Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 119

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 120

Phần 119: Tâm kế tông chủ

Chuyến đi trở về hoàn toàn khác biệt với không khí căng như dây đàn lúc khởi hành. Trò hề ở hẻm núi như một liều thuốc giải tỏa, khiến sự căng thẳng tích tụ suốt mấy ngày qua tan biến như bong bóng xà phòng.

Tiếng cười nói rôm rả vang lên trên boong phi thuyền, thay thế cho sự im lặng chết chóc trước đó.

“Ha ha ha! Ta không thể tin được! Cả đám trưởng lão mặt mày đằng đằng sát khí, cuối cùng lại bị một tên luyện đan ngáo ngơ dắt mũi. Về tông môn chắc chắn sẽ thành giai thoại cho mà xem!”

Vương Hổ, gã dong binh thô kệch, vỗ đùi cười lớn, nước mắt gần như chảy ra.

Triệu Báo ngồi bên cạnh cũng không nhịn được, góp lời:

“Đúng là mất mặt thật. Nhưng mà nghĩ lại cũng may, nếu là ma vật thật thì chưa chắc chúng ta đã toàn mạng trở về.”

Không khí trên thuyền trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Ba tên đệ tử không còn giữ vẻ nghiêm nghị, bắt đầu chia nhau bình rượu mang theo, kể những câu chuyện phiếm về các nhiệm vụ trước đây.

Chỉ có Kiều Phong là không tham gia vào cuộc vui chung. Hắn lẳng lặng bước đến bên cạnh Lý Uyển Như, người đang đứng ở mũi thuyền, ngắm nhìn những dãy núi lướt qua bên dưới.

Gió từ trên cao thổi qua, làm mái tóc và tà áo của cô bay phần phật. Dáng vẻ thanh thoát, yêu kiều giữa biển mây khiến Kiều Phong có chút ngẩn ngơ. Nhiệm vụ lần này, dù kết thúc một cách lố bịch, nhưng lại cho hắn một thu hoạch bất ngờ.

“Lý chấp sự, xem ra chuyến đi này của chúng ta thật an nhàn.”

Hắn bắt đầu câu chuyện, giọng điệu đã trở lại vẻ lãng tử thường ngày.

Lý Uyển Như quay lại, mái tóc bay nhẹ lướt qua má, đôi mắt cô dưới ánh nắng trong veo như mặt hồ. Cô khẽ mỉm cười, một nụ cười không còn xa cách mà mang theo chút ấm áp.

“Đúng vậy. Cũng nhờ có Kiều chấp sự dẫn dắt, mọi việc mới suôn sẻ.”

Chỉ một câu nói đơn giản, nhưng lại khiến trái tim Kiều Phong đập lỡ một nhịp. Hắn không ngờ cô lại chủ động khen ngợi mình.

Hắn tiến lại gần hơn, giọng trầm xuống, đầy ẩn ý.

“Ta thấy cô có vẻ rất hợp với những chuyến đi xa như thế này. Có lẽ sau này, chúng ta nên thường xuyên nhận những nhiệm vụ chung.”

Lần này, Lý Uyển Như không lảng tránh. Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, đôi mắt phượng như có một dòng nước ngầm đang cuộn chảy.

“Nếu Kiều chấp sự đã có lời mời, Uyển Như sao dám từ chối.”

Cô nói, rồi khẽ nghiêng đầu, giọng nhỏ hơn một chút.

“Chỉ là… những chuyến đi thế này, ban đêm ở nơi hoang vắng, một nữ nhân như ta đôi khi cũng cảm thấy có chút… cô đơn.”

Một lời “bật đèn xanh” không thể nào rõ ràng hơn.

Kiều Phong như chết lặng. Hắn có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực. Ngọn lửa chinh phục mà hắn đã cố dằn xuống, giờ lại bùng lên dữ dội.

Hắn cười lớn, một nụ cười sảng khoái và đầy đắc ý. Hắn cúi xuống, ghé sát vào tai cô, thì thầm:

“Nếu Lý chấp sự thấy cô đơn, tại hạ nguyện ý dùng thân mình để sưởi ấm cho cô suốt đêm dài.”

Lý Uyển Như không đáp, chỉ khẽ mỉm cười, đôi má ửng hồng một cách tự nhiên.

Một nhiệm vụ tưởng chừng vô vị lại kết thúc một cách viên mãn. Kiều Phong cảm thấy mình là người lời nhất. Không chỉ hoàn thành nhiệm vụ một cách an nhàn, nhận đủ phần thưởng, mà quan trọng nhất, hắn đã chinh phục được trái tim hoặc ít nhất là có được sự đồng thuận của đóa hồng băng giá đẹp nhất Trận Pháp Đường.

Dù là kẻ phong lưu nhưng mỗi lần chinh phục một nữ nhân cũng khiến Kiều Phong cảm thấy rất là thành tựu, huống chi lần này là một đại mỹ nhân yêu kiều tuyệt diễm?

Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoan-du-thanh-nu/

Khi phi thuyền đáp xuống quảng trường Huyết Sát Thành, Kiều Phong vội vã đi thẳng đến Trận Pháp Đường để báo cáo kết quả nhiệm vụ với Hứa trưởng lão. Hắn bước đi với dáng vẻ đầy tự tin và đắc ý, trong lòng không ngừng nghĩ về những “buổi thảo luận” riêng tư sắp tới với Lý Uyển Như.

Lý Uyển Như thì chỉ lặng lẽ chào ba tên đệ tử rồi một mình bước về phía khu biệt viện trung tâm.

Màn kịch đã hạ màn. Vẻ dịu dàng, e lệ khi nãy hoàn toàn biến mất, trả lại cho cô khuôn mặt bình thản đến lạnh lùng. Nhưng chỉ có cô mới biết, bên dưới sự tĩnh lặng đó, cơ thể cô đang gào thét.

Cô bước đi, mỗi bước đều cố gắng giữ cho thật vững, nhưng hai bắp đùi non lại không ngừng cọ xát vào nhau. Lớp quần lót lụa mỏng manh đã ướt sũng từ lúc nào. Dâm thủy trơn trượt, nhầy nhụa, dính bết vào lớp lông tơ mềm mại, tạo ra một cảm giác ngứa ngáy, khó chịu nhưng lại vô cùng kích thích.

“Khốn kiếp…” cô thầm rủa trong lòng, hai má bất giác ửng hồng. “Tên Kiều Phong này, dục vọng cao đến thế không biết.”

Suốt cả chuyến đi, hắn liên tục buông lời tán tỉnh. Mỗi một câu nói, mỗi một ánh mắt thèm khát của hắn, đều như một luồng điện, thông qua Dấu ấn Dục Vọng, đánh thẳng vào cơ thể cô. Dù cô đã cố gắng trấn áp, nhưng cơ thể đã quen với việc được thỏa mãn lại không ngừng phản bội.

Cô có thể cảm nhận rõ ràng âm hộ mình đang co giật từng cơn, khao khát được một cây dương vật to lớn, nóng rực lấp đầy. Hột le sưng lên, cọ xát vào lớp vải ẩm ướt khiến cả người cô run lên.

“Nếu không phải vì còn ba tên đệ tử kia…” cô nghiến răng, một hình ảnh dâm đãng không thể kiểm soát hiện lên trong đầu, “… thì ta đã kéo hắn vào một bụi rậm nào đó, ngửa lồn ra cho hắn địt nát rồi.”

Cô không thể phủ nhận, Kiều Phong rất hợp gu của cô. Không chỉ vì hắn có tu vi Địa cấp, nguyên khí dồi dào, mà còn vì con người hắn. Khuôn mặt anh tuấn, phong lưu, nhưng khi làm việc lại cực kỳ chu đáo và có trách nhiệm. Một gã đàn ông vừa biết chơi, vừa biết làm, lại có đủ thực lực. Đó là một “lò luyện” hoàn hảo, một đối tác tình dục lý tưởng.

Cơn nứng càng lúc càng dâng cao. Dâm thủy chảy ra nhiều hơn, cô có thể cảm nhận được nó đang thấm qua lớp quần lót, bắt đầu làm ẩm cả lớp váy trong. Cảm giác nhớp nháp, bức bối khiến cô chỉ muốn tìm ngay một nơi nào đó để giải tỏa.

“Khốn thật…” Lý Uyển Như lẩm bẩm, bước chân càng lúc càng nhanh hơn, gần như là chạy về phía biệt viện của mình.

Sự rạo rực đến như một cơn bão, cuồn cuộn và dữ dội, một hệ quả của việc dồn nén quá lâu và sự kích thích từ dục vọng của Kiều Phong.

“Chết tiệt…” Cô rên rỉ, hai chân khép chặt lại, nhưng vô ích. Dâm thủy đã trào ra, ướt sũng cả quần lót và thấm ra lớp váy trong.

Cô không thể chịu đựng thêm được nữa. Cô cần được giải tỏa, ngay lập tức.

Lồm cồm bò dậy, cô đi vào phòng ngủ, khóa trái cửa lại. Cô không còn đủ tỉnh táo để nghĩ đến Mã Tuấn hay bất kỳ gã đàn ông nào khác. Ngay lúc này, cô chỉ muốn tự mình dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.

Vừa đóng sầm cửa lại, cô đã không thể chịu đựng thêm. Cô tựa lưng vào cánh cửa lạnh lẽo, hai tay run rẩy cởi bỏ từng lớp áo. Bộ trường bào chấp sự nghiêm trang rơi xuống sàn, rồi đến lớp váy trong. Cô xé toạc chiếc quần lót đã ướt sũng, vứt nó sang một bên như một miếng giẻ rách.

Lý Uyển Như hoàn toàn lõa thể, cô nằm vật ra chiếc giường lụa mềm mại, hai chân dạng rộng, cơ thể uốn éo như một con rắn đang lột da.

Âm hộ cô sưng đỏ, lấp lánh dâm thủy. Một tay cô đưa lên, xoa nắn bầu ngực căng tức, đầu vú cương cứng đau nhói. Tay còn lại, cô đưa xuống giữa hai chân.

Những ngón tay thon dài lướt qua lớp lông tơ mềm mại, rồi tìm đến hột le đang sưng to. Cô bắt đầu xoa nắn, xoay tròn.

“A… ưm…”

Một tiếng rên khe khẽ thoát ra. Khoái cảm ập đến, nhưng nó không đủ. Nó quá nông cạn, không thể nào lấp đầy được sự trống rỗng và khao khát từ sâu bên trong. Cô cần một thứ gì đó to hơn, cứng hơn, một thứ có thể đâm sâu vào, khuấy đảo bên trong cô.

Ánh mắt cô điên cuồng tìm kiếm, rồi dừng lại trên chiếc túi trữ vật vứt ở góc giường.

Cô vơ lấy nó, đổ hết mọi thứ bên trong ra. Nguyên thạch, thuốc men, và… vài cây Dẫn Nguyên Bút.

Không một chút do dự, cô chộp lấy cây bút hình dương vật. Cảm nhận sự mát lạnh của nó, cô đưa nó đến cửa huyệt, rồi từ từ đẩy vào.

Phụt…

Âm đạo ướt át, trơn trượt dễ dàng nuốt trọn lấy kẻ xâm nhập. Cảm giác được lấp đầy, được chọc ngoáy từ bên trong khiến Lý Uyển Như như muốn phát điên. Tay cô bắt đầu di chuyển, lúc chậm rãi, lúc dồn dập, rút ra rồi lại đâm vào.

Tiếng “nhóp nhép” ướt át vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, hòa cùng tiếng thở dốc ngày càng gấp gáp của cô. Cô ngửa cổ ra sau, miệng hé mở, rên rỉ không ngừng. Khoái cảm dâng lên từng đợt, nhưng vẫn chưa đủ.

Cô cần nhiều hơn nữa.

Cô rút cây bút ra, rồi lại nhìn vào đống đồ trên giường. Mắt cô sáng lên khi thấy một vật khác. Một mảnh xương trùng sắc nhọn, dài và cong, thứ mà cô đã giữ lại từ bí cảnh trước đây.

Cô cầm cả hai thứ lên. Một tay cầm Dẫn Nguyên Bút, một tay cầm mảnh xương.

“Một lỗ… không đủ…” cô thì thầm, ánh mắt vẩn đục vì dục vọng.

Cô nằm nghiêng, một chân co lên. Tay phải cô cầm Dẫn Nguyên Bút, nhắm vào âm hộ. Tay trái cầm mảnh xương, nhắm vào lỗ hậu khít khao phía sau.

Cô cắn chặt môi, rồi đồng thời đẩy cả hai vào.

“A… A… A…”

Một tiếng hét bị nén lại trong cổ họng. Cảm giác hai lỗ huyệt cùng lúc bị xâm chiếm, bị nong rộng, một bên là sự trơn tru của kim loại, một bên là sự ma sát thô ráp của xương, khiến toàn bộ thần kinh của cô như nổ tung.

Đây là khoái cảm tột đỉnh, một sự dâm loạn mà ngay cả trong những ngày làm nô lệ, cô cũng chưa từng trải qua.

