Nghe lời nói có phần cuồng vọng của hắn, Hỗn Đạo lập tức đích thân ra tay, thân ảnh biến mất.
ẦM ẦM ẦM…
Khoảnh khắc đó, Lạc Nam cảm giác được toàn bộ hỗn độn xung quanh mình bỗng nhiên siết chặt, khắp bốn phương tám hướng tựa như có hàng vạn bức tường thành ép mạnh vào cơ thể mình, muốn đem mình nghiền nát.
Đồng thời, Hỗn Độn Quy Tắc như những xiềng xích khóa chặt đầu, chân tay và toàn cơ thể, không cho hắn cử động.
Hiển nhiên đây là năng lực của Hỗn Đạo, thao túng hỗn độn… bao gồm cả không gian của hỗn độn cũng có thể điều khiển.
“Chưa đủ đâu!”
Lạc Nam động ý niệm, Bá Thế mở ra.
OÀNH!
Hỗn độn xung quanh lập tức bị nghiền nát, lực ép biến mất hoàn toàn, mà ngay cả xiềng xích cũng đã bị Bá Đạo Quy Tắc quét tan.
Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam quét mắt nhìn thấy nơi Hỗn Đạo ẩn mình, một tay hướng nàng điểm đến.
CHIẾU!
Bá Đạo Quy Tắc của hắn như một dây câu, móc lấy Hỗn Đạo kéo nàng ra ngoài.
“Đạo hữu rất mạnh.” Hỗn Đạo gật đầu, chấp nhận thực lực của hắn.
Mặc dù nàng chỉ là Đạo Thuộc Tính, nhưng có được tu vi Siêu Thần Viên Mãn… thế mà hoàn toàn không phải đối thủ của Lạc Nam.
Rõ ràng Yêu Yên Chi không để nàng thất vọng, mang đến một nhân tuyển đáng gờm.
“Theo ta thôi!” Lạc Nam tuyên bố:
“Nàng sinh ra là giành cho ta!”
“Không, ta vốn là thuộc tính của người khác.” Hỗn Đạo lắc đầu nói.
“Là vị Giới Chủ của nơi này sao?” Lạc Nam mỉm cười, nhưng vẫn dò hỏi:
“Nghe nói đã ngã xuống rồi!”
“Không! Ngài ấy chưa từng ngã xuống, ngài ấy chắc chắn còn ở đâu đó tại nơi bao la ngoài kia.” Hỗn Đạo kiên quyết nói:
“Chúng ta vẫn đang chờ ngài ấy quay về.”
“Dựa vào đâu nàng nghĩ Giới Chủ có thể quay về?” Lạc Nam hứng thú hỏi.
“Niềm tin!” Hỗn Đạo không chút do dự đáp:
“Không ai có thể giết ngài!”
Lạc Nam trầm mặc, niềm tin thật sự là một thứ khó thể giải thích…
“Nếu nàng đã có chủ, tại sao năm đó không cùng chủ của mình rời đi?” Hắn tiếp tục thăm dò manh mối.
“Chủ nhân không cho ta theo, không cho bất cứ thuộc hạ trung thành hay bất cứ người nào đi cùng.” Hỗn Đạo cắn môi, ánh mắt phức tạp:
“Đó là lần cửu tử nhất sinh, chủ nhân muốn một mình đối mặt, mà nhiệm vụ của chúng ta là tọa trấn thế giới này, chờ ngài trở về.”
“Vậy hóa ra việc thế giới này nằm tại Loạn Không Giới Vực là có lý do?” Lạc Nam suy đoán.
“Không sai, Loạn Không Giới Vực là do chủ nhân trước khi rời đi đã tạo ra nhằm che mắt địch nhân ngấp nghé.” Hỗn Đạo xác nhận.
“Một nơi bí mật như thế này, nàng lại tin tưởng để ta và người của ta tự nhiên tiến vào sao?” Lạc Nam nhíu mày:
“Không sợ ta gây bất lợi?”
“Với thực lực của ngươi, quả thật không ai có thể ngăn cản nếu ngươi có ý đồ xấu.” Hỗn Đạo ung dung vuốt lọn tóc đen tuyền, nói:
“Nhưng ta tin tưởng vào Yêu Yên Chi, nàng là hậu duệ được sủng ái nhất của Bất Hủ Yêu Tổ, nàng đã chọn ngươi… vậy thì không thể sai được.”
