Lúc này thì cả công ty Mai đều biết rằng bông hồng tuyệt sắc nhất của họ hiện giờ đã có chủ. Cũng nhiều người biết Khánh thì tấm tắc khen anh chàng này có bản lĩnh và sát gái. Trong các giọng bình luận và khen ngợi về cuộc tình của họ thì có một giọng đầy mỉa mai.
– Thì có câu gió tầng nào gặp mây tầng đó, chị Mai xinh như vậy thì chỉ xứng với người ngồi Mẹc C như Khánh, trai tài gái sắc mà, đúng không.
Người nói không ai khác ngoài Tuấn, hắn thèm thuồng mà không có được giờ lại nhìn họ tay trong tay thì làm sao mà chịu nổi. Câu nói đậm phần châm biếm chỉ thiếu nước nói thẳng rằng Khánh tán gái bằng tiền còn Mai là người ham của. Mai cực kỳ khó chịu nhưng cũng chỉ biết cắn môi chịu nhịn, Khánh cũng định bỏ qua nhưng thấy người yêu như vậy thì anh nói.
– Đấy là anh Tuấn không biết rồi, lúc Mai và mình gặp nhau cũng chỉ ngồi ở một nơi bình thường ở gần chi nhánh. Lúc ấy cô ấy cũng chẳng biết rằng tôi đi xe gì nhưng rất vui vẻ ngồi nói chuyện, mối quan hệ của bọn tôi bắt nguồn từ sự tin tưởng. Nếu anh Tuấn làm được cho ai đó tin mình, đủ để gọi anh đến đón vào buổi đêm thì dù anh đi xe gì cũng vẫn có được người yêu.
Có người nghe xong câu đó thì bụm miệng cười, họ đều là những người biết rõ hắn ta, Khánh nói thế có khác nào rủa hắn cô đơn một đời. Còn Tuấn, hắn tẽn tò từ lúc đấy đến khi xuống xe cũng không nói thêm câu nào nữa. Mai thì tủm tỉm cười rồi ôm tay anh thật chặt, cô vừa hả dạ lại vừa hãnh diện vì anh. Chuyến đi này chắc chắn sẽ thật vui và nhiều kỷ niệm.
Chuyến xe cũng chỉ mất chưa đầy 2 tiếng, xe đi rộng rãi, lại gặp được bác tài kỳ cựu, thế nên cả đoàn đều thoải mái không mệt mỏi nhiều. Resort này là một không gian xanh ngắt với những dãy nhà nối liền nhau chạy men theo một hồ nước trong veo nằm giữa. Các ngôi nhà ở đây đều được làm bằng gỗ, chúng có màu khá trầm nhìn vô cùng sang trọng và ấm cúng. Khu nghỉ dưỡng cũng có đầy đủ các tiện nghi giải trí trong nhà, từ bar uống rượu có người pha chế đến bàn bóng bàn và bi – a đủ hết.
Mọi người ngồi chờ ăn trưa thì tranh thủ sắp xếp nhận phòng. Tuấn nhận trách nhiệm đi lấy chìa khóa và chia mọi người ra các phòng sao cho hợp lý.
Các phòng hầu hết là ở 2 người, nhưng cũng có phòng to mọi người muốn ở chung cũng được. Không biết nhầm lẫn thế nào nhưng đến cuối cùng Khánh và Tuấn lại ở cùng với nhau, Mai thì lại phải ở chung với 2 chị em khác. Tưởng rằng là do Tuấn cố tình chia cắt nhưng lúc này Tuấn lại là người lên tiếng trước.
– Mai với Khánh dù sao cũng là người yêu rồi hai gia đình cũng đều gặp mặt, thôi hai người ở cùng phòng. Tôi với mấy anh em khác ở cùng nhau đêm đến còn đánh bài cho vui.
Thế là đang khó chịu Mai lại trở thành xấu hổ, nhưng Khánh thì đã lập tức cảm ơn.
– Cảm ơn anh Tuấn nhé, dù sao mọi người ở cạnh nhau cũng dễ bày trò để tha hồ vui vẻ. Bọn tôi bị quản cũng chỉ đành ngoan ngoãn nằm yên trong rọ.
Mấy người có đôi có cặp khác cũng cười hùa theo, riêng Khánh lúc này rất có cảm tình còn chìa tay ra bắt với Tuấn, cái nhìn về hắn ta cũng bớt ác cảm hơn nhiều. Mọi người đã có phòng thì về thay đồ, rửa mặt rồi chuẩn bị ăn trưa.
Phòng Khánh và Mai nằm ở cuối dãy, bên trong có một chiếc giường đôi và nội thất hầu như toàn bằng gỗ. Mỗi một phòng thế này đều như giống như một căn nhà nhỏ, ngay bên ngoài là một bể sục con con lấy nguồn khoáng nóng tự nhiên đang bốc từng đợt khói nghi ngút.
Khánh xách đồ vào đến nơi thì cũng hài lòng đánh giá.
– Resort này có thiết kế phòng khá đẹp lại có nguồn khoáng nóng, vào mùa này rất thích hợp cho nghỉ dưỡng, em có thấy vậy không.
– Vâng, ở đây vừa yên bình lại xinh đẹp, tắm suối nước nóng thì có lợi cho sức khỏe, công ty đợt này có vẻ đã rất quan tâm đến đời sống mọi người.
– Vậy sao, thế em có tiếc khi anh bỏ tập đoàn ra đi không.
Vừa nói Khánh vừa ôm Mai từ phía sau và cùng ngắm cảnh qua một tấm kính lớn. Mai cũng đặt tay lên tay anh và nói.
– Công việc của anh bây giờ chẳng tốt quá còn gì, đem lại thu nhập cao lại có quyền chủ động. Tuy em cũng không hiểu gì nhưng mà công việc như thế là ước mơ của bao người. Chứ cứ dối trên gạt dưới, kèn cựa nhau từng tí một như mấy ông ở trong tập đoàn mệt lắm.
Câu trả lời của cô phần nào làm anh vui vẻ, anh kề miệng mình lên gáy em rồi thở từng làn hơi nóng ran lên cổ. Tay chân Mai rã rời hết cả, cô tựa dần ra phía sau áp hẳn lưng vào ngực anh tận hưởng.
– Ư… anh đừng nghịch như thế nhột em chết đi được.
– Nhột nhạt lắm à, em muốn nhột nhạt hơn nữa không, anh biết em còn có chỗ chạm vào sẽ nhột nhạt hơn nhiều.
Thú thật lúc này Mai đã bị chút kích thích, chỉ cần tiến nhẹ vài bước nữa thôi chắc chắn cô sẽ đầu hàng. Thế nhưng cũng chẳng bao lâu nữa là đã đến bữa trưa, hai người mà hành sự lúc này biết đâu có người đến gọi thì chết dở.
Khánh cũng ý thức được như vậy, nhưng vì ôm Mai trong tay khiến anh không thể nào không xúc động. Vì thế anh vẫn phải cố xoay người em lại hôn hít rồi vuốt ve thêm một lúc thì mới chịu dừng. Khoảng tầm 15p sau thì đúng là có người đến gọi thật, lúc này cả 2 cũng ra và cùng cả đoàn dùng bữa.
Bữa ăn đầu tiên trên này cũng không phải tiệc tùng gì cả. Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả rồi nghe chị giám đốc trưởng đoàn giới thiệu rồi cảm ơn mọi người. Chị cũng mời mọi người tối nay cùng dự tiệc rồi đón giao thừa cùng nhau.
Cả Khánh và Mai đều cảm thấy vô cùng phấn khởi, cuộc vui này vừa đúng dịp gắn kết hai người mà lại giúp Mai có mối quan hệ tốt hơn với đồng nghiệp. Dù sao thì nếu chuyện của hai người thuận lợi, qua Tết Nguyên đán này chắc kiểu gì chẳng phải đi mời cưới. Thôi thì có quan hệ tốt với đồng nghiệp đến khi mời thì mọi người đến dự càng đông vui.
Bữa cơm chóng vánh qua mau, đến khi trở về phòng lại khiến cho 2 người có chút ngượng ngập.
– Mình đi ngủ đi… Mình đi dạo một lúc đi.
Hai người nói cùng một lượt nhưng lại không trùng ý với nhau, lại im lặng. Nhưng rồi Mai dè dặt giải thích.
– Ở trên này quang cảnh đẹp quá mà mình ở đây có chút xíu thời gian, hai đứa đi một hai vòng vừa ngắm cảnh, vừa để tiêu cơm. Một lúc nữa đến khi buồn ngủ hẳn hẵng về.
Khánh cũng chỉ biết gật đầu chiều lòng người yêu chứ có thể làm khác được sao. Hai người cứ như vậy nắm tay ra khỏi phòng rồi đi dọc theo con đường ngoằn ngoèo lát đá.
Thời tiết lúc này đang se lạnh lại còn có chút âm u, cảnh sắc hơi ảm đạm không thích hợp để đi dạo chút nào. Hai người cố đấm ăn xôi đi được nửa vòng rồi quay lại. Mai vẫn còn chưa hết ngượng, cô lại bảo với anh muốn ra bể sục ngâm mình. Khánh lúc này cũng không cần phải vội, không làm tình cùng em lúc này thì để đến giao thừa thì càng ý nghĩa. Anh đồng ý ngâm nước nóng cùng em, nhưng bắt buộc em phải mặc vào đồ tắm anh đã mua, tất nhiên không quàng thêm cái gì hết.
Mai cũng gật đầu đồng ý, cô thay vào bộ đồ tắm một mảnh rồi đến trước mặt để cho anh tha hồ ngắm. Khánh há mồm chết đứng, anh còn vội vàng lau miệng làm ra vẻ thèm thuồng chảy nước bọt.
– Gớm, cứ thích làm ra vẻ, còn cái gì dấu được anh nữa đâu mà tỏ ra thèm thuồng cơ chứ.
– Thèm thật mà, nếu không tin em cứ thử gật đầu xem anh có nhào đến rồi ăn hết em không.
Khánh nói thật, chiếc áo tắm dù đã rất bảo thủ nhưng vẫn khoe ra được rất nhiều nét gợi cảm của Mai. Vòng 1 vòng 2 vòng 3 đều được ôm sát rạt, khoe ra trọn vẹn hết căng đầy tròn trịa lẫn gọn gàng trơn tru của nàng. Những vùng da mơn mởn ở đùi, mông hay trước ngực được khoe ra chút ít, không lộ liễu nhưng cũng đủ hấp dẫn nhiều người. Đặc biệt và khêu gợi nhất có lẽ là vùng mu của nàng, Ngọc Mai có một bờ mu nhô cao cực kỳ nổi bật. Nơi đây dù không hở chút nào nhưng sự đầy đặn của nó, cùng khe rãnh mờ mờ cũng khiến cho hầu hết đàn ông thèm thuồng đến nhỏ dãi.
Khánh ngồi dưới từ trước rồi giang tay đón em ngồi hẳn vào trong lòng, làn nước trong veo với nhiệt độ cao vừa phải, giúp hai người thoải mái nằm lim dim. Khánh được hưởng thụ trọn vẹn sự ấm áp mơn man quanh thân và sự êm ái dịu dàng trong lồng ngực. Anh cứ vậy mà nhắm mắt trong khi tay trái ôm trọn vú em còn tay phải thì vuốt ve vùng bụng dưới.
– Ư… Biết ngay mà… anh không bao giờ chịu để yên cho em cả… ư… thật đáng ghét.
Mai chỉ nói vậy chứ cũng không vùng vằng hay gạt bỏ tay anh, Khánh cứ lặng lẽ mà vần vò nhẹ nhàng theo ý thích. Anh chống chế rằng.
– Hì hì… đây có phải viện bảo tàng đâu mà cấm sờ vào hiện vật, ôm được em vào trong ngực mà nằm đơ như tượng chắc chỉ Đường Tăng làm thế.
– Nói linh tinh… ư…
Cứ như vậy Khánh ôm gọn tác phẩm nghệ thuật yêu quý nhất của mình mà ngủ. Đến buổi chiều trời tự nhiên lại hửng sáng, anh và người yêu lại quần áo chỉnh tề đi nói chuyện giao lưu cùng đồng nghiệp.
Buổi tiệc tối đúng như chị giám đốc nói rất đông đủ và rộn rã tiếng cười, Mai và Khánh ngồi cạnh nhau và hòa nhập cùng mọi người cười nói. Họ nâng ly với mọi người và nhận được thật nhiều những lời chúc.
Hết tiệc ngồi, tiệc đứng rồi nhảy đầm, đủ hết, Mai hôm nay phá lệ cô uống rất nhiều cocktail có cồn. Tuy nhiên lúc này nàng vẫn còn tỉnh táo, mà nếu có say xỉn một chút cũng đã sao, có anh ngay đây rồi, say một chút đêm nay lại càng cuồng nhiệt.
Mọi người tiệc tùng xong thì kéo nhau đến bàn đánh bóng hoặc bàn Bi – a thách đấu. Khánh đã khá quen thân với mọi người, anh và một người nam đứng tuổi khác thành lập một phe đấu lại một cặp đôi tương tự.
– Bây giờ đánh bi – a đội nào thắng 8 ván trước coi như thắng cả trận. Ai thua sáng mai phải khao một chầu cafe ăn sáng.
– 8 Ván cơ à, lâu đấy.
– Bây giờ mới chỉ hơn 9h, đánh đến gần giao thừa rồi nghỉ.
– Ok, cố lên Khánh nhé, anh chỉ còn mấy đồng để tiêu cả tháng sau, đừng để thua không là anh cháy túi đấy, chị mày giữ hết tiền của anh rồi.
Cả bọn cười vang sau câu đầu tếu táo, Mai lúc này tiến lại gần Khánh nói nhẹ nhàng.
– Anh với các anh chơi vui nhé, em ra kia ngồi chung với mọi người, các chị em bên ấy cũng đang hát hò vui lắm.
– Em đi đi, nếu có mệt anh sẽ đưa em về nghỉ.
– Thôi nào, đây với kia mà sao hai người bịn rịn thế, câu Khánh này mai sau chắc chiếm mất cái ghế hội trưởng hội sợ vợ của tôi rồi. Ha ha ha.
– Vâng mình đánh đi ạ.
Mai để anh chơi với bạn còn mình thì quay lại bàn tìm ly nước rồi cầm sang chỗ các chị em. Lúc đi ngang cô cũng thấy Tuấn đang một mình ngồi đó, cô mỉm cười chào thân thiện thì hắn cũng gật đầu.
Các chị em đang hát hò thật rôm rả Mai chỉ ngồi đó vỗ tay rồi lặng im ngồi uống nước. Mới thêm được nửa giờ mà cô thấy mi mắt hơi trĩu xuống. Cô đứng dậy vẫy tay với anh ra hiệu muốn về phòng. Khánh chạy lại ngay rồi đưa em về phòng cho em nghỉ.
– Hôm nay em uống hơi nhiều thì phải, để anh lấy khăn lau mặt cho em.
– Thôi anh đừng như vậy, quay lại với các bạn anh đi, em nghỉ ngơi một chút đến giao thừa thì về đón em. Đi đi anh… uhm… uhm…
Khánh hôn em hai ba cái rồi mới rời đi, trước khi đi anh còn khóa cửa vô cùng cẩn thận.
Nơi này xa trung tâm, ít người để ý Khánh cẩn thận như vậy là cực kỳ chính xác. Thế nhưng, đời luôn còn một chữ “nhưng” khốn nạn. Có ánh mắt đục ngầu đang chằm chằm theo dõi, sự thèm khát khiến dưới đũng quần hắn một cục u to tướng lại nổi lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình nữ thần hóa điếm |
Tác giả | Lituchi |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 51 |
Ngày cập nhật | 25/04/2025 11:24 (GMT+7) |