“Ngươi thích Lý chấp sự?”
Câu hỏi không đầu không cuối, nhưng đủ để khiến Kiều Phong giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ.
Tôn Hạo, người vẫn đang cắm đầu vào cuốn cổ tịch, lúc này cũng khẽ ngước lên, đôi mắt mệt mỏi liếc qua hai người một cái rồi lại nhanh chóng quay về với những dòng trận văn chi chít. Dường như với hắn, chuyện trai gái tình trường còn nhàm chán hơn cả một trận đồ đã thất truyền ngàn năm.
Kiều Phong quay lại, dựa người vào bệ cửa sổ, nụ cười lãng tử quen thuộc lại nở trên môi. Hắn không hề che giấu, ngược lại còn đáp một cách đầy thản nhiên và chắc nịch.
“Thích chứ, sao lại không thích?”
Hắn nhún vai, ánh mắt nhìn ra khoảng sân bên ngoài, nơi các đệ tử vẫn đang miệt mài luyện tập.
“Ngươi không thấy sao? Lý chấp sự chỉ mới đến đây chưa đầy một tháng, vậy mà đám đệ tử ngoại thành đã gần như xem nàng là thần tượng. Những lời đồn đại về sự dâm đãng, về quá khứ của nàng… giờ chẳng còn mấy ai nhắc đến. Họ chỉ biết nàng là một giảng viên tận tâm, một chấp sự có tài.”
Hắn dừng lại, trong mắt ánh lên một sự thán phục chân thành.
“Vừa có nghị lực phi thường để vươn lên từ thân phận thấp kém, vừa có tố chất giảng dạy bẩm sinh, lại sở hữu thiên phú trận pháp đến cả Hứa trưởng lão cũng phải công nhận. Nàng ấy,” Kiều Phong kết luận, giọng trầm xuống, mang theo một sự mê đắm không che giấu, “quả thực là một đóa hồng đầy gai góc. Càng khó hái, lại càng khiến người ta muốn chinh phục.”
Vũ Lăng nghe xong, chỉ khẽ nhếch môi một cái, không bình luận thêm, rồi lại quay về với sự tĩnh lặng của riêng mình. Nhưng trong đáy mắt lạnh như băng của nàng, dường như đã có một gợn sóng nhỏ vừa lướt qua. Dường như cô nàng rất hứng thú với những câu chuyện bên lề của tông môn, bản năng hóng chuyện của nữ giới không bao giờ mất đi dù cho đó là tu luyện giả hay phàm nhân đi chăng nữa.
Không ai biết, trong cái nhìn và lời nói của Kiều Phong, bao nhiêu phần là thật lòng ngưỡng mộ, bao nhiêu phần là ham muốn chiếm hữu của một gã phong lưu. Nhưng có một điều chắc chắn, đóa hồng mang tên Lý Uyển Như đã thực sự gieo một hạt mầm vào lòng gã chấp sự đào hoa này.
Chỉ là người tình trong mộng của Kiều chấp sự, đóa hồng đầy gai góc mà hắn muốn chinh phục, hiện tại đang có một giảng dạy theo một cách không ai có thể tưởng tượng nổi.
Trong gian phòng học của phân đường ngoại thành, không khí học thuật căng thẳng và nghiêm túc bao trùm. Hơn ba mươi đệ tử đang vây quanh một khu vực trung tâm, nơi một trận pháp phức tạp đang vận hành. Ánh sáng xanh lam mờ ảo từ các trận văn đan xen vào nhau, tạo thành một lớp màn chắn gần như vô hình, vừa che giấu mọi thứ bên trong, vừa ngăn cản bất kỳ ai bước vào.
“Hôm nay, bài học của chúng ta là về trận pháp xếp chồng,” giọng Lý Uyển Như từ bên trong lớp màn chắn vọng ra trước khi trận pháp hoàn toàn đóng lại, bình thản và rõ ràng.
“Ta đã bố trí một Trận Che Giấu cấp thấp lồng trong một Trận Cấm Vào đơn giản. Yêu cầu của các ngươi: Trong vòng hai canh giờ, tìm ra điểm yếu và phá giải nó. Ai thành công, chắc chắn sẽ có thưởng. Thưởng 100 điểm tích lũy”
Đám đệ tử lập tức xôn xao. Họ tụm năm tụm ba, kẻ thì không ngừng đi vòng quanh dò xét, người thì lấy giấy bút ra vẽ lại sơ đồ, cố gắng tìm ra quy luật vận hành của trận pháp, có kẻ thì lật tung quyển sổ ghi chép, cố tìm lại những kiến thức được ghi lại trước đó. Không khí học tập vô cùng hăng hái.
Họ không hề biết, chỉ cách họ một lớp màn chắn mỏng manh, một cảnh tượng dâm dục đến tột cùng đang diễn ra.
Lý Uyển Như nằm ngửa trên chính chiếc bàn giáo viên, bộ trường bào chấp sự đã bị vứt bừa bãi sang một bên, thân thể hoàn toàn lõa thể. Hai chân cô dang rộng, gác lên đôi vai vững chãi của Mã Tuấn, để lộ toàn bộ đóa hoa bí mật đang sưng mọng, đỏ rực và ướt sũng.
Mã Tuấn, gã đệ tử may mắn, lý trí đã sớm bị dục vọng thiêu rụi. Hắn quỳ giữa hai chân cô, hông thúc mạnh từng nhịp, dương vật thô to liên tục ra vào trong âm hộ cô một cách điên cuồng, không chút thương tiếc.
Bạch… bạch… bạch…
Tiếng da thịt va chạm trần trụi, ướt át vang lên không ngừng. Mỗi cú thúc của hắn đều mạnh bạo, dứt khoát, như muốn đóng cọc, ghim chặt cơ thể cô xuống mặt bàn gỗ lạnh lẽo.
“Ưm… a… mạnh… mạnh nữa… địt ta đi…”
Lý Uyển Như không còn kìm nén, cô rên rỉ, tiếng rên vừa đau đớn vừa khát khao, vang vọng trong không gian nhỏ hẹp. May mắn là trận pháp Che Giấu có khả năng cách âm, nếu không thì tiếng rên rỉ này sẽ còn vang vọng nữa…
Cảm giác bị một gã đàn ông khỏe mạnh, sung mãn chiếm đoạt một cách thô bạo ngay giữa lớp học, nơi cô vừa đứng giảng bài một cách nghiêm nghị, xung quanh lại rất nhiều ánh mắt hau háu soi xét, khiến một khoái cảm bệnh hoạn và cấm kỵ trào dâng, nuốt chửng lấy chút lý trí cuối cùng của cô.
Mã Tuấn cũng không ngoại lệ, dù thường xuyên được thưởng thức cái âm hộ non tơ này nhưng đây là lần đầu tiên hắn địt công khai trước mặt người khác như này, sự kích thích khiến cho hắn càng cương cứng hơn, mỗi cú nhập lại càng mạnh hơn nữa, khiến cho dâm thủy của Lý Uyển Như bắn ra như suối.
Hắn gầm gừ trong cổ họng, hai tay bấu chặt lấy cặp mông căng tròn của cô, siết mạnh đến hằn lên những vệt đỏ.
“Chấp sự… lồn của ngài… sướng chết mất! Ta phải địt nát cái lồn dâm đãng này của ngài!”
Lý Uyển Như không đáp, chỉ ngửa cổ ra sau, mái tóc đen dài xõa tung trên mặt bàn. Bầu ngực căng tròn của cô nảy lên điên cuồng theo từng cú thúc, sữa bắt đầu rịn ra từ hai đầu vú cương cứng, chảy thành dòng, hòa quyện với mồ hôi, thấm ướt cả lồng ngực rắn chắc của Mã Tuấn. Dâm thủy từ âm hộ cô tuôn ra như suối, ướt đẫm cả bụng dưới của hắn và mặt bàn gỗ, tạo thành một vũng nhỏ lấp lánh.
Mùi sữa ngọt, mùi mồ hôi mặn mà, và mùi dâm thủy nồng đậm hòa quyện vào nhau, tạo thành một thứ thuốc kích dục nguyên thủy nhất.
Mã Tuấn như một con thú hoang, hắn cúi xuống, ngậm lấy một đầu vú của cô, vừa mút mạnh, vừa tiếp tục thúc hông không ngừng nghỉ.
“A… a… địt vú… vừa địt lồn… vừa bú vú ta… sướng… sướng quá…”
Lý Uyển Như hét lên, giọng lạc đi. Hông cô ưỡn lên, phối hợp với từng nhịp thúc của hắn, âm đạo co bóp liên hồi, siết chặt lấy dương vật hắn như muốn vắt kiệt.
Cơn khoái cảm ập đến như vũ bão. Cơ thể cô co giật dữ dội, hai chân kẹp chặt lấy hông hắn, âm đạo co thắt từng cơn, phun ra một luồng âm tinh nóng hổi.
“Ta… ta ra… Aaa…”
Cô hét lên một tiếng cuối cùng rồi gục xuống, toàn thân mềm nhũn, thở không ra hơi.
Thấy cô vừa lên đỉnh, Mã Tuấn càng thêm điên cuồng. Hắn biết mình cũng sắp đến giới hạn. Hắn thúc nhanh hơn, mạnh hơn, mỗi cú đâm đều vào tận cùng tử cung của cô.
“Chủ nhân… sắp… sắp ra rồi… ưm…” Lý Uyển Như hổn hển, trong cơn mê man vẫn không quên mệnh lệnh đã đặt ra, giọng yếu ớt. “Bắn… bắn vào miệng…”
Lời cô chưa kịp dứt.
Mã Tuấn gầm lên một tiếng như dã thú, không hề có ý định rút ra theo quy tắc. Hắn nắm chặt lấy hông cô, ghì chặt xuống bàn, rồi thúc một cú cuối cùng thật sâu, sau đó rút mạnh ra.
Phụt! Phụt! Phụt!
Dòng tinh dịch nóng hổi, đặc quánh của hắn không bắn vào miệng cô như đã giao kèo. Thay vào đó, nó bắn tung tóe khắp nơi. Bắn lên vùng bụng dưới phẳng lì, vương vãi trên cặp vú căng tròn đang chảy sữa, và cả… lên gò má ửng hồng và mái tóc đen dài đang xõa tung trên mặt bàn của cô.
Trắng xóa. Nhầy nhụa. Một cảnh tượng của sự chiếm đoạt trần trụi.
Lý Uyển Như sững người. Cảm giác ấm nóng, dính nhớp trên mặt và cơ thể kéo cô ra khỏi cơn mê khoái lạc. Một tia tức giận và bất ngờ lóe lên trong đôi mắt vẫn còn đang mơ màng của cô.
“Ngươi…” Cô gượng ngồi dậy, tay quệt đi vệt tinh dịch trên má, giọng có chút gằn lên.
“Ta đã nói là…”
Cô chưa kịp nói hết câu.
Mã Tuấn, với ánh mắt đỏ rực và nụ cười đầy man trá, đã lao tới. Hắn không cho cô cơ hội để trách mắng. Hắn nắm lấy cằm cô, rồi nhét thẳng cây dương vật vẫn còn đang cương cứng và dính đầy dịch thể của cả hai người vào miệng cô, chặn đứng mọi lời nói.
“Ưm… Ậm…”
Lý Uyển Như chỉ có thể phát ra những tiếng phản đối nghẹn ngào trong cổ họng. Dương vật hắn lấp đầy khoang miệng, mùi tanh nồng của tinh dịch xộc thẳng lên mũi, khiến cô suýt nôn.
“Chấp sự à,” hắn thì thầm, giọng khàn đặc, đầy khoái trá, trong khi tay vẫn giữ chặt đầu cô, không cho cô thoát ra.
“Ngài dạy ta rằng phải biết tận dụng mọi cơ hội. Ta chỉ đang học theo lời ngài dạy thôi.”
Hắn bắt đầu thúc nhẹ, dương vật trơn trượt ra vào trong miệng cô.
Sự phản kháng của Lý Uyển Như dần yếu đi. Cô biết, trong tình huống này, đôi co với một kẻ đang hưng phấn là vô ích. Hơn nữa, cảm giác bị lấp đầy, bị cưỡng ép một cách bất ngờ này… lại khơi dậy một luồng khoái cảm bệnh hoạn khác trong cô.
Cô ngừng giãy giụa. Đôi môi mềm mại bắt đầu chủ động mút lấy, chiếc lưỡi tinh xảo quấn quanh thân dương vật, liếm sạch từng vệt tinh dịch còn sót lại. Cô ngoan ngoãn bú cho hắn, đôi mắt ngước lên nhìn hắn, một ánh nhìn pha trộn giữa sự bất lực, sự phục tùng và một tia khiêu khích ngầm.
Mã Tuấn cảm nhận được khoang miệng ấm nóng cùng chiếc lưỡi mềm mại, tinh xảo của Lý Uyển Như đang liếm láp, phục vụ mình. Dục vọng vừa mới được giải tỏa lại một lần nữa bùng lên dữ dội. Dương vật vừa mềm đi của hắn nhanh chóng cương cứng trở lại, thậm chí còn có phần to lớn và nóng rực hơn trước.
Hắn cười gằn một tiếng đầy thỏa mãn. Không còn chút rụt rè nào, hắn ôm lấy mái tóc đen dài, bết dính mồ hôi và tinh dịch của Lý Uyển Như, rồi bắt đầu ấn mạnh. Hắn coi cái miệng nhỏ xinh của cô như một cái lồn thứ hai mà ra sức nắc.
Ọc… ọc…
Dương vật thô to liên tục đâm sâu vào cuống họng, khiến Lý Uyển Như khó thở đến cực điểm, lồng ngực phập phồng dữ dội. Nước mắt trào ra, chảy dài trên hai gò má vẫn còn vương vãi tinh dịch. Cảm giác vừa ngạt thở, vừa nhục nhã, lại vừa bị kích thích một cách bệnh hoạn khiến toàn thân cô run lên. Khoái cảm lạ kỳ này còn mãnh liệt hơn cả khi bị đâm vào âm hộ.
Hắn thúc không ngừng, mỗi cú đâm đều vào tận gốc, cho đến khi hắn gầm lên một tiếng cuối cùng.
Lần xuất tinh thứ hai đến nhanh và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Tinh dịch phun ra ào ạt, đặc quánh và nóng hổi, lấp đầy khoang miệng cô. Lượng tinh dịch quá nhiều, cô không thể nào nuốt hết kịp. Chất lỏng trắng đục trào ra từ khóe môi, chảy xuống cằm, xuống cổ, rồi lan ra cả phần ngực trần của cô.
Thấy cô không thể chứa hết, hắn liền rút dương vật ra, bắn nốt phần còn lại lên khắp khuôn mặt xinh đẹp của cô. Trán, mũi, má, môi… tất cả đều được phủ một lớp màng trắng xóa, nhầy nhụa.
RẦM!
Ngay lúc đó, trận pháp bên ngoài rung chuyển dữ dội. Lớp màn chắn ánh sáng xanh lam bắt đầu dao động, xuất hiện những vết nứt nhỏ.
“Chết tiệt!” Lý Uyển Như bừng tỉnh khỏi cơn mê muội. Cô không ngờ đám đệ tử ngoại thành này lại có tài năng đến vậy. Mới chỉ hơn một canh giờ mà đã tìm ra điểm yếu và sắp phá giải được trận pháp xếp chồng của cô.
Không còn thời gian để suy nghĩ. Cô cuống cuồng bật dậy.
“Mau, trốn xuống gầm bàn!” Cô ra lệnh cho Mã Tuấn, giọng gấp gáp.
Hắn cũng hoảng hốt, vội vàng mặc lại quần rồi chui tọt xuống gầm bàn, nấp sau tấm khăn trải bàn dài.
Lý Uyển Như thì dùng tay, vội vàng gạt đi những vệt tinh dịch trên mặt và tóc. Nhưng chúng quá nhiều, quá dính, chỉ làm cho mọi thứ càng thêm nhem nhuốc. Cô mặc kệ, vơ vội bộ trường bào chấp sự, khoác lên người một cách xộc xệch. Cô không có thời gian để mặc lại nội y hay nịt ngực, đồ lót đều nhét hết dưới gầm bàn, nơi mà Mã Tuấn đang lẩn trốn.
Bên dưới lớp áo choàng, cơ thể cô vẫn còn trần trụi, dính đầy tinh dịch và mồ hôi. Âm hộ sưng đỏ, dâm thủy vẫn còn đang rỉ ra.
XOẢNG!
Lớp màn chắn cuối cùng vỡ tan.
Lý Uyển Như vừa kịp ngồi xuống ghế, tay cầm một cuộn sách, giả vờ như đang chăm chú đọc.
Một nhóm đệ tử bước vào, dẫn đầu là một thanh niên mặt mày sáng sủa, vẻ mặt đầy tự hào.
“Bẩm Lý chấp sự, chúng con đã phá giải được trận pháp!”
Lý Uyển Như ngẩng đầu lên, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh và nghiêm nghị, nhưng hai gò má vẫn còn ửng hồng, hơi thở có chút gấp gáp, và một vài lọn tóc bết dính tinh dịch vẫn còn vương trên trán.
“Tốt lắm,” cô nói, giọng có chút khàn đi. “Không ngờ các ngươi lại tiến bộ nhanh như vậy.”
Cô đứng dậy, định bụng sẽ giảng giải về những sai lầm của họ. Nhưng khi cô vừa cử động, một dòng dâm thủy ấm nóng từ trong âm hộ không thể kìm nén được mà chảy ra, thấm qua lớp váy, nhỏ một giọt xuống sàn nhà.
May mắn là không ai để ý.
Cô hắng giọng, cố lấy lại phong thái của một giảng viên.
“Bây giờ, ta sẽ chỉ ra những điểm các ngươi đã làm tốt, và những chỗ còn thiếu sót…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 22/07/2025 13:51 (GMT+7) |