Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 18

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 20

Phần 18: Lăng nhục

Một gã thư sinh gần cửa vội rút kiếm ra, chĩa thẳng vào tên đầu lĩnh. Kiếm vốn là vật trang sức ưa dùng của các thư sinh Yên Quốc, vừa thể hiện được khí chất người đọc sách, vừa có thể là vật phòng thân. Ít nhất trong trường hợp này có thể mang tính uy hiếp kẻ đối diện.

Thấy có người rút kiếm, mọi người trong sảnh thở ra một hơi, mặc dù không phải là quân đội xông pha chiến trường, nhưng chúng ta đông người thì việc gì phải sợ. Nhiều công tử ca có cùng suy nghĩ như vậy ở trong đầu.

Nhìn kẻ phản kháng trước mặt, gã tướng lĩnh nhìn tên thư sinh với ánh mắt thưởng thức, hắn cũng thấy đôi phần bội phục dũng khí của người đọc sách Yên Quốc. Bỗng, ánh mắt hắn co lại, lộ ra một tia sát khí, tay cầm đại đao vác trên vai bổ nhanh xuống khiến tên thư sinh chẳng kịp phản ứng.

Tia máu lóe lên, tên thư sinh bị chém đứt lìa từ phần vai xuống tận hông, xác gã đổ nhào, phần ruột, gan lòi ra bên ngoài, không ngừng co giật khiến sảnh vốn im lặng giờ lại càng yên tĩnh. Tiếng kim rơi cũng có thể nghe được rõ mồn một.

Tên tướng kia đá cái xác, vác thanh đạo dính máu bước lên sàn diễn nơi Hoàng tú bà vẫn đứng như trời trồng. Thấy hắn tiến tới, tú bà mặt tái mét, mở miệng run rẩy:

“Thưa… thưa tướng quân, nơi… nơi đây chúng tôi có những kỹ nữ chất lượng tốt… tốt nhất. Ngài có thể… thể tùy thích chọn lựa, nếu ngài có hứng thú… lão thân cũng sẵn lòng phụng bồi.”

Vừa nói, Hoàng Vân vừa đưa tay chỉ, quét qua hàng loạt ngân bài kỹ nữ đang ngồi yên như tượng với khuôn mặt tái mét sau cảnh máu me ban nãy. Tay bà chỉ lâu hơn ở vị kỹ nữ xinh đẹp nhất ngồi trong góc cạnh cầu thang khiến tên tướng quân bị hấp dẫn theo.

“Cút, ta thèm bà làm cái gì, lão tử có tên họ đàng hoàng, Vương Kiệt là tên ta, các ngươi có thể gọi là Vương tướng quân.”

“Lão thân xin nghe lời ngài”. Hoàng tú bà nghe hắn đuổi đi, cảm giác đây chính là lời nói dễ nghe nhất mà tên Vương tướng quân thô kệch này có thể nói được.

“Ngươi, tới đây”. Tên tướng lĩnh chỉ vào Lý Uyển Như đang run rẩy mà nói.

Lý Uyển Như có chút sợ hãi, run rẩy bước tới cạnh hắn. Nhìn thanh đại đao vẫn không ngừng nhỏ giọt xuống đất máu của tên thư sinh, cô thầm nuốt nước miếng, bước dài hơn tới gần người gã Vương Kiệt.

“Nghê Thường nghe lời của ngài. Mong Vương tướng quân cho phép thiếp phụng bồi…”

Chẳng đợi Lý Uyển Như nói dứt câu, Vương Kiệt đã đưa tay lên phần ngực của cô, kéo mạnh xuống. Chiếc váy mới mua mất hai lượng bạc hồi chiều của Lý Uyển Như bị xé nát, phần lưng váy trực tiếp rơi xuống chân cô, lộ ra tấm lưng thon gọn cùng bờ mông trắng tròn không che đậy.

Còn trước ngực cô nảy tưng tưng hai bầu vú trắng nõn với nhu hoa hồng phấn có phần đáng yêu. Lý Uyển Như vội vàng đưa tay lên che vú nhưng đôi tay nhỏ chẳng chắn được hết cặp vú to. Phần hạ váy cũng trôi tuột xuống làm cô cuống cuồng che lại âm đạo của mình.

