Lấy Lạc Nam làm trung tâm, Hỗn Độn Thần Thế, Bất Hủ Bá Thế và Loạn Đạo Thần Thế dung hợp, một phương thế giới uy nghiêm khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng.
ẦM ẦM ẦM!
Hỗn độn run rẩy, tai kiếp tung hoành, quy tắc thét gào, Thần Văn mênh mông.
Tất cả những điều đó đều thuộc quyền khống chế của Lạc Nam.
Trong thế giới này, hắn chính là Bá Chủ, sự áp chế tuyệt đối từ ý chí thế giới lên bất kỳ kẻ nào có ý niệm chống lại.
Tấm phù lục như sắp tan biến trong tay Ứng Khang bỗng nhiên ngưng đọng, tác dụng của nó đã bị phá huỷ.
Không gian trong hỗn độn vốn hỗn loạn và không xác định, lúc này lại trở nên ngưng đọng, phong tỏa, cấm dịch chuyển trong mọi tình huống.
“Không… không thể nào! Đây là gì?”
Ứng Khang rốt cuộc kinh hãi thật sự, vì hắn không còn cảm nhận được bất kỳ con đường đào tẩu nào.
Thậm chí Hỗn Độn Siêu Không Phù – vốn có thể xuyên qua hỗn độn vô tận, lúc này như một mảnh giấy nát trong lòng bàn tay.
“Ngươi không phải đang muốn chạy sao? Không phải muốn quay lại trả thù à?”
Giọng Lạc Nam vang vọng như thần chỉ, từng tiếng như trấn áp vào linh hồn vị Giới Chủ đáng thương.
Đột phá Siêu Thần, đồng nghĩa tất cả các loại Quy Tắc mà hắn sở hữu đều đã trở thành Siêu Thần Quy Tắc.
Khi tất cả Quy Tắc này dung hợp tạo thành Bá Đạo Quy Tắc, quyền năng của Bá Chủ Thần Thế đã đạt đến một cấp độ khác.
Một bước tiến lên, hư không vỡ tan, Ứng Khang cảm thấy bản thân mình như đang đối mặt với Chúa Tể Hỗn Độn, mỗi một ánh mắt đều có thể áp chế hắn gắt gao.
Bên ngoài cơ thể Lạc Nam có Bất Hủ Thần Văn bay lượn, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh mười lăm vạn hành tinh xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ mỹ lệ nhưng đầy nguy hiểm dưới gót chân, mỗi bước đạp chân vang lên vạn kiếm gào thét.
Bá Chủ Thần Thế giờ đây đủ trấn áp tất cả đại năng thành mảnh vụn, áp chế Siêu Thần.
Ứng Khang cảm giác mình trở nên nhỏ bé, đáng thương và bất lực trong thế giới này.
Hắn nhận thức được một điều, thì ra ngay từ đầu đối thủ chưa từng sử dụng át chủ bài, nếu không phải vì muốn mượn lực lượng của hắn đột phá Thể Tu, chỉ cần xuất động Bá Chủ Thần Thế ngay từ đầu, bản thân mình có lẽ không thể chiếm thượng phong dù chỉ một chút.
“Không! Ta là Giới Chủ! Ta là Siêu Thần!”
Ứng Khang gào rú không chấp nhận sự thật này, Siêu Thần Kinh Mạch toàn bộ nổ tung, thiêu đốt để tạo ra bạo phát cuối cùng.
Từ trong Bích Độc Đao, hắn huy động toàn bộ lực lượng, toàn bộ quy tắc có thể.
Đáng tiếc… đã muộn.
Mọi lực lượng của hắn, mọi quy tắc của hắn còn chưa kịp vận chuyển đã bị quyền năng của Bá Chủ Thần Thế phá vỡ, căn bản không thể làm ra bất cứ động tác nào trong thế giới bá đạo này.
“Ngươi! Không xứng thành Vong Linh!”
Giọng nói lạnh lẽo của Lạc Nam vang lên, tuyên bố kết cục.
Bàn tay hạ xuống, Bá Chủ Thần Thế ngưng tụ dữ dội, trấn lên cơ thể Ứng Khang.
Hắn không còn giữ được hình người, làn da nứt toác, thần hồn bất định.
“KHÔNG!!!” Hắn thét gào:
“Sau lưng ta là…”
“Không quan tâm lắm!” Lạc Nam bình thản vươn tay, không có kiên nhẫn nghe con mồi nói tiếp.
Ta ngay cả kẻ thù cấp Bất Hủ cũng có không ít, còn sợ sau lưng ngươi là ai nữa sao?
ẦM!
Một quyền cuối cùng đánh xuống, lồng ngực Ứng Khang lõm vào, tất cả Quy Tắc trên người hắn tán loạn, sụp đổ.
Thế Giới Bản Nguyên bị tay Lạc Nam lôi ra như một ngọn đèn dầu suy yếu, có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào.
Cảm nhận được Thế Giới Bản Nguyên này đang muốn phá không trốn đi, Lạc Nam nhếch mép, trực tiếp đem nó nhốt vào trong Không Gian Đỉnh vô tận của mình.
Chưa dừng lại ở đó…
“Đoạt Hồn!”
Bất Hủ Thần Hồn hóa thành từng sợi Hồn Xích mãnh liệt cắm vào linh hồn của Ứng Khang, cường thế rút ra.
ONG ONG ONG…
Hồn Đỉnh hưng phấn tru lên, chúng nữ Hồn Nguyệt Ánh, Huyễn Mộng, Hàn Chi, Thiên Lệ rên rỉ.
“Phu quân… bọn thiếp thoải mái…”
Mặc dù Ứng Khang không phải Hồn Tu, nhưng linh hồn của một vị Siêu Thần Trung Kỳ vẫn cực kỳ chất lượng, trở thành nguồn dinh dưỡng tuyệt hảo cho tất cả các nàng.
RĂNG RẮC…
Bình cảnh bị phá nát, Hồn Lực của Lạc Nam đạt đến Hồn Siêu Thần Sơ Kỳ.
Ứng Khang đã ngã xuống, thi thể không đầu, thân thể không nguyên vẹn.
Một vị Giới Chủ, một Siêu Thần Trung Kỳ, tử vong hoàn toàn trong Bá Chủ Thần Thế.
Mà đúng như đã nói, bởi vì kẻ này nảy sinh ý định trả thù thâm độc, Lạc Nam không có ý định giữ hắn lại làm Vong Linh của mình, thôn phệ và luyện hóa sạch sẽ linh hồn, xóa sổ hoàn toàn sự tồn tại của đối phương.
Ngay cả cơ hội làm nô lệ cũng không có.
KENG!
Bích Độc Đao phẫn nộ vì mất đi chủ nhân, tru lên một tiếng lao thẳng đến Lạc Nam.
“Hừ.” Lạc Nam nhếch mép:
“Có chủ ngươi còn không làm nên trò trống gì, thật ngu xuẩn!”
Hắn điểm đầu ngón tay, cuồn cuộn Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Bất Hủ Thần Văn hóa thành tầng tầng phong ấn, khóa chặt lấy Bích Độc Đao, phong tỏa toàn bộ lực lượng của nó.
“Hồng Nhi!” Lạc Nam hài lòng nói:
“Ăn chậm một chút.”
“Hì hì, tuyệt hảo baba.” Tiếng cười khúc khích của Lạc Hồng Kiếm vang lên:
“Hy vọng đủ để ta tiến vào Siêu Thần Binh!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Lạc Nam xách theo thi thể của Ứng Khang trở về…
“Phu quân, thiếp…”
Tiểu Tiểu vỡ oà bay lên nghênh đón hắn.
Lạc Nam ôn nhu nhìn nàng, đem xác Ứng Khang tùy tiện vứt ra một bên, vòng tay ôm lấy Tiểu Tiểu.
Nữ nhân run rẩy trong lòng phu quân, Lạc Nam vỗ về an ủi:
“Thù của nàng chính là thù của ta, phu quân rốt cuộc báo được thù cho nhạc phụ và nhạc mẫu.”
“Thiếp biết, thiếp yêu chàng.” Tiểu Tiểu cảm động hôn lên môi hắn.
Lạc Nam siết chặt nàng, chờ Nguyên Giới đi vào ổn định, hắn sẽ mang Tiểu Tiểu đi lấy về những thứ thuộc về nàng.
Sinh Tử Giới phải thuộc về chủ nhân thật sự của nó.
Toàn bộ thế giới tĩnh lặng.
Mặc dù đại đa số tu sĩ không được tận mắt chứng kiến cuộc chiến của Siêu Thần trong truyền thuyết, nhưng động tĩnh, thanh thế kinh khủng vang vọng bên ngoài hỗn độn vẫn vang vọng khắp thương khung.
Mỗi một lần khí tức Siêu Thần khuếch tán cũng khiến tim của tất cả nhấc lên đến cổ họng.
Và khi chứng kiến Giới Chủ mang theo thi thể không đầu của kẻ địch hạ xuống, ôm lấy thê tử của mình vào lòng, cả thế giới lại lần nữa sôi trào.
Không chỉ là tiêu diệt cường địch, mà còn là báo được huyết thù, vì thê tử của mình đòi lại công đạo.
Vô cùng ý nghĩa…
Tất cả sinh linh ngẩng đầu ưỡn ngực, niềm kiêu hãnh và tự hào bao phủ khắp toàn thân, từ linh hồn cho đến thể phách.
Ngay cả Vân Tiêu, Hương Trà cũng thỏa mãn ngắm nhìn cảnh tượng này.
Đây chính là Nguyên Giới Bá Chủ, cũng là nam nhân quan trọng nhất trong vận mệnh của các nàng.
Cùng Tiểu Tiểu hạ người rơi xuống Bá Chủ Chi Thành, đón lấy từng đôi mắt đẹp, Lạc Nam cười một tiếng:
“Thi thể Siêu Thần, xương cốt Siêu Thần… các nàng thích thì nghiên cứu!”
“Baba, không có sao chứ?” Lạc Yêu Nhi lo lắng chạy đến, vừa rồi nhìn hắn thi triển Huyết Chiến Cuồng Quyết chịu vô vàn thống khổ, tiểu cô nương nội tâm còn mếm yếu chịu không nổi đau xót, khóe mắt vẫn còn ngấn lệ.
“Haha, quả thật có chút mệt.” Lạc Nam xoa xoa đầu nàng:
“Bất quá đó là một phương thức chiến đấu khác của baba, không cần lo lắng.”
Huyết Chiến Cuồng Quyết đã hết tác dụng, tu vi của hắn tuột trở về Sơ Kỳ như cũ, thân thể có phần uể oải.
Nhưng cũng nhờ vừa mới đột phá Thể Siêu Thần, phản phệ cũng không đến mức độ nghiêm trọng.
Chúng nữ nhẹ gật đầu, bình thường Lạc Nam hay nghiền ép trực diện đối thủ, vượt cấp cũng là vô cùng táo bạo và dứt khoát nên mọi người vô thức quên rằng hắn có rất nhiều phong cách chiến đấu đa dạng.
Chẳng hạn như tiêu hao chiến, kéo dài trận chiến càng lâu sẽ càng có ưu thế… với những con bài phục hồi mạnh mẽ, hắn cũng chẳng ngại mấy kiểu trận chiến như thế này.
Lại ví như dùng mạng đổi mạng, đột phá trong chiến đấu, chuyển thương thế thành sức mạnh… tất cả Lạc Nam đều tinh thông.
Tùy vào từng trường hợp, hắn sẽ vận dụng cách chiến đấu khác nhau, chiêu thức khác nhau.
Lúc thì đường đường chính chính, cũng có lúc không từ thủ đoạn.
Ở Đoạt Nguyên Chi Chiến, hắn chưa từng dùng Tiềm Không Chi Thế để đánh lén các nữ nhân, từng chiêu từng chiêu đều là tấn công trực diện.
Còn đối mặt với kẻ ngoan độc như Ứng Khang, hắn lập tức để đối phương ăn quả đắng.
Đây chính là con người của hắn.
“Phu quân, nghỉ ngơi đi!”
Nhìn nơi đầu chân mày nam nhân không giấu được nét mệt mỏi, Yên Nhược Tuyết ôn nhu lên tiếng.
“Ừm, mấy lão bà vào vi phu ôm ngủ một trận cho khỏe.” Lạc Nam cười haha, vòng tay ôm lấy eo bà cả và Hi Vũ đang ở bên cạnh, tiến vào trong Bá Vũ Điện.
“Đế Lạc, nàng và các tỷ muội kiểm tra Nhẫn Trữ Vật của tên đó xem có gì thú vị.”
Hắn không quên dặn dò một tiếng.
“Nhanh thật… hắn trưởng thành quá nhanh.” Nhìn bóng lưng Lạc Nam cùng chúng nữ rời đi, Cổ Nguyệt Cơ mím môi:
“Chiến lực của hắn hiện tại, e rằng phụ thân chúng ta ngày trước cũng không phải đối thủ.”
Cổ Nhật Cơ ánh mắt ngập tràn lửa nóng:
“Như vậy mới tốt, tỷ nhìn thấy hy vọng báo thù.”
Cổ Nguyệt Cơ tán thành gật mạnh đầu, quả thật đối với những tồn tại cao cao tại thượng kia, nếu Lạc Nam không có biểu hiện kinh khủng, đó mới là điều đáng lo lắng.
Còn hiện tại trước thực lực của hắn, hai nàng càng thêm an tâm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 181 |
Ngày cập nhật | 30/05/2025 15:39 (GMT+7) |