Truyện sex ở trang web truyensextv99.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.cc là trang web dự phòng của website truyensextv99.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv99.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 » Phần 117

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2


Update Phần 180

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 117: Sứ Giả Lưu Cầu

Sau một tấm bình phong phía sau lều, Tần Lâm ngồi giữa, Điền Thất gia cầm đầu tổng thương Tào Bang cùng Kim Anh Cơ cầm đầu Ngũ Phong hải thương chia ra ngồi hai bên.

Được Tần Lâm đứng giữa điều đình, hai bên đạt thành hiệp nghị hợp tác cả hai cùng có lợi, Tào Bang nắm giữ Kinh Hàng Đại Vận Hà cùng thủy vận Trường Giang, cùng Ngũ Phong hải thương tung hoành trên biển sẽ triển khai hợp tác nhiều mặt trong lĩnh vực buôn bán.

Tào Bang vận chuyển hàng hóa trong nước đến Hàng Châu, chuyển bán cho Ngũ Phong hải thương, xuất khẩu đến các nước Cao Ly, Nhật Bản, Bồ Đào Nha. Đám Ngũ Phong hải thương chở hàng hóa của hai đại dương Đông Tây tới Hàng Châu, Tào Bang vận chuyển vào trong nước tiêu thụ.

Với thực lực hùng mạnh của hai bên, hình thức buôn bán hoàn toàn mới như vậy cơ hồ chính là thủ đoạn lũng đoạn tư bản từ sản xuất đến tiêu thụ của triều Đại Minh. Nhìn thấy Tào Bang tổng thương cùng Ngũ Phong hải thương tiền cảnh buôn bán huy hoàng mà vô cùng kích động, Tần Lâm nhờ biết trước chuyện đời sau, đã thấy một đế quốc thương nghiệp lũng đoạn từ đại dương đến đất liền đang dần dần hình thành.

– Đúng rồi…

Cuối cùng Điền Thất gia nói với Tần Lâm:

– Có hai vị khách nhân trong kinh tới, là ngồi thuyền Tào Bang chúng ta đến Hàng Châu, Tần trưởng quan cũng nên bái kiến một chút.

Khách nhân trong kinh tới… Tần Lâm có hơi kinh ngạc.

Người vui kẻ buồn, lều Ngũ Phong hải thương cười nói rộn ràng, bên lều Hải Sa hội lại lạnh lùng thê lương thảm thiết.

Phàm là thương khách mua bán cùng Hải Sa hội ai nấy đều nhăn nhó mặt mày, lo âu rầu rĩ, cảm thấy mình xui xẻo vô cùng.

Mới vừa rồi Điền Thất gia Tào Bang nói hợp tác cùng Ngũ Phong hải thương, phàm là hàng hóa mua bán cùng Ngũ Phong hải thương đều có thể miễn phí thủy vận. Hay quá, quả thật bọn họ không nhắm vào Hải Sa hội, nhưng nếu người nào cho rằng mua hàng của Hải Sa hội còn có thể thuận lợi vận chuyển trên đường thủy, vậy người đó chính là kẻ ngốc.

Hải Sa hội, Tào Bang, Ngũ Phong hải thương, tất cả không phải là thiện nam tín nữ gì, khác biệt giữa bọn họ bất quá chỉ là thủ đoạn đen tối tới mức nào, ăn uống dễ coi hay khó coi…

– Trần… Trần Hội Thủ…

Một thương khách Huy Châu bình thời giao tình rất tốt với Trần Bạch Sa thử thăm dò hỏi:

– Ngài xem hàng hóa chúng ta đặt, có nên…

Cơ mặt Trần Bạch Sa giật giật vài cái, mặt mũi trở nên dữ tợn đáng sợ:

– Phải chăng là ngươi muốn trả lại hàng?
– Không… không trả, không trả.

Thương khách Huy Châu gần như bị dọa chết, xua xua hai tay tỏ vẻ tuyệt đối không có ý trả.

Phàm là thương khách nộp tiền bạc đặt hàng Hải Sa hội đều không thể làm gì khác hơn là tự nhận xui xẻo, coi như ném bạc qua cửa sổ. Từng người một chui ra khỏi lều, dáng vẻ như cha mẹ chết, nhìn thấy lều đối diện vô cùng tấp nập, trong lòng khó chịu vô cùng.

Hai vị Đại nhân ngồi bên trong lều giống như ngồi trên bàn chông, có vẻ nhấp nhổm không yên. Thân là mệnh quan triều đình, phụng bồi Trần Bạch Sa mất thể diện ở chỗ này, vì sao lại khổ như vậy?

Trần Bạch Sa cùng Triệu Hải Mã liếc mắt nhìn nhau, khẽ cắn răng quyết tâm liều một lần cuối, được ăn cả ngã về không.

Trần Bạch Sa lấy trong tay áo ra sáu tấm chi phiếu một vạn lượng bạc, trình lên cho mỗi vị Đại nhân ba tấm, thấp giọng cầu khẩn:

– Lý Phương Bá, Lưu Tuần Án, hai vị cũng nhìn thấy, lần này Hải Sa hội ta coi như mất hết thể diện không còn, hiện tại chỉ có hai vị ra tay mới có thể ngăn cơn sóng dữ!

Lý Tự Hiền cùng Lưu Thể Đạo đồng thời cười khổ, không hẹn mà cùng đẩy chi phiếu trở về.

Lưu Thể Đạo bất đắc dĩ lắc đầu:

– Trần Hội Thủ, ngươi cũng hiểu được Tào Bang kia trừ quan Tổng Binh Tào Vận cùng Tổng Đốc Tào Vận ra, những quan khác không thể quản y được. Ngươi muốn Lý lão tiên sinh cùng hạ quan ra tay cũng giống như hỏi đường người mù.
– Đã ngồi lâu như vậy, sợ trong nha môn còn có chuyện…

Lý Tự Hiền đứng dậy, quyết định không phụng bồi Trần Bạch Sa mất thể diện ở chỗ này nữa.

Hai vị Đại lão gia hàn huyên rời đi, vẻ mặt Trần Bạch Sa đã sớm trở nên dữ tợn đáng sợ, y nhìn lều đối diện nghiến răng ken két, ánh mắt thoáng qua vẻ điên cuồng.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/cam-y-ve-dai-minh-quyen-2/

Tào Bang Điền Thất gia dẫn kiến cho Tần Lâm hai vị khách kinh sư tới, là Hộ Khoa Tả Cấp Sự Trung Tiêu Sùng Nghiệp cùng Hành Nhân Ty Hành Nhân Tạ Kiệt, bọn họ từ Hàng Châu ra biển đi Lưu Cầu.

Vương quốc Lưu Cầu chính là Xung Thằng (Okinawa) sau đó bị Nhật Bản thâu tóm, trong ngàn năm lịch sử rất dài cho tới hiện tại, nó vẫn là chư hầu của Trung Quốc, tắm nền văn minh Trung Nguyên rực rỡ.

Tùy Dương Đế lệnh cho Vũ Kỵ Úy Chu Khoan ra biển tìm kiếm thăm dò dị tục hải ngoại. Đi đến Yểm Mỹ Đại Đảo (Amami Oshima) phía Bắc, Nam tới Dữ Na Quốc Đảo (Yonaguni), thấy một hòn đảo lơ lửng trên mặt biển giống như một con rồng cuộn tròn, vì vậy gọi là Lưu Cầu (rồng có sừng). Đến đời Đường biên soạn Tùy thư, vì kỵ húy đế vương cho nên đổi lại là Lưu Cầu (chữ Cầu này nghĩa là tìm cầu). Tới đời Chu Nguyên Chương bèn đổi lại là Lưu Cầu (quả cầu), có thể thấy được cảnh sắc tráng lệ tuyệt mỹ.

Cư dân vương quốc Lưu Cầu trừ thổ dân bản địa, cũng có rất nhiều di dân đến từ Chiết Giang, Phúc Kiến, dân bản xứ ôn hòa thủ lễ ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên, nhiệt tình học tập Hán văn, Hán lễ. Đời đời triều cống Trung Hoa thiên triều, giao hảo rất tốt, được Hồng Vũ Gia Chu Nguyên Chương liệt vào “quốc gia không chinh phạt”.

Trong chiến tranh chống Oa kết thúc trước đây không lâu, vương quốc Lưu Cầu còn từng hiệp trợ quân Minh tiêu diệt giặc Oa trên biển, quả thật là nước chư hầu hải ngoại hết dạ trung thành.

Hiện Thượng Vĩnh (Sho Ei) đảm nhiệm quốc vương Lưu Cầu, xưng A Ứng Lý Ốc Huệ Vương tử, sáu năm trước lão quốc vương qua đời, Thượng Vĩnh kế vị làm vương. Thượng Vĩnh sai phái bọn Chính Nghị Đại Phu Trịnh Hiến vào triều, ăn mừng tân đế lên ngôi, cũng báo cáo tin tiên vương Lưu Cầu đã băng hà, thỉnh cầu sắc phong tân vương, Thế nhưng lúc ấy Vạn Lịch đế mới vừa lên ngôi, đế sư Thủ Phụ Trương Cư Chính bận rộn củng cố quyền lực, đẩy mạnh triều chính mới, không kịp thời đáp lại.