Tình cảnh xấu hổ vô cùng khi lõa thể trước ánh mắt hàng trăm người trong sảnh, nghe tiếng huýt sáo của mấy tên lính xâm lược, tiếng nuốt nước bọt của mấy tên thư sinh làm Lý Uyển Như đỏ mặt. Khuôn mặt nhợt nhạt vì sợ hãi giờ đây sắc đỏ lan tràn trên gò má.

“Quỳ xuống”. Gã tướng lĩnh quát lên.

Lý Uyển Như nhu thuận quỳ xuống trước mặt gã, tay vẫn không ngừng che vú và âm hộ. Hành động của cô và gã tướng quân khiến toàn trường không dám lên tiếng. Nam nhân thì hưng phấn dõi theo quên đi cảnh sợ hãi ban đầu, kỹ nữ thì thầm than bản thân may mắn không bị đối xử như Lý Uyển Như trước mặt.

“Chổng mông lên”. Tên Vương Kiệt lại tiếp tục ra lệnh.

Lý Uyển Như nghe vậy, buông bỏ hai tay che vị trí mẫn cảm, đặt xuống sàn, quỳ mọp xuống, mông đẩy cao lên theo lệnh của hắn. Hai bầu vú không bị che đậy xệ xuống chạm xuống sàn nhà lạnh lẽo khiến Lý Uyển Như có chút run rẩy.

“Ha ha, thú vị, thú vị thật đấy, không hổ là Yên quốc tài phú to lớn. Có thể đào tạo được con điếm thật sự biết nghe lời. Ha ha.”

Vương tướng quân cười lớn, đồng thời phất tay ra hiệu cho đám thuộc hạ vốn chỉ vài tên trước cửa giờ đã tập hợp đến vài chục người.

“Nam nhân giết hết, nữ nhân tùy các người xử lý.”

Nghe vậy, người trong sảnh vốn im lặng thưởng thức màn “trình diễn” của Lý Uyển Như vội bỏ chạy tán loạn, thế nhưng quân đội chính quy tỏ rõ sức mạnh vượt trội hơn đám công tử thế gia ăn chơi trác táng hay những gã thư sinh yếu ớt.

Tiếng chém giết, tiếng rên rỉ đi kèm với mùi máu tanh nhức mũi khiến Lý Uyển Như chẳng dám ngẩng đầu lên, hai tay bắt thành hình chữ V đặt trên sàn, đầu ép lên hai mu bàn tay, mông vẫn ưỡn cao theo yêu cầu của Vương Kiệt.

Vương tướng quân bước lại phía sau mông của Lý Uyển Như, thuận tay cởi ra giáp sắt bảo hộ phần dưới, vạch ra ngoài là một căn dương vật thô to không kém chủ nhân A Quang của Lý Uyển Như.

Nhổ một bãi nước bọt vào tay, xoa đều lên căn dương vật to lớn, gã tướng quân trực tiếp nhét vào âm hộ của Lý Uyển Như, cố gắng nhét tất cả chiều dài dương vật vào trong âm đạo hồng xinh ấy.

Âm hộ khô ráo đột nhiên căng phồng hết mức, cảm giác đau rát khiến toàn thân Lý Uyển Như run rẩy. Cô thét lên vì cơn đau như xé toạc cơ thể đem lại, nước mắt lã chã rơi xuống gương mặt yêu kiều khiến người khác có chút cảm thương.

“Ah… ah… híc… xin tướng quân… híc híc… xin ngài… nhẹ nhàng với Nghê Thường… Ah… ah… đau quá… đau quá…”

Vương Kiệt chẳng hề quan tâm, dương vật hắn được bao bọc bởi cái âm hộ cùng kỳ se khít, hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng. Mấy tháng hành quân không ngừng, chẳng có cơ hội tiếp xúc với đàn bà, cảm giác bức bối của hắn đang dâng lên toàn thân. Sao có thể vì một con điếm cầu xin mà bỏ qua cảm giác bản thân được.