“Xem ra Bất Hủ Yêu Tổ kia khá có uy tính.” Lạc Nam cười nói.
“Hắn là tọa kỵ năm đó của chủ nhân mà.” Hỗn Đạo thản nhiên.
“PHỐC!” Lạc Nam phun ra một ngụm, điên cuồng ho sặc sụa:
“Khụ khụ khụ, nàng vừa nói cái gì?”
“Có gì khó hiểu à? Bất Hủ Yêu Tổ cũng bị chủ nhân bỏ lại giống như ta, sau đó nó may mắn nhận được Bất Hủ Thần Vật tán thành nên mới lập ra Bất Hủ Yêu Vực.” Hỗn Đạo ngữ xuất kinh nhân.
“Khủng bố như vậy?” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí.
Mà ở trong đan điền của hắn, Thần Huyền Huân tròn xoe đôi mắt đẹp, môi đỏ lắp bắp.
Nếu như suy đoán của phu thê bọn họ là đúng, chủ nhân của thế giới này chính là Vạn Đạo Thần Chủ, cũng khả năng cao là Vân Tiêu.
Vậy Vân Tiêu chẳng những sở hữu một phương thế giới với nội tình hùng hậu, còn có một Bất Hủ Yêu Vực đứng ở phía sau?
Mà Bất Hủ Yêu Vực là do tọa kỵ năm đó của Vân Tiêu lập ra?
“Moá nó chứ, lão bà này của ta quá nghịch thiên, tuyệt đối không thể đắc tội nàng.” Lạc Nam thầm đậu đen rau muống.
“Điều này khá hợp lý.” Kim Thần Nhi nói:
“Nên biết rằng thời điểm Vạn Đạo Thần Chủ tung hoành thiên hạ, cường thế truy bắt ta, Bất Hủ Cổ Tộc còn chưa được thành lập.”
“Nếu thời gian thành lập của Bất Hủ Yêu Vực không chênh lệch nhiều với Bất Hủ Cổ Tộc, vậy việc Bất Hủ Yêu Tổ là tọa kỵ của nàng không hề khó hiểu.”
Thần Huyền Huân không biết nói thế nào cho phải…
Dù là tổ tiên hay gia gia của nàng gặp Vạn Đạo Thần Chủ cũng phải xưng một tiếng tiền bối nha.
Thấy Lạc Nam trầm tư, Hỗn Đạo cho rằng hắn đang bị dọa sợ, cong môi lên tiếng:
“Ta nguyện ý theo ngươi, nhưng với điều kiện chúng ta phải ký kết giao ước.”
“Giao ước thế nào đây?” Lạc Nam tủm tỉm, cảm giác như có chuyện liên quan đến Vân Tiêu.
“Ngươi phải giúp ta tìm lại chủ nhân của thế giới này.” Hỗn Đạo nghiêm túc nói.
“Thế gian mênh mông, muốn tìm một người không biết còn sống hay đã chết còn khó hơn mò kim đáy biển.” Lạc Nam ra vẻ chau mày:
“Nàng đang lãng phí rất nhiều thời gian của ta.”
“Không, chúng ta có manh mối để dựa vào, việc tìm kiếm sẽ thuận lợi hơn.” Hỗn Đạo lấy ra một mảnh gốm vỡ chứa Hỗn Độn Chi Đạo, nâng lên trước mặt hắn:
“Đây là di vật còn sót lại của chủ nhân, nhiều năm qua chúng ta đã tìm được không ít, một khi tập hợp đầy đủ chúng nó, có thể tìm được chủ nhân trở về.”
“Hừ.” Lạc Nam không vui, bĩu môi nói:
“Nếu nàng đã theo ta, sao còn nhớ về người cũ?”
Hỗn Đạo phì cười trước thái độ có vẻ như “ghen tuông” của hắn, nàng giải thích:
“Yên tâm đi! Giới Chủ là một nữ nhân, ta chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện mà thôi, cho dù tương lai có tìm được nàng, ta chỉ thuộc về ngươi.”
“Nhưng điều kiện như thế vẫn là quá khó, trừ phi cho ta thêm lợi ích.” Lạc Nam cười hắc hắc.
“Muốn lợi ích gì?” Hỗn Đạo hỏi.
“Vị Giới Chủ kia phải gả cho ta.” Lạc Nam xấu xa đáp.
“Ảo tưởng!” Hỗn Đạo thốt lên hai tiếng, dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc xem lấy hắn.
Năm đó hàng loạt Bất Hủ Thần nổi danh tại Chung Cực Giới đối với chủ nhân một mảnh chân tình, nhưng ngài ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn một chút.
Chủ nhân có tâm nguyện và chí hướng lớn lao hơn, nam nữ tình trường không đáng giá nhắc tới.
Thế nên theo suy nghĩ của Hỗn Đạo, hắn đúng là si tâm vọng tưởng.
“Không được à?” Lạc Nam cười càng thêm quái dị.
“Ta không có quyền quyết định, cùng lắm ở trước mặt ngài ấy nói tốt cho ngươi vài câu.” Hỗn Đạo có vẻ khinh bỉ nhìn hắn:
“Nhưng nhìn ngươi đào hoa như vậy, bên cạnh đã có các hồng nhan xuất chúng rồi còn thấy chưa đủ sao?”
“Tất cả đều là tùy duyên nha.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Tương lai khó mà nói trước, biết đâu vị Giới Chủ kia vừa gặp ta đã yêu thương nhung nhớ.”
“Thế ngươi đã chấp nhận giao ước?” Hỗn Đạo hỏi.
“Nàng không tìm hiểu thêm về ta trước khi ký kết sao?” Lạc Nam nói:
“Không sợ thân phận của ta sẽ gây rắc rối, hay không sợ địch nhân cường đại sau lưng ta?”
“Ngươi phải là người sợ mới đúng.” Hỗn Đạo nâng lên mảnh gốm trong tay, nói với hắn:
“Bởi vì bí mật liên quan đến nó đủ khiến chủ nhân ngã xuống, nếu ngươi còn không sợ… ta có gì phải sợ đây?”
“Nói phải.” Lạc Nam giật mình.
Đúng thế, những bí ẩn phía sau cái chết của Vạn Đạo Thần Chủ e rằng không thua gì sự huỷ diệt của Bất Hủ Cổ Tộc, thậm chí còn nguy hiểm hơn.
Hắn đã không ngại quyết định đuổi theo con đường đó, vậy Hỗn Đạo có gì phải ngại?
Nếu Vạn Đạo Thần Chủ là một người xa lạ, Lạc Nam có lẽ sẽ cân nhắc kỹ càng…
Nhưng khả năng rất cao Vạn Đạo Thần Chủ có liên quan đến lão bà của mình, vậy còn sợ cái rắm à?
Hết đường lui rồi!
“Chúng ta ký khế ước!” Lạc Nam chấp nhận.
“Tốt!” Hỗn Đạo nghiêm nghị gật đầu:
“Dùng linh hồn bổn nguyên của chúng ta lập nên Hồn Ước!”
“Không thành vấn đề.” Lạc Nam điều động Linh Hồn Bổn Nguyên bay ra.
Hỗn Đạo cùng điều động Linh Hồn Bổn Nguyên xuất hiện…
Hai luồng Linh Hồn Bổn Nguyên gắn kết lấy nhau, phát động quy tắc, thành lập giao ước.
Nguyên Thuỷ Hỗn Độn chấp nhận trở thành Đạo Thuộc Tính của Lạc Nam vĩnh viễn, đổi lại hắn phải giúp nàng tìm kiếm tung tích chủ nhân.
Hồn Ước lập xong, chỉ có Bất Hủ Thần mới đủ khả năng cưỡng ép hóa giải.
“Hóa ra bản thể của nàng là Nguyên Thuỷ Hỗn Độn.” Lạc Nam vuốt cằm.
“Đúng thế, ta là một chùm hỗn độn chi lực được khai sinh từ thuở ban đầu, nhờ hoàn cảnh đặc thù và cơ duyên xảo hợp mà khai mở linh trí.” Hỗn Đạo mỉm cười.
“Chẳng trách nàng có được những năng lực đặc thù như vậy.” Lạc Nam cảm thán.
“Được rồi, ngươi có thể luyện hóa ta!” Hỗn Đạo phất tay.
Không gian khôi phục, trở về hoàn cảnh bên trong cung điện như cũ.
Lạc Nam nhìn hai kiện bảo tọa ở phía trước, hắn nhớ lại Hỗn Đạo chỉ ngồi ở bên ghế phụ…
Vậy ghế chính thuộc về Vạn Đạo Thần Chủ.
“Tạm thời ta chưa muốn luyện hóa nàng.” Lạc Nam nói:
“Chờ trở về Nguyên Giới, ta sẽ cùng một thê tử luyện hóa.”
“Ừm.” Hỗn Đạo không dị nghị.
Nàng cảm giác được hắn và các nữ nhân kia có không ít Đạo Thuộc Tính giống nhau, đoán là có được công pháp chia sẻ Đạo Thuộc Tính trong lúc song tu.
Đối với nhân vật đã sống rất nhiều năm như Hỗn Đạo mà nói, kiến thức của nàng bất phàm vô cùng, rất hiếm chuyện có thể khiến nàng kinh ngạc.
“Mọi việc đã xong, Tư Lão vào đi!” Hỗn Đạo truyền âm.
Cửa cung điện mở ra, Tư bà bà cùng Yêu Yên Chi tiến vào.
“Tỷ tỷ thấy sao hả? Vị đạo hữu này ổn chứ?” Yêu Yên Chi hỏi thăm.
Tư bà bà nghe vậy cũng nghiêm túc đợi câu trả lời.
“Đúng nhân vật ta cần tìm, chiến lực vượt xa mong muốn.” Hỗn Đạo mỉm cười:
“Đa tạ muội, gần nhất lão tổ của muội khỏe không?”
Lạc Nam khóe miệng giật giật…
Rõ ràng Hỗn Đạo là nhân vật cùng bối phận với Bất Hủ Yêu Tổ, kết quả lại nhận cháu gái của đối phương thành muội muội.
Thân phận không biết lộn xộn đến mức nào.
“Nếu nói về bối phận, Yêu Yên Chi và Yêu Hồng Lộ đều là hậu bối của Vân Tiêu, cũng là hậu bối của chàng nha.” Thần Huyền Huân trêu tức:
“Chàng giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của hậu bối, thấy thế nào vẫn là lấy lớn hiếp nhỏ.”
“Cái này…” Lạc Nam cảm thấy đầu to lên, đành biện hộ:
“Chưa chắc Vạn Đạo Thần Chủ là Vân Tiêu, không chừng chỉ là vô tình trùng hợp đây này.”
“Trùng hợp nhiều đến như vậy mới là chuyện lạ đó.” Thần Huyền Huân tức cười.
Nàng vốn nghĩ rằng mình có thể là thê tử có thân phận sâu xa nhất của nam nhân, không ngờ lại có ngày trở thành tỷ muội với nhân vật thượng cổ như Vạn Đạo Thần Chủ.
Chỉ có thể đổ lỗi cho vận mệnh…
“Tư bà bà, tập hợp cao tầng… ta sẽ tuyên bố rời đi!” Hỗn Đạo nói:
“Ở mãi tại thế giới này chờ đợi vốn không phải là cách tốt nhất.”
“Haizz, Giới Chủ nhất định sẽ hiểu được tâm ý của ngươi.” Tư Bà Bà bất đắc dĩ thở dài, thân ảnh biến mất.
Đối với những Siêu Thần khác ở dưới trướng Giới Chủ, bọn hắn thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, có thể tự do hành tẩu ở bên ngoài để tìm kiếm mảnh gốm, tìm kiếm tung tích Giới Chủ.
Nhưng còn Hỗn Đạo thì khác, nàng là một Đạo Thuộc Tính hóa hình, hành tẩu bên ngoài rất dễ bị cường giả tham lam truy bắt.
Nàng không có Thế Giới Chi Lực, cũng không phải cường giả hàng đầu, Đạo Thuộc Tính chỉ mạnh nhất khi có được chủ nhân thích hợp.
Thế nên Hỗn Đạo quyết định tìm chủ, gia nhập hành trình.
Những năm qua, nàng cũng đã bí mật ra ngoài, khảo nghiệm một số Siêu Thần nhưng tất cả đều thất bại.
“Không làm phiền nàng, chúng ta ra ngoài đi dạo.” Lạc Nam kéo Yêu Yên Chi rời khỏi cung điện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 103 |
Ngày cập nhật | 01/08/2025 15:39 (GMT+7) |