Lạc Nam vô thanh vô thức hiện ra, bắt gặp mỹ nhân lười đang nằm tắm nắng.
Kể từ trận chiến đó, Hương Trà không dùng mặt nạ che đậy dung mạo nữa, ngược lại sẵn sàng khoe ra thân thể ma quỷ, khuôn mặt thiên thần của mình.
Mặc dù không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng Lạc Nam vẫn là kinh diễm không thôi.
“Bá Chủ hôm nay đến đồi chè nhỏ của tiểu nữ, không biết có gì chỉ dạy đây?”
Nhìn thấy nam nhân chợt hiện, Hương Trà bất mãn hừ một tiếng.
Cái tên khốn này ỷ vào tu vi cao thâm, hiện thân không kèm tiếng động, muốn dọa chết nàng sao?
Chẳng may lão nương đang tắm, ngươi nhìn thấy hết rồi ai chịu trách nhiệm?
Hương Trà rất lên án hành vi của hắn.
Nghe thấy nàng dùng giọng điệu như vậy, Lạc Nam cũng ra vẻ uy nghiêm quát:
“Lớn mật, một thôn nữ trồng trà nho nhỏ thấy bổn tọa mà không hành lễ?”
“Tham kiến đại nhân!” Hương Trà khéo léo thi lễ.
“Tốt lắm.” Lạc Nam cười hì hì:
“Vào hầu hạ bổn tọa tắm rửa một chút!”
“Cút!” Hương Trà vung chân đá hắn.
Lạc Nam nhanh tay chụp lấy cổ chân như ngọc của nàng, thuận thế kéo nàng vào lòng ôm chặt lấy.
“Xú tiểu tử đừng làm rộn!” Hương Trà vừa thẹn vừa vội:
“Lão già Đạo Thụ im im vậy thôi chứ nhìn thấy hết.”
“Ngại ngùng cái gì? Trước đây là ai trần trụi cho nàng sờ mó nắn bóp?” Lạc Nam tà mị hỏi.
Không nói thêm lời nào, hắn xé rách không gian, ôm lấy Hương Trà biến mất.
“Haizz… người trẻ tuổi thật tốt.”
Đạo Thụ lắc lư cảm thán, từ lần chiến trước đó, thân già của lão vẫn còn ê ẫm đây.
Không Mộc Đạo Nhân vừa bước ra cũng nhìn thấy cảnh Lạc Nam bắt Hương Trà rời đi, ánh mắt híp lại đầy vui mừng.
Nước chảy thành sông mà thôi…
Giữa không trung, từng luồng gió mát thổi qua, ánh nắng ấm áp phủ xuống đôi nam nữ, Hương Trà đưa tay véo ngực hắn:
“Đi đâu?”
Lạc Nam cười ôn hòa, đem chuyện giao ước với Kiếp Thương Sinh nói ra.
“Hừ, có vị hôn thê nhỏ đó của ngươi, còn mang lão tỷ theo làm gì?” Hương Trà chu môi đỏ.
“Chân Giới thích hợp với tỷ hay Vân Tiêu còn phải xem tình hình.” Lạc Nam giải thích:
“Huống hồ ngoài kia mênh mông, chẳng lẽ chỉ còn lại một thế giới sao?”
“Sớm biết ngươi hổ thẹn trong lòng.” Hương Trà nhìn hắn.
Lạc Nam im lặng không nói, Hương Trà trùng sinh sống lại vẫn bị mình đoạt mất Nguyên Giới Bản Nguyên, không có chút áy náy nào đối với nàng mới là lạ.
Thế nên hắn luôn muốn nhanh chóng bù đắp cho nàng.
Nếu không phải tính cách của Hương Trà quật cường có ngạo khí, chắc chắn sẽ không tiếp thu Bích Giới của Ứng Khang, có lẽ hắn sẽ cân nhắc giữa nàng và Đế Lạc.
Còn hiện tại, hắn chỉ là người dẫn tiến… cuộc chiến tranh đoạt sẽ do Vân Tiêu và Hương Trà đích thân tham gia, hắn sẽ không nhúng tay vào.
Chỉ có như thế, hai nữ nhân tâm cao khí ngạo này mới cảm thấy thỏa mãn.
Hai người không nói lời nào nhưng đều hiểu trong lòng đối phương đang nghĩ gì.
Dành cho nhau sự tôn trọng, tương kính như tân.
Rất nhanh, Lạc Nam cùng Hương Trà đã hạ xuống Bá Chủ Chi Thành, nơi có Vân Tiêu lặng lẽ chờ đợi.
Lạc Nam đem một con Hỗn Độn Long Linh thả vào Bá Chủ Chi Thành, khi cần sẽ Vong Linh Dịch Chuyển trở về trong nháy mắt.
“Nguyên Giới giao lại cho các nàng.” Nhìn Đế Lạc và Yên Nhược Tuyết chúng nữ, hắn ôn tồn nói.
“Chúc phu quân và hai vị tỷ tỷ đại công cáo thành.” Các nàng mỉm cười đưa tiễn.
“Dị Nữ, chúng ta đi!” Lạc Nam nói.
Dị Nữ hiểu ý, bản thể Huyết Dị Yêu Hoàng hiện ra.
“NGAO!” Bá Kỵ Long Mã không phục rống lên bên cạnh, nó cũng muốn đi theo hầu chủ nhân nha.
Lạc Nam đau đầu, nghĩ nghĩ cũng đem con hàng này thu vào Linh Giới Châu.
Nó không có năng lực của Dị Nữ, nhưng cũng có thể cung cấp lực lượng khi cần thiết.
Đừng quên Bá Kỵ Long Mã vừa sở hữu Bá Thần Lực, vừa sở hữu Hỗn Độn Thần Lực cùng hai loại quy tắc tương ứng.
Điểm này thì Dị Nữ cũng thua nó.
Lạc Nam dắt tay Vân Tiêu và Hương Trà ngồi trên lưng Huyết Dị Yêu Hoàng.
Thông đạo hỗn độn mở ra.
Lập tức biến mất…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 181 |
Ngày cập nhật | 30/05/2025 15:39 (GMT+7) |