Dương vật hắn không ngừng ra vào bên trong âm đạo của Lý Uyển Như, đầu khấc tiến nhập tử cung của cô, mỗi lần hắn rút ra, Lý Uyển Như cảm giác hắn lôi theo cả tử cung của cô ra ngoài vậy. Đau đớn không ngừng khiến cô khóc nức nở, không ngừng cầu xin:

“Xin ngài… ah… ah… xin ngài… ngài tha cho… híc… tha cho em… Em sẽ… híc híc… là người của… tướng quân ngài mà… xin ngài… xin ngài…”.

Cảm giác sợ hãi đi kèm tâm trạng lo âu bất ổn khiến Lý Uyển Như không thể vận chuyển Hoan Du Thánh Điển nổi, ký ức thánh nữ và kỹ nữ tồn tại song song nhưng phần nhiều là ký ức chốn phong nguyệt, tràng cảnh đáng sợ khiến cho Lý Uyển Như khó trấn định tinh thần. Mà điều kiện tiên quyết của tu hành là tâm phải tĩnh lặng như nước.

Trong lúc gã tướng quân mải mê với cơ thể của đệ nhất ngân bài kỹ nữ, đám lính của hắn cũng đã xử lý xong những kẻ là nam giới trong sảnh. Xác người chất đống, máu tanh chảy khắp nơi khiến nơi đây như một tu la tràng.

Chúng tiến tới những ả kỹ nữ đang co ro trong sợ hãi, lột bỏ tất cả quần áo của họ, thỏa sức lăng nhục đám kỹ nữ yếu mềm. Các kỹ nữ ngân bài mang theo khí chất thoát tục như Minh Hiên càng là mục tiêu của đám lính.

Một kẻ mang theo nụ cười khả ố đến bên cạnh Minh Hiên, đưa tay bóp bên vú của cô qua lớp áo, thấy thanh đao hắn đang cầm, Minh Hiên không dám phản kháng, cô cắn răng chịu đựng sỉ nhục do tên lính mang lại.

Bỗng hắn ngắt mạnh đầu vú khiến Minh Hiên hét toáng lên đau đớn, theo bản năng bật dậy, đẩy tên lính ra khỏi người mình. Trước đây cô là hình tượng của danh kỹ văn nhã, các công tử tìm đến cô đều thể hiện mặt phong độ của mình, tên lính suồng sã kia trái ngược hoàn toàn làm cô sợ hãi vô cùng.

Đẩy tên lính ra, Minh Hiên tay nhấc váy, toan chạy ra khỏi sảnh của Thanh Quan viện. Nhưng mới chạy được vài bước, đến gần với Lý Uyển Như đang không ngừng rên rỉ trong đau đớn vì bị tên Vương Kiệt hãm hiếp thì bị tên lính đưa tay nắm cổ tay trắng của cô giữ lại.

Minh Hiên phản kháng theo bản năng, nâng chân đá vào hạ hộ của hắn. Phương pháp tự vệ duy nhất cô học được để chống trả lại đàn ông. Nhưng cô quên mất một điều là những tên lính này đều là tinh nhuệ, đều được trang bị giáp sắt từ đầu đến chân. Tên lính bị đá vào hạ bộ cũng chẳng có cảm giác đau đớn gì cho cam, nhưng thái độ chống đối của Minh Hiên làm hắn cực kỳ khó chịu.

Đồng đội hắn dễ dàng khống chế không chỉ một, thậm chí hai, ba ả kỹ nữ cùng lúc. Vậy mà hắn lại bị một con điếm phản kháng tới tận hai lần. Máu nóng của hắn sục sôi, trực tiếp vung đao lên đối với thân ảnh quyến rũ trước mặt.

“Phụt”. Một vòi máu bắn cao lên, thân hình duyên dáng của Minh Hiên đổ xuống, chiếc đầu xinh đẹp mang theo nét kinh sợ tột cùng trong ánh mắt văng lên rồi rơi xuống đất. Máu từ cơ thể không đầu phụt ra khắp nơi.

Lý Uyển Như vốn nằm gần Minh Hiên nhất, máu từ cơ thể cô trực tiếp phun lên gương mặt tái nhợt vì đau đớn của cô, mông cong lên tiếp nhận những cú thúc như giã gạo từ Vương Kiệt, miệng không ngừng rên rỉ đau đớn, nước mắt chảy thành dòng trên hai gò má giờ đây như cứng đờ lại.

