Lạc Nam, Thần Huyền Huân và Vân Tiêu xuất hiện.
“Đây là tầng thứ tám?” Lạc Nam nhận ra quang cảnh quen thuộc.
Đây là nơi hắn suýt chút đã bị Thần Huyền Huân thay thế, cũng là nơi hắn tiến vào Thần Đạo, biết được bí mật về Bất Hủ Cổ Tộc, trở thành Bất Hủ Chi Chủ thế hệ này.
“Không sai, ngay cả thiếp năm xưa cũng chỉ mới tiến vào tầng tám.” Thần Huyền Huân nở nụ cười:
“Muốn vào tầng chín, chờ chàng đạt đến Siêu Thần tối đỉnh.”
Vân Tiêu nghiêm nghị đánh giá nơi này, mặc dù không gian trống rỗng, nhưng khí tức uy nghiêm, cổ kính vẫn khiến người ta run sợ trong lòng, không dám sinh ra một chút ý niệm bất kính.
“Tháp linh ngủ say ở đây sao?” Lạc Nam hỏi.
“Không, tháp linh ngủ ở tầng chín… nhưng chúng ta có thể từ đây đánh thức nó.” Thần Huyền Huân giải thích:
“Dù sao thì chín tầng Bất Hủ Thần Tháp vốn là một thể thống nhất, chỉ cần hấp thụ đủ năng lượng cần thiết, bất cứ tầng nào cũng có thể thức tỉnh tháp linh.”
Không chần chờ nữa, Thần Huyền Huân hướng mắt cho Vân Tiêu ra hiệu.
Vân Tiêu hiểu ý, triệu hồi mảnh gốm sứ nắm trong tay.
ONG.
Bất Hủ Thần Tháp chợt chấn động, dường như đã cảm nhận được sự xâm nhập của đồ vật ngang hàng vào thể nội của mình.
Nhưng hiện tại nó suy yếu đến cực điểm, cũng không thể làm gì khác được.
“Ra tay đi! Chỉ cần đem nguồn sức mạnh phóng thích, toà tháp sẽ tự động hấp thu.” Thần Huyền Huân nghiêm túc nói.
“Được!” Vân Tiêu trịnh trọng gật đầu, truyền ý niệm vào mảnh gốm.
OÀNH.
Mảnh gốm chợt táo bạo, từ trong đó là Hoả, Lôi, Phong, Phù hợp lực bắn ra, mang theo quy tắc và sức mạnh sánh ngang Thần Đạo Viên Mãn toàn lực công kích.
Lạc Nam có thể cảm giác được sự vượt trội từ Phong và Lôi, còn Hoả và Phù yếu hơn… chứng tỏ cái mảnh gốm ở Diệt Thần Lôi Hải vẫn là mạnh nhất.
VÙ VÙ VÙ…
Ngay khi có nguồn lực khổng lồ tác động, toàn bộ Bất Hủ Thần Tháp phản ứng kịch liệt.
Như vòi rồng hút nước, mảnh gốm bị không gian bốn phương tám hướng điên cuồng thôn phệ lực lượng.
Bất Hủ Thần Tháp thậm chí còn định tham lam cắn nuốt sạch sẽ mảnh gốm, nhưng bị Thần Huyền Huân quát dừng:
“Đủ rồi!”
Mảnh gốm có vẻ tức giận trước thái độ của Bất Hủ Thần Tháp, kêu lên một tiếng rồi trở về trốn trong ống tay áo của Vân Tiêu.
Lạc Nam khóe miệng giật giật, cảm giác như mấy kiện Bất Hủ Thần Vật này như trẻ nhỏ nghịch ngợm, giận dỗi vậy.
Không biết qua bao lâu…
ONG ONG ONG…
Toàn bộ nội không gian của tháp tỏa sáng chói mắt, vô vàn Bất Hủ Thần Văn ngâm tụng, bay lượn xung quanh.
“Đã quá lâu rồi… chủ nhân của ta.”
Một giọng nói mơ mơ hồ hồ như đến từ quá khứ xuyên tới vị lai vang vảng bên tai.
