Thời gian trôi qua, chậm rãi nhưng đầy ám ảnh. Tôi cứ tiếp tục sờ nắn, day nhẹ núm vú mẹ, tận hưởng cảm giác được chạm vào người mẹ, được cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của mẹ. Tôi biết mẹ đang bị kích thích, và điều đó càng khiến tôi phấn khích. Nhưng tôi cũng không dám đi quá giới hạn. Tôi vẫn nhớ lời mẹ dặn: “Phải đúng một tuần sau mới được.” Tôi biết mình phải kiềm chế, phải giữ đúng lời hứa.
Khoảng mười lăm phút sau, khi tôi vẫn đang chìm đắm trong cảm giác đó, mẹ tôi khẽ cựa quậy. “Mẹ… mẹ đi vệ sinh một lát,” mẹ khẽ nói, giọng vẫn còn hơi ngập ngừng.
Tôi không nghĩ gì nhiều, chỉ khẽ gật đầu. “Dạ, mẹ đi đi ạ.”
Mẹ tôi từ từ ngồi dậy, kéo chiếc áo ngủ lên, che đi cặp ngực trần. Mẹ không nhìn tôi, chỉ quay người lại, bước xuống gác. Tôi nghe tiếng bước chân mẹ đi xuống dưới nhà, rồi tiếng cửa nhà vệ sinh khẽ mở ra và đóng lại.
Tôi nằm đó, lòng vẫn còn vương vấn cảm giác được chạm vào mẹ. Cơn thèm khát vẫn còn âm ỉ cháy trong tôi. Sau một lúc, tôi nghe tiếng mẹ đi vệ sinh xong, rồi tiếng bước chân mẹ trở lại. Mẹ tôi leo lên gác, nằm xuống cạnh tôi.
“Con ngủ đi,” mẹ khẽ nói, giọng mệt mỏi. Mẹ nằm quay lưng lại với tôi, và tôi cảm nhận được một bức tường vô hình giữa chúng tôi. Mẹ không còn quan tâm đến tôi nữa, chỉ nằm im xem điện thoại, ánh sáng từ màn hình hắt lên khuôn mặt mẹ.
Tôi nằm đó, khao khát được tiếp tục sờ nắn, được bú vú mẹ, nhưng tôi biết mình không thể. “Mẹ ơi… con… con muốn bú tiếp…” Tôi khẽ thì thầm.
Mẹ tôi không quay lại, chỉ khẽ lắc đầu. “Không được. Phải đúng một tuần. Con ngủ đi.”
Tôi cảm thấy hụt hẫng. Cơn thèm khát trong tôi vẫn còn cháy bỏng. Tôi nằm trằn trọc một lúc, rồi tôi cũng cảm thấy mắc tiểu. “Dạ… con… con đi vệ sinh đây ạ.”
Tôi khẽ đứng dậy, bước xuống gác. Căn phòng dưới nhà vẫn tối om. Tôi mò mẫm đi vào nhà vệ sinh. Khi vừa đi xong, tôi bật đèn pin điện thoại lên. Ánh sáng yếu ớt của đèn pin soi rõ từng ngóc ngách.
Và rồi, ánh mắt tôi chợt dừng lại ở một thứ nằm dưới sàn nhà. Đó là chiếc quần lót của mẹ tôi. Chiếc quần lót màu hồng nhạt, nhỏ nhắn, nằm gọn lỏn trên nền gạch. Tôi không biết mẹ làm rơi từ lúc nào, hay mẹ cố tình vứt ở đó.
Một sự tò mò không thể kìm nén dâng trào trong tôi. Tôi khẽ cúi xuống, nhặt chiếc quần lót lên. Tôi cầm nó trong tay, cảm nhận sự mềm mại của chất liệu vải.
Và rồi, tôi phát hiện ra…
Chiếc quần lót ướt nhẹp nước nhờn. Một mùi hương đặc trưng, ngai ngái nhưng đầy quyến rũ xộc vào mũi tôi. Tôi đưa nó lên gần mũi, hít hà thật sâu. Mùi hương của mẹ, mùi của sự kích thích, mùi của dục vọng.
“Vậy là… mẹ đã ướt lồn khi bị tôi bú vú…” Ý nghĩ đó như một tiếng sét đánh ngang tai tôi. Tôi sững sờ, tim đập thình thịch. Tôi không ngờ mình lại có thể làm mẹ ướt đến mức này. Đây thật sự là một phát hiện tuyệt vời! Nó chứng tỏ rằng mẹ tôi không chỉ ngượng ngùng, mà còn thực sự bị kích thích, thực sự cảm thấy khoái cảm khi tôi chạm vào mẹ, khi tôi bú vú mẹ.
Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót ướt át trong tay, một nụ cười nhếch mép hiện trên môi. “Mẹ… mẹ cũng sướng lắm đúng không? Chắc mẹ cũng thèm lắm…” Tôi tự nhủ thầm, giọng khẽ khàng, như thể đang nói chuyện với chính mình.
Tôi đưa chiếc quần lót lên mũi một lần nữa, hít hà thật sâu. Cái mùi ngai ngái, ẩm ướt ấy, đối với tôi, lại là một mùi hương quá thơm, quá hấp dẫn. Nó là bằng chứng sống động cho sự kích thích của mẹ, cho những ham muốn thầm kín mà mẹ đang cố gắng che giấu. Nó khiến tôi cảm thấy mình mạnh mẽ, quyền lực, và trên hết, tôi cảm thấy mờ ám đầy loạn luân giữa tôi và mẹ.
Tôi đứng đó một lúc lâu, cầm chiếc quần lót của mẹ trong tay, chìm đắm trong những suy nghĩ miên man…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chung trọ |
Tác giả | Cửu Long Di Quan |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Liếm tinh trùng, Truyện bú vú, Truyện loạn luân |
Tình trạng | Update Phần 12 |
Ngày cập nhật | 02/08/2025 06:39 (GMT+7) |