Sợ hãi… cực độ sợ hãi, cơn sợ hãi không chỉ Lý Uyển Như cảm nhận được mà nó bao trùm lên toàn bộ kỹ nữ trong sảnh. Vốn tưởng đám lính sẽ bắt các cô làm tù binh, hoặc tệ nhất là thành đồ chơi phát tiết cho chúng, nhưng chứng kiến cái chết của Minh Hiên làm các kỹ nữ cảm nhận được vị thế của bản thân hiện tại.

“Thấp hơn cả súc sinh, tùy ý bị giết hại”. Lý Uyển Như thầm nghĩ, cô không dám kêu đau hay cầu xin Vương Kiệt nữa, sợ tiếng của mình sẽ chọc điên gã và trở thành cái xác bên cạnh Minh Hiên.

Miệng cô khô khốc, cảm nhận giọt máu nóng trên mặt làm đầu óc cô trống rỗng, cơn sợ hãi tăng cao khiến hạ thân cô co giật, càng siết chặt dương vật của gã Vương Kiệt hơn và cảm giác đau cũng càng lớn hơn. Nhưng đâu đó trong tâm trí Lý Uyển Như, một cảm giác hưng phấn lạ lùng dâng lên, âm đạo vốn khô cạn của Lý Uyển Như rỉ ra chút nước bôi trơn cho dương vật tiến tới…

“Mẹ nó, đám này đúng là khó bảo, lão tử đã chọn chỗ khô ráo không dính máu rồi kia mà.”

Nói đoạn, hắn cúi người nhấc con điếm dưới tân lên, hai tay bế trên đùi của Lý Uyển Như, dương vật vẫn cắm trong âm đạo cô mà bước tới cầu thang lên trên tầng tránh xa mùi máu tanh, lăn lộn suốt nơi chiến trận, đã quen với mùi máu nhưng cảm giác chơi gái bên cạnh mấy cái xác cũng khiến hắn mất hứng. Vương tướng quân vừa đi vừa đẩy hông, dương vật vẫn đặt trong âm đạo của Lý Uyển Như. Cảm giác đau vẫn còn rất nhiều, Lý Uyển Như vội đưa tay xuống hạ thân, cố gắng banh mép âm hộ để giảm cảm giác tiếp xúc.

Hắn đi lên lầu hai, tùy tiện tiến vào căn phòng gần nhất, trùng hợp thay chính là phòng của Lý Uyển Như. Mở cửa phòng, hắn ném cô lên giường, tay với lấy bình rượu trên bàn mà nốc một hơi.

“Ngoài mỹ nhân, rượu của Yên Quốc quả thực tuyệt vời, rất tiếc là sau hôm nay Yên đã trở thành lịch sử rồi.”

Mở nắp bình, tưới nốt một nửa còn lại lên cơ thể đang không ngừng run rẩy của Lý Uyển Như đặc biệt là âm hộ của cô. Rượu nóng khiến âm hộ của Lý Uyển Như trở lên tê dại, cảm giác đau giảm đi đôi chút.

Vương Kiệt lật tay, với lấy lọ thuốc Lạc Ái Dược đặt trên bàn tròn, một tay thô bạo ấn vào hai má của Lý Uyển Như ép cô miệng, một tay dốc toàn bộ 8 viên thuốc vào trong cơ thể của cô.

Cả tuần nay cô không cần sử dụng đến thuốc để phục vụ khách nhân nữa, những vẫn kiên trì đều đặn mua của Ân lão để tránh lộ ra kỹ thuật đột nhiên thăng tiến của mình. Nhưng cô không thể ngờ sự cẩn thận của mình bây giờ lại nguy hại đến thế, nguyên chủ chỉ dùng hai viên một lúc, mấy tiếng sau thêm một viên nữa đã trực tiếp tử vong. Ấy vậy mà tên Vương tướng quân trực tiếp đổ nguyên một lọ vào miệng cô.