Cô bắt đầu tự mình thao diễn, hai tay chuyển động không ngừng, cơ thể co giật, dâm thủy và dịch tràng bắn ra tung tóe, ướt đẫm cả ga giường. Tiếng rên của cô không còn kìm nén được nữa, nó trở nên dâm đãng, lẳng lơ, vang vọng khắp căn phòng.

Trong khi đó, ở bên ngoài biệt viện, Tiểu Nhu đang mang một khay trà và điểm tâm đến cho chủ nhân. Thấy trong phòng có tiếng động lạ, nàng lo lắng, sợ có kẻ đột nhập. Nàng áp tai vào cửa, rồi mặt đỏ bừng lên.

Là tiếng rên. Tiếng rên của Lý chấp sự.

Tò mò, ả nha hoàn lén nhìn qua khe cửa sổ. Và rồi, ả chết lặng.

Ả thấy chủ nhân của mình, vị chấp sự luôn mang vẻ lạnh lùng, cao quý, đang trần truồng trên giường, hai tay cầm hai vật kỳ lạ, tự mình đâm chọc cả hai lỗ huyệt phía dưới. Vẻ mặt cô đê mê, dâm đãng, hoàn toàn khác xa với hình ảnh thường ngày.

Tiểu Nhu hoảng hốt, vội vàng lùi lại, không dám gây ra tiếng động. Ả không chạy về phòng, mà đi thẳng đến khu vực trung tâm nhất của Huyết Sát Thành – nơi ở của Tông chủ Dạ Hương.

Nửa canh giờ sau, trong một mật thất, Tiểu Nhu quỳ rạp, kể lại toàn bộ những gì mình đã thấy, không dám bỏ sót một chi tiết.

Đối diện nàng, Dạ Hương ngồi trên chiếc ghế gỗ đàn hương chạm khắc hình phượng hoàng, một tay chống cằm, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên má. Gương mặt tuyệt mỹ của nàng không hề có chút kinh ngạc hay ghê tởm, chỉ có một sự hứng thú lạ thường ánh lên trong đôi mắt sâu thẳm.

Khi Tiểu Nhu kể xong, Dạ Hương mới khẽ bật cười. Một nụ cười không phải vì khoái trá, mà là của một kẻ chơi cờ vừa phát hiện ra một nước đi bất ngờ và đầy thú vị.

“Thú vị,” nàng lẩm bẩm. “Thực sự rất thú vị.”

Nàng đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng, tà áo choàng đen dài quét trên mặt đất, từng bước đi đều mang theo một sự tính toán cẩn trọng.

Thấy tông chủ có vẻ đăm chiêu, Tiểu Nhu, dù sợ hãi, vẫn lấy hết can đảm lên tiếng, giọng đầy nghi hoặc:

“Thưa tông chủ, thuộc hạ có một điều không hiểu. Lý Uyển Như này… dường như không có gì quá đặc biệt. Nàng năm nay đã hai lăm tuổi, tu vi mới chỉ chạm ngưỡng Nhân cảnh tầng tám. Với thiên phú như vậy, tại sao chúng ta lại phải tốn công theo dõi sát sao đến thế? Nàng ta… thực sự không đáng để tông môn phải bận tâm nhiều như vậy.”

Dạ Hương dừng bước, quay lại nhìn tiểu nha hoàn. Ánh mắt nàng sâu thẳm, như có thể nhìn thấu mọi suy nghĩ. Nàng không trách mắng sự tò mò của Tiểu Nhu, ngược lại, còn giải thích một cách kiên nhẫn, như đang dạy dỗ một học trò.

“Bề ngoài thì đúng là như vậy. Nhưng Tiểu Nhu, ngươi phải nhớ, đôi khi thứ mà mắt thấy chưa chắc đã là sự thật.”

Dạ Hương đưa ngón tay lên xoa nhẹ chiếc cằm thon của mình, ánh mắt lóe lên tia sáng sắc bén.

“Lý Uyển Như này không hề đơn giản. Ngươi có biết thứ đã trói buộc nàng ta dưới tay Ngụy Doãn là gì không? Là Tâm Huyết Tỏa Linh.”

Tiểu Nhu sững người. Dù không phải người tu hành, nhưng sống trong Liệp Sát Tông, đọc vô số điển tịch, nàng đã từng nghe qua cái tên đáng sợ đó. Nàng không phải kẻ ngu dốt, nếu không thì tông chủ đã không để nàng làm nhiệm vụ theo dõi rồi.