Thần Huyền Huân kích động đến run rẩy cả người: “Đúng vậy, đã quá lâu rồi.”
Lạc Nam vô cùng hiếu kỳ, xem thử coi tháp linh có dáng vẻ như thế nào.
Dựa vào thanh âm vừa rồi, chắc hẳn là một lão tiền bối.
KẼO KẸT.
Như có đại môn mở ra giữa không gian, từ bên trong đó có một thân ảnh xuất hiện.
“Phốc!” Lạc Nam xém chút phun một ngụm ra ngoài.
Mà Vân Tiêu cũng nhịn không được cảm thấy thú vị, đưa mắt nhìn ngắm.
“Hây da, ta rốt cuộc cũng tỉnh.” Tiểu cô nương nhỏ nhắn như búp bê bằng sứ nhảy nhót tung tăng, da trắng má hồng, mái đầu màu vàng cột thành hình hai cái bánh bao nhỏ, trên người mặc kim nhuyễn y cao quý, trên y phục được khắc họa các luồng Bất Hủ Thần Văn.
“Đây là Kim Nhi?” Lạc Nam tròn xoe mắt.
Giống hệt ngày trước Kim Nhi xuất hiện, chỉ khác nhau về ngũ quan mà thôi.
Kim Nhi lớn lên thành Thần Huyền Huân hiện tại, còn “Kim Nhi” trước mắt nếu trưởng thành chắc chắn cũng sẽ là đại mỹ nhân phong tư tuyệt thế.
“Khanh khách.” Phản ứng của hắn khiến Thần Huyền Huân bật cười thích thú như yêu nữ, giải thích nói:
“Hình dạng trước đây của thiếp hiện ra quả thật là có mượn ý tưởng từ Tháp Linh của Bất Hủ Thần Tháp.”
Lạc Nam khóe miệng giật giật, nghĩ cũng đúng nha… dù linh hồn bị đánh nát đến mức chỉ còn lại một tia tàn hồn, nhưng đâu có lý do teo nhỏ lại thành tiểu cô nương?
Có vẻ như Thần Huyền Huân không muốn dùng tuyệt thế phong tư xuất hiện sợ làm hắn bị mê hoặc điên đảo từ những ngày đầu, cho nên mới cố ý mô phỏng theo dáng vẻ của Tháp Linh mà xuất hiện.
Dù xinh đẹp, đáng yêu đến mức nào thì cũng là tiểu cô nương có vài tuổi, hắn chưa đến mức cầm thú sinh ra ý niệm bất chính.
Hắn không thể không tự thán phục trực giác của mình, trước đó còn cho rằng mấy kiện Bất Hủ Thần Vật đều hành xử như trẻ con, ai ngờ là trẻ con thật.
“Tốt lắm, chủ nhân thứ hai cũng không tệ.” Tháp Linh chớp chớp hai mắt to tròn long lanh đánh giá Lạc Nam:
“Chỉ là năm đó ta trọng thương quá nặng, không thể gia tăng độ khó trong khảo nghiệm nên để ngươi dễ dàng đạt được.”
“Còn chưa đủ khó?” Lạc Nam sắc mặt khó coi hỏi.
Hắn nhớ lần đầu tiên tiếp xúc với Bất Hủ Thần Tháp, cơ thể và linh hồn của hắn gần như bị chấn vỡ, chỉ còn sót lại một luồng tàn niệm mơ mơ hồ hồ mà thôi.
Vì tinh thần không chịu từ bỏ, hắn chấp nhận hồn phi phách tán cũng không muốn bỏ qua cơ hội, cuối cùng được Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tán thành.
Nhưng dựa theo lời nói của Tháp Linh, đó còn chưa phải khảo nghiệm khó?
“Lần đó chỉ mới khảo nghiệm ý chí của ngươi thôi.” Tháp Linh bĩu đôi môi nhỏ nhắn:
“Huyền Huân ngày trước vừa phải khảo nghiệm tâm cảnh, ý chí và cả ngộ tính… tất cả đều hoàn hảo thông qua mới được ta tán thành đấy.”
“Nói vậy cũng không đúng.” Thần Huyền Huân lắc đầu, tự hào nhìn Lạc Nam nói:
“Thời điểm khảo nghiệm ta đã là một Đạo Cảnh, còn phu quân chỉ là một phàm nhân.”
“Ngươi không thể dùng khảo nghiệm của Đạo Cảnh để áp dụng lên phàm nhân được.”
“Phàm nhân như chàng thông qua được khảo nghiệm ý chí và đi đến ngày hôm nay, chứng tỏ nếu ngươi khảo nghiệm hai cửa ải kia, chàng cũng sẽ vượt qua mà thôi.”
Lạc Nam nở nụ cười tự hào, có lão bà ra mặt vì mình nói lời công bằng, cảm giác rất thoải mái.
“Lời này thật ra cũng không sai.” Tháp Linh gật gật cái đầu nhỏ nhắn:
“Tùy vào tu vi mà mức độ khảo nghiệm cũng sẽ khác biệt, phàm nhân thông qua được cửa ý chí đã rất phi thường.”
“Cũng may hai ngươi đã kết làm phu thê, với trạng thái hiện tại ta cũng không cần phải đi theo một chủ mà bỏ một chủ.”
Thông thường mỗi kiện Bất Hủ Thần Vật cả đời chỉ chọn một chủ duy nhất, trừ phi chủ nhân cũ chết đi, bằng không sẽ không chọn người thứ hai.
Thần Huyền Huân và cả Lạc Nam đều còn sống, Bất Hủ Thần Tháp lẽ ra sẽ rất khó xử, may mắn là bọn hắn tuy hai nhưng lại như một.
“Gọi là Tháp Linh cũng không tiện xưng hô lắm.” Lạc Nam đề nghị nói:
“Hay ta đặt cho ngươi một cái tên.”
“Tốt.” Thần Huyền Huân tán thành.
“Tên gì? Ta cũng cần tên?” Tháp Linh ngây thơ hỏi.
“Gọi ngươi là Tiểu Kim đi!” Lạc Nam cân nhắc nói.
Thần Huyền Huân cùng Vân Tiêu đưa tay vỗ vỗ trán, hết Kim Nhi rồi đến Tiểu Kim, con hàng này thật không có ý tưởng gì mới mẻ hơn à?
“Ta không đồng ý.” Tháp Linh giận dữ phồng má:
“Ta muốn Huyền Huân đặt tên, ngươi đặt tên quá nhàm chán.”
“Tiểu Kim vừa đáng yêu vừa dễ nhớ, lại đúng với đặc điểm nhận dạng của ngươi, chán chỗ nào?” Lạc Nam không phục.
“Tóm lại không thèm.” Tháp Linh lè lưỡi.
Thần Huyền Huân sau khi cân nhắc một thoáng, nhẹ giọng nói ra:
“Gọi là Kim Thần Nhi đi!”
“Không tệ, Kim Thần Nhi vừa đáng yêu, vừa không mất đi sự uy nghi của một Thần Vật.” Vân Tiêu tán thưởng nói.
“Hì hì, tên này rất ổn.” Tháp Linh híp mắt thích thú, lại khinh bỉ nhìn Lạc Nam.
So với cái tên Tiểu Kim, Kim Thần Nhi tốt hơn nhiều.
Lạc Nam nghiến răng, rõ ràng chỉ thêm một chữ “Thần” vào giữa, ngày trước hắn cũng đặt tên cho Thần Huyền Huân là Kim Nhi được, có gì ghê gớm?
Nhưng Kim Thần Nhi quả thật cũng không tồi, vừa gợi nhớ về kỷ niệm của hắn với Kim Nhi bé bỏng, vừa mang theo một chữ Thần tượng trưng cho quyền năng của Bất Hủ Thần Tháp.
Lạc Nam không có ý kiến gì, đi vào chính sự:
“Kim Thần Nhi, ngươi biết về Vạn Đạo Lưu Ly Bình sao?”
“Cái bình đó mấy lần ngấp nghé Quy Tắc của ta, sao ta lại không biết?” Kim Thần Nhi yêu kiều hừ nói:
“Chỉ là ta không biết vì sao nó vỡ đến thê thảm đến như vậy.”
Lạc Nam cùng hai nữ âm thầm kinh hãi, Vạn Đạo Lưu Ly Bình từng tham lam Quy Tắc của Bất Hủ Thần Tháp?
“Ý ngươi là Bá Đạo Quy Tắc sao?” Lạc Nam hiếu kỳ.
“Bá Đạo Quy Tắc là loại Quy Tắc mà ngươi tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tạo ra.” Kim Thần Nhi lắc đầu giải thích:
“Còn Bất Hủ Thần Tháp thì chấp chưởng Bất Hủ Quy Tắc, đây là loại quy tắc không thể phá hoại, tồn tại đến vĩnh hằng nên được gọi là Bất Hủ.”
Lạc Nam nghe mà hai mắt tỏa sáng: “Vậy làm sao để ta có được Bất Hủ Quy Tắc?”
“Nó nằm ở tầng chín, Bất Hủ Quy Tắc sẽ là một phần giúp ngươi đột phá Bất Hủ Thần.” Kim Thần Nhi giải thích:
“Một khi Bá Đạo Quy Tắc và Bất Hủ Quy Tắc dung hợp, ngươi sẽ khó có đối thủ trong Bất Hủ Chi Cảnh.”
“Moá.” Lạc Nam kích thích xém chút nhảy dựng lên, tin tức này quá lớn.
Hắn chỉ hận mình không thể ngay lập tức đạt đến Siêu Thần tối đỉnh ngay lúc này để tiến vào tầng thứ chín.
Chưa biết còn chỗ tốt nào không, nhưng chỉ riêng Bất Hủ Quy Tắc đã đủ để thèm nhỏ dãi rồi.
Nếu hắn thật sự đem Bất Hủ Quy Tắc và Bá Đạo Quy Tắc dung hợp thành công…
Vạn Vũ Chi Chủ, đưa đầu ra chịu chết.
“Chàng đừng vội, dục tốc bất đạt.” Thần Huyền Huân thấy dáng vẻ gấp gáp của hắn mà buồn cười, nghiêm túc nói:
“Hiện tại vẫn là nên tập hợp Vạn Đạo Lưu Ly Bình hoàn chỉnh, khi có được kiện Bất Hủ Thần Vật thứ hai, kế hoạch trả thù sẽ gần hơn một bước.”
“Đúng, không thể quên chuyện này.” Lạc Nam nói với Kim Thần Nhi:
“Hiện tại ngươi đã tỉnh, có thể giúp chúng ta tìm kiếm những mảnh gốm vỡ còn lại không?”
“Chủ nhân của Vạn Đạo Lưu Ly Bình đang có mặt ở đây, sao các ngươi còn nhờ ta?” Kim Thần Nhi khó hiểu hỏi.
“Chủ nhân sao?” Thần Huyền Huân như nghĩ đến điều gì.
“Chính là nàng!” Kim Bảo Nhi chỉ Vân Tiêu, hừ lạnh nói:
“Vạn Đạo Thần Chủ, dù hóa thành tro ta cũng nhận ra ngươi.”
“Ta…” Vân Tiêu toàn thân chấn động.
Chẳng biết vì sao khi bốn chữ “Vạn Đạo Thần Chủ” vang lên, tim của nàng lại trở nên đau nhói.
“Tại sao ngươi dám khẳng định?” Lạc Nam nhíu mày.
“Vừa rồi ta đã nói, Vạn Đạo Lưu Ly Bình luôn thèm muốn Bất Hủ Quy Tắc của ta.” Kim Thần Nhi đáp:
“Mà chủ nhân của nó là Vạn Đạo Thần Chủ đã nhiều lần muốn thu phục ta, trước cả khi ta thuộc về Bất Hủ Cổ Tộc, sao ta có thể không nhớ?”
“Nàng ta là loại nữ nhân muốn thống trị toàn bộ Quy Tắc trong thiên địa, Bất Hủ Thần Tháp có được Bất Hủ Quy Tắc, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh có được Bá Đạo Quy Tắc, đây là hai loại quy tắc hiếm hoi mà Vạn Đạo Lưu Ly Bình không có.”
“Đó là động cơ để nàng ra tay!”
Một tin tức làm dâng lên sóng lớn ngập trời, ngay cả Lạc Nam cũng cảm thấy hỗn loạn.
Trước đó Thần Huyền Huân cũng có nói Vạn Đạo Lưu Ly Bình từng xuất hiện trước cả lịch sử hào hùng của Bất Hủ Cổ Tộc.
Giờ đây khi Bất Hủ Thần Tháp khẳng định, thân phận của Vân Tiêu càng thêm rõ ràng.
Vị hôn thê của hắn thật sự là một vị Bất Hủ Thần chuyển thế sao?
Vạn Đạo Thần Chủ là nàng?
Tin tức này quá mức kinh khủng.
“Nếu ta là nhân vật ngươi đề cập, tại sao ta không nhớ gì cả?” Vân Tiêu vẫn còn nghi vấn, nhưng nội tâm lại tin tưởng đến tám phần mười rồi.
Dù ký ức không còn nhưng tính cách của nàng chưa từng thay đổi.
Trước đó nàng đạt được Bá Đạo Quy Tắc của Lạc Nam, sau đó nàng lại yêu cầu Đế Lạc truyền thụ Hỗn Độn Quy Tắc cho mình.
Thông qua Hoàng Trung Lý đúc nên Ngự Quy Thần Thể, nàng chấp chưởng tất cả Quy Tắc từng xuất hiện ở Nguyên Giới.
So với vị Vạn Đạo Thần Chủ kia, quả thật không có điểm nào khác biệt.
“Chuyện của ngươi ta làm sao biết?” Kim Thần Nhi trừng mắt nói:
“Mấy lần ngươi đuổi theo, ta đều phải viễn độn né tránh, sau đó đột ngột ngươi không tìm đến nữa… ta cũng chưa từng tìm hiểu.”
“Thời kỳ toàn thịnh, ngay cả Bất Hủ Thần Tháp cũng bị Vạn Đạo Thần Chủ truy lùng sao?” Lạc Nam kinh dị hỏi.
“Thực lực của Vạn Đạo Lưu Ly Bình chỉ yếu hơn ta một chút, nhưng nó có chủ nhân… ta đương nhiên không thể đơn độc chống lại.” Kim Thần Nhi giải thích:
“Quyền năng đáng sợ nhất của Vạn Đạo Lưu Ly Bình chính là thôn phệ Quy Tắc của bất cứ tồn tại nào mà nó nhắm đến, tước đoạt Quy Tắc của họ và biến thành của mình.”
“Ta không muốn mất Bất Hủ Quy Tắc cho nó đâu.”
Năng lực như thế thật sự không thể dùng nghịch thiên để hình dung… chẳng trách Vạn Đạo Lưu Ly Bình được xưng là Bất Hủ Thần Vật mạnh nhất ở lĩnh vực chưởng khống quy tắc.
Lạc Nam và Thần Huyền Huân đưa mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn Vân Tiêu.
Vân Tiêu lắc đầu, nàng không hề nhớ gì cả…
“Thật ra việc này tuy rằng hy hữu nhưng cũng chẳng hiếm lạ.” Thần Huyền Huân suy đoán:
“Bất Hủ Thần không phải vô địch, với cách hành sự của Vạn Đạo Thần Chủ… không chừng đã đắc tội hàng loạt Bất Hủ khác, hậu quả là bị bọn họ vây công, Vạn Đạo Lưu Ly Bình bị đánh nát, Vạn Đạo Thần Chủ cũng chuyển thế thành Vân Tiêu, xuyên không đến Nguyên Giới, mất hết ký ức.”
Lạc Nam và Vân Tiêu biết đây chỉ là giả thuyết, nhưng lại không phải không có khả năng xảy ra.
“Muốn biết tiền căn hậu quả cũng đơn giản.” Kim Thần Nhi nghiêm túc nói:
“Tập hợp tất cả mảnh vỡ, khôi phục Vạn Đạo Lưu Ly Bình!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 199 |
Ngày cập nhật | 02/06/2025 15:39 (GMT+7) |