Lý Uyển Như cố gắng trấn định tinh thần, vội vã vận chuyển Hoan Du Thánh Điển để hấp thụ dược lực, nhưng Lạc Ái Dược là sản phẩm chất lượng cực cao mà Thanh Quan viện sáng chế. Chỉ cần nó chạm vào đầu lưỡi là dược lực đã lan đến toàn thân rồi, một cỗ ham muốn to lớn vô cùng tấn công thẳng vào tinh thần của Lý Uyển Như. Cho dù dấu ấn có kích phát mạnh nhất khi trước cũng chẳng đáng là cái gì so với 8 viên Lạc Ái Dược mang lại.

Hoan Du Thánh Điển không thể vận chuyển, cơ thể Lý Uyển Như bị động hấp thu dược lực khủng bố, người cô nóng bừng bừng, ngứa ngáy vô cùng. Âm đạo vốn đau nhức giờ đây tê dại, nước nhờn không ngừng tuôn ra như suối, thấm đẫm cả ga giường. Cơn ham muốn không thể kìm nén làm tâm trí của Lý Uyển Như bên bờ sụp đổ, tay cô xoa bóp cặp vú đồ sộ của mình, một tay trực tiếp đưa vào âm đạo móc liên hồi.

Mắt Lý Uyển Như trắng dã, chẳng thể phân biệt được gì trước mắt cô, miệng cô rên rỉ không ngừng, nước miếng thơm chảy ra thành dòng.

“Ah… ah… nóng quá… Khó chịu quá…”

Lý Uyển Như oằn người, cơ thể trắng nõn giờ đỏ lên như tôm luộc, hạ thân run lên, cô đạt cao trào gần như ngay lập tức.

Vương Kiệt nhìn ả điếm trên giường lăn lộn mà lòng kinh ngạc, gã không ngờ mấy viên thuốc nhỏ kia lại kinh khủng đến vậy, trực tiếp biến một thánh nữ thành dâm nữ luôn ư?

Lý Uyển Như thấy Vương Kiệt tiếng sát, dương vật to lớn đong đưa trước mặt, cô liền chồm người dậy, nắm lấy dương vật của hắn nhét vào trong miệng. Chiếc miệng nhỏ vốn thường ngày chỉ ngậm được một nửa của chủ nhân giờ đây lại có thể nuốt toàn bộ dương vật cùng cỡ của Vương tướng quân.

Lý Uyển Như căng phồng họng, môi miết chặt dương vật trong miệng, lưỡi ma sát lên thân dương căn mạnh mẽ làm Vương Kiệt thoải mái vô cùng. Tiếp đó, Lý Uyển Như nhả dương vật ra mang theo một nước óng ánh kéo một đường dài.

Xoay mông ra phía sau, Lý Uyển Như cầm chắc dương vật của Vương Kiệt đặt đúng âm đạo ướt nhẹp của mình mà ấn vào. Tiến rên thư thái của Lý Uyển Như vang lên khi âm đạo càng ngày càng giãn nở:

“Ah… ah… sướng… Sướng quá…”

Vương Kiệt thấy nét dâm đãng tràn đầy trên mặt của ả kỹ nữ, hắn cảm giác hưng phấn hơn hẳn khi hãm hiếp cô. Hông nhấp mạnh đẩy toàn bộ dương vật vào trong âm đạo của Lý Uyển Như.

Cú thúc của hắn khiến Lý Uyển Như nhào về phía trước, áp mặt xuống giường, hai bầu vú to lớn bị ép đến biến dạng chảy xệ sang hai bên người cô. Nhưng giờ Lý Uyển Như chẳng còn bận tâm gì nữa, cặp vú vốn có chút nâng niu của cô giờ tùy ý bị tàn phá, tâm trí cô không hơi đâu lo những chuyện khác. Trong đầu của Lý Uyển Như lúc này chỉ có một điều duy nhất:

“Địt, địt, địt”

Lý Uyển Như do tác dụng của thuốc, không ngừng rên rỉ, mông cô lắc liên hồi cộng hưởng với dương vật đâm tới tận tử cung của Vương Kiệt. Miệng không còn rên khe khẽ nữa mà cất lên tiếng rên vang vọng ngọt ngào.

“… Ah… ah… Tướng quân… Ah… ah… tướng công địt… Ah… ah… mạnh hơn… Ah… ah… mạnh hơn nữa đi. Thiếp… Ah… ah… sướng, thiếp… Ah… ah… sướng quá… Ah… ah… sướng chết… Ah… ah… mất”

Nghe tiếng rên quyến rũ, Vương Kiệt một tay kéo tay của Lý Uyển Như làm điểm tựa, một tay vỗ liên tục vào mông trắng của cô hằn rõ bàn tay năm ngón.

“Con điếm này, con điếm này, não tử đánh nát cái mông mày, địt nát cái lồn của mày cho mày vừa lòng nhé.”

“… Ah… ah… xin ngài… Ah… ah… xin ngài đánh… Ah… ah… nát mông thiếp… Ah… ah… đi. Thiếp… Ah… ah… là… Ah… ah… là… Ah… ah… con đĩ… Ah… ah… ngựa của ngài… Ah… ah… Mặc ngài cưỡi… Ah… ah… mặc ngài… Ah… ah… cưỡi trên sa trường… Ah… ah… Tướng quân… Ah… ah… xin tướng quân… Ah… ah… trừng phạt… Ah… ah… con đĩ ngựa… Ah… ah… của ngài. Mau… Ah… ah… mau địt nát… Ah… ah… địt nát lồn thiếp đi… Ah… ah… địt nát… Ah… ah… cái lồn ngựa… Ah… ah… dâm đãng này đi… Ah… ah…”

Tiếng rên rỉ phóng đãng của Lý Uyển Như vang lên rồi nhỏ dần, nhỏ dần, giờ đây chỉ còn tiếng bạch bạch nơi hạ thân giao nhau cùng tiếng nhóp nhép dâm dục. Cô đã ngất đi trong cơn sung sướng, thân thể run rẩy không ngừng cao trào, âm đạo co bóp chặt lấy dương vật gã tướng lĩnh.

Từ lúc dùng thuốc chỉ mới trôi qua ba mươi phút, âm hộ của Lý Uyển Như đã cao trào không dưới mười lần làm toàn thân của cô thoát lực. Cô ngất đi nhưng âm hộ vẫn không ngừng co giật, không ngừng rỉ nước theo từng cú nhấp của gã tướng lĩnh ngoại quốc.

Cảm giác bản thân sắp xuất tinh, Vương Kiệt cố nhấp mạnh thêm vài phát tận sâu trong âm hộ của Lý Uyển Như, sau đó hắn rút nhanh ra ngoài, nâng cằm khuôn mặt đang úp sấp tận hưởng khoái lạc của cô lên và ấn toàn bộ dương vật vào sâu trong cuống họng Lý Uyển Như.

Đột nhiên bị nghẹt thở khiến Lý Uyển Như tỉnh cơn mê, cô cố gắng đẩy dương vật của Vương Kiệt ra khỏi miệng, nhưng sức cô đâu thể so được với tên tướng quân kinh nghiệm trận mạc. Hắn ghì chặt đầu của Lý Uyển Như, dương vật giật giật bơm tất cả tinh túy vào miệng nhỏ của cô.

Chất lỏng trắng đục trào ra bên mép của Lý Uyển Như, cảm giác khó thở khi dịch thể đặc sệt bám đầy trong họng làm cô khó chịu vô cùng. Nhưng không thể đẩy được hông của Vương Kiệt ra, Lý Uyển Như khổ sở nuốt tất cả tinh dịch nóng đang bơm vào. Lượng tinh dịch được hắn tích trữ tới ba tháng quá lớn trào ra bên mép càng ngày càng nhiều, chảy đấy xuống giường thấm đẫm mồ hôi và dâm thủy của Lý Uyển Như.

Thấy con điếm dưới thân đã nuốt xong tinh dịch trong họng, Vương Kiệt cao cao tại thượng ra lệnh:

“Liếm sạch đi”.

Hắn hạ lệnh cho con đĩ ngựa này liếm sạch sẽ dương vật cho hắn, nhưng không ngờ Lý Uyển Như quỳ xuống, khom người liếm tất cả tinh dịch và dâm thủy vương vãi trên giường, sau đó cầm dương vật của hắn không ngừng liếm láp, một tay không tự chủ đưa vào âm hộ tiếp tục làm động tác móc âm đạo.

Hiệu quả của thuốc vẫn còn rất nhiều a.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 20
Ngày cập nhật 05/05/2025 13:51 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba