Trên lưng Huyết Dị Yêu Hoàng, đưa mắt nhìn hỗn độn đen kịt không thấy điểm cuối, Hương Trà nhịn không được cảm thán một tiếng.
“Hai người có từng khám phá hỗn độn?” Lạc Nam cười hỏi.
“Chưa từng.” Vân Tiêu nhẹ lắc đầu:
“Từ khi thành lập Phá Đạo Hội, ta không có thời gian cho những việc như vậy.”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, trước khi bản thân hắn trở nên cường đại, Vân Tiêu là người duy nhất phải chống lại toàn bộ địch nhân ở Đạo Giới, làm sao dám lơ là rời đi…
Một khi nàng không tọa trấn tại Phá Đạo Hội, đám người Loạn Hoàng Vũ, Cao Tuyệt chắc chắn sẽ ra tay.
“Ta thì không biết hỗn độn có gì để khám phá.” Hương Trà lườm hắn:
“Trước đây ta cho rằng chỉ có mỗi Nguyên Giới mà thôi, nào biết khái niệm về ba nghìn đại thế giới, rồi cả Chung Cực kia…”
Lạc Nam thầm nghĩ cũng đúng, nếu không nhờ Thần Huyền Huân cung cấp thông tin, có lẽ đến bây giờ hắn vẫn còn ù ù cạc cạc.
Dù cho có đột phá Siêu Thần, tối đa cũng chỉ cảm nhận được sự triệu hoán mơ hồ từ xa xăm mà thôi, không thể nào biết nơi đó có một Chung Cực Giới đặc sắc tuyệt luân được.
Có được năng lực đặc thù từ Huyết Dị Yêu Hoàng, thời gian băng qua hỗn độn nhanh chóng vô cùng.
Trước mặt bọn họ liên tục mở ra các thông đạo, mỗi lần xuyên toa là vượt qua một khoảng cách khổng lồ.
Có Lạc Nam dùng Siêu Thần Lực truyền vào cơ thể Huyết Dị Yêu Hoàng, vấn đề tiêu hao không còn quá quan trọng.
“Chân Giới kia ở đâu? Có gần Linh Giới hay Thần Giới mà ngươi từng đến?” Hương Trà hứng thú hỏi.
“Ta cũng không biết vị trí cụ thể của Chân Giới, nhưng có thể thông qua nó.” Lạc Nam nâng lên Khế Ước trong tay mỉm cười.
Khế Ước đang ngày càng sáng lên, chứng tỏ khoảng cách giữa hắn và Kiếp Thương Sinh đang gần lại.
XOẸT.
Bất chợt một cái liệt trảo khổng lồ phủ đầy gai nhọn giữa hỗn độn vồ ra, hướng ngay bọn họ nện xuống.
“Chủ công, chúng ta đang xuyên qua khu vực của một con Hỗn Độn Cự Thú.” Huyết Dị Yêu Hoàng lên tiếng nói:
“Có vẻ nó không vui!”
“Mượn đường một chút mà thôi, đừng khó khăn như vậy.” Lạc Nam cười cười, bàn tay hướng lên nắm chặt.
Siêu Thần Băng Lực từ lòng bàn tay khuếch tán.
RĂNG RẮC…
Liệt trảo cự đại và hỗn độn xung quanh ngưng kết thành băng hàn trắng xóa, nhiệt độ hạ thấp đến cực điểm.
Hỗn độn rạn nứt, một pho tượng quái vật kết băng như ngọn núi lộ ra.
Trước khi bị đông cứng, trên mặt nó còn vẻ hoang mang sợ hãi tột đỉnh.
Lạc Nam đem linh hồn quái vật rút ra, ném vào cái bóng dưới chân mình… lập tức biến mất sạch sẽ.
“Bầy rồng của ngươi còn chưa hồi phục sao?” Vân Tiêu hỏi.
“Hàng Long Quy Tắc của Hoài Khánh thật sự lợi hại, cưỡng ép khống chế tinh thần chúng nó toàn lực chống lại ta, hiện tại vẫn còn yếu.” Lạc Nam gật đầu:
“Phải hấp thụ linh hồn hoặc tài nguyên cao cấp mới khôi phục nổi.”
Hắn chẳng những muốn khôi phục Hỗn Độn Long Linh Quân của mình, mà còn muốn đem tất cả chúng nó đạt đến Vong Linh Đại Năng.
Bất quá để làm điều đó cần nguồn linh hồn khổng lồ làm chất dinh dưỡng, chỉ linh hồn của một con Hỗn Độn Cự Thú chẳng thấm vào đâu cả.
“Hả?”
Chợt Lạc Nam chú ý đến ánh sáng trên Khế Ước đang dao động chập chờn.
Điều này chỉ có hai khả năng…
Một là Kiếp Thương Sinh đang trọng thương, tình huống bất ổn.
Hai là Kiếp Thương Sinh đang di chuyển, kéo dài khoảng cách với hắn.
“Dị Nữ, tăng tốc độ đến mức tối đa, ta sẽ dùng Quy Tắc bảo vệ nàng.” Lạc Nam nói.
“Tuân mệnh!”
Huyết Dị Yêu Hoàng nghiêm nghị, con mắt giữa trán mở căng hết mức có thể, đồng tử càng thêm thâm thuý.
Thông đạo hỗn độn điên cuồng xoay tròn, kéo giãn khoảng cách hết mức có thể.
Băng cắt thời không…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-duong-ba-chu-quyen-17/
“Với tốc độ hiện tại, nếu ta muốn từ Nguyên Giới đến Thần Giới của Hiên Hiên, mất tối đa hai tháng.”
Lạc Nam hài lòng, quyết định đem tinh huyết của Hỗn Dị Thủ Lĩnh cho Dị Nữ luyện hóa quả nhiên là sáng suốt.
Không phải tổn hại khi dùng Vong Linh Dịch Chuyển, hai tháng cũng không quá dài.
“Nơi này nhìn không giống thế giới nha.” Hương Trà hiếu kỳ đánh giá vị trí mà bọn họ vừa xuất hiện.
Chỉ thấy đây là một khối vẫn thạch khá lớn trôi nổi giữa hỗn độn, đừng nói là người hay sinh vật, ngay cả ngọn cây, cọng cỏ cũng chẳng thấy đâu.
“Kiếp Thương Sinh kia ở gần đây.” Vân Tiêu nhìn Khế Ước trên tay Lạc Nam tỏa sáng rực rỡ mà kết luận.
Lạc Nam thu Dị Nữ vào Linh Giới Châu, ba người chậm rãi hạ xuống khối vẫn thạch.
Hắn cũng chẳng hiểu vì sao Khế Ước sẽ dẫn đến chỗ này, nhưng chỉ cần Kiếp Thương Sinh muốn cứu sống người yêu, y sẽ không lừa gạt hắn.
Siêu Thần Quy Tắc bao trùm đôi mắt, Bất Hủ Thần Hồn mênh mông quét khắp vẫn thạch.
“Không ổn.” Lạc Nam nhíu mày.
Một tay duỗi ra, Long Trảo khổng lồ ngưng tụ vồ thẳng vào một gốc vẫn thạch.
ẦM…
Vẫn Thạch sụp đổ, đất đá cứng rắn vỡ ra, để lộ hang động chật chội giữa đống đổ nát.
Bên trong hang động, một lão già sắc mặt tái mét, râu tóc trắng xóa đang nằm hấp hối, chỉ còn một tia sinh cơ yếu ớt.
Mà thứ trong tay lão già đang nắm chính là Khế Ước tỏa sáng kia.
“Kiếp Thương Sinh?” Lạc Nam bước đến vung tay.
Sinh Mệnh Siêu Thần Lực nhanh chóng tràn ra, cuồn cuộn tiến vào cơ thể lão già.
Với những Đạo Sinh Mệnh hiện tại của Lạc Nam, đừng nói là chữa trị cho một đại năng, ngay cả Siêu Thần bị thương cũng có thể hồi phục.
Vài phút sau, lão già đã trở về từ cõi chết, mà cơ thể cũng nhanh chóng trẻ hóa trở về hình dáng của một nam tử trung niên diện mục cương nghị.
Chính là Kiếp Thương Sinh.
“Ta chưa chết…” Hắn thì thào, hai mắt run rẩy mở ra, lập tức kinh hô:
“Lạc đạo hữu, ngươi thật sự đến rồi!”
Sau đó vô thức chú ý đến Vân Tiêu và Hương Trà, chỉ thấy hai nàng mang khăn che mặt, nhưng khí chất trên thân tỏa ra cũng đủ khiến nam nhân trong thiên hạ phải điên cuồng.
Kiếp Thương Sinh vội vàng thu hồi ánh mắt, nội tâm thầm nghĩ:
“Cái tên này mỗi một lần đều có mỹ nhân tuyệt đỉnh bên cạnh, thật không biết hắn bằng cách nào làm được.”
“Với thực lực của ngươi, trong Thần Đạo Viên Mãn đã khó có đối thủ, sao lại ra nông nổi như vậy?” Lạc Nam tò mò hỏi:
“Chẳng lẽ đại năng ở Chân Giới thật sự lợi hại đến vậy sao?”
Nhắc đến Chân Giới, Kiếp Thương Sinh biểu lộ ngưng trọng: “Lạc đạo hữu, có lẽ giao ước giữa chúng ta không thể hoàn thành.”
Lời này khiến Vân Tiêu và Hương Trà nhướng chân mày, tên này đùa các nàng chắc?
“Lý do?” Lạc Nam trầm giọng.
“Có thế lực ở Chung Cực xen vào!” Kiếp Thương Sinh nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt hiện lên sự kiêng kỵ nồng đậm:
“Một vị thiên kiêu tại Chung Cực muốn đoạt Chân Giới Bản Nguyên đột phá Siêu Thần, kẻ này bối cảnh ngập trời, chúng ta trêu vào không nổi đâu.”
“Thì ra là thế.” Lạc Nam và hai nữ liếc nhau, cũng chẳng quá mức kinh ngạc.
Bọn họ hiểu rằng để đột phá Siêu Thần, dù là ngươi có xuất thân ở Chung Cực thì cũng phải tìm đến Thế Giới Bản Nguyên làm nền tảng.
Thế nên việc thỉnh thoảng có đại năng ở trên hàng lâm hỗn độn, tranh đoạt Bản Nguyên là chuyện hết sức bình thường.
Giống như con hàng Tru Hàn kia vậy.
Chỉ là không nghĩ đến lại tình cờ rơi vào ngay Chân Giới mà mình nhắm đến mà thôi.
“Vậy ngươi bị kẻ đó đánh?” Lạc Nam hỏi.
“Không sai!” Kiếp Thương Sinh gật đầu đáp:
“Kẻ đó cường thế tiến vào Chân Giới, tuyên bố sẽ trở thành Giới Chủ…”
“Đại năng ở Chân Giới đương nhiên không phục, chúng ta liên thủ chống lại… nhưng kết quả vẫn bị y đánh cho tan tác, người chết kẻ trọng thương.”
“Ta phải thiêu đốt thọ nguyên mới đào vong thành công, trước khi hôn mê kịp báo tin cho ngươi thông qua Khế Ước.”
“Như vậy mới thú vị mà.” Ánh mắt Hương Trà tỏa sáng.
Vân Tiêu cũng nở nụ cười.
Thật ra các nàng sẽ thấy khá nhàm chán nếu chỉ chiến đấu với đại năng của Chân Giới, ngược lại nếu cướp được Chân Giới từ tay đại năng đến từ Chung Cực sẽ thỏa mãn hơn nhiều…
Khóe miệng Lạc Nam giật giật, hắn đương nhiên nhìn thấu suy nghĩ của hai nữ cường nhân này.
Kiếp Thương Sinh dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hai nữ nhân, vì sao hắn cảm nhận được có sự hưng phấn? Các nàng không sợ nhân vật đến từ Chung Cực sao?
“Trước tiên điều tra một chút.” Lạc Nam vuốt cằm:
“Nếu là đại năng của Siêu Thần Thế Lực thì chơi được, còn vượt quá thì thôi.”
Nói thế nào thì cũng nên biết người biết ta…
Với thực lực và nội tình hiện tại của hắn còn chưa đủ đắc tội với Bất Hủ Thế Lực.
Chẳng may tên đại năng muốn chiếm Chân Giới kia có bối cảnh Bất Hủ, vậy chỉ đành từ bỏ.
“Thế nào là Siêu Thần thì chơi được?” Kiếp Thương Sinh trợn mắt há hốc mồm:
“Lạc đạo hữu, ngươi đừng hành động dại dột, với thiên phú của ngươi vẫn có thể tìm thế giới khác được, chỉ mất thêm thời gian mà thôi.”
“Việc này ngươi không cần lo, mạng của người yêu ngươi ta sẽ cứu.” Lạc Nam vỗ vỗ vai tên này nói:
“Chân Giới Bản Nguyên đã rơi vào tay kẻ kia chưa?”
“Vẫn chưa!” Kiếp Thương Sinh lắc đầu nói:
“Chân Giới Chi Linh không thừa nhận hắn làm chủ, không muốn giao ra Bản Nguyên… về phần tình huống sau đó ta không rõ ràng.”
“Ngươi không cần theo ta, chỉ cần đem thông tin Chân Giới cung cấp là được.” Lạc Nam nói:
“Đem người yêu lấy ra đi!”
“Ta chưa giúp ngươi đoạt được Chân Giới Chi Linh… làm sao dám đòi hỏi?” Kiếp Thương Sinh chần chờ.
“Cơ hội hồi sinh nàng ở trước mắt, đừng để lạc mất.” Lạc Nam cười nhạt.
Kiếp Thương Sinh cắn chặt răng, hướng về phía hắn dập mạnh đầu, lúc này mới mang ra một cổ quan tài nõn nà như ngọc.
Bên trong quan tài có thi thể không trọn vẹn của một thiếu nữ xinh đẹp như hoa, khuôn mặt thống khổ chết khi chết khiến người đau lòng.
Lạc Nam duỗi ra một tay, Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật vận chuyển.
Sự hạn chế của Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật chính là tu vi của người hồi sinh…
Nếu muốn hồi sinh một Siêu Thần Hậu Kỳ hay Viên Mãn, dù là Lạc Nam cũng chưa chắc có thể làm được, thậm chí sẽ phải nhận phản phệ to lớn.
Nhưng hồi sinh một nữ tử tu vi thấp còn chưa đột phá Thần Đạo thì lại quá dễ dàng, thậm chí chẳng tiêu hao quá nhiều Sinh Mệnh Thần Lực.
Từng luồng từng luồng quy tắc và sinh mệnh phủ xuống…
Trong ánh mắt ngơ ngác của Kiếp Thương Sinh, nữ tử mà hắn ngày nhớ đêm mong đang phục hồi, sức sống mãnh liệt đến mức mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, đôi mắt trong suốt của nữ tử đã mở ra.
Kiếp Thương Sinh ôm đầu, thân thể kịch liệt run rẩy, nghẹn giọng không nói nên lời.
Mà nữ nhân kia có vẻ như vẫn cho rằng mình đang ở trong mộng, thất thần đưa tay vuốt ve khuôn mặt đầy phong trần của Kiếp Thương Sinh, chỉ có nước mắt chảy xuống nơi gò má…
Một chút thủ đoạn bình thường của Lạc Nam lại đủ để thay đổi vận mệnh hai con người.
Đối với Lạc Nam, đây mới chính là quyền năng của cường giả.
Cường giả không phải để lấn nhỏ hiếp yếu, mà phải để làm những việc có ý nghĩa.
Hắn và hai nữ tạm lánh mặt để Kiếp Thương Sinh và mỹ nhân nhi đoàn tụ.
“Không tệ, không tệ… từ khi lấy môn Tàn Thi Chuyển Sinh này, bổn tỷ thấy ngươi làm được không ít việc tốt.” Hương Trà hài lòng vỗ tay.
“Thế có khen thưởng không?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.
“Khen cái đầu của ngươi.” Hương Trà hừ một tiếng:
“Lần này hai ta tranh đoạt thế giới với thiên kiêu Chung Cực, nếu có già lão ra mặt thì ngươi phải giải quyết.”
“Yên tâm đi, các nàng là hôn thê của ta chẳng lẽ ta không bảo vệ?” Lạc Nam tà mị nói.
“Ai mà thèm? Ảo tưởng vừa thôi!” Hương Trà chỉ muốn đấm tên này một cái.
Vân Tiêu thì không phản bác được, chỉ có thể giả vờ không nghe thấy, ai bảo nàng đã chính miệng hứa gả cho hắn rồi.
“Chung Cực Giới có quy tắc rõ ràng, Bất Hủ Thần sẽ không xen vào tranh đấu tại hỗn độn… còn nếu Siêu Thần Viên Mãn trở xuống, dù đánh không lại ta cũng có thể mang theo hai nàng bỏ chạy.” Lạc Nam tự tin.
“Vậy thì tốt rồi.” Hai nữ nhìn nhau, chiến ý hừng hực nói:
“Phải xem Chân Giới thích hợp với ai!”
Vân Tiêu lên tiếng hỏi: “Sao không nhân cơ hội này mang theo Tiểu Tiểu tiếp nhận Sinh Tử Giới?”
“Sinh Tử Giới mạnh hơn đại thế giới bình thường, nó là hai thế giới dung hợp.” Lạc Nam nhún vai:
“Tiểu Tiểu căn cơ còn cạn, cần tích luỹ thêm một thời gian… hơn nữa ta cần các nàng đột phá Siêu Thần trước, bởi vì như thế mới chống lại được Độn Bảo Thương Hội.”
Trước cái chết của Ứng Khang và sự huỷ diệt của Giới Điện, Độn Bảo Thương Hội kia chắc chắn không bỏ qua đơn giản.
Mà để điều tra nguyên nhân, khả năng cao Độn Bảo Thương Hội sẽ chú ý nhất cử nhất động ở Sinh Tử Giới.
Nếu hiện tại chỉ có Lạc Nam và Đế Lạc mang theo Tiểu Tiểu đến Sinh Tử Giới, một khi Độn Bảo Thương Hội ra tay, hai người khó lòng bảo vệ được Tiểu Tiểu.
Ngược lại nếu có thêm Vân Tiêu và Hương Trà đạt đến Siêu Thần… với chiến lực của bốn người, dù là Độn Bảo Thương Hội có Siêu Thần Viên Mãn cũng có thể đánh một trận.
Lạc Nam đã tính toán kỹ càng, việc tiếp nhận Sinh Tử Giới không thể nôn nóng được.
Hiểu được ý nghĩ của hắn, Vân Tiêu thăm thẳm nhìn nam nhân, ánh mắt hiện lên một vẻ ôn nhu.
So với lần đầu tiên gặp gỡ, người nam nhân này thật sự đã trưởng thành quá nhiều, rất đáng tin cậy.
Đáng để phó thác chung thân…
Hồi lâu sau, Kiếp Thương Sinh dắt tay ý trung nhân bước đến.
“Hồ Nhi nguyện làm trâu ngựa báo đáp ân hồi sinh của tiền bối!” Nữ tử hướng về phía hắn bái lại.
Lạc Nam sắc mặt tối sầm: “Nhìn ta trẻ trung tuấn tú như vậy, chỗ nào giống tiền bối?”
Hồ Nhi thấy hắn giận vội vàng sợ hãi cúi thấp đầu.
“Cái tên này ưa trêu người.” Hương Trà vừa bực mình vừa buồn cười đánh hắn.
Lạc Nam cười hắc hắc, đem Hồ Nhi nâng lên nói:
“Ân tình Kiếp Thương Sinh đã trả cho ta, ngươi không nợ gì cả.”
Thi thể sau khi được chuyển sinh phải tuân lệnh của người thi thuật, nhưng Lạc Nam đã dùng Quy Tắc để giải thoát cho Hồ Nhi, nàng ta hiện tại là một người tự do.
Chỉ có điều phải trở thành một Thi Tu như chúng nữ Thi Mộ Tuyền mà thôi.
“Đại ân không cách nào báo đáp, tại hạ nguyện cùng ân công quay về Chân Giới chiến đấu.” Kiếp Thương Sinh chân thành chắp tay.
“Ngươi giúp không nổi.” Lạc Nam lắc đầu từ chối:
“Nếu có hứng thú, sau này hai ngươi có thể đến thế giới của ta mà sống, chuyện ở Chân Giới không cần xen vào.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 181 |
Ngày cập nhật | 30/05/2025 15:39 (GMT+7) |