Vì vậy Thượng Vĩnh lần nữa phái Trưởng Sứ Lương Xán, sứ giả Vệ Vinh vào triều thỉnh cầu sắc phong. Lần này Hàng Châu khai cảng, chiêu an Ngũ Phong hải thương, triều đình gia tăng chú ý sự vụ trên biển, cho nên mới phái Hộ Khoa Tả Cấp Sự Trung Tiêu Sùng Nghiệp, Hành Nhân Ty Hành Nhân Tạ Kiệt, sắc phong bọn họ là chính phó sứ, chuẩn bị từ Hàng Châu ra biển đi tới Lưu Cầu tuyên chỉ.

Hai vị sứ giả sắc phong lên đường từ kinh sư tới Hàng Châu, dĩ nhiên đi theo Kinh Hàng Đại Vận Hà, dọc theo con đường này giao thiệp với bọn Tào Bang.

Điền Thất gia ở Dương Châu nhận được tin tức này, nhất thời cảm thấy hứng thú, thứ nhất Tần Lâm mới vừa bị cách chức lưu nhiệm, không biết hai vị sứ giả từ kinh sư tới có biết chút nội tình nào không. Thứ hai Tào Bang hợp tác cùng Ngũ Phong hải thương, hẳn là Kim Anh Cơ sẽ cảm thấy hứng thú chuyện của vương quốc Lưu Cầu.

Vì vậy Điền Thất gia căn dặn thủ hạ cẩn thận hầu hạ, đợi sau khi hai vị sứ giả đến Dương Châu lại mời quan thân địa phương bày đại yến, phụng bồi bọn họ đi dạo khắp thanh lâu Nhị Thập Tứ Kiều một vòng, lại tặng một phần trọng lễ. Lúc này đến Hàng Châu, bèn dẫn kiến bọn họ cho Tần Lâm, Kim Anh Cơ.

Tại sao mình bị cách chức, Tần Lâm tâm như gương sáng, tự nhiên không cần hỏi thăm hai tiểu quan, bất quá trật tự trên biển Đông Á, Lưu Cầu chiếm cứ địa vị quan trọng, hắn cũng vui lòng đi gặp hai vị sứ giả sắc phong, càng muốn gặp người Lưu Cầu trong truyền thuyết một lần. Ở đời sau, những chư hầu Trung Hoa này cũng bị buộc biến thành hoàng dân Nhật Bản, chỉ có thể nhìn thấy cư dân Nhật Bản quốc Xung Thằng huyện, cũng không thấy được con dân vương quốc Lưu Cầu chư hầu của Trung Hoa nữa.

Tần Lâm cùng Kim Anh Cơ được Điền Thất gia dẫn đường, đi tới dịch quán thăm viếng hai vị sứ giả.

Mới vừa đi tới cửa chợt có một vị quan thất phẩm mặt đen từ trong lao ra, hết sức lỗ mãng, suýt chút nữa va vào người Tần Lâm.

Tên quan kia ngẩng đầu nhìn mọi người, gãi gãi đầu, thấy cũng không quen biết ai bèn chắp tay một cái nói tiếng xin lỗi, lại vội vàng rời đi, có thể nghe thấy y lẩm bẩm:

– Rõ ràng bất quá chỉ là tiểu Khâm Sai, lại muốn tỏ ra ta đây là đại Khâm Sai, lão tử làm Huyện Lệnh Tiền Đường cũng là quan của Hoàng thượng, làm sao có thời gian lải nhải với chúng? Kiếp trước làm ác, Tri Huyện phụ khuếch, ác quán mãn doanh, phụ khuếch tỉnh thành, quả thật không sai!

Tần Lâm nghe giọng điệu y cũng biết là Huyện Lệnh Tiền Đường, không khỏi thấy buồn cười.

Nếu như một huyện là phủ thành sở tại, sẽ gọi là phụ khuếch, Tri Huyện xưng là thủ huyện. Bởi vì Tri Huyện và cấp trên trực tiếp của mình Tri Phủ Đại lão gia cùng tồn tại trong một thành, cho nên rất dễ dàng bị hạn chế khắp nơi, trong quan trường nghênh đón đưa đón phiền phức cũng nhiều, cho nên trong quan trường gọi đùa làm thủ huyện là do đời trước làm ác.