Dạ Hương nói tiếp, giọng điệu bình thản nhưng từng chữ lại như sấm sét:

“Người có thể tự mình phá giải Tâm Huyết Tỏa Linh, tự giải phóng bản thân khỏi một khế ước nô lệ khắc sâu vào linh hồn, tuyệt đối không phải là một kẻ đơn giản. Ngươi có biết, để phá vỡ thứ đó, cần một người có tu vi và sự thấu hiểu về linh hồn chạm ngưỡng Linh Cảnh mới có khả năng làm được. Ngay cả một Thiên Cảnh như ta, cũng không có đủ tự tin để làm điều đó mà không gây tổn hại đến cả hai.”

Tiểu Nhu hoàn toàn bị chấn động. Nàng lắp bắp:

“Vậy… vậy ý của tông chủ là… Lý Uyển Như có một thế lực cực kỳ mạnh mẽ đứng sau lưng? Hoặc là… chính bản thân nàng ta…”

“Chính xác.” Dạ Hương gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ tán thưởng sự lanh lợi của tiểu nha hoàn.

“Dù là trường hợp nào, việc vội vàng ra tay với nàng ta đều là một hành động ngu xuẩn. Nếu nàng ta thực sự có một vị Linh Cảnh chống lưng, chúng ta sẽ đắc tội với một tồn tại mà cả Liệp Sát Tông này cũng không dám trêu vào. Còn nếu như… nàng ta chính là một đại năng ẩn mình…”

Dạ Hương dừng lại, trong mắt lóe lên một sự hứng thú tột độ.

Tiểu Nhu vẫn còn hoang mang sau khi tiếp nhận lượng kiến thức mới, vội vàng lên tiếng:

“Nhưng… nhưng nếu nàng ta thực sự mạnh như vậy, tại sao lại phải chịu cảnh làm nô lệ suốt bốn năm? Bị Ngụy Doãn giày vò, bị người khác làm nhục, tại sao lại không phản kháng? Rất có thể nàng thực sự yếu ớt, với tu vi đó, tông chủ chỉ cần trấn áp, tra tấn hỏi cung là có thể biết được mọi bí mật mà?”

“Ngươi không phải người tu hành, nên không hiểu được sự đáng sợ của những đại năng thực sự.” Dạ Hương lắc đầu.

“Việc tùy tiện ra tay với một kẻ mà ta không nắm rõ gốc gác là quá nguy hiểm. Ai biết được ả điếm dâm đãng kia có phải là một lão quái vật nào đó đang giả dạng để trải nghiệm hồng trần, hay đang thực hiện một kế hoạch nào đó không? Với một người có khả năng là cường giả Linh Cảnh, kết giao hữu hảo luôn là lựa chọn tốt nhất, thay vì biến họ thành kẻ thù.”

Nàng trầm ngâm một lúc, rồi nói tiếp, như đang tự phân tích cho chính mình nghe.

“Sau khi điều tra kỹ lưỡng, ta thiên về khả năng nàng ta là một kẻ trùng sinh. Có lẽ kiếp trước là một đại năng, nhưng vì một lý do nào đó mà thân tử đạo tiêu, linh hồn trọng thương phải tìm một thân xác mới. Điều này có thể giải thích tại sao tinh thần lực và kiến thức trận pháp của nàng ta lại vượt trội đến vậy, nhưng tu vi lại phải bắt đầu lại từ đầu.”

“Tất nhiên, đây vẫn chỉ là suy đoán. Ta cần thêm thời gian để thăm dò.”

Dạ Hương quay sang Tiểu Nhu, ánh mắt trở lại vẻ lạnh lùng, ra lệnh:

“Chuyện hôm nay, coi như ngươi chưa từng thấy, chưa từng nghe. Tiếp tục theo dõi, báo cáo lại cho ta mọi hành động của nàng ta. Cố gắng đừng để bị phát hiện.”

“Vâng, thưa Tông chủ.” Tiểu Nhu run rẩy đáp, rồi vội vàng lui ra.

Trong mật thất chỉ còn lại một mình Dạ Hương. Nàng nhìn vào khoảng không, khóe môi cong lên thành một nụ cười vừa bí ẩn vừa đầy mong chờ.

“Lý Uyển Như, hy vọng ngươi thực sự là con cá lớn mà ta đang tìm kiếm…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 120
Ngày cập nhật 22/07/2025 13:51 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba