Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 117

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 120

Phần 117: Nhiệm vụ tông môn

Lý Uyển Như bắt đầu bài giảng của mình, trong khi dưới gầm bàn, một tên đệ tử đang nín thở, và trong cơ thể cô, dư âm của một cuộc hoan lạc điên cuồng vẫn còn đang râm ran.

Lý Uyển Như cố gắng tập trung vào những đường nét trận văn mà đám đệ tử vừa phá giải. Cô chỉ ra những điểm yếu, phân tích những sai lầm, giọng nói vẫn cố giữ vẻ bình thản và chuyên nghiệp.

“Điểm mấu chốt của trận pháp xếp chồng là tìm ra mắt trận phụ để vô hiệu hóa lớp phòng ngự bên ngoài trước. Các ngươi đã làm tốt ở điểm này, nhưng lại tốn quá nhiều thời gian…”

Cô đang nói, thì đột nhiên cảm thấy một sự ấm áp quen thuộc từ phía dưới.

Mã Tuấn, gã khốn nạn đang trốn dưới gầm bàn, đã không chịu ngồi yên. Hắn lén lút thò tay ra, luồn qua khe hở của tà áo choàng, chạm vào bắp đùi non của cô.

Lý Uyển Như giật mình, suýt nữa đánh rơi cuộn giấy trên tay. Cô liếc mắt xuống, nhưng không thể thấy gì. Cô chỉ có thể cảm nhận được bàn tay thô ráp của hắn đang từ từ lần mò lên trên.

Cô không kịp mặc nội y nên giờ đây dâm huyệt hoàn toàn trơ trọi trước cú tấn công của Mã Tuấn. Bàn tay hắn lướt qua lớp da mịn màng, tiến thẳng đến nơi bí mật nhất. Không có lớp quần lót nào cản trở. Ngón tay hắn dễ dàng tách hai mép thịt đang sưng mọng và ướt át của cô ra.

“Ư…”

Một tiếng rên nhỏ vô thức thoát ra từ cổ họng. Cô vội ho khan một tiếng để che giấu.

“Khụ… khụ… như ta đang nói, các ngươi phải chú ý đến việc phân bổ nguyên khí…”

Ngón tay của Mã Tuấn bắt đầu di chuyển. Hắn tìm đến hột le đang cương cứng của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, xoay tròn.

Cả người Lý Uyển Như như có một luồng điện chạy qua. Hai chân cô run lên, phải bám chặt vào mép bàn mới có thể đứng vững. Dâm thủy lại bắt đầu trào ra, chảy dọc theo ngón tay hắn, nhỏ giọt xuống sàn.

“… Phân bổ… phải… phải thật đều… nếu không… trận pháp sẽ… sụp đổ…” Giọng cô bắt đầu đứt quãng, hơi thở trở nên khó nhọc.

Đám đệ tử ngơ ngác nhìn nhau.

“Lý chấp sự, ngài không sao chứ ạ? Trông sắc mặt ngài không được tốt lắm.”

Một nữ đệ tử lo lắng hỏi.

“Ta… ta không sao…” Lý Uyển Như nghiến răng, cố gắng mỉm cười. “Chỉ là… hơi mệt một chút.”

Mã Tuấn ở dưới gầm bàn nghe thấy tiếng rên bị kìm nén của cô thì càng thêm hứng thú. Hắn đưa thêm ngón thứ hai vào, bắt đầu móc ngoáy bên trong âm đạo vẫn còn đang co giật của cô.

Tiếng “nhóp nhép” ướt át vang lên rất khẽ, nhưng trong không gian tĩnh lặng này, nó lại rõ mồn một đối với Lý Uyển Như.

“A… ưm…” Lần này cô không thể kìm nén được nữa. Tiếng rên mang đầy dục vọng bật ra, dù cô đã cố gắng che miệng.

Sắc mặt cô lúc đỏ lúc trắng, cơ thể run lên bần bật, trán lấm tấm mồ hôi. Trông cô không giống như đang mệt, mà giống như đang phải chịu đựng một cơn đau đớn (hoặc khoái lạc) tột cùng.

“Chấp sự! Ngài thực sự không ổn rồi!” Đám đệ tử bắt đầu lo lắng thực sự.

Lý Uyển Như biết mình không thể tiếp tục được nữa. Cô cắn môi, dùng chút sức lực cuối cùng, nói:

“Được rồi… buổi học hôm nay… kết thúc ở đây. Ta… ta thực sự hơi mệt. Các ngươi giải tán đi.”

Đám đệ tử tuy còn thắc mắc nhưng không dám trái lệnh, lục tục cúi chào rồi rời khỏi phòng.

Khi người cuối cùng vừa bước ra, Lý Uyển Như lập tức ngã khuỵu xuống, hai tay chống trên bàn, thở hổn hển. Cô trừng mắt nhìn xuống gầm bàn.

“Cút ra đây!”

Mã Tuấn chui ra, mặt mày hớn hở, tay vẫn còn dính đầy dâm thủy của cô. Hắn không hề sợ hãi, ngược lại còn cười một cách đắc thắng. Hắn đưa tay liếm dâm thủy của cô mà bày ra bộ dáng vô cùng hưởng thụ:

“Chấp sự, ngài thấy không? Ta có thể khiến ngài phải giải tán cả lớp học đấy.”

Lý Uyển Như tức giận, nhưng cơ thể lại mềm nhũn, không còn chút sức lực. Cô chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn.

Hắn tiến tới, thu dọn đống quần áo lót của cô vẫn còn vứt dưới gầm bàn, nhét thẳng vào trong túi áo của mình.

“Ngươi làm gì vậy? Trả lại cho ta!” Lý Uyển Như quát.

“Trả?” Mã Tuấn cười khẩy.

“Đây là chiến lợi phẩm của ta. Ta sẽ giữ nó. Tối nay, ta sẽ vừa ngửi mùi lồn của ngài trên chiếc quần này, vừa tự sướng.”

Hắn nhìn cô từ đầu đến chân.

“Và giờ, mời Lý chấp sự trở về. Cứ mặc như vậy mà đi. Toàn thân dính đầy tinh dịch và mồ hôi, không có nội y. Ta thực sự muốn xem, trên đường về, có bao nhiêu tên sẽ nhận ra sự khác thường của ngài.”

Cánh cửa phòng học đóng lại sau lưng Mã Tuấn, để lại Lý Uyển Như một mình trong sự im lặng và mùi hương dục vọng còn vương vấn. Cô ngồi bệt dưới sàn, toàn thân mềm nhũn, không còn chút sức lực. Sự tức giận và nhục nhã dâng lên, nhưng cô nhanh chóng ép nó xuống. Bây giờ không phải là lúc để tức giận.

Cô đứng dậy, run rẩy chỉnh lại bộ trường bào xộc xệch. Không có nội y, cảm giác trống trải và lạnh lẽo nơi hạ thân khiến cô rùng mình. Lớp vải áo choàng cọ xát trực tiếp vào da thịt nhạy cảm, mỗi bước đi đều là một sự nhắc nhở về những gì vừa xảy ra. Tệ hơn nữa, cơ thể cô vẫn còn dính đầy tinh dịch và mồ hôi, tạo ra một cảm giác nhơ nhớp, khó chịu.

Thông thường, sau mỗi buổi giảng, xe ngựa do Tiểu Nhu chuẩn bị đã chờ sẵn ngoài cửa. Nhưng hôm nay, cô không dám đi. Ngồi trên xe ngựa xóc nảy, với hạ thân không được che chắn và vẫn còn đang rỉ nước, chắc chắn sẽ để lại những dấu vết không thể chối cãi.

Cô buộc phải đi bộ.

Lý Uyển Như hít một hơi thật sâu, khoác chặt áo choàng, che đi khuôn mặt có phần tái nhợt và gượng gạo của mình, rồi bước ra khỏi phân đường.

Con đường từ ngoại thành trở về khu trung tâm dài và đông đúc. Tin đồn về cô trong tháng qua đã biến đổi một cách kỳ diệu. Từ một con điếm dâm dục, cô đã trở thành một “nữ giảng viên tận tâm, không màng thân phận”, một “lớp trưởng gương mẫu được các thiên tài kính nể”. Danh tiếng tốt đẹp vừa mới được gầy dựng, cô tuyệt đối không thể để nó bị hủy hoại chỉ vì một sơ suất nhỏ.

Cô cúi đầu, bước đi thật nhanh, cố gắng hòa mình vào dòng người. Nhưng vô ích. Dáng vẻ của cô quá nổi bật. Khí chất của một Chấp sự, kết hợp với dung mạo tuyệt sắc, khiến cô trở thành tâm điểm ở bất cứ đâu cô xuất hiện.

“A, là Lý chấp sự!”

“Ra mắt Lý chấp sự!”

Những lời chào hỏi liên tục vang lên. Các đệ tử ngoại môn, những thương nhân, thậm chí cả vài dong binh cấp thấp đều cung kính cúi đầu khi thấy cô đi qua.

Lý Uyển Như buộc phải dừng lại, ngẩng đầu lên, nở một nụ cười đúng mực và dịu dàng. “Không cần đa lễ.”

Nhưng chỉ có cô mới biết, nụ cười đó gượng gạo đến mức nào. Mỗi lần cô dừng lại, mỗi lần cô đáp lời, cô đều phải gồng cứng cơ bắp ở đùi để ngăn dòng dịch ấm nóng từ trong âm hộ trào ra. Chiếc áo choàng rộng thùng thình là thứ duy nhất giúp cô che đi sự thật rằng bên dưới nó, cô hoàn toàn trần trụi và dơ bẩn.

Một nhóm đệ tử trẻ tuổi từ lớp học của cô chạy tới, vây quanh cô một cách đầy ngưỡng mộ.

“Lý chấp sự, bài giảng hôm nay của ngài thật tuyệt vời! Nhờ ngài mà chúng con đã hiểu ra nguyên lý của Trận Cấm Vào rồi!”

“Đúng vậy ạ! Ngài có mệt không? Trông sắc mặt ngài không được tốt lắm.”

Lý Uyển Như mỉm cười, một nụ cười hoàn hảo của một người thầy đáng kính.

“Ta không sao. Thấy các ngươi tiến bộ, ta rất vui.”

Nhưng trong lòng cô đang gào thét. Sự quan tâm của họ, vào lúc này, lại trở thành một sự tra tấn. Cô chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi đây, trở về căn phòng của mình và tắm rửa sạch sẽ.

Cô đi ngang qua một quán rượu, vài tên dong binh say xỉn ngồi bên ngoài nhìn cô chằm chằm. Ánh mắt của chúng không còn là sự kính nể, mà là sự thèm khát trần trụi. Chúng không biết cô không mặc nội y, nhưng chúng có thể ngửi thấy mùi hương. Mùi hương của một người phụ nữ vừa trải qua một cuộc mây mưa.

Dấu ấn Dục Vọng lại bắt đầu nóng lên, phản chiếu lại ham muốn của chúng. Hạ thân cô lại rạo rực, dâm thủy lại bắt đầu rỉ ra. Cô phải cắn chặt răng, bước đi nhanh hơn, cảm nhận từng giọt dịch chảy dọc theo bắp đùi, lạnh toát.

Quãng đường trở về biệt viện, vốn chỉ mất nửa canh giờ, hôm nay lại dài như vô tận. Mỗi bước đi là một sự giày vò. Mỗi lời chào hỏi là một lần thử thách ý chí.

Cuối cùng, khi nhìn thấy cánh cửa của tòa biệt viện quen thuộc, Lý Uyển Như gần như thoát lực. Cô lao vào trong, đóng sầm cửa lại, rồi trượt người xuống sàn, thở hổn hển.

Cô đã về đến nơi. An toàn.

Lý Uyển Như nhìn xuống tà váy của mình. Một vệt ẩm ướt, sẫm màu đã loang ra một mảng nhỏ.

May mắn, không ai nhìn thấy.

Cô đứng dậy, bước vào phòng tắm, tự mình xả một bồn nước nóng. Khi ngâm mình trong làn nước ấm áp, cô mới thực sự cảm thấy mình được sống lại.

Nhưng cảm giác nhục nhã và bất lực vẫn còn đó. Cô đã bị một tên đệ tử cấp thấp dắt mũi, bị hắn biến thành một con điếm để thỏa mãn ngay trong lớp học của mình.

Lý Uyển Như siết chặt tay.

“Mã Tuấn…” cô thì thầm cái tên đó, ánh mắt lạnh như băng. “Lần sau lão nương bắt ngươi phải trả giá”

Nhưng cơ hội này phải chờ tới khi khác, mai cô sẽ xuất phát làm nhiệm vụ cùng với Kiều Phong, nên tên Mã Tuấn được phép thư thả vài hôm trước khi cô trừng phạt hắn.

Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoan-du-thanh-nu/

Sáng sớm, khi sương mù còn chưa tan hết trên những mái nhà của Huyết Sát Thành, một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ đã lặng lẽ chờ sẵn tại quảng trường phía Tây. Đây là loại phi thuyền chuyên dụng cho các nhiệm vụ trinh sát của chấp sự, tốc độ nhanh, gọn nhẹ và có khả năng che giấu khí tức tốt.

Lý Uyển Như có mặt đúng giờ, vẫn trong bộ trường bào chấp sự màu xám tro, khí chất lạnh lùng, trầm tĩnh. Kiều Phong đã đứng đợi ở đó, hôm nay hắn cũng thay bộ y phục lãng tử bằng một bộ giáp da gọn gàng, trông có phần nghiêm túc hơn thường lệ.

Sau lưng hắn là ba người nữa, những thành viên của tiểu đội thăm dò lần này.

Lý Uyển Như liếc mắt quan sát. Đội hình này được sắp xếp khá bài bản, một sự kết hợp cơ bản nhưng hiệu quả.

Người đầu tiên, đứng ngay cạnh Kiều Phong, là một thanh niên trẻ, mặt mày sáng sủa, ánh mắt lanh lợi, tu vi Nhân cảnh tầng bảy. Hắn mặc y phục của đệ tử nội môn Trận Pháp Đường, trên tay cầm một la bàn trận pháp tinh xảo. Hắn tên là Lục Thông, và qua cách Kiều Phong thỉnh thoảng quay sang chỉ bảo hắn vài câu, Lý Uyển Như đoán ngay đây là đệ tử tâm phúc mà Kiều Phong đang bồi dưỡng.

Hai người còn lại thì hoàn toàn khác biệt. Họ không có vẻ thư sinh hay kiêu ngạo của đệ tử nội môn. Cả hai đều là những gã đàn ông trạc ba mươi, thân hình rắn chắc, ánh mắt sắc bén và đầy vẻ cảnh giác. Trên người họ là những bộ giáp trụ đã sờn cũ, nhuốm màu sương gió, và vũ khí thì luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu. Họ là đệ tử ngoại thành, nhưng không phải dạng tầm thường. Họ là những dong binh kỳ cựu, những kẻ đã lăn lộn giữa sinh tử không biết bao nhiêu lần.

Lý Uyển Như biết rõ loại người này. Trong Liệp Sát Tông, những đệ tử nội môn có thiên phú và tiềm năng trở thành Địa cấp, nhưng kinh nghiệm thực chiến của họ phần lớn chỉ đến từ những nhiệm vụ được bảo vệ cẩn thận. Ngược lại, những dong binh ngoại thành như hai người này, dù không có đan điền bẩm sinh, nhưng kỹ năng chiến đấu, khả năng sinh tồn và sự tàn nhẫn thì vượt xa.

Vì vậy, trong các nhiệm vụ nguy hiểm, việc chiêu mộ những dong binh mạnh mẽ này làm lực lượng chiến đấu chủ lực là điều vô cùng phổ biến. Cuộc sống của họ ở ngoại thành cũng không hề tệ. Nhờ việc liên tục hoàn thành các nhiệm vụ khó, thu nhập của họ rất sung túc, chẳng kém cạnh đám “hạt giống” được tông môn nuôi dưỡng là bao.

“Ra mắt Lý chấp sự, Kiều chấp sự.” Hai gã dong binh đồng loạt chắp tay, thái độ không quá cung kính nhưng cũng không hề thất lễ.

Kiều Phong mỉm cười giới thiệu:

“Đây là Vương Hổ và Triệu Báo, hai đội trưởng xuất sắc của các tiểu đội dong binh ngoại thành. Kinh nghiệm của họ sẽ rất hữu ích cho chuyến đi này.”

Lý Uyển Như khẽ gật đầu đáp lễ. Cô hiểu, Kiều Phong đang muốn thể hiện thực lực và mạng lưới của hắn. Vừa có đệ tử tâm phúc, vừa có thể điều động được dong binh thiện chiến.

“Được rồi, tất cả lên thuyền. Chúng ta cần đến nơi trước khi trời tối.”

Kiều Phong ra lệnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 120
Ngày cập nhật 22/07/2025 13:51 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba