Họ không hiểu. Họ chỉ thấy Mã Tuấn, một kẻ nổi tiếng học dốt, đầu óc trì độn, lại ngày càng trở nên thân thiết một cách bất thường với vị Lý chấp sự xinh đẹp nhưng lạnh lùng.
Ban đầu, chỉ là những cái liếc mắt đầy ẩn ý. Họ thấy sau mỗi buổi học, Mã Tuấn đều là người ở lại cuối cùng. Thỉnh thoảng, họ lại thấy hắn lén lút đi vào phòng nghỉ của giảng viên, rồi một lúc sau mới bước ra với vẻ mặt thỏa mãn lạ thường.
Tin đồn bắt đầu lan đi, nhưng không phải theo hướng mà người ta vẫn tưởng.
“Này, ngươi thấy không? Tên Mã Tuấn đó lại được Lý chấp sự gọi vào kìa.”
“Chắc lại bị phạt vì không hiểu bài chứ gì. Đồ ngu đó mà.”
“Không phải đâu,” một tên khác chen vào, giọng thì thầm.
“Ta nghe nói, Lý chấp sự rất tận tâm. Với những đệ tử yếu kém, ngài ấy sẽ dành thời gian riêng để phụ đạo, chỉ bảo từng chút một.”
Lời đồn này bắt nguồn từ chính Mã Tuấn. Sau mỗi lần vụng trộm, khi bị bạn bè trêu chọc, hắn luôn ưỡn ngực, mặt đầy tự hào mà giải thích:
“Lý chấp sự thấy ta có không có tiềm năng nhưng siêng học hỏi, nên ngài đặc biệt chỉ dạy thêm cho ta về các trận văn phức tạp. Các ngươi không hiểu được đâu.”
Lời nói dối vụng về, nhưng lại có sức nặng đến không ngờ. Dần dà, hình ảnh một vị chấp sự lạnh lùng bắt đầu được thay thế.
Tin đồn lan truyền đi xa hơn, biến tướng theo một cách không ai lường trước.
“Nghe nói Lý chấp sự dạy rất hay. Bài giảng của ngài ấy dễ hiểu, lại còn sẵn sàng phụ đạo thêm cho những học viên kém. Không hề kiêu ngạo như các chấp sự Địa cấp khác.”
“Đúng vậy! Ta từng hỏi ngài ấy một câu rất ngớ ngẩn, vậy mà ngài ấy vẫn kiên nhẫn giải thích. Còn cho ta mượn cả Dẫn Nguyên Bút để tập thêm nữa.”
“Thật sao? Ta cũng phải thử mới được!”
Những lời đồn đại liên quan đến những việc dâm dục trước kia của Lý Uyển Như dần dần bị át đi. Người ta bắt đầu quên đi quá khứ nhục nhã của cô, hoặc ít nhất, họ chọn cách không nhắc đến nữa. Thay vào đó, hình ảnh một nữ giảng viên tận tâm, xinh đẹp, tài năng nhưng không hề kiêu ngạo, một người sẵn sàng giúp đỡ những đệ tử cấp thấp, bắt đầu được hình thành.
Danh tiếng của cô, một cách kỳ diệu, đang dần được “tẩy trắng” bởi chính những hành vi dâm loạn và toan tính nhất.
Lý Uyển Như biết hết tất cả. Cô nghe thấy những lời bàn tán, cô thấy những ánh mắt ngưỡng mộ thay thế cho sự khinh miệt. Cô chỉ mỉm cười.
Cô để cho Mã Tuấn lan truyền những lời nói dối đó. Hắn càng khoe khoang về sự “ưu ái” mà cô dành cho hắn, thì vỏ bọc của cô lại càng thêm vững chắc. Hắn tưởng mình đang lợi dụng cô, nhưng thực chất, hắn chỉ là một con rối, một cái loa phát thanh, đang giúp cô xây dựng nên một hình tượng hoàn hảo trong mắt mọi người.
Một buổi chiều, sau khi kết thúc buổi “phụ đạo” đầy ướt át với Mã Tuấn trong phòng nghỉ, Lý Uyển Như thản nhiên bước ra ngoài. Cô đi ngang qua một nhóm đệ tử, họ lập tức cúi đầu chào một cách đầy kính trọng.
“Ra mắt Lý chấp sự!”
Cô khẽ gật đầu, môi nở một nụ cười dịu dàng, đúng mực.
“Cứ cố gắng tu luyện. Có gì không hiểu, cứ đến tìm ta.”
Cô nói, rồi quay người bước đi, để lại phía sau là những ánh mắt sùng bái và một Mã Tuấn vừa mới mặc lại quần, đang lén lút nhìn theo bóng lưng cô với vẻ vừa si mê vừa sợ hãi.
Không ai biết, bên dưới lớp áo chấp sự nghiêm trang, hạ thân nơi lỗ hậu của cô vẫn còn đang rỉ ra tinh dịch của hắn.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoan-du-thanh-nu/
Sau hai tuần ở tổng bộ, Lý Uyển Như đã bắt đầu quen với nhịp sống bận rộn của mình tại Huyết Sát Thành. Ban ngày, cô là Lý chấp sự, nữ giảng viên lạnh lùng nhưng tận tâm của Trận Pháp Đường. Chiều tối, cô lại khoác lên mình thân phận của một học trò, lặng lẽ đến Truyền Công Đường, ngồi cùng lớp với những đệ tử hạt giống ưu tú nhất.
Tu vi của cô, sau khi sở hữu đang điền dĩ nhiên là thuận thế đạt tới Nhân cảnh tầng tám. Một Nhân cảnh tầng tám 25 tuổi quả thực không đủ để gây nghi ngờ, nhưng cũng đủ để cô có một vị trí vững chắc trong lớp học dành cho những kẻ sắp chạm đến ngưỡng cửa Địa cấp.
Lớp học tinh anh này là nơi quy tụ khoảng ba mươi người, tất cả đều là những thiên tài với đan điền bẩm sinh. Không khí ở đây luôn tràn ngập sự cạnh tranh ngầm. Ai cũng nghĩ mình mang thiên phú, ai cũng mang trong mình niềm kiêu hãnh riêng.
Và Lý Uyển Như, với thân phận một chấp sự phải đi “học lại”, nghiễm nhiên trở thành một tồn tại đặc biệt.
Hôm nay, không khí trong lớp có chút khác lạ. Trưởng lão giảng dạy vừa thông báo một tin tức quan trọng: Vị lớp trưởng cũ, một thiên tài, con của một vị trưởng lão, đã thành công đột phá Địa cấp vào lúc 22 tuổi sau nhiều tháng bế quan và đang chuẩn bị nhận chức vụ mới trong tông môn.
Điều đó có nghĩa là, chiếc ghế lớp trưởng đang bị bỏ trống.
Đây không phải là một chức vụ hữu danh vô thực. Lớp trưởng của lớp hạt giống không chỉ đại diện cho cả nhóm trong các buổi luận đạo, mà còn có quyền ưu tiên trong việc phân phối tài nguyên, tiếp nhận nhiệm vụ đặc thù, và trực tiếp báo cáo với các trưởng lão. Đó là một vị trí mà bất kỳ ai cũng thèm muốn.
Ngay lập tức, những ánh mắt bắt đầu liếc nhìn nhau. Hàn Phong, sau cú sốc tinh thần, đã dần lấy lại vẻ lạnh lùng, nhưng sự kiêu ngạo đã vơi đi nhiều. Hắn là một ứng cử viên nặng ký khi hắn đã đạt tới Nhân cảnh tầng tám được hơn một năm, có thể khẳng định thực lực không hề kém chút nào.
Liễu Mị sau khi tới tổng bộ cũng bất ngờ đột phá, lúc này ả thì không hề che giấu dã tâm, đôi mắt rắn của ả sáng lên, quét một lượt khắp lớp như đang đánh giá đối thủ.
Giữa lúc không khí đang căng như dây đàn, một giọng nói trầm ổn vang lên.
“Tại hạ đề cử… Lý chấp sự.”
Tất cả mọi người đều sững sờ quay lại. Người vừa lên tiếng là một gương mặt tuấn tú, môi hồng răng trắng, trông như thể là một thư sinh trói gà không chặt vậy.
Hắn đứng dậy, tay phất cây quạt giấy, nói tiếp.
“Lý chấp sự tuy tu vi cùng cảnh giới với chúng ta, nhưng thân là Chấp sự, có kinh nghiệm quản lý và đối ngoại mà chúng ta không có. Để nàng dẫn dắt, chắc chắn sẽ công bằng và hiệu quả hơn là để bất kỳ ai trong chúng ta tranh giành lẫn nhau.”
Lời nói của tên công tử ca kia như một gáo nước lạnh dội vào ngọn lửa cạnh tranh. Rất hợp lý. Rất thực tế.
Sau đó hắn hướng về phía Lý Uyển Như đang ngồi nhìn cuộc tranh luận mà nháy mắt một cái. Với sự tinh ý của bản thân, cô nhanh chóng nhận ra rằng tên công tử này có ý tán tỉnh mình.
Hắn là Dạ Ngọc, không rõ quan hệ gì với tông chủ nhưng chỉ cần dựa vào thiên phú của hắn thì cũng thật sự đủ sức trấn nhiếp. Lý Uyển Như đã nghe chút về giai thoại của tên này, sáu tuổi bắt đầu tu hành, mười hai đạt tới nhân cảnh tầng sáu, mười sáu đã đạt tới Nhân cảnh tầng tám. Năm nay hắn chỉ có mười bảy tuổi mà thôi, là một hạt giống hy vọng trở thành Thiên cấp nhất thế hệ này của Liệp Sát tông, thậm chí có chút kỳ vọng hắn có thể vươn xa hơi, đạt tới Linh cấp, giúp đỡ tông môn tăng tiến thêm trên bảng xếp hạng.
Liễu Mị định phản đối, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh, ả lại im lặng. Phần lớn các đệ tử, dù có kiêu ngạo, cũng phải thừa nhận rằng để một Chấp sự làm đại diện sẽ mang lại nhiều lợi ích hơn. Họ sẽ không phải chịu sự quản lý của một “đồng môn” ngang hàng, tránh được sự đố kỵ và mâu thuẫn.
Một người khác đứng lên ủng hộ:
“Đúng vậy! Lý chấp sự lại còn là một trận pháp sư tài ba. Có ngài ấy dẫn dắt, khi chúng ta nhận nhiệm vụ theo nhóm, sự an toàn chắc chắn sẽ được đảm bảo hơn.”
“Ta cũng đồng ý! Lần trước ta có hỏi ngài ấy về một vấn đề tu luyện, ngài ấy chỉ điểm rất tận tình.”
Những lời tán đồng bắt đầu vang lên. Lý Uyển Như, người đang ngồi im lặng ở góc lớp, trở thành tâm điểm của sự chú ý. Cô có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.
Cô đứng dậy, khẽ cúi đầu, giọng nói khiêm tốn:
“Đa tạ mọi người đã tin tưởng. Nhưng ta chỉ là người mới đến, tu vi còn nông cạn, e rằng không thể gánh vác trọng trách này.”
Một lời từ chối khéo léo, nhưng lại càng khiến mọi người thêm phần nể trọng.
“Lý chấp sự quá khiêm tốn rồi!”
“Ngoài ngài ra, không ai phù hợp hơn đâu!”
Cuối cùng, ngay cả Hàn Phong, sau một hồi đấu tranh nội tâm, cũng khẽ gật đầu, xem như đồng ý.
Và cứ thế, một cách đầy bất ngờ, Lý Uyển Như, một “học trò” Nhân cảnh, lại trở thành lớp trưởng của một lớp toàn những kẻ sắp đột phá Địa cấp, trở thành đồng cấp bậc với mình trong tương lai, thậm chí nhiều tên còn có tiềm năng tiến xa trên con đường tu hành thêm nữa.
Tin tức này nhanh chóng lan ra ngoài. Danh tiếng của Lý Uyển Như lại một lần nữa được nâng lên một tầm cao mới. Những lời đồn về quá khứ nhục nhã của cô càng lúc càng phai nhạt. Giờ đây, trong mắt các đệ tử cấp thấp, cô không chỉ là một giảng viên tận tâm, mà còn là một lớp trưởng gương mẫu, một người có thực tài, được cả những thiên tài kiêu ngạo nhất phải công nhận.
Sáng hôm sau, khi Lý Uyển Như đang chuẩn bị cho việc tu luyện buổi sáng của mình thì Tiểu Nhu bất ngờ gõ cửa.
“Bẩm Lý chấp sự,” nàng cung kính nói, “Kiều chấp sự có việc cần gặp, mời ngài đến Trận Pháp Đường một chuyến.”
Lý Uyển Như khẽ nhíu mày. Đã gần hai tuần kể từ lần đầu tiên được giao phó công việc, cô luôn giữ một khoảng cách đúng mực với Kiều Phong. Cô biết hắn vẫn luôn thèm muốn cô, nhưng cô cũng khéo léo từ chối mọi lời mời riêng tư của hắn bằng những lý do không thể hợp lý hơn: Bận tu luyện, bận soạn giáo án, bận phụ đạo cho đệ tử. Cô cần hắn, nhưng chưa phải lúc.
Nhưng lần này, hắn dùng danh nghĩa công vụ để gọi, cô không thể từ chối.
Lý Uyển Như bước ra khỏi cửa, thấy một nam để tử đang cung kính đứng đợi, hắn chính là người mà Kiều Phong gửi tới mời cô.
Không chút lưỡng lự, Lý Uyển Như liến đi theo đệ tử kia đến Trận Pháp Đường, đi thẳng lên khu vực chấp sự của tòa nhà.
Khi cô bước vào, Kiều Phong đang đứng bên cửa sổ, tay cầm một chén trà nóng, ánh mắt nhìn ra xa xăm cùng với hai vị chấp sự Vũ Lăng và Tôn Hạo đang cắm mặt vào cuốn sách mà đọc, chẳng thèm bận tâm đến Lý Uyển Như bên này.
Kiều Phong không còn vẻ cợt nhả thường ngày, thay vào đó là một sự nghiêm túc hiếm thấy.
“Lý chấp sự đến rồi à,” hắn nói, không quay đầu lại. “Mời ngồi.”
Lý Uyển Như ngồi xuống chiếc ghế đối diện, im lặng chờ đợi.
Kiều Phong đặt chén trà xuống, xoay người lại.
“Ta gọi cô đến đây là để thông báo một việc. Theo quy định của tông môn, mỗi chấp sự, dù đảm nhiệm vai trò giảng dạy, vẫn phải định kỳ thực thi các nhiệm vụ bên ngoài để duy trì kinh nghiệm thực chiến.”
Hắn dừng lại, ánh mắt đào hoa nhìn thẳng vào cô. “Và đã đến lượt của cô.”
Hắn đẩy một lệnh bài về phía cô, chiếc bài khắc đày chú văn lập tức sáng lên, hiện thông tin chi tiết của nhiệm vụ đó.
“Đây là một nhiệm vụ trinh sát. Cách Huyết Sát Thành khoảng một trăm dặm về phía đông có một khu di tích cổ vừa được phát hiện. Nơi đó có dấu hiệu của cấm chế và trận pháp cổ, khí tức khá bất thường. Nhiệm vụ của chúng ta là đến đó, không cần xâm nhập, chỉ cần thăm dò cấu trúc trận pháp bên ngoài, vẽ lại sơ đồ và xác định mức độ nguy hiểm.”
Lý Uyển Như cầm lấy lệnh bài, cảm nhận được nguyên khí dao động nhẹ từ nó. Đây là một nhiệm vụ cấp 2 – 1, không quá khó nhưng cũng không hề đơn giản.
“Vì đây là nhiệm vụ chuyên về trận pháp,” Kiều Phong nói tiếp, “nên Hứa trưởng lão đã chỉ định ta, người có kinh nghiệm, dẫn đội. Và cô, với tư cách là một trận pháp sư tài năng, sẽ là người hỗ trợ chính.”
Hắn mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý.
“Ngoài ra, chúng ta sẽ dẫn theo ba đệ tử nội môn có tu vi Nhân cảnh tầng bảy. Đội hình nhỏ gọn, chủ yếu để trinh sát, không giao chiến. Nhiệm vụ này rất phù hợp với cô.”
Lý Uyển Như hiểu rõ. Sự phân bố nhân sự này là hợp lý, Kiều Phong đủ mạnh để làm dẫn đội, với tu vi Địa cấp của hắn thì cho dù gặp nguy hiểm cũng dễ bề cứu giúp.
Cô ngẩng đầu lên, gương mặt vẫn bình thản.
“Khi nào chúng ta khởi hành?”
“Ngày mai,” hắn đáp, có vẻ rất hài lòng với sự chấp thuận nhanh chóng của cô.
“Cô cứ chuẩn bị cho tốt. Nhiệm vụ lần này, có lẽ sẽ có nhiều thứ thú vị để chúng ta… thảo luận với nhau lắm đấy.”
“Đã rõ.” Lý Uyển Như đứng dậy, khẽ cúi đầu. “Nếu không còn gì, ta xin phép lui trước.”
Cô không cho hắn cơ hội nói thêm lời nào, xoay người rời khỏi phòng.
Khi cánh cửa đóng lại sau lưng, nụ cười trên môi Kiều Phong càng thêm rạng rỡ. Hắn tin chắc rằng, trong chuyến đi này, con mồi mà hắn đã nhắm tới từ lâu sẽ không thể nào thoát khỏi tay hắn.
Rời khỏi Trận Pháp Đường, Lý Uyển Như không quay về biệt viện ngay. Thay vào đó, cô đi thẳng đến khu ngoại thành. Buổi giảng dạy vẫn còn đang chờ cô.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 22/07/2025 13:51 (GMT+7) |