Nếu như một huyện là tỉnh thành sở tại, vậy càng xui xẻo hơn, không những trên đầu có Tri Phủ Đại lão gia, còn có Tuần Án, Bố Chính Sứ, Án Sát Sứ, Đô Chỉ Huy Sứ, có tỉnh còn phải cộng thêm Tổng Đốc cùng Tuần Phủ. Lúc này thủ huyện giống như đứa con dâu nhỏ bị một đống mẹ chồng quản, đại quan, Khâm Sai đều phải tiếp đãi chu đáo, chỉ cần trái ý một chút lập tức trút giận lên đầu, quả thật khổ không thể tả. Nhất định bởi vì kiếp trước ác quán mãn doanh, kiếp này mới bị hành hạ như vậy.

Tri Huyện Tiền Đường đi xa, Điền Thất gia áy náy nhìn Tần Lâm cùng Kim Anh Cơ cười cười:

– Hai vị sứ giả kia ước chừng là quan trong kinh chịu cảnh nghèo đã lâu, cho nên ăn uống lộ vẻ khó coi một chút. Vốn chỉ là tiểu Khâm Sai, lại bày ra thể diện sánh ngang đại Khâm Sai, lát nữa xin hai vị thông cảm cho.

Giống như quan viên phụng hoàng mệnh ra kinh làm việc, nếu như là các loại chức phận Ty Quan Lang Trung Lục bộ, người chuyên môn làm việc chuyên môn, vậy gọi là tiểu Khâm Sai, thật ra thì cũng không có quyền to gì. Nhưng với thân phận Thượng Thư Thị Lang Lục bộ, Phó Đô Ngự Sử Đô Sát Viện phụng chỉ xuất kinh thay mặt thiên tử, có quyền hành sự thoải mái không hạn chế, xưng là đại Khâm Sai, mới thật sự là ý nghĩa Khâm Sai đại thần.

Chỉ nhìn một cách đơn thuần dáng vẻ Tri Huyện Tiền Đường cũng có thể hiểu được hai vị sứ giả này không khỏi có chút quá đáng… Dọc trên đường đi hẳn Điền Thất gia cũng bực mình không ít.

Tần Lâm cười vỗ vỗ vai Điền Thất gia:

– Lão Điền cực khổ rồi. Những kinh quan nghèo này ắt hẳn là cạn túi, vất vả lắm mới có thể cơ hội đi sứ ra ngoài, cho nên phải tranh thủ vươn tay dài một chút, bằng không sau khi hồi kinh lấy gì mua gạo nuôi sống lão bà hài tử? Nhớ trước kia lúc lão Hoắc mới tới Kỳ Châu, nhìn thấy bạc lập tức ánh mắt trở nên xanh biếc.

Điền Thất gia nghe vậy gật đầu liên tục, Kim Anh Cơ mím môi cười, âm thầm suy nghĩ Hoắc Lãnh Ban bây giờ uy phong lẫm lẫm, lúc trước dáng vẻ nghèo khổ lạc phách tới mức nào, ngẫm ra cũng thấy buồn cười.

Nhờ Điền Thất gia dẫn kiến, Tần Lâm cùng Kim Anh Cơ gặp được hai vị sứ giả.

Hộ Khoa Tả Cấp Sự Trung Tiêu Sùng Nghiệp sắc phong chính sứ đại khái chừng bốn mươi tuổi, nói chuyện coi như tương đối chững chạc. Nghe Tần Lâm nói từng đến hải ngoại phụ trách chiêu an Doanh Châu Thổ Ty, y bèn luôn miệng gọi “lão tiền bối”, thỉnh giáo vấn đề sóng gió trên biển có lớn hay không, có xuất hiện giặc Oa hay không, có thể thấy được coi như là quan tốt.

Phó Sứ Hành Nhân Ty Hành Nhân Tạ Kiệt chỉ có ba mươi tuổi, da mặt trắng trẻo, để mấy sợi râu lưa thưa. Mới đầu nhìn thấy Tần Lâm mặc Phi Ngư phục Cẩm Y Vệ còn có mấy phần tôn trọng, đến khi nghe nói hắn là quan viên cách chức lưu nhiệm, nhất thời trở nên tự cao tự đại, ngôn ngữ cũng biến thành khinh bạc, ánh mắt làm như vô ý quét qua Kim Anh Cơ.

Tiêu Sùng Nghiệp cùng Tần Lâm, Kim Anh Cơ nói đến phong thổ nhân tình hải ngoại, mỗi khi nói tới một chuyện y bèn lấy bút chì ghi chép vào trong một quyển sổ nhỏ.

Kim Anh Cơ lấy làm kỳ bèn hỏi:

– Tiêu Cấp Sự lần này đi Lưu Cầu, ghi nhớ chuyện của Nhật Bản, Cao Ly, Bồ Đào Nha này có gì hữu dụng?

Tiêu Sùng Nghiệp cười nói:

– Hạ quan chuẩn bị sau khi trở về triều phục mệnh rảnh rỗi viết một quyển Sứ Lưu Cầu lục, ghi lại các chuyện hải ngoại để cung cấp cho chư công trong ngoài triều tham khảo. Như vậy vừa có thể nổi danh đời sau, cũng tiện tấn thân trong quan trường.

Tần Lâm cùng Kim Anh Cơ nhìn nhau cười, đều cho rằng vị Tiêu Cấp Sự này là một kẻ khao khát công danh.

Đang khi nói chuyện tâm đầu ý hợp, đột nhiên Tạ Kiệt chen miệng nói:

– Tần trưởng quan, bất tài nghe nói cái gọi là Doanh Châu Trưởng Quan Ty thật ra là Ngũ Phong hải thương, lần trước ngươi ra biển chiêu an nhất định là thu hoạch không ít…

Tiêu Sùng Nghiệp nghe vậy lập tức dỏng tai lên, hiển nhiên cũng rất quan tâm đến vấn đề này.

Tần Lâm nhìn Kim Anh Cơ, cười nói:

– Không có lấy một văn tiền, chỉ là may mắn làm quen được vị kỳ nữ tử Kim trưởng quan này trên biển, quả thật là ra ngoài dự liệu.

Nhìn Kim Anh Cơ thân mặc quan phục chính lục phẩm vẫn yêu kiều xinh đẹp, lúc nói chuyện thu ba uyển chuyển chỉ nhìn một mình Tần Lâm, Tạ Kiệt cũng có chút ganh ghét.

Thời này quan văn quý trọng, quan võ khinh tiện, Tần Lâm là cách chức, Kim Anh Cơ lại là nữ Thổ Ty, Tạ Kiệt thân là quan văn tỏ vẻ khinh thường bọn họ, nói chuyện không chút kiêng kỵ, không biết vì sao đột nhiên hỏi:

– Kim trưởng quan, ta nghe nói nữ tử trên biển không giữ lễ giáo, trên hải thuyền nam nữ ở lẫn lộn tùy ý phong lưu. Không biết ở Doanh Châu Trưởng Quan Ty có như vậy hay không?

Kim Anh Cơ nhất thời đỏ mặt, hừ lạnh một tiếng trong mũi, mỉa mai trả đũa:

– Bản quan ở hải ngoại cũng từng nghe thấy sĩ đại phu Trung Nguyên nhiều kẻ ti tiện vô sỉ, trên miếu đường (triều đình), gỗ mục làm quan, giữa điện bệ, cầm thú ăn lộc, không biết Tạ tiên sinh có từng gần bùn mà không nhiễm mùi bùn?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 180)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Update Phần 180
Ngày cập nhật 08/10/2025 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 6
Ra khỏi nhà kho, Hướng Nhật nhìn thoáng qua hai tên xui xẻo vẫn đang trong tình trạng ngất xỉu, nằm tựa vào tường trông thật đần độn, xem ra lúc này không còn ai lui tới xung quanh nhà kho. Đi được một đoạn đường dài, Hướng Nhật đoán chừng chân hai cô bé đã khôi phục lại bình thường, nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Con dâu, con gái - Tác giả Ngọc Linh
Nhẹ nhàng là đến mức như thế nào hả con? Thì miễn nhẹ là được mà, hì hì, con thích chầm chậm chui ra chui vào cái lỗ đó. Sướng không thể nào chịu được. Tôi khẽ cười mà ngồi xuống thì Thơm mới đứng dậy mà nói: Công nhận là làm cái kiểu bao này sướng hơn kiểu bao hồi trước bác ạ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Thảo
Nói về giai đoạn sau khi Thảo mang thai hụt thì vợ chồng nhà Thảo đã dọn ra ở riêng, nhà thì mới khởi công xây dựng thôi nhưng Thảo vẫn quyết ý với chồng về việc ra ở riêng. Cửa hàng Thảo đang thuê là một phần của căn hộ chủ nhà, mà chủ nhà sẽ vào trong nam sống cùng con cái. Tiền bạc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Làm tình tay ba Some Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân