảo một vòng, rồi ném cho tôi một nụ cười ranh mãnh, khiến tim tôi giật thót một cái, thầm kêu không ổn.

Cô ấy bất ngờ nhoài người lên người tôi, một chân dài trong đôi tất trắng luồn vào trong chăn, gác lên chân tôi. Tay phải thì như một con rắn nước, luồn vào trong quần tôi, nắm lấy con “sâu thịt” đang mềm xìu của tôi mà mân mê.

“Hừ… đồ hư hỏng, anh nói cho rõ xem, rốt cuộc là ai đang muốn?”

Diễm My phả hơi vào tai tôi, quyến rũ như một con hồ ly tinh, khiến tôi máu nóng sôi trào, không thể tự chủ được.

“Ấy, ấy! Dừng, em ơi, anh sai rồi, là anh muốn chứ không phải em, em đừng có quyến rũ anh nữa.”

Màn trêu chọc của Diễm My khiến tôi vừa sướng vừa khổ, vội vàng xin tha. Thân thể tôi bây giờ không chịu nổi kích thích mạnh như vậy đâu.

“Hứ, cho chừa cái tội mồm mép.”

Diễm My thấy thế cũng thôi, không hành hạ tôi nữa. Dù sao thì cô ấy cũng biết tình trạng sức khỏe của tôi, không thể chịu kích thích quá lớn được.

“Anh muốn ăn trái cây không? Em rửa cho.”

“Anh muốn ăn quýt, em bóc cho anh nhé.”

“Vâng.”

Bạn đang đọc truyện Nhật ký chinh phục mẹ và dì tại nguồn: http://truyensextv2.cc/nhat-ky-chinh-phuc-me-va-di/

Ánh nắng xuyên qua rèm cửa, chiếu lên giường bệnh. Tôi đưa tay ra hứng lấy vệt nắng, cảm nhận hơi ấm từ mặt trời. Nhưng bên cạnh tôi còn có người khiến tôi cảm thấy ấm lòng hơn, so với hơi ấm đó, ánh nắng mùa thu này cũng phải thua kém một bậc.

Tôi nằm trên giường nhìn Diễm My. Cô ấy đang chăm chú gỡ những xơ trắng trên múi quýt, khóe miệng còn nở một nụ cười nhẹ nhàng, trông dịu dàng và hạnh phúc như một người vợ hiền. Giờ đây, tôi và Diễm My đã cùng nhau trải qua hoạn nạn, có thể gọi là tình yêu sinh tử. Chỉ khi mất đi rồi mới thấy quý trọng, Diễm My sau khi trải qua chuyện này, dường như càng trân trọng tôi hơn. Nhìn khuôn mặt của cô ấy, bất giác tôi cũng mỉm cười. Mặc dù tôi mới 14 tuổi, nhưng có lẽ cảm giác mà tôi đang trải qua chính là hạnh phúc của tình yêu.

Sự cố bất ngờ này khiến tôi tạm thời không có việc gì để làm. Rõ ràng tôi còn rất nhiều mục tiêu cần phải thực hiện, nhưng tôi lại không hề thấy vội vàng. Tôi đột nhiên cảm thấy, cứ nằm trên giường thế này, tắm mình trong ánh nắng, không nghĩ ngợi gì cả cũng thật thoải mái.

“Thôi kệ, chuyện sau này để sau này tính, bây giờ cứ coi như là nghỉ ngơi một thời gian vậy.”

Tôi thầm nghĩ.

“Nào, há miệng ra anh.”

Diễm My tách một múi quýt đã bóc sạch vỏ đưa đến trước mặt tôi. Tôi ăn ngay một miếng, vị chua ngọt lập tức tràn ngập khoang miệng, kích thích từng nụ vị giác đang nhạt nhẽo của tôi.

“Sao nào? Ngon không anh?”

Diễm My mở to mắt, mong đợi nhìn tôi.

“Ừm ừm, ngon lắm, cảm ơn vợ yêu nhé.”

Tôi gật đầu trêu.

“Đồ mặt dày, ai là vợ yêu của anh chứ.”

Mặt Diễm My đỏ bừng, nhưng tay vẫn không nhanh không chậm bóc thêm một múi quýt nữa đút cho tôi.

“À mà, sau khi anh ngất đi thì đã xảy ra chuyện gì? Cái thằng đâm anh đâu rồi?”

Tôi tò mò hỏi Diễm My. Cô ấy cũng không giấu diếm gì, kể lại hết mọi chuyện sau khi tôi ngất.

Thì ra gã hói đâm tôi chính là tên biến thái định giở trò sàm sỡ Diễm My trên xe buýt hôm trước. Gã đó bị bắt giam vài ngày rồi được thả, nhưng công việc thì mất, vợ cũng đòi ly hôn. Hắn cho rằng tất cả là do tôi và Diễm My gây ra, nên đã điều tra trường học của chúng tôi, rồi ra tay trả thù vào buổi chiều hôm đó. Vốn dĩ mục tiêu chính của hắn là Diễm My, nhưng bị tôi cản lại nên đã chuyển mục tiêu sang tôi.

Tôi tuy bị một dao vào vai, nhưng gã đó cũng không khá hơn. Hắn bị Diễm My đâm một nhát kéo, trúng ngay vào thận, bây giờ đã bị cắt bỏ rồi, sau này muốn sống bình thường cũng khó. Hơn nữa, đợi hắn ra viện còn bị kiện, tội sàm sỡ cộng thêm trả thù, dùng dao gây thương tích, chắc cũng đủ cho hắn bóc lịch dài dài.

Nhưng đó không phải là điều tôi quan tâm. Điều khiến tôi ngạc nhiên là lúc dì nghe tin chạy đến bệnh viện, phản ứng cũng rất kích động và lo lắng. Xem ra, khi tôi đối mặt với sự sống và cái chết, dì cũng không còn ghét tôi như trước nữa.

“Xem ra dì của anh cũng không lạnh lùng như anh tưởng đâu nhé, biết đâu anh vẫn còn cơ hội đấy.”

Diễm My nhìn tôi đầy ẩn ý, giơ tay làm động tác cổ vũ, khiến tôi đổ mồ hôi hột.

“À, vết thương của anh có nặng không? Khi nào thì được ra viện?”

Mặc dù bây giờ nằm trên giường bệnh tôi cảm thấy có một sự yên tĩnh đã lâu không có, nhưng tôi không muốn nằm đây mấy tháng trời, tôi còn có việc phải làm.

“Anh yên tâm đi, bác sĩ nói vết thương của anh tuy trông nghiêm trọng nhưng đều là vết thương ngoài da, không bị tổn thương đến xương cốt. Hơn nữa cơ thể anh cũng khỏe mạnh, sau phẫu thuật hồi phục rất nhanh, khoảng hai mươi ngày là có thể ra viện rồi. Nhưng anh nhớ là ra viện rồi đừng vận động mạnh, vết thương vẫn cần thời gian để lành hẳn đấy.”

“Haiz… Thôi được rồi, anh biết rồi.”

Tôi thở dài, xem ra trong vòng một tháng tới đừng hòng mà chủ động làm tình được, phen này phải nhịn dài dài rồi. Diễm My nhìn bộ dạng ủ rũ của tôi, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.

Bạn đang đọc truyện Nhật ký chinh phục mẹ và dì tại nguồn: http://truyensextv2.cc/nhat-ky-chinh-phuc-me-va-di/

Két~

“Hai đứa đang nói chuyện gì mà sôi nổi thế?”

Cửa còn chưa mở hết mà giọng mẹ đã vọng vào, trong trẻo và sang sảng, không còn chút mệt mỏi nào như trước nữa.

“A! Cô, con với anh Hào chỉ nói chuyện phiếm thôi ạ, chuyện phiếm thôi ạ…”

Mẹ tôi vừa bước vào là Diễm My liền bật dậy khỏi giường, luống ca luống cuống đứng vò vạt áo, nói năng cũng lắp bắp. Cảnh tượng này tự dưng làm tôi có cảm giác như nàng dâu xấu xí ra mắt mẹ chồng, dù Diễm My chẳng xấu chút nào.

“Diễm My, con ngồi đi, ở đây cứ tự nhiên như ở nhà, không cần phải câu nệ.”

Mẹ mỉm cười đi đến trước mặt Diễm My, vịn vai cô ấy rồi dìu ngồi xuống cạnh tôi, sau đó nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, ánh mắt đầy vẻ yêu thích và hài lòng không thể che giấu.

“Diễm My à, lần này thật sự cảm ơn con, nếu không có con thì Quốc Hào nhà cô không biết giờ này còn hay mất nữa. Con cũng đừng áy náy trong lòng, con cầm kéo đâm người ta là để bảo vệ Hào, đừng cảm thấy tội lỗi, biết chưa?”

Mẹ ngồi xuống cạnh Diễm My, vỗ về lưng cô ấy để cảm ơn, đồng thời an ủi cô ấy phải giữ tâm lý ổn định. Bình thường ở viện dưỡng lão, với tư cách là y tá trưởng, mẹ không ít lần phải dỗ dành những bệnh nhân đang kích động, nên việc giúp Diễm My giải tỏa áp lực tâm lý đương nhiên là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Cô ơi, con không sao ạ, phải là con cảm ơn anh Hào mới đúng. Nếu không có anh ấy thì người bị thương đã là con rồi. Tất cả là tại con, con không nên rủ anh ấy ra ngoài đi dạo.”

Diễm My nói đến đây giọng đã đổi khác, pha chút nức nở, rõ ràng là trong lòng cô ấy cũng rất tự trách. Người đẹp rơi lệ không chỉ có tôi xót, mà mẹ tôi cũng xót. Mẹ cứ vuốt lưng cô ấy rồi không ngừng an ủi, nào là người tôi đô con, bị đâm vài nhát cũng không chết được, nào là hồi nhỏ ngã từ lầu 3 xuống mà chẳng hề hấn gì. Để dỗ Diễm My mà mẹ tôi đúng là nói năng không kiêng nể gì cả.

Nhìn mẹ và Diễm My ôm nhau, tôi đột nhiên thấy mình giống như kỳ đà cản mũi.

“Gì vậy trời? Bệnh nhân là tôi mà?”

Trong lòng tôi thấy bất lực ghê gớm, nhưng nhìn cảnh mẹ và Diễm My nói chuyện hợp nhau như vậy, cũng có thể coi là một dấu hiệu cho thấy mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu sau này sẽ ổn định, hòa thuận.

Reng!

Cuộc trò chuyện bị tiếng chuông điện thoại của Diễm My cắt ngang. Cô ấy bắt máy rồi nói chuyện với người ở đầu dây bên kia. Thì ra là cô chủ nhiệm gọi, nói cô ấy đã nghỉ học 2 ngày rồi, bảo mau đến trường.

Lúc này tôi mới nhớ ra mình đã ngủ li bì 3 ngày, cuối tuần đã qua từ lâu, đã đến lúc phải đi học. Chỉ vì chăm sóc tôi mà Diễm My đã ở lại đây suốt.

“Vâng… được ạ, Vâng, em biết rồi, em cúp máy đây.”

“Diễm My, Hào bây giờ không sao rồi, con vẫn nên đặt việc học lên hàng đầu, cứ đi học đi, cuối tuần lại qua chơi cũng được.”

Mẹ tôi cũng nghe được nội dung cuộc gọi, liền giục Diễm My. Nhưng cô ấy lại nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp, không muốn rời đi.

“Em cứ về trước đi, anh không sao đâu, nghỉ ngơi một thời gian là ổn thôi. Em về đi, không thì cô chủ nhiệm gọi cho mẹ em thì không hay đâu.”

Diễm My hiểu ý tôi, đành gật đầu một cách bất đắc dĩ. Dù sao thì giữa hai đứa còn có mẹ cô ấy can dự, nếu để bà ấy biết Diễm My bỏ học để ở đây với tôi, với tính cách của bà ấy thì chắc chắn sẽ không để yên.

“Hào, vậy em đi trước nhé, anh ở đây nghỉ ngơi cho khỏe, cuối tuần em lại qua.”

Dù trong lòng không nỡ, nhưng Diễm My cũng đành phải chào tạm biệt tôi và mẹ. Nhìn bóng lưng cô ấy rời đi, tôi thầm hạ quyết tâm, đợi vết thương lành lại, nhất định phải bắt tay vào giải quyết chuyện mẹ cô ấy.

Diễm My đi rồi, chiều hôm sau có một người bất ngờ đến thăm tôi, đó chính là dì tôi.

Bên cạnh đầu giường trong phòng bệnh hạng sang là một giỏ trái cây mới được mang đến, bên dưới còn có một thùng sữa, tất cả đều là dì mang tới.

“Ờ…”

Tôi nhìn dì đang ngồi cạnh mình trong bộ đồng phục giáo viên, vắt chéo chân lướt điện thoại, nhất thời không biết nói gì. Vừa nãy mẹ dẫn dì vào rồi lại vội đi làm, để lại hai dì cháu trong phòng, chẳng ai nói với ai câu nào, không khí hơi ngượng ngùng.

Thật lòng mà nói, tôi không hề nghĩ dì sẽ đến thăm mình. Dù sao thì hôm nay cũng không phải cuối tuần, viện dưỡng lão của mẹ cũng không gần trường, hơn nữa giữa tôi và dì còn xảy ra chuyện kia, theo lý thì bâyd ì vẫn còn đang giận tôi mới phải.

“Ờ… cái đó… Dì ơi, chiều nay không có tiết ạ? Dì lại phải đi xa thế này đến thăm con.”

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, tôi quyết định là người phá vỡ bầu không khí khó xử này trước.

“Ừ, chiều nay dì không có tiết. Dì đã nói trước với thầy dạy Toán, nhờ thầy ấy trông lớp giúp một buổi chiều rồi.”

Dì bỏ điện thoại xuống, đưa tay vén lọn tóc bên tai, động tác tao nhã, nhẹ nhàng. Giọng nói của dì vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng đã tốt hơn trước nhiều, ít nhất thì tôi không còn nghe thấy sự chán ghét trong đó nữa.

“Ồ…”

Phòng bệnh lại chìm vào im lặng, không khí lại trở nên kỳ quái.

Dì ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua cặp kính gọng vàng nhìn tôi, nhìn mặt tôi, rồi lại nhìn vết thương được băng bó trên vai tôi. Lớp băng trắng đã thấm một vệt máu, trông hơi đáng sợ.

“Chuyện mấy hôm trước, con làm rất tốt, rất dũng cảm.”

Dì mấp máy môi, nhìn tôi nói ra những lời từ tận đáy lòng.

Đây là lần đầu tiên dì chủ động khen tôi, nhất thời tôi còn tưởng mình nghe nhầm. Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của dì, tôi biết những lời vừa rồi đúng là do dì nói.

Anh hùng cứu mỹ nhân, tình tiết chỉ có trong tiểu thuyết, giờ lại xảy ra với tôi. Đối mặt với cái chết, tôi đã có thể như một người đàn ông thực thụ, đứng ra che chắn cho Diễm My. Hành động này đối với dì mà nói chắc chắn là một điểm sáng. Dì bắt đầu nhìn nhận lại con người tôi. Có lẽ chuyện đêm hôm đó thật sự là do dì quá quyến rũ, khiến một đứa trẻ như tôi nhất thời không kiềm chế được.

“Con là đàn ông mà, đàn ông đương nhiên phải bảo vệ phụ nữ trong lúc nguy hiểm.”

Nói đến đây tôi không khỏi ưỡn ngực tự hào.

“Con chỉ là một thằng nhóc con thôi, còn bày đặt đàn ông. Lần này là con may mắn, lần sau phải cẩn thận hơn đấy.”

Nhìn một thằng nhóc 14 tuổi tự xưng là đàn ông trước mặt mình, dì cảm thấy hơi buồn cười, nhưng việc tôi làm quả thực đáng được tôn trọng.

“Sao con lại không phải là đàn ông? Những việc đàn ông nên làm con đều làm cả rồi…”

Nhận ra mình lỡ lời, tôi lập tức ngậm miệng. Nghe tôi nói vậy, mặt dì lập tức trở nên nghiêm túc, lạnh như băng nhìn tôi chằm chằm:

“Quốc Hào, con ỷ mình bị thương nên dì không dám đánh con phải không, con thử nói lại một câu nữa xem?”

Từng lời của dì vang lên bên tai, tôi có thể nghe thấy sự tức giận trong đó. Xem ra dì vẫn chưa hoàn toàn bỏ qua chuyện đó.

“Mai còn có tiết, dì về trước đây, con lo dưỡng thương cho tốt.”

Thấy tôi không dám hó hé nữa, dì đứng dậy chuẩn bị rời đi. Mục đích đến thăm đã đạt được, dì cũng không cần phải ở lại lâu.

“Dì ơi.”

Khi dì ra đến cửa, tôi gọi với theo.

“Chuyện đêm hôm đó, con xin lỗi…”

“Im ngay! Chuyện đêm đó sau này không được nhắc lại nữa, nếu không thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt dì nữa.”

Tôi còn chưa nói hết câu đã bị dì cắt ngang. Dì không quay đầu lại, nhưng tôi có thể thấy tai dì đã đỏ bừng, giọng nói nghe có vẻ giận dỗi hơn là tức giận.

“Dì ơi, chuyện hôm đó con xin lỗi…”

Cạch! Cộp, cộp, cộp, cộp…

Người dì khựng lại một chút, mấp máy môi nhưng cuối cùng không nói gì. Dì đóng sầm cửa lại, tiếng giày cao gót giòn giã xa dần, cho đến khi không còn nghe thấy gì nữa.

“Xin lỗi dì… nhưng lần sau con vẫn làm thế.”

Tôi thầm nghĩ trong bụng, vẫn chưa từ bỏ ý định.

Tuy dì chỉ ghé qua một lúc rồi đi, nhưng tôi vẫn rất vui, vì điều đó cho thấy trong lòng dì vẫn quan tâm đến tôi, mối quan hệ của hai dì cháu vẫn chưa đến mức không đội trời chung. Xem ra đợi tôi lành vết thương, tiến độ bên phía dì cũng không thể bỏ bê được. Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên cảm thấy hơi áp lực.

Phù~

Tôi hít một hơi thật sâu để ổn định lại tâm trạng. Mặc dù những áp lực này đều là do tôi tự chuốc lấy, nhưng theo tôi, cuộc sống phải có những thử thách chinh phục như vậy mới thú vị, nếu không tôi hoàn toàn có thể ngồi mát ăn bát vàng, tiêu xài hết gia sản của gia đình.

Những ngày tiếp theo, họ hàng, bạn bè cũng lần lượt đến thăm tôi. Trong mắt họ, tuy tôi bình thường khá nghịch ngợm, nhưng đối với họ hàng, bạn bè vẫn rất lịch sự, lễ phép, cộng thêm nhà tôi cũng hơi tiền của, nên người đến thăm đương nhiên rất đông. Lần nào họ đến cũng hỏi han đủ thứ, loanh quanh cũng chỉ là khi nào vết thương lành, tình hình lúc đó thế nào, mà tôi cũng chỉ biết trả lời từng người một, phiền muốn chết.

“Trời ơi mẹ ơi, mấy hôm nay con mệt chết đi được, cứ tí tí lại có mấy người đến thăm, vây quanh con như xem khỉ vậy.”

Tôi ôm đầu cười khổ.

“Ngày nào cũng nằm trên giường không chán à? Có mấy người nói chuyện với con cho vui chứ sao.”

Mẹ ngồi bên cạnh gọt táo an ủi tôi. Vì nơi làm việc ngay trong viện dưỡng lão nên mấy ngày nay hễ rảnh là mẹ lại vào phòng bệnh với tôi, buổi tối cũng không về nhà mà ngủ ở phòng bên cạnh.

“Không đâu, con không muốn ở cùng họ, con chỉ muốn nói chuyện với mẹ thôi.”

Tôi nằm trên giường làm bộ tinh nghịch, giãy giụa một chút. Mấy ngày nay vết thương của tôi lành rất nhanh, khoảng một tuần nữa là có thể tháo băng được rồi, nên những động tác nhỏ tôi vẫn có thể làm được.

“Lớn tướng rồi mà còn thích bám mẹ, sau này lớn lấy vợ rồi không được như vậy nữa đâu đấy.”

“Không chịu, sau này lấy vợ rồi cũng phải ở cùng mẹ, cả nhà mình ở cùng nhau.”

“Rồi rồi rồi, mẹ sau này lúc nào cũng ở cùng con. Nào, ăn miếng táo đi con.”

Mẹ rõ ràng không hiểu ý của tôi, cúi người xuống đút cho tôi một miếng táo đã cắt sẵn.

“Ừm, ngon quá, đồ mẹ đút là ngon nhất.”

Tôi vừa ăn vừa tấm tắc khen.

“Chỉ được cái dẻo miệng, cái miệng này bình thường chắc cũng đi tán tỉnh không ít bạn gái trong lớp phải không?”

Thấy tôi nói ngon, mẹ lại đút cho tôi một miếng nữa, miệng không quên cằn nhằn. Hồi cấp hai tôi lăng nhăng không ít lần bị mời phụ huynh, nhưng cũng không thể hoàn toàn trách tôi được, đẹp trai quá nên gái nó tự đổ thì biết làm sao.

“Ưm~”

Tôi ăn miếng táo mẹ đút, tận hưởng vị ngọt thanh, chua dịu của nó, đồng thời lim dim mắt quan sát mẹ. Người phụ nữ đoan trang, xinh đẹp quen thuộc này đang mặc chiếc áo blouse trắng của y tá trưởng, ngồi bên cạnh tôi. Ngũ quan tinh xảo trên gương mặt trái xoan trắng nõn đẹp đến nao lòng, thật sự là nhìn mười mấy năm rồi vẫn không thấy chán. Dù mẹ chỉ ngồi ngay ngắn trên ghế, chiếc áo khoác y tá cũng rất giản dị, nhưng cái vẻ sang trọng, quý phái thì không tài nào che giấu được.

Lông mi của mẹ vừa dài vừa cong, kết hợp với lớp phấn mắt màu hồng nhạt, khiến đôi mắt trông to và sáng, ánh mắt nhìn tôi dịu dàng vô cùng, như mặt hồ thu gợn sóng. Dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi đỏ mọng, căng tràn sức sống, lấp lánh một màu sắc quyến rũ. Dù quần áo rộng rãi, nhưng vẫn không thể che hết được vóc dáng tuyệt mỹ, trưởng thành của mẹ, khiến mỗi cử chỉ của mẹ đều toát lên một vẻ quyến rũ khó tả.

“Hình như hơi nóng thì phải.”

Mẹ tự nói một mình, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của tôi. Mẹ đưa bàn tay ngọc ngà, từ từ kéo khóa áo khoác ngoài ra, cảnh tượng bên trong khiến mắt tôi sáng rực, hơi thở cũng trở nên dồn dập.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Thông tin truyện
Tên truyện Nhật ký chinh phục mẹ và dì
Tác giả Cửu Long Di Quan
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm chân, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Update Phần 33
Ngày cập nhật 09/10/2025 05:55 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Cửu Long Di Quan

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân