Nhận được tin tức, Hồng Dương Phong và Lãnh Vấn đã tập hợp thuộc hạ, trực tiếp hàng lâm Hư Vô Cổ Thành.
Toàn thành chấn động, đa số Siêu Thần thậm chí còn chưa kịp rời đi sau khi kén rể kết thúc.
Không ai lường trước được, trận chiến lần này vậy mà dẫn đến hai vị Thiếu Chủ của nội tình Bất Hủ giáng lâm.
Đương nhiên bọn hắn không thể nào biết nguyên nhân sâu xa bên trong, mà Hồng Dương Phong và Lãnh Vấn cũng lười giải thích.
Lúc này phía bên ngoài cổng thành, hai vị Thái Thượng Trưởng Lão nội tâm bất an, nhưng vẫn cố gắng ngăn cản.
“Hai vị Thiếu Chủ, các người là chân long… nếu xảy ra đại chiến thì tổ chim của chúng ta gánh không nổi, làm phiền các vị ở bên ngoài tự giải quyết với nhau.” Thái Thượng Trưởng Lão chắp tay nói.
Hư Vô Cổ Thành không muốn bị cuốn vào tranh đấu của hai đại thế lực, chưa kể nếu để Hồng Dương Phong và Lãnh Vấn bạo phát, thành trì này chắc chắn gánh không nổi.
Không tính nhân vật cấp thiếu chủ, thì năm vị Hồng Mông Sứ Giả và năm vị Vạn Vũ Trưởng Lão cũng đủ khiến Hư Vô Cổ Thành ăn không tiêu.
Hiểu được lo lắng của Hư Vô Cổ Thành, Lãnh Vấn không có biểu hiện gì… Đối với hắn chỉ cần có thể diệt được Hồng Dương Phong, chiến đấu ở đâu cũng chẳng quan trọng.
Nhưng Hồng Dương Phong thì khác… y hiện tại đã cảm ứng được mảnh gốm xuất hiện trong phủ thành chủ.
Lại thêm Nguyên Thuỷ bẩm báo mảnh gốm của mình biến mất một cách bí ẩn, Hồng Dương Phong theo bản năng cho rằng là do Hư Vô Cổ Thành tham lam mảnh gốm mà ra tay.
Bằng mọi giá, hắn cũng phải đoạt lại mảnh gốm đã mất cũng như thu giữ mảnh gốm của Hư Vô Cổ Thành.
“Haha, giỏi cho Hư Vô Cổ Thành… các ngươi muốn qua mặt bổn thiếu mà dễ à?” Hồng Dương Phong thịnh nộ cười gằn:
“Trước đó chiến lợi phẩm của Nguyên Thuỷ là Thế Giới Bản Nguyên liên tục biến mất, đây chẳng phải do các ngươi lén lút ra tay sao?”
Lời này khiến toàn thành biến sắc.
Đúng thế, trước đó ở trong đại hội kén rể… khi các Siêu Thần ngã xuống, Thế Giới Bản Nguyên của bọn họ đều biến mất một cách quỷ dị.
Hiện tại liên tưởng lại, chỉ có người làm chủ “sân nhà” như Hư Vô Cổ Thành mới có thể lén lút, thần không biết quỷ không hay trộm mất.
Ánh mắt Lãnh Vấn cũng híp lại, Thế Giới Bản Nguyên có giá trị khá cao, đủ để hắn bồi dưỡng thêm thuộc hạ trung thành cấp bậc Siêu Thần.
Nếu thật sự Hư Vô Cổ Thành dám đoạt Thế Giới Bản Nguyên trước mặt Trưởng Lão Vạn Vũ Giáo như Triệu Long, chuyện này không thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
“Hư Vô Cổ Thành chúng ta tuyệt đối không làm loại chuyện đó.” Thái Thượng Trưởng Lão nghiêm nghị nói:
“Lão phu có thể dùng mạng để thề!”
“Hahaha, lời thề là thứ vô dụng nhất.” Hồng Dương Phong ngửa đầu cười dài, bá đạo nói:
“Để bổn thiếu kiểm tra Linh Hồn Bổn Nguyên của ngươi!”
“Không được!” Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão rùng mình.
Hồng Dương Phong chấp chưởng Hồng Mông Thần Lực, nếu để đối phương kiểm tra linh hồn, đến lúc đó Hồng Mông Thần Lực bí mật tác động… vận mệnh của mình chẳng lẽ tùy ý đối phương nắm trong tay?
“Không chứng minh được trong sạch còn dám nguỵ biện?” Hồng Dương Phong quát lạnh:
“Bổn thiếu thấy lần kén rể này chính là cái bẫy do các ngươi lập ra, mục đích là cướp đoạt Thế Giới Bản Nguyên của các Siêu Thần.”
Thật ra Hồng Dương Phong chẳng cần biết lý do là gì, cũng không xác định được Thế Giới Bản Nguyên có phải do Hư Vô Cổ Thần cướp hay không.
Thứ hắn cần chỉ là một cái cớ, một cái cớ hợp tình hợp lý để xới tung toà thành này lên nhằm cướp đoạt mảnh gốm.
Đối với Hồng Dương Phong, mảnh gốm có giá trị hơn Thế Giới Bản Nguyên rất nhiều.
Thế nên hắn quay sang nhìn Vạn Vũ Thiếu Chủ, ngạo nghễ nói:
“Lãnh Vấn, chờ bổn thiếu giải quyết xong toà thành này… lại cùng ngươi phân định sinh tử.”
“Hừ, Hồng Dương Phong ngươi nghĩ hay lắm.” Lãnh Vấn hừ lạnh:
“Một miếng bánh ngon béo như vậy, ngươi định một mình ăn hết sao?”
Lúc này trong Hư Vô Cổ Thành còn có rất nhiều Siêu Thần đến từ những nơi khác trong hỗn độn…
Nếu như đám tất cả tiêu diệt sẽ thu được khối tài sản khổng lồ, thậm chí dù không diệt cũng có thể thu làm thuộc hạ, có thêm đám chó săn trung thành… thấy thế nào cũng rất có lãi, Lãnh Vấn đương nhiên không muốn Hồng Dương Phong ăn một mình.
Đối với thế giới mạnh được yếu thua này, bọn hắn là Thiếu Chủ của nội tình Bất Hủ… hành động chẳng cần kiêng nể gì cả, cứ đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu.
“Nếu đã như thế, thu được bao nhiêu tùy thuộc vào bản lĩnh.” Hồng Dương Phong ung dung đáp.
“Tại hạ không liên quan đến chuyện này, cũng không có quan hệ gì với Hư Vô Cổ Thành!” Một Siêu Thần Hậu Kỳ cao giọng nói, thả người lao ra khỏi cổng thành.
“Có tật giật mình? Xử ngươi trước!” Hồng Dương Phong híp mắt.
Không gian nổ tung, một thân ảnh sau lưng hắn đã biến mất.
Người mạnh ngang Nguyên Thuỷ Lão trong các Hồng Mông Sứ Giả – Hồng Hoang Lão.
Khí tức Hồng Hoang cổ xưa sôi sục, Hồng Hoang Lão tung ra một trảo xuống đầu mục tiêu.
“Không được!” Siêu Thần Hậu Kỳ đã sớm chuẩn bị, trực tiếp điều động Thế Giới Chi Lực, cường hóa toàn diện, thi triển Độn Pháp đào vong.
“Càn Khôn Bạo!” Hồng Hoang Lão đưa mắt nhìn theo, một tay hướng về phía trước nắm chặt.
ĐÙNG!
Hỗn độn bạo tạc, vụ nổ dữ dội nghiền nát Siêu Thần Hậu Kỳ ở trung tâm.
Tan xương nát thịt, linh hồn vụn vỡ… Bản Nguyên Thế Giới và Nhẫn Trữ Vật bị Hồng Hoang Lão kéo ngược trở về, dâng lên trước mặt thiếu chủ.
“Làm tốt lắm!” Hồng Dương Phong lãnh khốc nói:
“Khi bổn thiếu chưa điều tra rõ ràng, các ngươi không ai được phép rời đi!”
Cảnh tượng này khiến toàn thành biến sắc, khí lạnh dâng trào từ đầu đến chân, hiểu rằng chuyện hôm nay sẽ không dễ dàng chấm dứt.
“Hồng Mông Thiếu Chủ, lão phu nguyện ý để ngươi kiểm tra Linh Hồn Bổn Nguyên.” Một lão già Siêu Thần Trung Kỳ biết đại thế đã định, nhanh trí bay đến nói:
“Nếu lão trong sạch, hy vọng ngài thả ta rời đi!”
Nói xong cung kính cúi đầu… thả lỏng toàn thân.
Lão tin rằng ở trước mặt nhiều người, Hồng Mông Thiếu Chủ sẽ không lật lọng.
Hồng Dương Phong nhếch miệng, một tay đặt lên đầu lão già, Hồng Mông Quy Tắc cuồn cuộn tiến vào, chiếm đoạt lấy linh hồn.
“AAAA…” Lão già đau đớn rú thảm, sau đó hai mắt trở nên vô hồn, cung kính quỳ gối dập đầu:
“Thiếu Chủ anh minh thần vũ, lão phu xin được đi theo làm một tiểu tùy tùng của ngài.”
“Hahaha, lựa chọn rất sáng suốt.” Hồng Dương Phong cất tiếng cười to, ra vẻ đem lão già nâng đỡ nói:
“Bổn thiếu sẽ không bạc đãi ngươi!”
Toàn trường nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đỏ lên.
Hồng Dương Phong cho rằng tất cả người ở đây đều ngu xuẩn sao?
“Thú vị thật.” Lãnh Vấn hài hước nói:
“Họ Hồng kia, ngươi rất xứng để bổn thiếu ra tay!”
“Kịch hay chỉ vừa bắt đầu.” Hồng Dương Phong ung dung nói.
Thái độ của Hồng Dương Phong và Lãnh Vấn khiến hai vị Thái Thượng Trưởng Lão phẫn uất gầm lên:
“Khinh người quá đáng!”
Hai lão sống đủ lâu để nhìn ra dụng ý của Lãnh Vấn và Hồng Dương Phong, biết rằng những kẻ này đã xem Hư Vô Cổ Thành như chiến lợi phẩm, tùy ý sâu xé.
Nghĩ đến đây chợt hai lão có chút hối hận, biết thế trước đó không ngăn cản Tiêu Vân đạo hữu diệt sát Triệu Long và Nguyên Thuỷ.
Chẳng ai nghĩ đến Vạn Vũ Giáo và Hồng Mông Cổ Tộc lại ngang ngược như vậy, dùng việc Thế Giới Bản Nguyên biến mất chụp tội lên đầu Hư Vô Cổ Thành để có cớ cường đoạt.
Mà không chỉ mỗi Hư Vô Cổ Thành, bọn chúng còn muốn cả mạng của toàn bộ Siêu Thần đang có mặt.
Hồng Dương Phong mặc kệ hai tên Thái Thượng Trưởng Lão bất mãn, kẻ yếu phải thần phục, đây chính là đạo lý bất biến ở hỗn độn này, thản nhiên phân phó:
“Lật tung toà thành này lên, bổn thiếu tin rằng Thế Giới Bản Nguyên đang bị chúng cất giấu.”
“Tuân lệnh!” Năm vị Hồng Mông Sứ Giả hưng phấn lao vọt đến.
“Đừng để bổn thiếu thất vọng!” Lãnh Vấn nhàn nhạt nói.
“Thiếu chủ xin cứ an tâm!” Toàn bộ Vạn Vũ Trưởng Lão bùng phát sát cơ, không muốn thua kém Hồng Mông Sứ Giả trong việc chiếm đoạt.
“Khốn nạn!” Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão phẫn nộ rống lên:
“Hư Vô Hộ Thành Trận!”
Hai người đứng song song, một tay chắp vào tay của người bên cạnh, hai tay còn lại mãnh liệt kết ấn.
Hư Vô Thần Lực, Hư Vô Quy Tắc của hai vị Siêu Thần đỉnh phong như thiên la địa võng bắn ra bốn phương tám hướng, hình thành hàng tỷ Trận Văn ngưng kết thành Hư Vô Hộ Thành Trận, muốn ngăn cản không để đại địch nhập thành.
Nhưng mà đáng tiếc, đối mặt với hai lão chính là mười vị Siêu Thần Viên Mãn hàng đầu của hai nội tình Bất Hủ.
Trước đại trận tưởng chừng vững vàng, mười người cùng lúc bạo phát thế công, Hồng Mông Thần Kỹ và Vũ Trụ Thần Kỹ đều oanh tạc vào ngay vị trí cổng thành.
ĐÙNG!
Đại trận xuất hiện một lỗ hổng, hai vị Thái Thượng Trưởng Lão thổ huyết bay ngược.
Song quyền nan địch tứ thủ, huống hồ chỉ có hai người làm sao chống nổi mười tôn cường giả hung tàn?
“Nát đi!”
Bọn hắn ngửa đầu cười dài, một lần nữa điên cuồng oanh tạc tấn công.
XÀO XẠC…
Đúng lúc này, Hư Vô Cổ Thụ khổng lồ bỗng nhiên tỏa sáng chói mắt, một cổ Hư Vô Thần Lực hùng mạnh khó thể hình dung ầm ầm quét ra, hình thành kết giới khổng lồ bao trùm toàn thành.
Xèo xèo xèo…
Toàn bộ công kích đánh vào kết giới đều bị Hư Vô đồng hóa, tiêu tán mất dạng, không để lại chút gợn sóng nào.
“PHỐC!”
Một vị mỹ nhân hư nhược phun máu.
Chỉ thấy thân thể ngọc ngà, trắng nõn của nàng vùi giữa lòng đất, nằm bên cạnh mảnh gốm vỡ, xung quanh là vô số rễ cây lớn nhỏ chằng chịt như những con mãng xà quấn chặt lấy nàng, biến nàng thành một kén nhộng.
Nàng chính là Hư Vô Thành Chủ thế hệ này – Hư Thanh Huyền.
Đã có rất nhiều năm Hư Thanh Huyền phải ở dưới lòng đất, trực tiếp cung cấp tu vi và sinh mệnh của mình để kéo dài sự sống của Hư Vô Cổ Thụ, chuyện phía trên đều do ảo ảnh phân thân của nàng tiếp quản.
Để duy trì sự tồn tại của Hư Vô Cổ Thụ đã rất khó khăn, vừa rồi trước cường địch hãm thành, nàng chỉ có thể bạo phát lực lượng đánh ra Hư Vô Kết Giới.
Một đòn này ngốn vô vàn lực lượng của nàng, cũng khiến sinh mệnh của nàng ngày càng suy kiệt…
Làn da của Hư Thanh Huyền đã trắng bệch hơn tuyết, sắc mặt tái nhợt, khóe mắt tuyệt mỹ xuất hiện vài nếp nhăn, mái tóc tựa khói sương nay xuất hiện vài sợi bạc trắng.
“Chẳng lẽ đây chính là điều hắn nói… rằng ta sẽ phải hối hận vì quyết định của mình.”
Hư Thanh Huyền nhẹ mím môi, nàng nhớ lại những lời của “Tiêu Vân” với phân thân của mình…
Nàng sai ở đâu chứ? Hư Vô Cổ Thụ chính là gốc rễ của Hư Vô Cổ Thành… nếu không có gốc đại thụ này, Hư Vô Cổ Thành sẽ không tồn tại.
Huống hồ từ khi được tạo ra, vận mệnh của nàng chính là bảo vệ toà thành này và kéo dài sự sống của Hư Vô Cổ Thụ.
Đó là trách nhiệm, là mục tiêu sống của nàng…
Sư phụ nàng đã hoàn thành trọn vẹn, chẳng lẽ nàng sẽ thất bại sao?
Chẳng lẽ cơ ngơi của Hư Vô Cổ Thành sẽ huỷ hoại dưới tay nàng?
PHỐC!
Hư Thanh Huyền lại phun ra một ngụm bạch huyết, cảm giác được Hư Vô Kết Giới đang bị tấn công mãnh liệt.
Bên ngoài hỗn độn, Lãnh Vấn điều động 300 tầng vũ trụ chồng chất lên nhau:
“Vũ Trụ Nộ Chưởng!”
Sức mạnh dung hợp vào lòng bàn tay, một chưởng kinh hoàng đẩy ra.
ĐÙNG…
Hư Vô Kết Giới xuất hiện vết nứt.
Ở phía bên cạnh, Hồng Dương Phong cũng lạnh lùng cười, điều động cùng lúc Vu Tổ Huyết Mạch và Bất Hoại Kim Thân tung chưởng.
Một tay của hắn biến thành khổng lồ, cánh tay này bao trùm bởi Kim Cương Bất Hoại cứng rắn hơn cả Siêu Thần Binh.
Nhất quyền xung kích.
RĂNG RẮC.
Hư Vô Kết Giới sụp đổ.
“A…”
Hư Thanh Huyền rên rỉ thành tiếng, mỗi một đợt công kích khủng bố đánh vào Hư Vô Kết Giới chẳng khác nào trực tiếp đánh vào cơ thể nàng… bởi vì nàng đang gắn chặt sinh mệnh của bản thân cùng cổ thụ, hấp thụ tất cả tổn thương của nó.
“Hahaha!”
Lãnh Vấn cùng Hồng Dương Phong bá đạo cười dài, ngang tàn xông thẳng vào trong thành.
Song chưởng đánh ra, không gian băng liệt, vô vàn tu sĩ trong thành chết thảm.
“Làm càn!”
Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão và bảy vị Trưởng Lão của Hư Vô Cổ Thành xông lên.
Vận dụng Hư Vô Chi Đạo đến đỉnh điểm, tu vi bạo phát cố gắng chống cự.
Nhưng đối mặt với bọn chúng chính là năm tên Hồng Mông Sứ Giả và năm tên Vạn Vũ Trưởng Lão.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Đôi bên thô bạo lao vào kịch chiến.
“Chính là nơi đó!” Hồng Dương Phong cảm nhận được vị trí mảnh gốm ngay trong phủ thành chủ, lập tức như lưu tinh bắn đến.
“Đứng lại! Chỗ tốt không phải của ngươi!” Lãnh Vấn mặc dù không biết tên kia tìm thấy được gì nhưng vẫn lao vọt theo.
Hồng Dương Phong một đường tìm đến phía sau phủ thành chủ, tiếp cận thân cây cổ thụ khổng lồ, ánh mắt khóa chặt lấy bên dưới gốc cây.
“Hôm nay Hư Vô Cổ Thụ và mảnh gốm đều phải thuộc về bổn thiếu!” Hưng phấn đến cực điểm, Hồng Dương Phong lấy ra một kiện Siêu Thần Binh – Hồng Mông Chiến Kích.
Hồng Mông Thần Lực sôi trào hòa quyện cùng thân kích, một kích đâm thẳng vào lồng đất.
ĐÙNG.
Đại địa sụp đổ, không gian tan tành, vô số rễ cây chằng chịt bị xé nát, hư vô tán loạn, cảnh tượng bên dưới dần dần lộ ra.
“Các ngươi cút đi!”
Hư Vô Thần Nữ xuất hiện, nàng cắn chặt cánh môi, toàn thân dung nhập vào trong Hư Vô Cổ Thụ.
Dùng toàn bộ lực lượng của mình cung cấp cho Cổ Thụ…
Không gian, càn khôn xung quanh dần biến thành hư vô.
“Mau ngăn chặn, nó muốn hóa thành hư vô chạy trốn!” Lãnh Vấn ánh mắt độc ác quát.
Hắn nâng lên bàn tay, số lượng vũ trụ treo lơ lửng lên đến con số 500…
Vũ Trụ tuôn trào Quy Tắc Chi Lực hình thành thiên la địa võng giăng kín phủ thành chủ, chặn đứng quá trình hư vô hóa.
“Hồng Mông Thần Thế!” Hồng Dương Phong cũng không cam lòng chịu thua, trực tiếp phát động thế giới ngạnh kháng Hư Vô Thần Lực, phá đi ý đồ trốn chạy của Hư Vô Cổ Thụ.
RỐNG!
Hư Vô Cổ Thụ phẫn nộ, vô vàn tán cây hòa quyện vào nhau biến thành hai cánh tay khổng lồ, thô bạo đấm xuống đầu bọn chúng.
Nhưng đứng trước hai vị Thiếu Chủ của nội tình Bất Hủ có Siêu Thần Binh Cực Phẩm nơi tay…
Hồng Dương Phong quét ngang trường kích, Lãnh Vấn chấp kiếm chém ra…
XOẸT XOẸT.
Hư Vô Cổ Thụ trọng thương thảm trọng, hai cánh tay gần như bị nghiền nát.
“Thu!” Hồng Dương Phong cất tiếng cười dài, Hồng Mông Thần Lực hình thành vòng xoáy, muốn thu phục Mệnh Thiên Nguyên Chủng.
“Hừ, nó là của ta!” Lãnh Vấn bất mãn, 500 tầng vũ trụ thét gào, thôn phệ dữ dội tuôn ra, muốn hút lấy Hư Vô Cổ Thụ.
Hai tên Thiếu Chủ đang giằng co, Hồng Dương Phong bất chợt mặc kệ Hư Vô Cổ Thụ…
Hắn như tên bắn lao vọt xuống đất, một chưởng phá nát kén nhộng rễ cây, ánh mắt khóa chặt vào mảnh gốm và Hư Thanh Huyền đang suy yếu.
“Nó đây rồi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 5 |
Ngày cập nhật | 19/06/2025 15:39 (GMT+7) |