Lý Uyển Như là người phản ứng trước. Sự bối rối và kinh ngạc trên mặt cô nhanh chóng tan biến, nhường chỗ cho một sự bình tĩnh lạnh đến đáng sợ. Cô không vội vàng che đậy, cũng không la hét.
Thay vào đó, cô từ từ rút cây Dẫn Nguyên Bút ra khỏi âm hộ. Một tiếng “phụt” nhẹ vang lên, kéo theo một dòng dâm thủy trong suốt chảy dọc xuống đùi, lấp lánh như sương mai.
Cô đặt cây bút lên bàn, rồi nhìn thẳng vào Mã Tuấn, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên thành một nụ cười. Một nụ cười không hề có chút bối rối, mà ngược lại, đầy vẻ khiêu khích và nguy hiểm.
“Vào đi,” cô nói, giọng nhẹ như gió thoảng, “rồi đóng cửa lại.”
Mã Tuấn như một con rối bị giật dây, vô thức làm theo. Hắn bước vào, đóng sập cánh cửa sau lưng. Tiếng chốt cửa vang lên như một dấu chấm hết cho sự tỉnh táo của hắn.
“Ngươi… đã thấy hết rồi, đúng không?”
Lý Uyển Như hỏi, tay cô vẫn thản nhiên vuốt ve cặp đùi non của mình, ngón tay lướt qua vệt dâm thủy còn chưa khô.
“Tại… tại hạ… không cố ý…”
Mã Tuấn lắp bắp, mặt đỏ bừng, mắt không dám nhìn thẳng vào nơi nhạy cảm của cô nhưng vẫn không thể rời đi.
Lý Uyển Như bật cười khẽ.
“Không cố ý, nhưng vẫn nhìn không chớp mắt. Xem ra, ngươi cũng là một kẻ không thành thật, Mã Tuấn.”
Cô đứng dậy, bước tới gần hắn. Dù cô chỉ mặc một bộ trường bào xộc xệch, tà váy vén cao, nhưng khí thế của một kẻ bề trên lại khiến gã đệ tử to lớn hơn cô phải lùi lại một bước.
Cô ghé sát vào tai hắn, hơi thở ấm nóng phả vào, mang theo mùi hương cơ thể quyến rũ.
“Chuyện hôm nay, nếu ngươi giữ mồm giữ miệng, không nói ra cho bất kỳ ai…”
Cô ngừng lại, ngón tay lướt nhẹ từ ngực hắn xuống bụng dưới, dừng lại ngay vị trí dương vật đang cương cứng, cộm lên sau lớp quần vải thô.
“… thì ta sẽ cho ngươi một phần thưởng.”
Mã Tuấn nuốt nước bọt. Hắn hiểu “phần thưởng” mà cô nói là gì. Một cơ hội mà hắn chưa bao giờ dám mơ tới.
“Tại… tại hạ xin thề…”
“Không cần thề,” Lý Uyển Như ngắt lời, tay cô bóp nhẹ vào “phần thưởng” của hắn qua lớp vải. “Ta chỉ tin vào hành động.”
Cô kéo hắn đến chiếc ghế mình vừa ngồi, đẩy hắn ngồi xuống. Rồi, cô không một chút do dự, ngồi lên đùi hắn, xoay người lại, đưa lưng về phía hắn, cặp mông tròn lẳn, căng mẩy cọ xát vào hạ bộ đang nóng rực của gã.
Hơi thở của Mã Tuấn trở nên gấp gáp. Hắn có thể cảm nhận rõ sự mềm mại và nóng bỏng của cô qua lớp vải quần.
Cô cầm lấy dương vật đã được giải phóng của hắn, cảm nhận sự thô ráp và sức sống căng tràn trong lòng bàn tay. Cô tự mình điều khiển, kê đầu khấc đỏ au vào cửa huyệt đang ướt sũng, nhớp nháp vì dâm thủy của chính mình.
“Nhưng ta có quy tắc,” cô thì thầm, giọng ma mị, hơi thở phả nhẹ vào gáy hắn khiến toàn thân hắn run lên.
“Ngươi có thể địt ta, nhưng tuyệt đối không được bắn vào trong. Khi nào ra, ngươi phải bắn vào miệng ta. Nhớ chưa?”
Mã Tuấn, trong cơn mê muội, chỉ biết gật đầu. Hắn không quan tâm đến quy tắc, hắn chỉ muốn đâm vào cái lỗ huyệt đang mời gọi trước mắt.
Lý Uyển Như bắt đầu nhấp mông.
Cô từ từ hạ người, để dương vật của hắn trượt sâu vào bên trong. Cảm giác được lấp đầy sau bao ngày dồn nén khiến cô phải cắn chặt môi dưới để không bật ra tiếng rên. Âm đạo co rút, từng thớ thịt mềm mại bên trong siết chặt lấy dương vật hắn, như một cái miệng đói khát đang mút lấy con mồi.
“Ư… hừm…” Một âm thanh nhỏ bị nén lại trong cổ họng cô.
Mã Tuấn sướng đến phát điên. Nhưng hắn không dám cử động mạnh, sợ sẽ làm kinh động đến “bề trên”. Hắn chỉ có thể ngồi yên, hai tay run rẩy đặt lên cặp đùi non của cô, cảm nhận từng nhịp co thắt từ bên trong.
Lý Uyển Như bắt đầu tăng tốc. Hông cô lắc lư, xoay tròn, mỗi chuyển động đều ma sát vào điểm nhạy cảm nhất của hắn. Cô sợ bị phát hiện. Cánh cửa gỗ mỏng manh không thể cách âm hoàn toàn, bên ngoài vẫn còn tiếng bước chân của các đệ tử khác. Nỗi sợ hãi đó, thay vì làm cô chùn bước, lại biến thành một chất xúc tác, khiến khoái cảm càng thêm mãnh liệt.
Cô cúi người về phía trước, hai tay chống lên vai hắn, ngực ép sát vào lưng hắn. Cô ghé sát tai hắn, thì thầm, giọng run rẩy nhưng đầy mệnh lệnh:
“Đừng… đừng phát ra tiếng… nếu bị phát hiện… cả hai chúng ta đều chết…”
Lời cảnh báo đó lại như một lời kích dục. Mã Tuấn thở hổn hển, hắn đưa tay xuống, luồn qua lớp vải mỏng, bóp lấy bờ mông căng tròn đang rung lên theo từng nhịp nhấp.
“A…” Lý Uyển Như giật nảy người, không kìm được tiếng rên. Cô vội vàng đưa tay lên bịt miệng mình lại, đôi mắt mở to, vừa ngập tràn khoái lạc.
Tiếng “nhóp nhép” ướt át ngày càng lớn. Dâm thủy của cô trào ra, chảy dọc theo dương vật hắn, thấm ướt cả quần của Mã Tuấn. Căn phòng nhỏ ngập trong mùi hương dâm dục nồng đậm.
“Chủ… chủ nhân…” Cô vô thức gọi, một thói quen từ những ngày làm nô lệ, nhưng giờ đây nó lại mang một ý nghĩa khác, một sự phục tùng trong khoái lạc.
“Ưm… sâu hơn… địt… địt ta mạnh hơn…”
Lý Uyển Như không còn kiểm soát được lời nói của mình. Cô muốn hắn, muốn hắn chiếm đoạt một cách thô bạo hơn. Mông cô nhấp càng lúc càng điên cuồng, hậu môn và âm đạo co rút liên hồi.
Mã Tuấn, được lời mời gọi, cũng không còn kiềm chế được nữa. Hắn giữ chặt lấy hông cô, bắt đầu thúc ngược lên. Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên, khô khốc và trần trụi.
Lý Uyển Như ngửa cổ ra sau, tóc cô cọ vào mặt hắn. Miệng cô hé mở, thở dốc, nước dãi trong suốt chảy ra từ khóe môi.
Mã Tuấn sướng khoái vô cùng, lần đầu tiên hắn được chạm vào phụ nữ, đã vậy còn là một nữ nhân xinh đẹp vô cùng khiến cho dương vật hắn nhanh chóng đạt tới giới hạn:
“Lý… Lý chấp sự… ta sắp ra…”
“… Ah… ah… ưm… Mã Tuấn… bắn… bắn vào miệng ta…” Cô hổn hển ra lệnh.
Hắn nghiến răng, rút mạnh dương vật ra. Một tiếng “phụt” lớn vang lên. Hắn lập tức xoay người cô lại, ép cô quỳ xuống, rồi nhét thẳng dương vật đang chuẩn bị phun trào vào miệng cô.
Dòng tinh dịch nóng hổi, đặc quánh bắn sâu vào cổ họng cô. Cô nuốt lấy từng đợt, từng đợt, hai má phồng lên rồi lại xẹp xuống. Nước mắttrào ra, chảy dài trên gò má ửng hồng.
Khi mọi thứ kết thúc, cô ngã gục xuống sàn, toàn thân sau khi cao trào liền trở lên mềm nhũn, thở không ra hơi. Mã Tuấn đứng đó, nhìn cô, ánh mắt vừa thỏa mãn, vừa có một tia sợ hãi. Thỏa mãn vì việc làm tình cực kỳ sướng, lại rất sợ Lý Uyển Như có thể lợi dụng chức vụ bóp chết hắn.
Lập tức, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ, tiện tay đóng lại cánh cửa ọp ẹp, bỏ mặc Lý Uyển Như đang nằm sõng soài giữa căn phòng chật chội, toàn thân trần trụi đẫm mồ hôi và tinh dịch.
Qua nhiều lần hoan lạc, từ những trận mây mưa cuồng loạn cho tới cả những lần bị ép chơi tập thể, Lý Uyển Như không những không chai sạn, trái lại, mỗi lần đạt đến cao trào, cơ thể cô như lại “mở thêm một tầng phong ấn mới”.
Từ khi tiếp nhận Đan Điền Trùng, thứ trùng tà này tựa hồ đã kích phát thể chất lô đỉnh trong cô, khiến các dây thần kinh cảm giác trở nên cực kỳ nhạy bén, mẫn cảm dị thường. Chỉ một cái chạm nhẹ vào da thịt cũng khiến nàng rùng mình.
Nếu như ngày trước, dục vọng là phần bản năng trong tâm trí Lý Uyển Như, thì giờ đây, nó đã khắc hẳn vào máu thịt. Cơ thể cô… luôn âm ỉ rạo rực, lúc nào cũng như ngứa ngáy bên trong, khẽ co giật như chờ đợi một lần được đâm xuyên.
Nó không giống thuốc kích dục, không hề khiến người ta phát điên, không làm đầu óc quay cuồng trong khoái cảm. Nhưng chính cái nóng ran âm ỉ ấy, cái rạo rực nhè nhẹ như thể có móng tay quỷ cào cấu trong hạ thể, mới là thứ làm người ta muốn điên loạn thật sự. Càng không thể giải thích được, cái cảm giác nhức nhối nơi sâu nhất trong bụng dưới, như có con gì đó sống động bò qua bò lại, chầm chậm thiêu đốt từng thớ thịt, làm âm đạo co giật, môi dưới chực chờ ướt sũng chỉ vì một cái chạm nhẹ.
Đan Điền Trùng đã kích phát toàn bộ thể chất lô đỉnh của cô. Tà khí trong tử cung không lúc nào không rục rịch như loài côn trùng đói khát. Dấu ấn dục vọng thì mỗi khắc đều đang phản chiếu vô số dâm niệm của đám người xung quanh, khiến dục vọng trong cô bị lay động liên tục, không ngơi nghỉ.
Nếu là bất kỳ ai khác, dù có đạo tâm sắt thép cũng sớm đổ gục thành một con lồn sống, há mõm há lồn cầu xin được đút vào mà rên rỉ. Chỉ riêng Lý Uyển Như – chỉ mình cô – nhờ vào thần hồn đã từng đạt thánh cấp, mới đủ sức khống chế dục niệm, đè ép toàn bộ dâm loạn vào đáy lòng.
Nhưng ngay cả như vậy, cũng không thể tránh khỏi việc thân thể ngày càng nhạy cảm hơn. Mỗi lần cao trào, không chỉ đơn thuần là khoái cảm, mà là cả người mềm nhũn như bún, mạch đập như trống trận, tử cung co bóp tham lam hút lấy từng giọt tinh như bản năng săn mồi của loài yêu trùng.
Lý Uyển Như hiểu rất rõ: Chỉ cần một lần buông thả, cô sẽ không còn là mình nữa. Sẽ trở thành một con đĩ đúng nghĩa, cái bồn tinh biết đi, một cái lỗ rên rỉ suốt ngày đêm, mãn kiếp bị trói trong xác thịt của chính mình.
Giờ nghỉ kéo dài gấp đôi ý định ban đầu, Lý Uyển Như chỉnh lại quần áo rồi tiếp tục công việc giảng dạy của mình, chỉ là giờ đây dáng đi cô có chút kỳ quái, phía dưới ướt đẫm dâm thủy nên càng khó che đậy hơn, mỗi bước đi lại là một lần lo lắng sẽ bị người khác phát hiện. Điều này càng trở nên kích thích sự dâm loạn của ln khiến dâm thủy chảy càng lúc càng nhiều hơn nữa.
Sau chiều hôm đó, một mối quan hệ bí mật và kỳ quái được hình thành.
Mã Tuấn đã nếm được vị ngọt. Hắn trở nên bạo gan hơn. Hắn nghĩ rằng mình đang nắm giữ một bí mật chết người của vị phó đoàn, và hắn quyết định tận dụng nó triệt để.
Hắn bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn. Không chỉ là những lần vụng trộm trong phòng nghỉ sau giờ học, mà còn là sự trêu chọc công khai.
Trong lớp, khi Lý Uyển Như đang nghiêm túc giảng bài, hắn sẽ ngồi ở bàn cuối, ánh mắt dán chặt vào cặp mông cong của cô khi cô quay lưng viết lên bảng. Hắn sẽ lén lút thủ dâm dưới gầm bàn, ánh mắt trần trụi, đầy khiêu khích, như muốn nói:
“Ta biết tối qua cô đã rên rỉ dưới thân ta như thế nào.”
Lý Uyển Như cũng không hề tỏ ra khó chịu. Thậm chí, cô còn thuận theo những trò kích thích của hắn.
Không phải vì hắn đe dọa cô. Cho dù hắn có đem chuyện này đi rêu rao khắp nơi, cũng chẳng ai tin. Ai mà tin được một Chấp sự, một giảng viên của Trận Pháp Đường, lại đi chủ động quyến rũ một tên đệ tử ngoại môn hạng chót chứ?
Lý Uyển Như chấp nhận, đơn giản chỉ vì… cô thích thế.
Bản tính dâm dục đã ăn sâu vào người cô. Việc bị nhìn trộm, bị trêu chọc bởi một gã đàn ông đang thèm khát mình, lại khiến cô cảm thấy một sự hưng phấn bệnh hoạn. Dấu ấn Dục Vọng liên tục phản chiếu ham muốn của hắn, khiến âm hộ cô lúc nào cũng trong trạng thái ẩm ướt. Cô chấp nhận sự đòi hỏi của hắn. Cô biến thành nô lệ tình dục riêng của một tên đệ tử ngoại môn tầm thường.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 22/07/2025 13:51 (GMT+7) |